Ánh đèn sáng rực cả một căn phòng, đồng hồ điểm 6 giờ tối, Hạ Hạ nằm ở giữa chiếc giường lớn, mái tóc xõa dài cùng chiếc sơ mi trắng ngang phủ ngang đùi khiến cô trở nên mảnh mai và quyến rũ! Tiếng nước tí tách trong nhà tắm và cái bụng đói cồn cào. Hạ Hạ vươn người tỉnh giấc một cách mỏi mệt. Cô bước xuống giường, nhìn quanh quất hồi lâu..
- Á.... - Hàn Hàn sợ hãi hét lớn.
Khương Tuấn vừa bước vào, quăng chiếc yếm gin, hốt hoảng chạy đến bên cô
" Bốp" một bên má Khương Tuấn đỏ ửng lên.
- Cô điên rồi à? - anh tức giận.
- Trên giường.. Máu... Lần đầu.. Trong trắng.. Của tôi...- Nước mắt bắt đầu chảy dài trên khóe mắt..
Khương Tuấn nhìn vết máu nhanh chóng hiểu ra! Mẹ kiếp! Tôi đã làm gì đâu.?
- Tự nhìn lại đi
Hạ Hạ nhìn lại, quần dính những vệt đỏ. Chỉ là hiện tượng sinh lí bình thường, cô thở phào nhẹ nhõm, hai má ưng ửng hồng ( đánh người ta cho đã giờ mới biết ngại à? ><)
- Hôm qua.. Thật không có gì hết..! Hiểu lầm á mà hê hê...- cô gượng cười
#---
Khương Tuấn kéo Hạ Hạ đẩy xuống giường, nở nụ cười nham hiểm.:
- Nếu em muốn, tôi sẽ bù đắp cho em!
Hạ Hạ giơ chân đá vào người Khương Tuấn, làm anh ngã bệt trên sàn nhà, với lấy cái váy gin trên đất.
- Vô sĩ!
Anh ngồi bệt trên đất mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ: Tôi sẽ chỉ vô sĩ với mình em thôi!
------------#
- Á.... - Hàn Hàn sợ hãi hét lớn.
Khương Tuấn vừa bước vào, quăng chiếc yếm gin, hốt hoảng chạy đến bên cô
" Bốp" một bên má Khương Tuấn đỏ ửng lên.
- Cô điên rồi à? - anh tức giận.
- Trên giường.. Máu... Lần đầu.. Trong trắng.. Của tôi...- Nước mắt bắt đầu chảy dài trên khóe mắt..
Khương Tuấn nhìn vết máu nhanh chóng hiểu ra! Mẹ kiếp! Tôi đã làm gì đâu.?
- Tự nhìn lại đi
Hạ Hạ nhìn lại, quần dính những vệt đỏ. Chỉ là hiện tượng sinh lí bình thường, cô thở phào nhẹ nhõm, hai má ưng ửng hồng ( đánh người ta cho đã giờ mới biết ngại à? ><)
- Hôm qua.. Thật không có gì hết..! Hiểu lầm á mà hê hê...- cô gượng cười
#---
Khương Tuấn kéo Hạ Hạ đẩy xuống giường, nở nụ cười nham hiểm.:
- Nếu em muốn, tôi sẽ bù đắp cho em!
Hạ Hạ giơ chân đá vào người Khương Tuấn, làm anh ngã bệt trên sàn nhà, với lấy cái váy gin trên đất.
- Vô sĩ!
Anh ngồi bệt trên đất mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ: Tôi sẽ chỉ vô sĩ với mình em thôi!
------------#
/7
|