Phẫu thuật phi thường thành công, nhìn thoáng qua Niếp Niếp còn đang mê mang, Diệp Dương Thành lặng lẽ rời đi bệnh viện, trong quá trình cô bé đang tiến hành phẫu thuật, Lâm Mạn Ny đã quyết định đón cô bé về cô nhi viện, dựa theo hiểu biết của nàng, Niếp Niếp đã không còn người thân trên đời này, hoặc là nói dù có chút quan hệ với gia đình cô bé, người ta cũng sẽ không nguyện ý nuôi cô nhỏ.
Lời nhắn nhủ trước khi mẹ Niếp Niếp lâm chung, hi vọng đưa Niếp Niếp đến cô nhi viện Quang Minh, đây là hi vọng duy nhất của mẹ Niếp Niếp, Lâm Mạn Ny không có bất kỳ lý do nào cự tuyệt nguyện vọng trước khi qua đời của người mẹ kia.
Rời khỏi bệnh viện, trong lòng Diệp Dương Thành có chút nặng nề.
Mở cửa ngồi lên xe, hắn lẳng lặng ngồi yên năm phút đồng hồ, sau đó thở ra một hơi, phát động xe, ngay khi hắn định lái xe về nhà, di động chợt vang lên.
Lấy ra di động nhìn màn hình, khóe môi Diệp Dương Thành thoáng nhếch lên, bấm máy:
- Alo.
- Chủ nhân, tư liệu ngài cần đã điều tra xong.
Bên kia điện thoại Dương Đằng Phi nói:
- Hôm nay người hạ thủ với điện tử Dương Thành là chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty điện tử Vạn Khoa Đàm Đại Hữu, động cơ mặt ngoài chính là vì công ty Dương Thành ký hợp đồng với tập đoàn điện tử Chỉ Nguyệt trấn Hồng Liễu, làm cho hợp đồng giữa công ty Vạn Khoa với công ty Chỉ Nguyệt đã hủy bỏ.
- Quả thế.
Nghe được lời của Dương Đằng Phi, tuy đã sớm có suy đoán, nhưng Diệp Dương Thành không khỏi nheo mắt, nhưng hắn vẫn chú ý tới chữ “mặt ngoài” của Dương Đằng Phi, hỏi tiếp:
- Phương diện khác đây?
- Ở phương diện khác, lão bộc đã cho Vương Minh Khi đi điều tra một phen, phát hiện Đàm Đại Hữu cùng phó chủ tịch Khánh Châu thị Đàm Hồng Đức có quan hệ chặt chẽ.
Dương Đằng Phi thoáng trầm ngâm, nói tiếp:
- Nhưng hai người không có quan hệ huyết thống trực tiếp, bởi vì vấn đề thời gian, tình huống càng cụ thể vẫn phải chờ xác định, nhưng khi Vương Minh Khi đi văn phòng Đàm Đại Hữu điều tra, đã phát hiện một ít tình huống…
- Ân? Tình huống gì?
- Là như vậy.
Dương Đằng Phi cung kính nói:
- Công ty điện tử hữu hạn Vạn Khoa, Đàm Đại Hữu chỉ chiếm 49% cổ phần, còn lại 51% nắm giữ trong tay Đàm Ngọc Long cùng Vương Diễm Phương, Đàm Ngọc Long là con trai của Đàm Hồng Đức, Vương Diễm Phương là vợ của hắn.
Nói tới đây Dương Đằng Phi tạm dừng chốc lát, tổ chức lại ngôn ngữ mới nói tiếp:
- Thông qua việc Vương Minh Khi điều tra tài liệu trong văn phòng Đàm Đại Hữu mà xem, công ty Vạn Khoa thành lập mới bốn năm thời gian, nhưng từ một công ty có số vốn đăng ký là năm mươi vạn đã trở thành xí nghiệp lớn có tài sản cố định hơn sáu ngàn vạn.
- Lão bộc đã tìm đọc một ít tư liệu, phát hiện công ty Vạn Khoa chỉ trong thời gian bốn năm ngắn ngủi, trước sau áp dụng nhiều thủ đoạn thấp kém giá thấp thu mua chỉnh hợp hơn ba mươi công ty nhỏ có số vốn một trăm vạn đến ba trăm vạn, thông qua việc không ngừng gồm thâu đạt tới mục đích lớn mạnh bản thân mình.
- Ân?
Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc, hỏi:
- Thủ đoạn gì hữu hiệu như vậy?
- Đều là một ít thủ đoạn hạ lưu.
Dương Đằng Phi thoáng do dự, nói:
- Tỷ như thông qua một ít thủ đoạn nhìn như hợp pháp hợp lý, khiến một ít xí nghiệp công ty phải ngừng sản xuất, bị lỗ vốn lâu ngày, hơn phân nửa ông chủ xí nghiệp đều phải lựa chọn chuyển nhượng công ty của mình, nhưng vào lúc đó, cũng không biết Đàm Đại Hữu dùng thủ đoạn gì, tìm những ông chủ xí nghiệp kia, sau đó họ phải ngoan ngoãn bán lại công ty của mình với giá thấp.
Hắn tạm dừng vài giây đồng hồ, nói tiếp:
- Hắn còn lợi dụng công ty rỗng ký đơn đặt hàng với một ít xí nghiệp, thường thường giá cả sản phẩm đều cao hơn thị trường, sau đó ký số lượng sản phẩm đặt hàng, cũng giữ đúng mức không quá nhiều lại không quá ít, vào lúc này hắn chỉ cần yêu cầu quan chức ô dù tương quan tùy tiện tìm lý do cưỡng chế xí nghiệp kia ngừng sản xuất chỉnh đốn, khi thời gian đến lại không thể giao được sản phẩm, tiền bồi thường có thể làm cho hơn phân nửa công ty rơi bẫy trực tiếp bị phá sản!
- Tê…
Nghe xong lời giải thích của Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, cả giận nói:
- Con mẹ nó, Đàm Đại Hữu thật sự là đồ khốn!
Thông qua Dương Đằng Phi hiểu biết được tình huống, cho dù Diệp Dương Thành là kẻ ngu ngốc cũng đoán được chuyện hôm nay không phải là phản kích đơn giản, mà là kế hoạch có dự mưu cùng âm mưu có mục tiêu!
Mà âm mưu chỉ thẳng vào công ty Dương Thành! Đàm Đại Hữu lại muốn thông qua phương thức này đem công ty Dương Thành kéo xuống vũng bùn, chậm rãi kéo sụp công ty, sau đó lợi dụng quyền lực của Đàm Hồng Đức tại Khánh Châu thị, thật dễ dàng thu mua công ty của hắn!
Mấy ngày nay Diệp Dương Thành ký được không ít đơn đặt hàng, nhưng dù sao quy mô công ty có hạn, hơn nữa hàng hóa chỉ là tụ điện tantan, căn bản không có khả năng đem công ty khác ép lên tuyệt lộ, nhưng do Diệp Dương Thành ký đơn đặt hàng, lại biến thành cơ hội tuyệt hảo trong mắt Đàm Đại Hữu.
Một khi tới ngày giao hàng, bên Diệp Dương Thành không giao được sản phẩm, nhiều đơn đặt hàng như thế phải bồi thường bao nhiêu tiền đây? Hơn nữa Đàm Đại Hữu nhất định hiểu biết được trong tay Diệp Dương Thành có bao nhiêu tài chính, căn bản chính là nắm được chuẩn xác điểm yếu của Diệp Dương Thành mà hạ độc thủ!
Nghĩ thông suốt chuyện này, trong lòng Diệp Dương Thành nhất thời vô cùng tức giận, mùi vị bị người tính kế làm cho hắn phi thường giận dữ!
Nhưng Dương Đằng Phi còn chưa dừng lại, trầm mặc một lúc hắn lại nói tiếp:
- Hơn nữa lão bộc còn phát hiện, trong bốn năm thời gian Đàm Đại Hữu ở trong công ty Vạn Khoa, từng cưỡng bức bảy nhân viên nữ tính, cuối cùng vì không đủ chứng cớ mà bỏ qua, ngoại trừ bảy nhân viên nữ đến đồn công an tố cáo, còn có thêm nữ nhân viên nào bị hắn xâm phạm mà không đi tố cáo hay không cũng không biết, lão bộc không dám tùy ý kết luận…
- Con mẹ nó lại là một tên cặn bã.
Diệp Dương Thành hạ cửa kính xe, phun một bãi nước miếng, nói:
- Ngươi lập tức sửa sang lại toàn bộ tư liệu của Đàm Đại Hữu, ta gọi Dung Dung đi qua lấy về.
- Chủ nhân, ý của ngài là…
Lần này Dương Đằng Phi cũng không trực tiếp gật đầu đáp ứng, mà có chút chần chờ nói:
- Chuyện phát sinh hôm nay còn chưa được nửa ngày thời gian, nếu hiện tại ngài muốn giết chết hắn, khó tránh sẽ bị người có tâm chú ý, thỉnh chủ nhân nghĩ lại!
- Giết hắn?
Nghe được lời nói của Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành thoáng ngây ra, lập tức nở nụ cười:
- Ai nói muốn giết hắn đây? Phó chủ tịch Khánh Châu thị Đàm Hồng Đức còn chưa lộ diện, giết hắn chẳng phải lãng phí hay sao?
Đại cổ đông công ty Vạn Hoa ở trên danh nghĩa là Đàm Đại Hữu, nhưng trên thực tế là vợ con của Đàm Hồng Đức, tin tức giao dịch quyền tiền phi thường rõ ràng, Đàm Đại Hữu làm nhiều chuyện xấu xa như vậy, Đàm Hồng Đức có thể thoát được liên quan?
Bảy nhân viên nữ bị cưỡng bức đến đồn công an tố cáo, nếu không có Đàm Hồng Đức bao che, có thể dùng một câu chứng cớ không đủ qua loa tắc trách cho qua? Nếu không có Đàm Hồng Đức ở trên che chở, Đàm Đại Hữu có thể sống được thoải mái cho đến bây giờ?
Diệp Dương Thành không cần nghĩ nhiều cũng biết Đàm Hồng Đức là loại người gì, Đàm Đại Hữu có là ác nhân, cũng chỉ hại được một ít người, nhưng Đàm Hồng Đức lại là ai? Hắn là phó chủ tịch Khánh Châu thị!
Hắn gây tai họa, là cả Khánh Châu thị!
Bên nặng bên nhẹ, Diệp Dương Thành có thể nhìn ra, trước khi Đàm Hồng Đức bại lộ, giết chết Đàm Đại Hữu chỉ có thể đập cỏ động rắn, mất nhiều hơn được, Diệp Dương Thành chỉ có thể quản lý khu vực quản hạt của mình, bàn tay còn chưa vươn được tới nội thành Khánh Châu thị.
Nhưng Diệp Dương Thành không chạm được tới Đàm Hồng Đức, chẳng lẽ còn không có biện pháp làm cho Đàm Hồng Đức phải đích thân chạy tới huyện Ôn Nhạc sao?
Thông qua việc Đàm Hồng Đức luôn “che chở” Đàm Đại Hữu cũng có thể nhìn ra, công ty Vạn Khoa chỉ sợ cũng là giao dịch quyền tiền trọng yếu trong tay Đàm Hồng Đức, nếu công ty Vạn Khoa xảy ra chuyện, Đàm Hồng Đức còn có thể ngồi yên ổn tại nội thành Khánh Châu thị hay sao?
Nội thành Khánh Châu chỉ cách huyện Ôn Nhạc chừng hơn một giờ đường xe, nếu công ty Vạn Khoa xảy ra chuyện, lại có thêm Dương Đằng Phi trợ lực, Diệp Dương Thành thật sự không tin Đàm Hồng Đức không chạy qua bên này!
Mà chỉ cần hắn đi vào phạm vi huyện Ôn Nhạc…Diệp Dương Thành đối với loại tham quan như vậy, chưa từng nương tay qua bao giờ!
Trên mặt hiện lên tia cười lạnh, Diệp Dương Thành cũng không có tâm tình giải thích với Dương Đằng Phi, nói một tiếng dặn hắn sửa sang lại tư liệu, trực tiếp cúp điện thoại, giẫm ga, chạy thẳng về nhà.
Ngay khi hắn chạy khỏi bệnh viện được chừng năm phút thời gian, lại nhận được Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên:
- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +200, thỉnh người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, chữ thiện làm đầu, làm nhiều việc thiện quét sạch khó khăn nhân gian, cứu vớt muôn dân cực khổ!
- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +220…
Từ sau khi quyên giúp cô nhi viện năm trăm vạn, những nêu lên tương tự như vậy hắn đã thu được không ít, mỗi lần đều gia tăng vài chục đến vài trăm công đức huyền điểm, theo phương diện này chứng minh, Diệp Dương Thành lựa chọn quyên tiền cho cô nhi viện còn thông qua cô nhi viện tiến hành hoạt động từ thiện, đây là một lựa chọn phi thường chính xác.
Nhìn lại công đức huyền điểm của mình hiện tại, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, hai mươi ba vạn, qua một thời gian ngắn làm thêm hoạt động từ thiện công ích, muốn tiến lên thần cách cấp sáu hẳn sẽ nhanh đi?
Không biết thần cách cấp sáu sẽ gia tăng bao nhiêu thần quyền đây? Khóe miệng nhếch lên, trong lòng Diệp Dương Thành mơ hồ mong đợi…
Lời nhắn nhủ trước khi mẹ Niếp Niếp lâm chung, hi vọng đưa Niếp Niếp đến cô nhi viện Quang Minh, đây là hi vọng duy nhất của mẹ Niếp Niếp, Lâm Mạn Ny không có bất kỳ lý do nào cự tuyệt nguyện vọng trước khi qua đời của người mẹ kia.
Rời khỏi bệnh viện, trong lòng Diệp Dương Thành có chút nặng nề.
Mở cửa ngồi lên xe, hắn lẳng lặng ngồi yên năm phút đồng hồ, sau đó thở ra một hơi, phát động xe, ngay khi hắn định lái xe về nhà, di động chợt vang lên.
Lấy ra di động nhìn màn hình, khóe môi Diệp Dương Thành thoáng nhếch lên, bấm máy:
- Alo.
- Chủ nhân, tư liệu ngài cần đã điều tra xong.
Bên kia điện thoại Dương Đằng Phi nói:
- Hôm nay người hạ thủ với điện tử Dương Thành là chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty điện tử Vạn Khoa Đàm Đại Hữu, động cơ mặt ngoài chính là vì công ty Dương Thành ký hợp đồng với tập đoàn điện tử Chỉ Nguyệt trấn Hồng Liễu, làm cho hợp đồng giữa công ty Vạn Khoa với công ty Chỉ Nguyệt đã hủy bỏ.
- Quả thế.
Nghe được lời của Dương Đằng Phi, tuy đã sớm có suy đoán, nhưng Diệp Dương Thành không khỏi nheo mắt, nhưng hắn vẫn chú ý tới chữ “mặt ngoài” của Dương Đằng Phi, hỏi tiếp:
- Phương diện khác đây?
- Ở phương diện khác, lão bộc đã cho Vương Minh Khi đi điều tra một phen, phát hiện Đàm Đại Hữu cùng phó chủ tịch Khánh Châu thị Đàm Hồng Đức có quan hệ chặt chẽ.
Dương Đằng Phi thoáng trầm ngâm, nói tiếp:
- Nhưng hai người không có quan hệ huyết thống trực tiếp, bởi vì vấn đề thời gian, tình huống càng cụ thể vẫn phải chờ xác định, nhưng khi Vương Minh Khi đi văn phòng Đàm Đại Hữu điều tra, đã phát hiện một ít tình huống…
- Ân? Tình huống gì?
- Là như vậy.
Dương Đằng Phi cung kính nói:
- Công ty điện tử hữu hạn Vạn Khoa, Đàm Đại Hữu chỉ chiếm 49% cổ phần, còn lại 51% nắm giữ trong tay Đàm Ngọc Long cùng Vương Diễm Phương, Đàm Ngọc Long là con trai của Đàm Hồng Đức, Vương Diễm Phương là vợ của hắn.
Nói tới đây Dương Đằng Phi tạm dừng chốc lát, tổ chức lại ngôn ngữ mới nói tiếp:
- Thông qua việc Vương Minh Khi điều tra tài liệu trong văn phòng Đàm Đại Hữu mà xem, công ty Vạn Khoa thành lập mới bốn năm thời gian, nhưng từ một công ty có số vốn đăng ký là năm mươi vạn đã trở thành xí nghiệp lớn có tài sản cố định hơn sáu ngàn vạn.
- Lão bộc đã tìm đọc một ít tư liệu, phát hiện công ty Vạn Khoa chỉ trong thời gian bốn năm ngắn ngủi, trước sau áp dụng nhiều thủ đoạn thấp kém giá thấp thu mua chỉnh hợp hơn ba mươi công ty nhỏ có số vốn một trăm vạn đến ba trăm vạn, thông qua việc không ngừng gồm thâu đạt tới mục đích lớn mạnh bản thân mình.
- Ân?
Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc, hỏi:
- Thủ đoạn gì hữu hiệu như vậy?
- Đều là một ít thủ đoạn hạ lưu.
Dương Đằng Phi thoáng do dự, nói:
- Tỷ như thông qua một ít thủ đoạn nhìn như hợp pháp hợp lý, khiến một ít xí nghiệp công ty phải ngừng sản xuất, bị lỗ vốn lâu ngày, hơn phân nửa ông chủ xí nghiệp đều phải lựa chọn chuyển nhượng công ty của mình, nhưng vào lúc đó, cũng không biết Đàm Đại Hữu dùng thủ đoạn gì, tìm những ông chủ xí nghiệp kia, sau đó họ phải ngoan ngoãn bán lại công ty của mình với giá thấp.
Hắn tạm dừng vài giây đồng hồ, nói tiếp:
- Hắn còn lợi dụng công ty rỗng ký đơn đặt hàng với một ít xí nghiệp, thường thường giá cả sản phẩm đều cao hơn thị trường, sau đó ký số lượng sản phẩm đặt hàng, cũng giữ đúng mức không quá nhiều lại không quá ít, vào lúc này hắn chỉ cần yêu cầu quan chức ô dù tương quan tùy tiện tìm lý do cưỡng chế xí nghiệp kia ngừng sản xuất chỉnh đốn, khi thời gian đến lại không thể giao được sản phẩm, tiền bồi thường có thể làm cho hơn phân nửa công ty rơi bẫy trực tiếp bị phá sản!
- Tê…
Nghe xong lời giải thích của Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, cả giận nói:
- Con mẹ nó, Đàm Đại Hữu thật sự là đồ khốn!
Thông qua Dương Đằng Phi hiểu biết được tình huống, cho dù Diệp Dương Thành là kẻ ngu ngốc cũng đoán được chuyện hôm nay không phải là phản kích đơn giản, mà là kế hoạch có dự mưu cùng âm mưu có mục tiêu!
Mà âm mưu chỉ thẳng vào công ty Dương Thành! Đàm Đại Hữu lại muốn thông qua phương thức này đem công ty Dương Thành kéo xuống vũng bùn, chậm rãi kéo sụp công ty, sau đó lợi dụng quyền lực của Đàm Hồng Đức tại Khánh Châu thị, thật dễ dàng thu mua công ty của hắn!
Mấy ngày nay Diệp Dương Thành ký được không ít đơn đặt hàng, nhưng dù sao quy mô công ty có hạn, hơn nữa hàng hóa chỉ là tụ điện tantan, căn bản không có khả năng đem công ty khác ép lên tuyệt lộ, nhưng do Diệp Dương Thành ký đơn đặt hàng, lại biến thành cơ hội tuyệt hảo trong mắt Đàm Đại Hữu.
Một khi tới ngày giao hàng, bên Diệp Dương Thành không giao được sản phẩm, nhiều đơn đặt hàng như thế phải bồi thường bao nhiêu tiền đây? Hơn nữa Đàm Đại Hữu nhất định hiểu biết được trong tay Diệp Dương Thành có bao nhiêu tài chính, căn bản chính là nắm được chuẩn xác điểm yếu của Diệp Dương Thành mà hạ độc thủ!
Nghĩ thông suốt chuyện này, trong lòng Diệp Dương Thành nhất thời vô cùng tức giận, mùi vị bị người tính kế làm cho hắn phi thường giận dữ!
Nhưng Dương Đằng Phi còn chưa dừng lại, trầm mặc một lúc hắn lại nói tiếp:
- Hơn nữa lão bộc còn phát hiện, trong bốn năm thời gian Đàm Đại Hữu ở trong công ty Vạn Khoa, từng cưỡng bức bảy nhân viên nữ tính, cuối cùng vì không đủ chứng cớ mà bỏ qua, ngoại trừ bảy nhân viên nữ đến đồn công an tố cáo, còn có thêm nữ nhân viên nào bị hắn xâm phạm mà không đi tố cáo hay không cũng không biết, lão bộc không dám tùy ý kết luận…
- Con mẹ nó lại là một tên cặn bã.
Diệp Dương Thành hạ cửa kính xe, phun một bãi nước miếng, nói:
- Ngươi lập tức sửa sang lại toàn bộ tư liệu của Đàm Đại Hữu, ta gọi Dung Dung đi qua lấy về.
- Chủ nhân, ý của ngài là…
Lần này Dương Đằng Phi cũng không trực tiếp gật đầu đáp ứng, mà có chút chần chờ nói:
- Chuyện phát sinh hôm nay còn chưa được nửa ngày thời gian, nếu hiện tại ngài muốn giết chết hắn, khó tránh sẽ bị người có tâm chú ý, thỉnh chủ nhân nghĩ lại!
- Giết hắn?
Nghe được lời nói của Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành thoáng ngây ra, lập tức nở nụ cười:
- Ai nói muốn giết hắn đây? Phó chủ tịch Khánh Châu thị Đàm Hồng Đức còn chưa lộ diện, giết hắn chẳng phải lãng phí hay sao?
Đại cổ đông công ty Vạn Hoa ở trên danh nghĩa là Đàm Đại Hữu, nhưng trên thực tế là vợ con của Đàm Hồng Đức, tin tức giao dịch quyền tiền phi thường rõ ràng, Đàm Đại Hữu làm nhiều chuyện xấu xa như vậy, Đàm Hồng Đức có thể thoát được liên quan?
Bảy nhân viên nữ bị cưỡng bức đến đồn công an tố cáo, nếu không có Đàm Hồng Đức bao che, có thể dùng một câu chứng cớ không đủ qua loa tắc trách cho qua? Nếu không có Đàm Hồng Đức ở trên che chở, Đàm Đại Hữu có thể sống được thoải mái cho đến bây giờ?
Diệp Dương Thành không cần nghĩ nhiều cũng biết Đàm Hồng Đức là loại người gì, Đàm Đại Hữu có là ác nhân, cũng chỉ hại được một ít người, nhưng Đàm Hồng Đức lại là ai? Hắn là phó chủ tịch Khánh Châu thị!
Hắn gây tai họa, là cả Khánh Châu thị!
Bên nặng bên nhẹ, Diệp Dương Thành có thể nhìn ra, trước khi Đàm Hồng Đức bại lộ, giết chết Đàm Đại Hữu chỉ có thể đập cỏ động rắn, mất nhiều hơn được, Diệp Dương Thành chỉ có thể quản lý khu vực quản hạt của mình, bàn tay còn chưa vươn được tới nội thành Khánh Châu thị.
Nhưng Diệp Dương Thành không chạm được tới Đàm Hồng Đức, chẳng lẽ còn không có biện pháp làm cho Đàm Hồng Đức phải đích thân chạy tới huyện Ôn Nhạc sao?
Thông qua việc Đàm Hồng Đức luôn “che chở” Đàm Đại Hữu cũng có thể nhìn ra, công ty Vạn Khoa chỉ sợ cũng là giao dịch quyền tiền trọng yếu trong tay Đàm Hồng Đức, nếu công ty Vạn Khoa xảy ra chuyện, Đàm Hồng Đức còn có thể ngồi yên ổn tại nội thành Khánh Châu thị hay sao?
Nội thành Khánh Châu chỉ cách huyện Ôn Nhạc chừng hơn một giờ đường xe, nếu công ty Vạn Khoa xảy ra chuyện, lại có thêm Dương Đằng Phi trợ lực, Diệp Dương Thành thật sự không tin Đàm Hồng Đức không chạy qua bên này!
Mà chỉ cần hắn đi vào phạm vi huyện Ôn Nhạc…Diệp Dương Thành đối với loại tham quan như vậy, chưa từng nương tay qua bao giờ!
Trên mặt hiện lên tia cười lạnh, Diệp Dương Thành cũng không có tâm tình giải thích với Dương Đằng Phi, nói một tiếng dặn hắn sửa sang lại tư liệu, trực tiếp cúp điện thoại, giẫm ga, chạy thẳng về nhà.
Ngay khi hắn chạy khỏi bệnh viện được chừng năm phút thời gian, lại nhận được Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên:
- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +200, thỉnh người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, chữ thiện làm đầu, làm nhiều việc thiện quét sạch khó khăn nhân gian, cứu vớt muôn dân cực khổ!
- Tích đức hành thiện, công đức huyền điểm +220…
Từ sau khi quyên giúp cô nhi viện năm trăm vạn, những nêu lên tương tự như vậy hắn đã thu được không ít, mỗi lần đều gia tăng vài chục đến vài trăm công đức huyền điểm, theo phương diện này chứng minh, Diệp Dương Thành lựa chọn quyên tiền cho cô nhi viện còn thông qua cô nhi viện tiến hành hoạt động từ thiện, đây là một lựa chọn phi thường chính xác.
Nhìn lại công đức huyền điểm của mình hiện tại, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi, hai mươi ba vạn, qua một thời gian ngắn làm thêm hoạt động từ thiện công ích, muốn tiến lên thần cách cấp sáu hẳn sẽ nhanh đi?
Không biết thần cách cấp sáu sẽ gia tăng bao nhiêu thần quyền đây? Khóe miệng nhếch lên, trong lòng Diệp Dương Thành mơ hồ mong đợi…
/626
|