Học tập đối với thiếu niên không tính là việc khó, ít nhất còn dễ hơn việc chuyển sự chú ý từ luyến ái sang học hành. Như thể đối với việc của mình cậu có thể bình tĩnh dễ dàng xử lý, nhưng hễ cứ liên quan đến đại mỹ nhân là không còn giữ được tâm bình khí hòa như vậy.
Vì vậy chỉ cần đem đại mỹ nhân vào việc học, biến mục đích kí hiệu anh thành đích đến, thiếu niên liền không thể không nghiêm túc liều mạng ôn luyện.
Phương pháp đơn giản mà hiệu quả đến bất ngờ.
Đại mỹ nhân luôn biết rằng thiếu niên rất thông minh, nhưng lại không ngờ tới cậu xuất chúng đến như vậy.
Lớp 12 mỗi cuối tuần đều có một bài thi thử, mà thiếu niên mỗi một lần thi lại đem thành tích cá nhân nâng lên với tốc độ chóng mặt. Sau một tháng trước khi bước vào kì thi cuối kỳ, thiếu niên trực tiếp từ đoạn giữa giữa nhảy vọt lên top hai mươi người đứng đầu.
Đại mỹ nhân nhìn bảng điểm của cậu, cả kinh đến mức hai mắt đều trợn tròn, vừa ôm bảo bối nhà mình vừa xem các bài kiểm tra. Nội dung bên trên do rời trường học đã lâu nên anh xem cũng không hiểu lắm, nhưng chỉ cần nhìn nét bút thiếu niên thanh tú mạnh mẽ, ngay ngắn gọn gàng giải đề cùng từng cột điểm thầy giáo chấm bên cạnh cũng đủ vui tai vui mắt, đẹp không sao tả xiết.
Đối với thành tích của mình thiếu niên cũng không biểu hiện quá vui mừng, ngược lại đại mỹ nhân bỏ bài thi xuống liền xông tới ôm hôn cậu một trận, không biết chán kêu to: “Tiểu Tầm là bảo bối thông minh nha! Tôi yêu em chết mất!!!”
Sau đó hớn hở lấy di động ra đặt chỗ ở nhà hàng bên ngoài, dẫn cậu đi ăn tiện thể chúc mừng. Tuổi tác của hai người phảng phất như bị tráo đổi, thiếu niên giống như người lớn thận trọng, còn đại mỹ nhân mới là trẻ con nhảy nhót ưa náo nhiệt.
Kết thúc học kì xong thiếu niên vẫn chưa được nghỉ, lớp 12 học bù mười ngày, qua Tết còn phải tranh thủ về trường, tiếp tục chuẩn bị cho cuộc chiến Thi-Đại-học.
Thiếu niên sắp xếp thời gian biểu thật cẩn thận, thời gian lên lớp, thời gian nghỉ, những hôm thi thử, sau đó ở giữa tỉ mỉ phân bố lộ trình ôn luyện của mình. Đại mỹ nhân đứng bên cạnh xem, liên tục tặc lưỡi, sau mỗi lần thi thử thiếu niên đều ghi thêm mức điểm và thứ hạng muốn đạt được.
Giai đoạn nửa học kì sau của lớp 12, thứ hạng kì vọng của cậu liền biến thành 1, không hề thay đổi.
Mục tiêu rõ ràng đến mức làm người ta khiếp sợ. (Tiểu Tầm ngầu quá:(()
Đại mỹ nhân chớp chớp mắt, không muốn bạn nhỏ mất hứng nhưng là vẫn không nhịn được dò hỏi: “Có phải mục tiêu… cao quá hay không?”
Thiếu niên trả lời, “Em đã cân nhắc rồi, không phải không có khả năng.”
Vừa nói cậu vừa lật bút kí sang trang trước, phía trên viết tên một nhóm người, điểm của mấy lần thi thử và thứ hạng đều ghi cụ thể, bên cạnh còn đủ loại đánh dấu. Đại mỹ nhân lao lực xem một hồi mới hiểu, thiếu niên đang so sánh thứ hạng của mình với mấy người này, thống kê rồi phân tích tính khả thi xem mình có vượt được họ không.
Thời còn đi học đại mỹ nhân không quá quan tâm đến thành tích, cho tới bây giờ cũng không nghĩ có thể làm như vậy. Anh vừa khiếp sợ, lại vừa cảm thấy kiêu ngạo.
Tiểu Tầm giống như một viên ngọc sáng, là anh đã đào viên ngọc này lên, lau đi bụi trần để cậu có thể tỏa ra ánh hào quang.
Mùa xuân năm nay đại mỹ nhân đặc biệt hưng phấn, hăng say mua sắm đồ Tết bày biện trong nhà, dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, hoàn toàn phấn khởi học một thực đơn mới, ý muốn mở rộng tài nấu nướng của mình.
Đợi tới khi thiếu niên được nghỉ lễ, căn nhà đã rực rỡ như được thay một chiếc áo mới, mọi ngóc ngách đều tràn trề không khí tươi vui, ấm áp.
Thời điểm giao thừa, hai người cùng làm ổ trong phòng bếp. Thiếu niên làm trợ thủ, giúp đại mỹ nhân bày một bàn tiệc đêm giao thừa.
Món ngon phong phú được xếp đầy bàn, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến lòng người thỏa mãn.
Đại mỹ nhân đắc ý chụp ảnh đăng trong vòng bạn bè, khoe khoang với đồng nghiệp của mình, sau đó chụp cho thiếu niên một bức anh, giục cậu, “Em cũng đăng, em cũng đăng đi!”
Cảm giác hạnh phúc tràn đầy đến mức chỉ muốn chia sẻ với những người khác.
Tài khoản của thiếu niên chưa bao giờ đăng cái gì, bạn tốt cũng không có mấy ai, nhóm chat lớp là miễn cưỡng thêm vào nhưng xưa nay đều không đăng tin.
Nghe tiếng cười của đại mỹ nhân, thiếu niên im lặng mở ra nhóm chat lớp. Bên trong bạn học cũng đang thảo luận sôi nổi, thiếu niên lần đầu tiên đăng lên tin của mình.
“Giao thừa vui vẻ.”
Đánh ra bốn chữ này xong cậu liền tắt điện thoại, ngồi xuống bên cạnh đại mỹ nhân. Bọn họ cùng nhau trải qua đêm giao thừa đầu tiên, mùa xuân lần thứ nhất.
Vì vậy chỉ cần đem đại mỹ nhân vào việc học, biến mục đích kí hiệu anh thành đích đến, thiếu niên liền không thể không nghiêm túc liều mạng ôn luyện.
Phương pháp đơn giản mà hiệu quả đến bất ngờ.
Đại mỹ nhân luôn biết rằng thiếu niên rất thông minh, nhưng lại không ngờ tới cậu xuất chúng đến như vậy.
Lớp 12 mỗi cuối tuần đều có một bài thi thử, mà thiếu niên mỗi một lần thi lại đem thành tích cá nhân nâng lên với tốc độ chóng mặt. Sau một tháng trước khi bước vào kì thi cuối kỳ, thiếu niên trực tiếp từ đoạn giữa giữa nhảy vọt lên top hai mươi người đứng đầu.
Đại mỹ nhân nhìn bảng điểm của cậu, cả kinh đến mức hai mắt đều trợn tròn, vừa ôm bảo bối nhà mình vừa xem các bài kiểm tra. Nội dung bên trên do rời trường học đã lâu nên anh xem cũng không hiểu lắm, nhưng chỉ cần nhìn nét bút thiếu niên thanh tú mạnh mẽ, ngay ngắn gọn gàng giải đề cùng từng cột điểm thầy giáo chấm bên cạnh cũng đủ vui tai vui mắt, đẹp không sao tả xiết.
Đối với thành tích của mình thiếu niên cũng không biểu hiện quá vui mừng, ngược lại đại mỹ nhân bỏ bài thi xuống liền xông tới ôm hôn cậu một trận, không biết chán kêu to: “Tiểu Tầm là bảo bối thông minh nha! Tôi yêu em chết mất!!!”
Sau đó hớn hở lấy di động ra đặt chỗ ở nhà hàng bên ngoài, dẫn cậu đi ăn tiện thể chúc mừng. Tuổi tác của hai người phảng phất như bị tráo đổi, thiếu niên giống như người lớn thận trọng, còn đại mỹ nhân mới là trẻ con nhảy nhót ưa náo nhiệt.
Kết thúc học kì xong thiếu niên vẫn chưa được nghỉ, lớp 12 học bù mười ngày, qua Tết còn phải tranh thủ về trường, tiếp tục chuẩn bị cho cuộc chiến Thi-Đại-học.
Thiếu niên sắp xếp thời gian biểu thật cẩn thận, thời gian lên lớp, thời gian nghỉ, những hôm thi thử, sau đó ở giữa tỉ mỉ phân bố lộ trình ôn luyện của mình. Đại mỹ nhân đứng bên cạnh xem, liên tục tặc lưỡi, sau mỗi lần thi thử thiếu niên đều ghi thêm mức điểm và thứ hạng muốn đạt được.
Giai đoạn nửa học kì sau của lớp 12, thứ hạng kì vọng của cậu liền biến thành 1, không hề thay đổi.
Mục tiêu rõ ràng đến mức làm người ta khiếp sợ. (Tiểu Tầm ngầu quá:(()
Đại mỹ nhân chớp chớp mắt, không muốn bạn nhỏ mất hứng nhưng là vẫn không nhịn được dò hỏi: “Có phải mục tiêu… cao quá hay không?”
Thiếu niên trả lời, “Em đã cân nhắc rồi, không phải không có khả năng.”
Vừa nói cậu vừa lật bút kí sang trang trước, phía trên viết tên một nhóm người, điểm của mấy lần thi thử và thứ hạng đều ghi cụ thể, bên cạnh còn đủ loại đánh dấu. Đại mỹ nhân lao lực xem một hồi mới hiểu, thiếu niên đang so sánh thứ hạng của mình với mấy người này, thống kê rồi phân tích tính khả thi xem mình có vượt được họ không.
Thời còn đi học đại mỹ nhân không quá quan tâm đến thành tích, cho tới bây giờ cũng không nghĩ có thể làm như vậy. Anh vừa khiếp sợ, lại vừa cảm thấy kiêu ngạo.
Tiểu Tầm giống như một viên ngọc sáng, là anh đã đào viên ngọc này lên, lau đi bụi trần để cậu có thể tỏa ra ánh hào quang.
Mùa xuân năm nay đại mỹ nhân đặc biệt hưng phấn, hăng say mua sắm đồ Tết bày biện trong nhà, dán câu đối đỏ, treo đèn lồng, hoàn toàn phấn khởi học một thực đơn mới, ý muốn mở rộng tài nấu nướng của mình.
Đợi tới khi thiếu niên được nghỉ lễ, căn nhà đã rực rỡ như được thay một chiếc áo mới, mọi ngóc ngách đều tràn trề không khí tươi vui, ấm áp.
Thời điểm giao thừa, hai người cùng làm ổ trong phòng bếp. Thiếu niên làm trợ thủ, giúp đại mỹ nhân bày một bàn tiệc đêm giao thừa.
Món ngon phong phú được xếp đầy bàn, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến lòng người thỏa mãn.
Đại mỹ nhân đắc ý chụp ảnh đăng trong vòng bạn bè, khoe khoang với đồng nghiệp của mình, sau đó chụp cho thiếu niên một bức anh, giục cậu, “Em cũng đăng, em cũng đăng đi!”
Cảm giác hạnh phúc tràn đầy đến mức chỉ muốn chia sẻ với những người khác.
Tài khoản của thiếu niên chưa bao giờ đăng cái gì, bạn tốt cũng không có mấy ai, nhóm chat lớp là miễn cưỡng thêm vào nhưng xưa nay đều không đăng tin.
Nghe tiếng cười của đại mỹ nhân, thiếu niên im lặng mở ra nhóm chat lớp. Bên trong bạn học cũng đang thảo luận sôi nổi, thiếu niên lần đầu tiên đăng lên tin của mình.
“Giao thừa vui vẻ.”
Đánh ra bốn chữ này xong cậu liền tắt điện thoại, ngồi xuống bên cạnh đại mỹ nhân. Bọn họ cùng nhau trải qua đêm giao thừa đầu tiên, mùa xuân lần thứ nhất.
/32
|