Chương Du thấy Ma Khác thường ngày không đụng tới một giọt rượi hôm nay ở trước mắt các huynh đệ lại uống thả cửa, trong lòng âm thầm mừng thầm, thầm nghĩ hắn nếu không say mười phần, cũng nên say hai bai phần đi? Chỉ cần say một chút, hắc hắc, đêm nay ta sẽ trốn khỏi. Chuyện phòng the này mặc dù khoái hoạt, nhưng cũng quá mệt người. Ta ở dưới mệt muốn chết, thật không rõ Khác ở trên liên tiếp động phần eo, hắn sao không mệt vậy chứ? Chẳng lẽ này đó là khác biệt giữa thần cùng yêu tinh bình thường sao?
Ai có thể ngờ rằng tính toán của y hoàn toàn trật. Ma Khác đúng là hơi hơi say, nhưng là thần trí của hắn có thể nói là vẫn tỉnh, vả lại độ hưng phấn so với thường ngày còn gấp bội, bắt lấy Chương Du giày vò một lần rồi lại một lần, mãi cho trời sáng, mới buông tha Chương Du xem xíu bị hắn làm cho ngất đi mới tấm cho y rồi để y ngủ. Ma Khác ngồi xuống điều tức tại chỗ, sau đó đi vào triều tuần thứ ba mươi sáu.
Chương Du từ nay về sau đến chết cũng không dùng ý niệm dùng rượu để trốn này. Chính là dù hơi hơi say nhưng thần trí vẫn còn rõ, đối với mình cũng còn quan tâm nâng niu, kết quả chính mình i kém chút chết ngất. Nếu thần trí thực say không rõ không biết yêu thương, kia còn không phải mình bị hắn làm đến thần phi phách tan a. Y cũng không muốn ngày hôm sau Ma Khác khi vừa mở mắt, phát hiện nằm ở bên cạnh hắn là một cổ thi thể của mình.
Dưới sự chờ đợi cùng cổ động của dân Thủy tộc trong hồ nước, bạch tuộc tinh chuyên gây chuyện, tâm hư vinh cuối cùng cũg cáo biệt cuộc sống ăn ăn ngủ ngủ, ngủ ngủ rồi lại ăn ăn như heo bắt đầu trở nên chăm chỉ.
Đương nhiên, cái y gọi là chăm chỉ, bất quá chỉ là một mình ở trong thư phòng lục lọi đọc hai quyển sách cổ, xem vài lần tu luyện chi đạo, hảo đến hồ nước khoe khoang mà thôi. Nhưng những cuốn sách này đều là các quyển sách hiếm trong ma cung, thậm chí có một vài quyển Ma giới thất truyền đã lâu, cho nên tuy rằng đại đa số các phương pháp tu luyện y căn bản không hiểu, nhưng chỉ một chút kiến thức bên ngoài, cũng đủ để các dân Thủy tộc có lợi ích không nhỏ
Mấy tháng lại vội vàng trôi qua, cảm thấy khí trời ngày càng lạnh. Chương Du không biết là từ đâu nghe được lời đồn, nói mùa đông lạnh giá có thể giảm béo. Y cảm thấy mừng rỡ, thầm nghĩ ăn ta luyến tiếc nè, ngủ ta cũng luyến tiếc nè, cho nên đến hiện tại, nói là giảm béo, nhưng nửa cân thịt cùng chưa giảm được, ngược lại còn có xu hướng càng lúc càng mập. Hiện giờ tốt rồi, ta là một người không có ưu điểm nào, cái có được chính là ý chí lực kiên định, ai chút đông lạnh thì có là gì, nếu thật có thể giảm béo, ta ngay cả hộ thể thần công cũng không dùng, để cho gió lạnh trực tiếp thổi vào ta.
Vì có ý nghĩ như thế, mỗi ngày y đề vào trong hậu hoa viên, biến thành nguyên hình nhảy vào trong hồ nước đông lạnh, lại nói, cứ như vậy, y thật sự có thể giảm được một chút mỡ, lần này bạch tuộc tinh hết sức cao hứng, quyết định đem phương pháp giảm béo mùa đông này tiến hành.
Chương Du là một lộ si*, chỉ cần có một cái lối rẽ, đầu óc y sẽ choáng vàng. Càng miễn bàn đường trong Ma cung này phức tạp vô cùng, có địa phương còn có trận pháp lợi hại.
_lộ su: kẻ mù đường.
Bởi vậy Ma Khác ở trên cổ tay y buột một cái la bàn, để y có thể dựa theo la bàn hướng dẫn phương hướng đi. Còn các ảnh vệ trong chỗ tối, hắn tạm thời còn không muốn để Chương Du biết, tuy rằng bạch tuộc tinh này cực ngốc, ảnh vệ sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, nhưng trong lòng hiểu được tính tình vợ không thích gò bó, có thể giấu tạm thời thì giấu tạm thời đi.
Dự tính ban đầu của Ma Khác rất tốt. Nhưng không ngờ đến một ngày, đại khái là ở trong nước ngâm thời gian quá dài, cái la bàn kia bởi vậy mà bị hỏng. Bạch tuộc tinh sau khi ngủ trưa xong, mắt thấy đã đến giờ Mùi, thế là cuống quít mặc quần áo phủ thêm điêu cừu*, khi đi vào hậu viên thấy trái phải không người, mới cơi điêu cừu cùng cẩm bào mặc thường ngày treo trên cây, chỉ phủ một thân áo đơn hướng hồ nước đi xuống.
_điêu cừu: áo khoác lông chồn.
Bởi vì đây là Ma cung, có kết giới lợi hại, một khi có kẻ thù tiến vào, Ma Khác lập tức có thể cảm giác, cho nên thật an toàn, Chương Du không thích các cung nữ theo bên người, các nàng cũng liền mừng rỡ thanh nhàn, biết điện hạ khẳng định sẽ sắp xếp ảnh vệ. Chính là trăm triệu không nghĩ tới Chương Du vì giảm béo, nhất định một lòng muốn đông lạnh mình, mỗi ở trước mặt các nàng luôn mặt quần áo tử tế, tới trong vườn liền cởi bỏ.
Sau Chương Du đem điêu cừu cùng quần áo treo lên tốt, còn thiết một cái tiểu kết giới, để phòng chúng nó bị gió thổi đi. Lúc này mới khẽ hát điệu hát dân gian đi về phía trước, bởi vì mỗi khi đến nơi nên quẹo, la bàn luôn luôn lên tiếng nhắc nhở y, cho nên y căn bản không cần phân rõ cảnh vật chung quanh, cho dù phân rõ, cũng phân không được.
Ai ngờ hôm nay đi một lú thật lâu, la bàn cũng không có lên tiếng. Chương Du mờ mịt nhìn chung quanh, chỉ thấy mình tựa hồ đã ra khỏi hậu hoa viên, phía trước là một cái sân thập phần tinh xảo, tuy rằng y là lộ si, nhưng là có thể xác định chưa từng tới nơi này.
“Uy, lão huynh, tại sao hôm nay lại bãi công a? Chẳng lẽ ngươi cũng cần ăn cái gì hoặc là châm dầu sao?” Chương Du tức giận vỗ vỗ la bàn, đang muốn xoay người trở về đi, chợt nghe thấy trong gió truyền đến một tiếng khóc nhỏ.
Bạch tuộc tinh rất tò mò, y ở trong Ma cung quan sát, cảnh tượng lúc nào cũng hòa thuận vui vẻ, còn cho tới bây giờ chư từng gặp có người khóc nha. Trước khi đến Ma giới, Nhiếp Chiêu cũng từng nói qua với y đa số người ở trong Ma tộc đều là lãnh khốc vô tình, đổ máu không đổ lệ, bởi vậy lúc này nghe thấy tiếng khóc, y làm sao có thể không thăm dò một lần.
Cũng may cái chỗ này rất lớn cũng thực rộng rãi, cũng không có những đường nhỏ quanh quanh co co nào. Bạch tuộc tinh chỉ hướng bốn phía nhìn thoáng qua, liền thấy nơi góc tường cách chỗ y rất xa tựa hồ một người đang đứng.
Chương Du vội vã bước lên phía trước, đi vào mới nhìn thấy người này toàn bộ ở trong băng, trên người trừ bỏ một cái quần cộc thì không có gì che dậy. Vả lại chỉ có một đầu lộ ra ngoài không khí, khuôn mặt kia đại khái là bởi vì quá lạnh, đã thành màu tím bầm, thoạt nhìn thập phần đáng sợ.
“Oa, đây cũng quá liều mạng đi?” Bạch tuộc tinh nhìn băng nhân trước mắt, không khỏi nghiêm nghị tôn kín. Tâm muốn nhìn người ta một chút, vì giảm béo mà có thể làm được đến thế, ai, xem ra ta đối với mình vẫn là rất nhân từ, thủy chung không hạ thủ được, trách không được giảm béo hiệu quả kém như thế mà. Chậc chậc, ngươi nhìn người ta, gầy đến da bọc xương luôn a, đã như vậy, mà vẫn cố gắng không nghỉ, lợi hại, quá lợi hại.
Một bên nghĩ, liền đi đến trước, ha hả cười nói: “Vị tiểu huynh đệ này, tuy rằng giảm béo là chuyện tốt mà, nhưng cũng không thể vì giảm béo mà liều mạng chứ, ngươi xem nhìn tiểu thân thể của ngươi, đều có thể thấy rõ xương sườn, không cần thiết cảm nửa a, nếu không, có thể vì giảm béo mà mất luôn cái mạng nhỏ.”
Người nọ mờ mịt ngẩng đầu nhìn Chương Du liếc mắt một cái, trong mắt nửa điểm sáng rọi đều không có, đôi môi xanh tím run run động vài cái, nhưng trừ bỏ phát ra tiếng khóc anh anh, căn bản thanh âm gì đều phát không được.
Nhưng bạch tuộc tinh ngộ lại nghĩ đến đối phương là bất vi sở động. Trong lòng y hắn nóng nảy, thầm nghĩ không được, hừ hừ, ta há có thể cho ngươi giảm béo giảm thành công như thế, này… Đây cũng quá làm cho người đố kỵ. Không được, nhất định phải phá, hắc hắc, tảng băng này rất tinh mỹ, lại sạch sẽ, nhìn xem có thể hay không nghĩ biện pháp để mình chiếm làm của riêng. Ân, cùng lắm thì ta bồi thường cho hắn một ít châu báo là được, Ma tộc đều thích châu báo, giao dịch này hắn hẳn là nguyện ý.
TBD: ngốc! Hết thuốc chữa.
Một bên nghĩ thế, liền bắt đầu chuyển động đi vòng tròn xung quanh tiểu Ma tộc, một bên nghĩ làm thế nào mới khuyên được người nay đem tảng băng cho mình.
Bỗng nhiên, Chương Du dừng bước. Ánh mắt của y ở trong nháy mắt trợn to, không dám tin nhìn cảnh tượng vô cùng thê thảm trong tảng băng, mở miệng rộng “A a a…” nửa ngày, cũng không nói ra được một câu trọn vẹn. Đăng bởi: admin
Ai có thể ngờ rằng tính toán của y hoàn toàn trật. Ma Khác đúng là hơi hơi say, nhưng là thần trí của hắn có thể nói là vẫn tỉnh, vả lại độ hưng phấn so với thường ngày còn gấp bội, bắt lấy Chương Du giày vò một lần rồi lại một lần, mãi cho trời sáng, mới buông tha Chương Du xem xíu bị hắn làm cho ngất đi mới tấm cho y rồi để y ngủ. Ma Khác ngồi xuống điều tức tại chỗ, sau đó đi vào triều tuần thứ ba mươi sáu.
Chương Du từ nay về sau đến chết cũng không dùng ý niệm dùng rượu để trốn này. Chính là dù hơi hơi say nhưng thần trí vẫn còn rõ, đối với mình cũng còn quan tâm nâng niu, kết quả chính mình i kém chút chết ngất. Nếu thần trí thực say không rõ không biết yêu thương, kia còn không phải mình bị hắn làm đến thần phi phách tan a. Y cũng không muốn ngày hôm sau Ma Khác khi vừa mở mắt, phát hiện nằm ở bên cạnh hắn là một cổ thi thể của mình.
Dưới sự chờ đợi cùng cổ động của dân Thủy tộc trong hồ nước, bạch tuộc tinh chuyên gây chuyện, tâm hư vinh cuối cùng cũg cáo biệt cuộc sống ăn ăn ngủ ngủ, ngủ ngủ rồi lại ăn ăn như heo bắt đầu trở nên chăm chỉ.
Đương nhiên, cái y gọi là chăm chỉ, bất quá chỉ là một mình ở trong thư phòng lục lọi đọc hai quyển sách cổ, xem vài lần tu luyện chi đạo, hảo đến hồ nước khoe khoang mà thôi. Nhưng những cuốn sách này đều là các quyển sách hiếm trong ma cung, thậm chí có một vài quyển Ma giới thất truyền đã lâu, cho nên tuy rằng đại đa số các phương pháp tu luyện y căn bản không hiểu, nhưng chỉ một chút kiến thức bên ngoài, cũng đủ để các dân Thủy tộc có lợi ích không nhỏ
Mấy tháng lại vội vàng trôi qua, cảm thấy khí trời ngày càng lạnh. Chương Du không biết là từ đâu nghe được lời đồn, nói mùa đông lạnh giá có thể giảm béo. Y cảm thấy mừng rỡ, thầm nghĩ ăn ta luyến tiếc nè, ngủ ta cũng luyến tiếc nè, cho nên đến hiện tại, nói là giảm béo, nhưng nửa cân thịt cùng chưa giảm được, ngược lại còn có xu hướng càng lúc càng mập. Hiện giờ tốt rồi, ta là một người không có ưu điểm nào, cái có được chính là ý chí lực kiên định, ai chút đông lạnh thì có là gì, nếu thật có thể giảm béo, ta ngay cả hộ thể thần công cũng không dùng, để cho gió lạnh trực tiếp thổi vào ta.
Vì có ý nghĩ như thế, mỗi ngày y đề vào trong hậu hoa viên, biến thành nguyên hình nhảy vào trong hồ nước đông lạnh, lại nói, cứ như vậy, y thật sự có thể giảm được một chút mỡ, lần này bạch tuộc tinh hết sức cao hứng, quyết định đem phương pháp giảm béo mùa đông này tiến hành.
Chương Du là một lộ si*, chỉ cần có một cái lối rẽ, đầu óc y sẽ choáng vàng. Càng miễn bàn đường trong Ma cung này phức tạp vô cùng, có địa phương còn có trận pháp lợi hại.
_lộ su: kẻ mù đường.
Bởi vậy Ma Khác ở trên cổ tay y buột một cái la bàn, để y có thể dựa theo la bàn hướng dẫn phương hướng đi. Còn các ảnh vệ trong chỗ tối, hắn tạm thời còn không muốn để Chương Du biết, tuy rằng bạch tuộc tinh này cực ngốc, ảnh vệ sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, nhưng trong lòng hiểu được tính tình vợ không thích gò bó, có thể giấu tạm thời thì giấu tạm thời đi.
Dự tính ban đầu của Ma Khác rất tốt. Nhưng không ngờ đến một ngày, đại khái là ở trong nước ngâm thời gian quá dài, cái la bàn kia bởi vậy mà bị hỏng. Bạch tuộc tinh sau khi ngủ trưa xong, mắt thấy đã đến giờ Mùi, thế là cuống quít mặc quần áo phủ thêm điêu cừu*, khi đi vào hậu viên thấy trái phải không người, mới cơi điêu cừu cùng cẩm bào mặc thường ngày treo trên cây, chỉ phủ một thân áo đơn hướng hồ nước đi xuống.
_điêu cừu: áo khoác lông chồn.
Bởi vì đây là Ma cung, có kết giới lợi hại, một khi có kẻ thù tiến vào, Ma Khác lập tức có thể cảm giác, cho nên thật an toàn, Chương Du không thích các cung nữ theo bên người, các nàng cũng liền mừng rỡ thanh nhàn, biết điện hạ khẳng định sẽ sắp xếp ảnh vệ. Chính là trăm triệu không nghĩ tới Chương Du vì giảm béo, nhất định một lòng muốn đông lạnh mình, mỗi ở trước mặt các nàng luôn mặt quần áo tử tế, tới trong vườn liền cởi bỏ.
Sau Chương Du đem điêu cừu cùng quần áo treo lên tốt, còn thiết một cái tiểu kết giới, để phòng chúng nó bị gió thổi đi. Lúc này mới khẽ hát điệu hát dân gian đi về phía trước, bởi vì mỗi khi đến nơi nên quẹo, la bàn luôn luôn lên tiếng nhắc nhở y, cho nên y căn bản không cần phân rõ cảnh vật chung quanh, cho dù phân rõ, cũng phân không được.
Ai ngờ hôm nay đi một lú thật lâu, la bàn cũng không có lên tiếng. Chương Du mờ mịt nhìn chung quanh, chỉ thấy mình tựa hồ đã ra khỏi hậu hoa viên, phía trước là một cái sân thập phần tinh xảo, tuy rằng y là lộ si, nhưng là có thể xác định chưa từng tới nơi này.
“Uy, lão huynh, tại sao hôm nay lại bãi công a? Chẳng lẽ ngươi cũng cần ăn cái gì hoặc là châm dầu sao?” Chương Du tức giận vỗ vỗ la bàn, đang muốn xoay người trở về đi, chợt nghe thấy trong gió truyền đến một tiếng khóc nhỏ.
Bạch tuộc tinh rất tò mò, y ở trong Ma cung quan sát, cảnh tượng lúc nào cũng hòa thuận vui vẻ, còn cho tới bây giờ chư từng gặp có người khóc nha. Trước khi đến Ma giới, Nhiếp Chiêu cũng từng nói qua với y đa số người ở trong Ma tộc đều là lãnh khốc vô tình, đổ máu không đổ lệ, bởi vậy lúc này nghe thấy tiếng khóc, y làm sao có thể không thăm dò một lần.
Cũng may cái chỗ này rất lớn cũng thực rộng rãi, cũng không có những đường nhỏ quanh quanh co co nào. Bạch tuộc tinh chỉ hướng bốn phía nhìn thoáng qua, liền thấy nơi góc tường cách chỗ y rất xa tựa hồ một người đang đứng.
Chương Du vội vã bước lên phía trước, đi vào mới nhìn thấy người này toàn bộ ở trong băng, trên người trừ bỏ một cái quần cộc thì không có gì che dậy. Vả lại chỉ có một đầu lộ ra ngoài không khí, khuôn mặt kia đại khái là bởi vì quá lạnh, đã thành màu tím bầm, thoạt nhìn thập phần đáng sợ.
“Oa, đây cũng quá liều mạng đi?” Bạch tuộc tinh nhìn băng nhân trước mắt, không khỏi nghiêm nghị tôn kín. Tâm muốn nhìn người ta một chút, vì giảm béo mà có thể làm được đến thế, ai, xem ra ta đối với mình vẫn là rất nhân từ, thủy chung không hạ thủ được, trách không được giảm béo hiệu quả kém như thế mà. Chậc chậc, ngươi nhìn người ta, gầy đến da bọc xương luôn a, đã như vậy, mà vẫn cố gắng không nghỉ, lợi hại, quá lợi hại.
Một bên nghĩ, liền đi đến trước, ha hả cười nói: “Vị tiểu huynh đệ này, tuy rằng giảm béo là chuyện tốt mà, nhưng cũng không thể vì giảm béo mà liều mạng chứ, ngươi xem nhìn tiểu thân thể của ngươi, đều có thể thấy rõ xương sườn, không cần thiết cảm nửa a, nếu không, có thể vì giảm béo mà mất luôn cái mạng nhỏ.”
Người nọ mờ mịt ngẩng đầu nhìn Chương Du liếc mắt một cái, trong mắt nửa điểm sáng rọi đều không có, đôi môi xanh tím run run động vài cái, nhưng trừ bỏ phát ra tiếng khóc anh anh, căn bản thanh âm gì đều phát không được.
Nhưng bạch tuộc tinh ngộ lại nghĩ đến đối phương là bất vi sở động. Trong lòng y hắn nóng nảy, thầm nghĩ không được, hừ hừ, ta há có thể cho ngươi giảm béo giảm thành công như thế, này… Đây cũng quá làm cho người đố kỵ. Không được, nhất định phải phá, hắc hắc, tảng băng này rất tinh mỹ, lại sạch sẽ, nhìn xem có thể hay không nghĩ biện pháp để mình chiếm làm của riêng. Ân, cùng lắm thì ta bồi thường cho hắn một ít châu báo là được, Ma tộc đều thích châu báo, giao dịch này hắn hẳn là nguyện ý.
TBD: ngốc! Hết thuốc chữa.
Một bên nghĩ thế, liền bắt đầu chuyển động đi vòng tròn xung quanh tiểu Ma tộc, một bên nghĩ làm thế nào mới khuyên được người nay đem tảng băng cho mình.
Bỗng nhiên, Chương Du dừng bước. Ánh mắt của y ở trong nháy mắt trợn to, không dám tin nhìn cảnh tượng vô cùng thê thảm trong tảng băng, mở miệng rộng “A a a…” nửa ngày, cũng không nói ra được một câu trọn vẹn. Đăng bởi: admin
/36
|