Sau khi tốt nghiệp đại học xong, Tô Du Du ở lại phòng thí nghiệp của giáo sư Diêu để làm việc.
Làm nghiên cứu sinh và sinh viên đại học Nam Thành cũng không quá khác nhau, hầu hết thời gian ở trường đều là ngâm mình trong phòng thí nghiệm.
Ngoại trừ việc cô không được ở kí túc xá trường học nữa, mà phải dọn tới ở cùng Yến Trì.
*
Vào ngày sinh nhật 20 tuổi của Tô Du Du, cô bị Yến Trì kéo đến Cục Dân Chính để đăng kí kết hôn.
Hôn lễ của hai người không quá phô trương, chỉ mời bạn bè và thân thích tham gia.
Nhưng Yến Trì là con trai độc nhất của Yến Thừa Minh, lại là người đã bộc lộ tài năng kinh doanh từ rất trẻ, nên vẫn khá nổi tiếng trên mạng.
Tuy hôn lễ được tổ chức khá khiêm tốn, nhưng vẫn có ít tin tức và ảnh chụp bị tuồn ra bên ngoài.
Đột nhiên kết hôn khi còn trẻ, nên không ít người đã phải kinh ngạc.
Sau khi các cư dân mạng nhàn rỗi không có việc gì mà đi săn soi từng chi tiết của hôn lễ qua những tấm ảnh, họ đều không khỏi âm thầm líu lưỡi, không ít người hâm mộ nhân vật chính của hôn lễ.
Nhưng mà, bên Yến Trì phản ứng lại rất nhanh, phòng quan hệ công chúng đã nhanh chóng xóa tin tức này đi, nhưng lại biến khéo thành vụng, làm cư dân mạng càng tò mò hơn.
Là nhân vật chính, Tô Du Du không biết gì về chuyện này. Thực tế, ngay ngày hôm sau sau khi tham dự hôn lễ của chính mình, cô lại nhanh chóng chạy về phòng thí nghiệm.
Đó là vì, hạng mục thực nghiệm trong tay cô đúng lúc tới thời kì mấu chốt!
Đây là hạng mục cô làm suốt mấy năm nay, nội dung gần như là tiên phong cho một lĩnh vực mới khá được chú ý. Nếu mà thành công, thì sẽ có cống hiến rất lớn.
Tô Du Du và giáo sư Diêu đều có kì vọng cực cao vào hạng mục này.
Vì thế, Yến Trì vừa mới kết hôn đã phải “phòng không gối chiếc”: “…”
Nhưng mà chuyện bà xã mình thích làm, vậy thì có thể làm gì được chứ?
Chỉ có thể cưng chiều thôi!
*
Tô Du Du luôn nghiêm túc trong thực nghiệm, lúc này càng là mất ăn mất ngủ vì nó.
Không hề khoa trương khi nói rằng, hiện tại, tối nào khi đi ngủ cô cũng đều nằm mơ đến số liệu thực nghiệm.
Mà làm người nhà, trong khoảng thời gian này Yến Trì thật sự là quá gian khổ. Ngày nào cũng bị bà xã làm lơ thì thôi đi, khó khăn lắm mới có cơ hội ấn người lên giường, hành sự được một nửa thì lại đột nhiên bị đẩy ra, cả người Yến Trì đều ngây ngốc.
“A, em đột nhiên nghĩ ra môt phép tính số liệu thực nghiệm có vấn đề.” Tô Du Du tỏ vẻ xin lỗi với anh, sau đó thì sửa sạng quần áo, không chút lưu tình mà xuống giường đi vào thư phòng.
Yến Trì: “…”
*
Buổi tối, Yến Trì đang bận rộn trong phòng bếp.
Sau khi đi leo núi hồi cấp ba, Yến Trì liền lén lút học nấu nướng.
Sau khi lộ tay nghề trước mặt Tô Du Du, nhận được lời ngợi ca đầy chân thành của cô, lòng tự tin của Yến Trì liền được bơm đầy, khi nào không bận đều sẽ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn để ở nhà nấu cơm.
Làm xong món cuối cùng, Yến Trì vào thư phòng gọi Tô Du Du ra ăn cơm.
Khi Yến Trì đang bày bát đũa ra, thì Tô Du Du ôm laptop đi tới.
Yến Trì vừa bày cơm, vừa tùy ý hỏi: “Thực nghiệm tiến hành thế nào rồi?”
Tô Du Du cũng không ngẩng đầu lên mà đáp: “Ừm, nhanh.”
Yến Trì đặt bát đũa vào trong tầm tay của Tô Du Du, vừa gắp đồ ăn cho cô, vừa nói: “Vậy sau khi hạng mục này của em kết thúc, thì chúng ta đi hưởng tuần trăng mật nhé?”
Đúng vậy, tuần trăng mật sau hôn lễ của họ đã bị trì hoãn đến tận bây giờ…
“Em muốn đi đâu? Trong nước hay là nước ngoài? Anh thì thế nào cũng được, chủ yếu là xem em thích--- ” Yến Trì nhìn Tô Du Du nói.
Tô Du Du vừa nghe Yến Trì nói, vừa nhìn chằm chằm vào máy tính. Đúng lúc thấy một vấn đề, ngón tay cô gõ thoăn thoắt trên bàn phím để sửa lỗi, phát ra âm thanh rất nhỏ.
Yến Trì ngậm miệng, đột nhiên buông đũa xuống.
Sau khi Tô Du Du đã chuẩn bị xong, nhìn đồ ăn trong tầm tay, ăn một miếng, sau đó nhìn về phía đối diện: “Anh vừa nói gì vậy nhỉ?”
Nhìn ghế dựa phía đối diện trống trơn, khuôn mặt nhỏ của Tô Du Du nhăn lại.
*
Yến Trì ngồi trên giường, mặt không cảm xúc mà nhìn Tô Du Du đang đi tới đi lui trong phòng.
Cô lấy vali ra, hiển nhiên là định ra ngoài một chuyến.
Lúc trước, bởi vì hạng mục thực nghiệm, nên cô phải xuất ngoại vài lần. Có lẽ lần này cũng như vậy, nghĩ đến đây, sắc mặt Yến Trì lại càng khó coi hơn, nhưng lại cố sĩ diện mà không đi hỏi, anh sợ bản thân sẽ càng tức giận hơn.
Nhưng mà, bộ dáng Tô Du Du trông rất yêu đời, bước chân cũng vô cùng nhẹ nhàng.
Rốt cuộc, cô cũng chú ý tới Yến Trì đã sắp ai oán lên tận trời, quay đầu hỏi anh: “Hộ chiếu của anh để đâu rồi?”
Yến Trì banh mặt: “Em hỏi hộ chiếu của anh để làm gì?” Anh có phải ra ngoài đâu.
Từ từ, hình như có gì đó không đúng lắm thì phải?
Quả nhiên, anh nghe thấy Tô Du Du “a” một tiếng, hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn anh: “Em quên nói với anh sao? Ngày mai chúng ta cùng đi hưởng tuần trăng mật nha.”
Yến Trì đột nhiên bị niềm vui bất ngờ này rơi trúng đầu, chưa phản ứng kịp, nhướng mày nhìn cô: “Thực nghiệm của em xong rồi sao?”
Tô Du Du lộ ra nụ cười rạng rỡ.
Sự buồn bực mấy ngày nay của Yến Trì cô cũng để trong mắt, cho nên, sau khi từ chối tiệc liên hoan kết thúc hạng mục cùng phòng thí nghiệm, lại liên hệ với trợ lí của Yến Trì, bảo anh ta để trống lịch trình, để cô và anh có thể dành thời gian hưởng thụ tuần trăng mật.
“Em đã đặt vé máy bay--- ” Tô Du Du vừa định giải thích, nhưng còn chưa nói xong, đã bị Yến Trì ôm lên đùi.
Cô sợ tới mức lập tức ôm cổ anh.
Chỉ nghe thấy anh khẽ cười một tiếng, hôn cần cổ trắng nõn mảnh khảnh của cô: “Cố tình không thông báo trước cho anh sao?”
Tô Du Du bị anh làm cho vừa ngứa vừa nhột, rụt rụt ra sau, cười nói: “Vậy anh có thích không?”
Yến Trì dùng hành động để thay cho câu trả lời của mình.
Nhưng mà, khi hành sự được một nửa, anh tạm dừng một chút, xác nhận lại: “Lần này không còn số liệu thực nghiệm nữa đúng không?”
Gương mặt Tô Du Du hồng hồng, đôi mắt hơi ươn ướt. Cô duỗi tay vòng qua ôm cổ Yến Trì: “Vâng, đã không còn nữa. Nhưng còn chưa thu dọn đồ đạc xong…”
“Ngày mai rồi tính.”
Làm nghiên cứu sinh và sinh viên đại học Nam Thành cũng không quá khác nhau, hầu hết thời gian ở trường đều là ngâm mình trong phòng thí nghiệm.
Ngoại trừ việc cô không được ở kí túc xá trường học nữa, mà phải dọn tới ở cùng Yến Trì.
*
Vào ngày sinh nhật 20 tuổi của Tô Du Du, cô bị Yến Trì kéo đến Cục Dân Chính để đăng kí kết hôn.
Hôn lễ của hai người không quá phô trương, chỉ mời bạn bè và thân thích tham gia.
Nhưng Yến Trì là con trai độc nhất của Yến Thừa Minh, lại là người đã bộc lộ tài năng kinh doanh từ rất trẻ, nên vẫn khá nổi tiếng trên mạng.
Tuy hôn lễ được tổ chức khá khiêm tốn, nhưng vẫn có ít tin tức và ảnh chụp bị tuồn ra bên ngoài.
Đột nhiên kết hôn khi còn trẻ, nên không ít người đã phải kinh ngạc.
Sau khi các cư dân mạng nhàn rỗi không có việc gì mà đi săn soi từng chi tiết của hôn lễ qua những tấm ảnh, họ đều không khỏi âm thầm líu lưỡi, không ít người hâm mộ nhân vật chính của hôn lễ.
Nhưng mà, bên Yến Trì phản ứng lại rất nhanh, phòng quan hệ công chúng đã nhanh chóng xóa tin tức này đi, nhưng lại biến khéo thành vụng, làm cư dân mạng càng tò mò hơn.
Là nhân vật chính, Tô Du Du không biết gì về chuyện này. Thực tế, ngay ngày hôm sau sau khi tham dự hôn lễ của chính mình, cô lại nhanh chóng chạy về phòng thí nghiệm.
Đó là vì, hạng mục thực nghiệm trong tay cô đúng lúc tới thời kì mấu chốt!
Đây là hạng mục cô làm suốt mấy năm nay, nội dung gần như là tiên phong cho một lĩnh vực mới khá được chú ý. Nếu mà thành công, thì sẽ có cống hiến rất lớn.
Tô Du Du và giáo sư Diêu đều có kì vọng cực cao vào hạng mục này.
Vì thế, Yến Trì vừa mới kết hôn đã phải “phòng không gối chiếc”: “…”
Nhưng mà chuyện bà xã mình thích làm, vậy thì có thể làm gì được chứ?
Chỉ có thể cưng chiều thôi!
*
Tô Du Du luôn nghiêm túc trong thực nghiệm, lúc này càng là mất ăn mất ngủ vì nó.
Không hề khoa trương khi nói rằng, hiện tại, tối nào khi đi ngủ cô cũng đều nằm mơ đến số liệu thực nghiệm.
Mà làm người nhà, trong khoảng thời gian này Yến Trì thật sự là quá gian khổ. Ngày nào cũng bị bà xã làm lơ thì thôi đi, khó khăn lắm mới có cơ hội ấn người lên giường, hành sự được một nửa thì lại đột nhiên bị đẩy ra, cả người Yến Trì đều ngây ngốc.
“A, em đột nhiên nghĩ ra môt phép tính số liệu thực nghiệm có vấn đề.” Tô Du Du tỏ vẻ xin lỗi với anh, sau đó thì sửa sạng quần áo, không chút lưu tình mà xuống giường đi vào thư phòng.
Yến Trì: “…”
*
Buổi tối, Yến Trì đang bận rộn trong phòng bếp.
Sau khi đi leo núi hồi cấp ba, Yến Trì liền lén lút học nấu nướng.
Sau khi lộ tay nghề trước mặt Tô Du Du, nhận được lời ngợi ca đầy chân thành của cô, lòng tự tin của Yến Trì liền được bơm đầy, khi nào không bận đều sẽ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn để ở nhà nấu cơm.
Làm xong món cuối cùng, Yến Trì vào thư phòng gọi Tô Du Du ra ăn cơm.
Khi Yến Trì đang bày bát đũa ra, thì Tô Du Du ôm laptop đi tới.
Yến Trì vừa bày cơm, vừa tùy ý hỏi: “Thực nghiệm tiến hành thế nào rồi?”
Tô Du Du cũng không ngẩng đầu lên mà đáp: “Ừm, nhanh.”
Yến Trì đặt bát đũa vào trong tầm tay của Tô Du Du, vừa gắp đồ ăn cho cô, vừa nói: “Vậy sau khi hạng mục này của em kết thúc, thì chúng ta đi hưởng tuần trăng mật nhé?”
Đúng vậy, tuần trăng mật sau hôn lễ của họ đã bị trì hoãn đến tận bây giờ…
“Em muốn đi đâu? Trong nước hay là nước ngoài? Anh thì thế nào cũng được, chủ yếu là xem em thích--- ” Yến Trì nhìn Tô Du Du nói.
Tô Du Du vừa nghe Yến Trì nói, vừa nhìn chằm chằm vào máy tính. Đúng lúc thấy một vấn đề, ngón tay cô gõ thoăn thoắt trên bàn phím để sửa lỗi, phát ra âm thanh rất nhỏ.
Yến Trì ngậm miệng, đột nhiên buông đũa xuống.
Sau khi Tô Du Du đã chuẩn bị xong, nhìn đồ ăn trong tầm tay, ăn một miếng, sau đó nhìn về phía đối diện: “Anh vừa nói gì vậy nhỉ?”
Nhìn ghế dựa phía đối diện trống trơn, khuôn mặt nhỏ của Tô Du Du nhăn lại.
*
Yến Trì ngồi trên giường, mặt không cảm xúc mà nhìn Tô Du Du đang đi tới đi lui trong phòng.
Cô lấy vali ra, hiển nhiên là định ra ngoài một chuyến.
Lúc trước, bởi vì hạng mục thực nghiệm, nên cô phải xuất ngoại vài lần. Có lẽ lần này cũng như vậy, nghĩ đến đây, sắc mặt Yến Trì lại càng khó coi hơn, nhưng lại cố sĩ diện mà không đi hỏi, anh sợ bản thân sẽ càng tức giận hơn.
Nhưng mà, bộ dáng Tô Du Du trông rất yêu đời, bước chân cũng vô cùng nhẹ nhàng.
Rốt cuộc, cô cũng chú ý tới Yến Trì đã sắp ai oán lên tận trời, quay đầu hỏi anh: “Hộ chiếu của anh để đâu rồi?”
Yến Trì banh mặt: “Em hỏi hộ chiếu của anh để làm gì?” Anh có phải ra ngoài đâu.
Từ từ, hình như có gì đó không đúng lắm thì phải?
Quả nhiên, anh nghe thấy Tô Du Du “a” một tiếng, hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn anh: “Em quên nói với anh sao? Ngày mai chúng ta cùng đi hưởng tuần trăng mật nha.”
Yến Trì đột nhiên bị niềm vui bất ngờ này rơi trúng đầu, chưa phản ứng kịp, nhướng mày nhìn cô: “Thực nghiệm của em xong rồi sao?”
Tô Du Du lộ ra nụ cười rạng rỡ.
Sự buồn bực mấy ngày nay của Yến Trì cô cũng để trong mắt, cho nên, sau khi từ chối tiệc liên hoan kết thúc hạng mục cùng phòng thí nghiệm, lại liên hệ với trợ lí của Yến Trì, bảo anh ta để trống lịch trình, để cô và anh có thể dành thời gian hưởng thụ tuần trăng mật.
“Em đã đặt vé máy bay--- ” Tô Du Du vừa định giải thích, nhưng còn chưa nói xong, đã bị Yến Trì ôm lên đùi.
Cô sợ tới mức lập tức ôm cổ anh.
Chỉ nghe thấy anh khẽ cười một tiếng, hôn cần cổ trắng nõn mảnh khảnh của cô: “Cố tình không thông báo trước cho anh sao?”
Tô Du Du bị anh làm cho vừa ngứa vừa nhột, rụt rụt ra sau, cười nói: “Vậy anh có thích không?”
Yến Trì dùng hành động để thay cho câu trả lời của mình.
Nhưng mà, khi hành sự được một nửa, anh tạm dừng một chút, xác nhận lại: “Lần này không còn số liệu thực nghiệm nữa đúng không?”
Gương mặt Tô Du Du hồng hồng, đôi mắt hơi ươn ướt. Cô duỗi tay vòng qua ôm cổ Yến Trì: “Vâng, đã không còn nữa. Nhưng còn chưa thu dọn đồ đạc xong…”
“Ngày mai rồi tính.”
/60
|