- Chồng chưa cưới?- Ngọc Hân há hốc mồm, to đến nỗi gần như có thể nhét vừa một quả trứng gà.
-Ừ, có chuyện gì sao?- Nhật Lam ngoác miệng cười hớn hở.
-Không thể nào loạn rồi, loạn thật rồi.- Linh Đan không ngừng lẩm bẩm trong miệng. Bộ dạng như chúng phải tà. Nó đứng đó nhìn mọi người bằng ánh mắt khó hiểu:" Có gì không đúng sao mà bọn họ lại thành ra thế này nhỉ?"
Lúc này bỗng có một người điềm tĩnh bước lên, đó không ai khác chính là Thần Phong, cậu ta đến gần Vũ Phong, đưa bàn tay ra, cất tiếng nói:
-Hân hạnh được gặp cậu, tôi là Dương Thần Phong.
Sự ngạc nhiên thoáng qua mắt của Vũ Phong nhưng nhanh chóng biến mất. Cậu ta nhếch mép bắt tay Thần Phong theo phép lịch sự, rồi hờ hững chào hỏi lại:
-Vũ Phong, rất vui được gặp cậu.
Cảm thấy không khí hơi gượng gạo,nó vội chuyển chủ đề.
-Đằng nào mọi người cũng đầy đủ cả rồi, Kenta-senpai, ông dẫn mọi người đi thăm căn cứ đi.
-Kenta-senpai, tớ tưởng senpai chỉ dùng cho đàn anh/chị thôi chứ, còn ngài Mishou Kenta không phải là....- Lucia ngạc nhiên hỏi. Thấy vậy nó liền cười hì hì:
-À, nhìn vậy chứ Kenta-senpai là thế hệ Sushiny thứ 1, còn chúng ta là Sushiny thế hệ thứ 2. Gọi là senpai là đúng mà.
-Gần vậy sao? Thiên Long giật mình. Cách hai thế hệ thôi mà nhìn ông ta già hơn chúng nó bao nhiêu.
-Ừ, đúng không, Kenta-senpai? -nó cười hỏi.
-Ừm, nhưng....
- Đi thôi, nhanh lên nào.- Mishou Kenta còn muốn nói gì đó nhưng lại bị nó chặn họng, đành thôi.
Sau hơn 15' đi đường, cuối cùng tụi nó cũng đến nơi gọi là căn cứ. Là một căn hầm nhỏ dưới nhà nó. Có thông thẳng từ phòng nó. Tất cả nhanh chóng tản ra thăm qua căn cứ của tụi nó.
- Ngạc nhiên nha, lớp trưởng, không ngờ dưới phòng cậu cũng có một căn hầm nha-Lucia vừa ngó nghiêng vừa cất giọng cảm thán.
- Nhật Lam.
-Hả?
-Gọi tớ là Nhật Lam được rồi.- Nó mỉm cười nói. -Nghe từ lớp trưởng cứ xa lạ thế nào ấy, dù sao bây giờ chúng ta cũng không đơn thuần là bạn bình thường nữa mà. Coi nào hay tớ gọi cậu là Lucia-chan nhé!
Lucia ngây người, trong đầu bỗng hiện ra một cuộc đối thoại.
-Nè, Lucia-chan.
-Lucia-chan?
-Ừ, vì tớ với Lucia-chan là bạn mà.
-Nực cười, ta với người là kẻ thù.
-Thì sao chứ, ai bảo kẻ thù không được làm bạn chứ.
-Ngươi không hiểu hay cố tình không hiểu? Chúng ta mãi mãi là hai đường thẳng song song. Không bao giờ có bất cứ điểm giao nhau cũng như mối quan hệ nào. Ta với ngươi mãi mãi không bao giờ làm bạn của nhau được.
-Không phải chứ. Nhưng cậu đã hứa làm bạn của tớ mà. Cậu không được nuốt lời đâu nha.
-Hả, hình như ta quên rồi.
-Không thể nào.... Nhưng dù thế nào đi nữa tớ sẽ luôn là bạn của cậu.
-... Tùy ngươi.
-Lucia?- giọng nói của nó lôi Lucia Thiên Thư về hiện thực.
-A..không sao. Mà Nhật Lam này hay tớ với cậu trở thành bạn thân được không? Hơi đường đột nhưng mà...
-Ok- nó không do dự nhận lời khiến Lucia hơi ngạc nhiên.
-Ê, Lucia, lớp trưởng mau lại đây đi- Lê Thế Minh bỗng gọi to.
-Ra ngay, Lucia-chan, đi nào!
-Ừ.
Thì ra Mishou Kenta dẫn chúng nó thăm quan một căn phòng. Trong đó treo rất nhiều ảnh của các thành viên Sushiny trên tường, cùng với rất nhiều vũ khí và hồ sơ. Đang thăm quan, bỗng Lôi Khánh lên tiếng thu hút sự chú ý của chúng nó vào bốn bức ảnh to nhất ở giữa phòng.
-Họ là ai vậy?
Mishou Kenta im lặng một chút rồi trầm tư nói:
- Họ chính là từ trái sang Aida Reika, Hoshiroza Tsubomi, Nguyễn Minh Hoàng. Và cuôi cùng là Shiny Princess.
-Shiny Princess?
-Đó là người giỏi nhất trong các Shiny mà chúng tôi đào tạo. Nhưng cô ấy lại hi sinh mình để cứu sống kẻ thù của mình.
-Không thể tin được.
-Hi sinh để cứu sống kẻ thù của mình.
Hai nhỏ Trâm và Tâm ngạc nhiên nói. Bức ảnh đó chụp lúc ấy chắc chúng nó 6 tuổi. Shiny Princess là một cô gái khoảng 20 tuổi. Mái tóc ngắn ngang vai và có hai mai dài đến ngực. Ngũ quan thanh tú, cô ta mặc một bộ đồ bó sát màu đen. Thoạt nhìn có vẻ giống Aida Reika và gần như giống nó như đúc.
-Cũng chính cô ấy báo mộng nói rằng mọi người chính là Sushiny đời 2. Đặc biệt là cô đó Nhật Lam. Cô ấy nói cô là người duy nhất đủ khả năng thay thế Shiny Princess.
Nhật Lam giật mình. Quay ra nhìn cô gái giống mình như dúc trong ảnh.
-Tôi ư?
-Ừ, có chuyện gì sao?- Nhật Lam ngoác miệng cười hớn hở.
-Không thể nào loạn rồi, loạn thật rồi.- Linh Đan không ngừng lẩm bẩm trong miệng. Bộ dạng như chúng phải tà. Nó đứng đó nhìn mọi người bằng ánh mắt khó hiểu:" Có gì không đúng sao mà bọn họ lại thành ra thế này nhỉ?"
Lúc này bỗng có một người điềm tĩnh bước lên, đó không ai khác chính là Thần Phong, cậu ta đến gần Vũ Phong, đưa bàn tay ra, cất tiếng nói:
-Hân hạnh được gặp cậu, tôi là Dương Thần Phong.
Sự ngạc nhiên thoáng qua mắt của Vũ Phong nhưng nhanh chóng biến mất. Cậu ta nhếch mép bắt tay Thần Phong theo phép lịch sự, rồi hờ hững chào hỏi lại:
-Vũ Phong, rất vui được gặp cậu.
Cảm thấy không khí hơi gượng gạo,nó vội chuyển chủ đề.
-Đằng nào mọi người cũng đầy đủ cả rồi, Kenta-senpai, ông dẫn mọi người đi thăm căn cứ đi.
-Kenta-senpai, tớ tưởng senpai chỉ dùng cho đàn anh/chị thôi chứ, còn ngài Mishou Kenta không phải là....- Lucia ngạc nhiên hỏi. Thấy vậy nó liền cười hì hì:
-À, nhìn vậy chứ Kenta-senpai là thế hệ Sushiny thứ 1, còn chúng ta là Sushiny thế hệ thứ 2. Gọi là senpai là đúng mà.
-Gần vậy sao? Thiên Long giật mình. Cách hai thế hệ thôi mà nhìn ông ta già hơn chúng nó bao nhiêu.
-Ừ, đúng không, Kenta-senpai? -nó cười hỏi.
-Ừm, nhưng....
- Đi thôi, nhanh lên nào.- Mishou Kenta còn muốn nói gì đó nhưng lại bị nó chặn họng, đành thôi.
Sau hơn 15' đi đường, cuối cùng tụi nó cũng đến nơi gọi là căn cứ. Là một căn hầm nhỏ dưới nhà nó. Có thông thẳng từ phòng nó. Tất cả nhanh chóng tản ra thăm qua căn cứ của tụi nó.
- Ngạc nhiên nha, lớp trưởng, không ngờ dưới phòng cậu cũng có một căn hầm nha-Lucia vừa ngó nghiêng vừa cất giọng cảm thán.
- Nhật Lam.
-Hả?
-Gọi tớ là Nhật Lam được rồi.- Nó mỉm cười nói. -Nghe từ lớp trưởng cứ xa lạ thế nào ấy, dù sao bây giờ chúng ta cũng không đơn thuần là bạn bình thường nữa mà. Coi nào hay tớ gọi cậu là Lucia-chan nhé!
Lucia ngây người, trong đầu bỗng hiện ra một cuộc đối thoại.
-Nè, Lucia-chan.
-Lucia-chan?
-Ừ, vì tớ với Lucia-chan là bạn mà.
-Nực cười, ta với người là kẻ thù.
-Thì sao chứ, ai bảo kẻ thù không được làm bạn chứ.
-Ngươi không hiểu hay cố tình không hiểu? Chúng ta mãi mãi là hai đường thẳng song song. Không bao giờ có bất cứ điểm giao nhau cũng như mối quan hệ nào. Ta với ngươi mãi mãi không bao giờ làm bạn của nhau được.
-Không phải chứ. Nhưng cậu đã hứa làm bạn của tớ mà. Cậu không được nuốt lời đâu nha.
-Hả, hình như ta quên rồi.
-Không thể nào.... Nhưng dù thế nào đi nữa tớ sẽ luôn là bạn của cậu.
-... Tùy ngươi.
-Lucia?- giọng nói của nó lôi Lucia Thiên Thư về hiện thực.
-A..không sao. Mà Nhật Lam này hay tớ với cậu trở thành bạn thân được không? Hơi đường đột nhưng mà...
-Ok- nó không do dự nhận lời khiến Lucia hơi ngạc nhiên.
-Ê, Lucia, lớp trưởng mau lại đây đi- Lê Thế Minh bỗng gọi to.
-Ra ngay, Lucia-chan, đi nào!
-Ừ.
Thì ra Mishou Kenta dẫn chúng nó thăm quan một căn phòng. Trong đó treo rất nhiều ảnh của các thành viên Sushiny trên tường, cùng với rất nhiều vũ khí và hồ sơ. Đang thăm quan, bỗng Lôi Khánh lên tiếng thu hút sự chú ý của chúng nó vào bốn bức ảnh to nhất ở giữa phòng.
-Họ là ai vậy?
Mishou Kenta im lặng một chút rồi trầm tư nói:
- Họ chính là từ trái sang Aida Reika, Hoshiroza Tsubomi, Nguyễn Minh Hoàng. Và cuôi cùng là Shiny Princess.
-Shiny Princess?
-Đó là người giỏi nhất trong các Shiny mà chúng tôi đào tạo. Nhưng cô ấy lại hi sinh mình để cứu sống kẻ thù của mình.
-Không thể tin được.
-Hi sinh để cứu sống kẻ thù của mình.
Hai nhỏ Trâm và Tâm ngạc nhiên nói. Bức ảnh đó chụp lúc ấy chắc chúng nó 6 tuổi. Shiny Princess là một cô gái khoảng 20 tuổi. Mái tóc ngắn ngang vai và có hai mai dài đến ngực. Ngũ quan thanh tú, cô ta mặc một bộ đồ bó sát màu đen. Thoạt nhìn có vẻ giống Aida Reika và gần như giống nó như đúc.
-Cũng chính cô ấy báo mộng nói rằng mọi người chính là Sushiny đời 2. Đặc biệt là cô đó Nhật Lam. Cô ấy nói cô là người duy nhất đủ khả năng thay thế Shiny Princess.
Nhật Lam giật mình. Quay ra nhìn cô gái giống mình như dúc trong ảnh.
-Tôi ư?
/28
|