Kết thúc buổi huấn luyện thể lực đầu tiên, kết quả là chẳng ai qua được cả ngoài: Menga Hoàng Nhật Lam, Lucia Thiên Thư, Trương Thùy An, Vũ Phong và Dương Thần Phong. Mishou Kenta nhìn đám người mới chạy 8 vòng trong 3 tiếng như người sắp chết mà thở dài. Cuối cùng đành cho chúng nó nghỉ. Cả đám chúng nó bò từng bước đến nhà Nhật Lam , vừa đến cổng đã thấy chị nó đứng ở cửa đợi.
- A Nhật Lam
-Em về rồi đây- Nhật Lam đáp rồi đi thẳng vào nhà. Nguyệt Nữ cũng không lấy làm lạ, quay sang hỏi chúng nó:
- Các em là bạn của Lam hả?
Ngọc Hân thấy cô hỏi vậy gãi gãi đầu cười xuề:
- À chuyện này...cũng không hẳn....nhưng chắc là cũng gọi là bạn được nhỉ...
- Vậy thì tốt quá chị cứ tưởng Nhật Lam khó kết bạn chứ, không ngờ nó lại có nhiều bạn thế này, từ giờ về sau mong các em giúp đỡ nó nhé.- Nguyệt Nữ nghe vậy hớn hở nói một hồi, rồi sực nhớ ra điều gì đó, bỗng nhiên nắm lấy hai tay của Lôi Khánh:
- A đúng rồi bây giờ chị có chút việc, các em cứ vào nhà chơi nhé. Cứ tự nhiên như ở nhà, sau này còn nhờ các em giúp nhiều.
- V...vâng, chị cứ mặc bọn em đi- lần này đến lượt Lôi Khánh gãi đầu gãi cổ.
Đợi chị nó đi khuất bóng không lâu, Ngọc Hân liền khoanh tay lên giọng:
- Hừ, Nguyệt Nữ vừa xinh lại dịu dàng lại nhiệt tình, chẳng trách ai kia không lung lay cho được nhể. Mà chẳng trách, tại ai kia có tính háo sắc, thấy con gái nhà ta xinh phát là tớn lên, không biết gì đến xung quan cả.
- Này, bà già, bà đang xỉa xói ai đấy, đã xấu lại còn xa, con gái con đứa mà không có ý tứ gì cả, không bằng một góc người ta.- Lôi Khánh thấy vậy, lườm nhỏ một cái rõ dài.
- A~ á à, tên hám gái kia mi bảo ai là bà già hả? Mi là cái đồ @#%₫&*¥$&₫@...
- Hừ bà già lắm chuyện, @#₫%&$$¥*%₫...
Cả lũ còn lại thấy vậy chỉ biết lắc đầu, rõ ràng là đang ghen lại còn giả bộ, haizzz.
- A Nhật Lam
-Em về rồi đây- Nhật Lam đáp rồi đi thẳng vào nhà. Nguyệt Nữ cũng không lấy làm lạ, quay sang hỏi chúng nó:
- Các em là bạn của Lam hả?
Ngọc Hân thấy cô hỏi vậy gãi gãi đầu cười xuề:
- À chuyện này...cũng không hẳn....nhưng chắc là cũng gọi là bạn được nhỉ...
- Vậy thì tốt quá chị cứ tưởng Nhật Lam khó kết bạn chứ, không ngờ nó lại có nhiều bạn thế này, từ giờ về sau mong các em giúp đỡ nó nhé.- Nguyệt Nữ nghe vậy hớn hở nói một hồi, rồi sực nhớ ra điều gì đó, bỗng nhiên nắm lấy hai tay của Lôi Khánh:
- A đúng rồi bây giờ chị có chút việc, các em cứ vào nhà chơi nhé. Cứ tự nhiên như ở nhà, sau này còn nhờ các em giúp nhiều.
- V...vâng, chị cứ mặc bọn em đi- lần này đến lượt Lôi Khánh gãi đầu gãi cổ.
Đợi chị nó đi khuất bóng không lâu, Ngọc Hân liền khoanh tay lên giọng:
- Hừ, Nguyệt Nữ vừa xinh lại dịu dàng lại nhiệt tình, chẳng trách ai kia không lung lay cho được nhể. Mà chẳng trách, tại ai kia có tính háo sắc, thấy con gái nhà ta xinh phát là tớn lên, không biết gì đến xung quan cả.
- Này, bà già, bà đang xỉa xói ai đấy, đã xấu lại còn xa, con gái con đứa mà không có ý tứ gì cả, không bằng một góc người ta.- Lôi Khánh thấy vậy, lườm nhỏ một cái rõ dài.
- A~ á à, tên hám gái kia mi bảo ai là bà già hả? Mi là cái đồ @#%₫&*¥$&₫@...
- Hừ bà già lắm chuyện, @#₫%&$$¥*%₫...
Cả lũ còn lại thấy vậy chỉ biết lắc đầu, rõ ràng là đang ghen lại còn giả bộ, haizzz.
/28
|