Sunlia
Lúc Vinh Lệ Nhi trở lại phủ Thừa Tướng thì thi thể Vinh Bưu vừa mới được chở về không bao lâu. Mẫu thân của nàng ôm chặt thi thể của Vinh Bưu, than khóc không dứt: Con ơi, con ơi. Vi nương nói với con bao nhiêu lần nhưng con vẫn không vâng lời. Bây giờ con lặng lẽ ra đi, con muốn vi nương phải làm thế nào đây?
Thê tử của Vinh Bưu - Kim thị đứng ở bên cạnh thi thể Vinh Bưu, yên lặng rơi lệ. Tuy trong lòng nàng oán hận hành động phóng đãng của Vinh Bưu, nhưng nàng là thê tử của hắn, nàng lại không thể không đau lòng khi phu quân mất đi. Chỉ nghĩ đến nửa đời sau ở goá thê lương, làm thế nào nàng cũng không thể nén được nước mắt.
Vinh Lệ Nhi vừa nhìn thảm trạng của ca ca Vinh Bưu, cũng không nhịn được cảm giác đau lòng. Mặc dù nàng oán trách ca ca làm liên lụy tới nàng, nhưng thấy ca ca chết thê thảm như thế, nàng là muội muội ruột của Vinh Bưu, sự oán trách này đã sớm hóa thành hận ý cuồn cuộn với hung thủ.
Mẫu thân, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Là ai giết chết ca ca? Trong mắt của Vinh Lệ Nhi lóe lên ánh sáng tức giận. Kẻ nào ăn gan hùm mật gấu vậy? Lại dám giết chết nhi tử của Thừa tướng, quan phụ mẫu trong kinh thành? Chẳng lẽ, hắn không biết hậu quả của việc đắc tội với phủ Thừa Tướng sao?
Ở trong lòng của Vinh Lệ Nhi chợt thoáng qua ánh mắt tức giận khinh bỉ của Long Phụng Ngọc. Trong lòng nàng không nhịn được rùng mình một cái. Chẳng lẽ là Long Phụng Ngọc hạ độc thủ với ca ca?
Vinh phu nhân nhìn thấy nữ nhi, không nhịn được đau buồn, nói: Lệ Nhi, ca ca con tranh giành ai không giành, nó lại cố tình tranh giành vương phi Lê Thải Nhi của Ngọc Vương gia. Con nghĩ xem, không phải nó đang tìm đường chết hay sao? Nếu là người khác giết ca ca con, chúng ta còn có thể đi nói lí lẽ. Đằng này Ngọc Vương gia giết ca ca con, ngay cả một nơi nói rõ lí lẽ chúng ta cũng không tìm được!
Lời của mẫu thân đã chứng thực rõ suy đoán của Vinh Lệ Nhi. Nàng nhìn trên người ca ca máu thịt be bét, trong lòng không khỏi hận muốn chết.
Long Phụng Ngọc, ngươi cũng quá độc ác đấy! Cứ cho là ca ca chiếm đoạt Lê Thải Nhi, ngươi cũng không thể ra tay độc ác như vậy! Ngươi coi con tiện nhân kia là tâm can bảo bối, ta sẽ cố tình hái tâm can của ngươi! Ngươi muốn bảo vệ con tiện nhân kia, ta sẽ cố tình muốn nàng phải chết!
Mẫu
Lúc Vinh Lệ Nhi trở lại phủ Thừa Tướng thì thi thể Vinh Bưu vừa mới được chở về không bao lâu. Mẫu thân của nàng ôm chặt thi thể của Vinh Bưu, than khóc không dứt: Con ơi, con ơi. Vi nương nói với con bao nhiêu lần nhưng con vẫn không vâng lời. Bây giờ con lặng lẽ ra đi, con muốn vi nương phải làm thế nào đây?
Thê tử của Vinh Bưu - Kim thị đứng ở bên cạnh thi thể Vinh Bưu, yên lặng rơi lệ. Tuy trong lòng nàng oán hận hành động phóng đãng của Vinh Bưu, nhưng nàng là thê tử của hắn, nàng lại không thể không đau lòng khi phu quân mất đi. Chỉ nghĩ đến nửa đời sau ở goá thê lương, làm thế nào nàng cũng không thể nén được nước mắt.
Vinh Lệ Nhi vừa nhìn thảm trạng của ca ca Vinh Bưu, cũng không nhịn được cảm giác đau lòng. Mặc dù nàng oán trách ca ca làm liên lụy tới nàng, nhưng thấy ca ca chết thê thảm như thế, nàng là muội muội ruột của Vinh Bưu, sự oán trách này đã sớm hóa thành hận ý cuồn cuộn với hung thủ.
Mẫu thân, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Là ai giết chết ca ca? Trong mắt của Vinh Lệ Nhi lóe lên ánh sáng tức giận. Kẻ nào ăn gan hùm mật gấu vậy? Lại dám giết chết nhi tử của Thừa tướng, quan phụ mẫu trong kinh thành? Chẳng lẽ, hắn không biết hậu quả của việc đắc tội với phủ Thừa Tướng sao?
Ở trong lòng của Vinh Lệ Nhi chợt thoáng qua ánh mắt tức giận khinh bỉ của Long Phụng Ngọc. Trong lòng nàng không nhịn được rùng mình một cái. Chẳng lẽ là Long Phụng Ngọc hạ độc thủ với ca ca?
Vinh phu nhân nhìn thấy nữ nhi, không nhịn được đau buồn, nói: Lệ Nhi, ca ca con tranh giành ai không giành, nó lại cố tình tranh giành vương phi Lê Thải Nhi của Ngọc Vương gia. Con nghĩ xem, không phải nó đang tìm đường chết hay sao? Nếu là người khác giết ca ca con, chúng ta còn có thể đi nói lí lẽ. Đằng này Ngọc Vương gia giết ca ca con, ngay cả một nơi nói rõ lí lẽ chúng ta cũng không tìm được!
Lời của mẫu thân đã chứng thực rõ suy đoán của Vinh Lệ Nhi. Nàng nhìn trên người ca ca máu thịt be bét, trong lòng không khỏi hận muốn chết.
Long Phụng Ngọc, ngươi cũng quá độc ác đấy! Cứ cho là ca ca chiếm đoạt Lê Thải Nhi, ngươi cũng không thể ra tay độc ác như vậy! Ngươi coi con tiện nhân kia là tâm can bảo bối, ta sẽ cố tình hái tâm can của ngươi! Ngươi muốn bảo vệ con tiện nhân kia, ta sẽ cố tình muốn nàng phải chết!
Mẫu
/123
|