Như vậy thì tốt, như vậy thì tốt, yên tâm, Đỗ đại ca tin tưởng các cậu! Trong mắt đội trưởng Đỗ tràn đầy sự cảm kích, anh biết nếu bây giờ đối phương có giấu thực lực thì cũng không ai biết, nhưng bọn họ lại cho thấy toàn bộ thực lực của mình, khiến mọi người ở đây đều cảm nhận được thành ý của các cô.
Mà lúc này đội trưởng Đỗ đang cảm kích căn bản không biết, thật ra cái mà anh ta cho là toàn bộ thực lực, ha ha, chỉ là phù phiếm mà thôi!
Trên thế gian này ngoại trừ khế ước của cô với Nguyệt Yêu và khế ước linh hồn với Thương Cốt, cô sẽ không tin tưởng bất cứ ai. Mà để người khác biết được toàn bộ thực lực của mình, sẽ chỉ làm mình rơi vào thế bị động, làm sao Sở Thanh có thể để chuyện như vậy xảy ra!
“Thương Cốt, anh đi trước, chính mình cẩn thận!” Mặc dù rất có lòng tin với Thương Cốt, nhưng Sở Thanh còn chưa hi vọng Thương Cốt có khế ước linh hồn với mình xảy ra chuyện gì.
“Tôi hiểu rõ, sẽ cẩn thận.” Nói xong, Thương Cốt nhảy từ trên tường thành xuống, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, anh dũng giết địch!
Không nói đến dị năng giả khác, ngay cả đội trưởng Đỗ nhìn cảnh tượng này cũng bất ngờ, anh không có ấn tượng gì với người này, nhưng không nghĩ đến anh ta lại có lá gan lớn như vậy. Tình huống bên ngoài thế nào, chỉ liếc mắt một cái là có thể hiểu, mà bây giờ anh ta lại vì một câu nói của Sở Thanh mà trực tiếp nhảy từ trên tường thành xuống, hơn nữa một chút do dự cũng không có, anh thật không biết phải nói cấp dưới của Sở Thanh như thế nào rồi!
“Đỗ đại ca, yên tâm, Thương Cốt không yếu như trong tưởng tượng của anh đâu, hơn nữa”, hơi nhìn qua người bên cạnh, trong lòng thở dài bất đắc dĩ, không có Thần ca và Mộ Hi ở đây, quả nhiên không thể yên tâm như vậy: “Một lát nữa tôi cũng sẽ đi, yên tâm, tôi không sao, không nên quên, tôi chính là do một tay Thần ca huấn luyện ra, nếu lúc này ngay cả một bức tường thành trước mặt cũng không dám, đó không phải là khiến Thần ca mất thể diện sao?”
Tuy nói vậy hơi khoa trương, nhưng cũng là sự thật, lúc ấy Lục Thần huấn luyện Sở Thanh không hạ thủ lưu tình dù chỉ một chút, hay có thể nói so với huấn luyện bộ đội đặc chủng năm đó còn nghiêm khắc hơn mấy phần, dù sao thời gian của họ có hạn, vì học cấp tốc vậy thì chỉ có thể dựa vào cường độ cao thôi!
“Chuyện này…” Nghe Sở Thanh nói, sắc mặt của đội trưởng Đỗ có hơi phấn khích. Đương nhiên anh biết bản lĩnh của Lục Thần, cho nên Sở Thanh nói như vậy làm anh có chút động lòng rồi, nhưng nghĩ lại, dù sao Sở Thanh cũng là Sở Thanh, dù đúng là được Lục Thần huấn luyện, cũng không thể hoàn toàn tương đương, huống chi tình trạng thân thể của Sở Thanh hoàn toàn kém hơn Lục Thần!
“Đỗ đại ca yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không lấy tính mạng của mình ra đùa, dù sao tôi còn muốn trở về thành phố B đi tìm Thần ca mà đúng không? Nói xong những lời này, ánh mắt của cô chuyển xuống phía dưới thành, nhìn Thương Cốt địa sát tứ phương, trong mắt mang theo nét cười, cũng có chút lo âu.
Dù sao Thương Cốt là Thi Vương, sẽ không bị mất khống chế bởi máu thịt, nhưng vẫn sẽ có ảnh hưởng nhất định, cô cũng không muốn người khác nhìn ra cái gì khác thường .
Thật ra ngược lại điểm này Sở Thanh lo lắng vô ích, mặc dù cương thi cũng ăn thịt uống máu, nhưng bây giờ Thương Cốt đã là Thi Vương, cho nên bản năng muốn ăn không ảnh hưởng lớn với anh, chỉ cần không có quá nhiều người sống chết trước mặt anh thì tuyệt đối sẽ không có rắc rối gì!
Mà ở trên tường thành, đội trưởng Đỗ cũng nhìn thấy Thương Cốt anh dũng bất phàm, trong mắt hiện lên vẻ như thấy thứ yêu thích, mặc dù cũng là dị năng giả, nhưng lại không quá để ý đến loại dị năng, mà thích dựa vào sức mạnh để giết địch. Nhưng rất đáng tieecs, anh không phải dị năng giả hệ cường hóa, cho nên ước mộng cận chiến giết địch cứ như vậy tan vỡ.
“Tên nhóc kia là một hạt giống tốt, A Thanh, nếu cậu rời đi, có để giữ cậu ta lại không?” Mặc dù thoạt nhìn Thương Cốt rất lợi hại, nhưng cho cùng vẫn chưa học một cách hệ thống, cho nên trong mắt đội trưởng Đỗ liền có chút vụng về, mà lại là vụng về theo kiểu mầm non dũng cảm, tự nhiên khiến đội trưởng Đỗ chú ý, hơn nữa…
“Cái này không thể được, Đỗ đại ca, cậu ấy là thành viên của đội tôi, tại sao tôi có thể để cậu ấy lại? Còn nữa, Đỗ đại ca đừng giữ suy nghĩ tôi sẽ bỏ cậu ấy ở đây, tôi chắc chắn sẽ đi thành phố B, tôi không phải tự nguyện tới chỗ này, nếu thật sự không trở về nhanh một chút, đoán là Thần ca có thể vội muốn chết rồi.” Thật ra lần tang thi công thành này nếu không phải nể mặt đội trưởng Đỗ, cô đều không muốn tham dự.
“Không phải tự nguyện tới nơi này, đó là…” Đội trưởng Đỗ không hổ danh là người thông minh, Sở Thanh chỉ giống như tùy ý nói một câu, anh lập tức tìm được trọng điểm. Nếu không phải tự nguyện tới đây, chẳng lẽ là người nào hãm hại hay sao! ?
“Nhớ Sở Nghiên không?” Sở Sở Thanh cũng không trả lời ngay vấn đề của anh, ngược lại hỏi một câu như vậy.
Anh đương nhiên còn nhớ Sở Nghiên, cô gái nhỏ quấn lấy Lục Trạch lại ngóng cả Lục Thần . Mặc kệ Sở Thanh có thứ gì cũng sẽ cướp đi, đứa nhỏ mà cha của Sở Thanh thích nhất, làm sao đội trưởng Đỗ lại không nhớ rõ. Chỉ có điều loại thời điểm này sao lại nhắc tới người kia, chẳng lẽ…
Sở Thanh nhìn đội trưởng Đỗ, gật đầu, rồi tiếp tục chậm rãi nói: “Tôi xuất hiện tại chỗ này chính là do Sở Nghiên ban tặng. Ngày đó khi chúng tôi đi tới thành phố B, gặp được đội cứu nạn của thành phố B, vốn dĩ đã đi lên thuyền, nhưng khi gặp phải thú biến dị cô ta lại đẩy tôi vào trong nước.”
Sở Thanh cũng không giải thích nhiều, bởi vì như vậy là đủ rồi, đôi lúc hãm hại người ta cũng không cần nói quá rõ ràng. Bởi vì nói càng cặn kẽ, tương lai lại càng dễ lộ. Bây giờ cô cũng không hề nói dối, chẳng qua che giấu một chút thông tin đặc biệt mà thôi.
“Tại sao cô ta lại muốn làm như vậy, cái này thì có chỗ tốt gì?” Giọng của đội trưởng Đỗ tăng lên không ít, nghĩ đến mình biết chuyện trước kia
/136
|