Sau đó là một loạt những thủ đoạn đặc biệt khống chế Mạc Phỉ Phỉ, khiến Mạc Phỉ Phỉ phá hủy trận pháp bên ngoài. Có lẽ những con cá vàng kia chính là Thất Tinh Long Môn trận, từ ảo giác của bọn họ, nếu đoán không sai, những con cá kia phải là cá chép! Cá chép vượt long môn, loài duy nhất có thể hóa rồng chính là cá chép, cho nên mới phải dùng cá chép để bố trí trận pháp!
Về phần những tượng Quan Âm kia tựa hồ cũng là thật, mà không phải ảo giác của cô. Mặc dù không biết rốt cuộc súng trong tay Mạc Phỉ Phỉ là thứ gì, nhưng có thể khẳng định một điều, viên đạn do nó bắn ra rất nặng âm khí, chỉ như vậy mới có thể phá hủy những pho tượng Quan Âm kia.
“Ha ha, coi như giờ chúng mày đã biết thì thế nào, mày cho rằng chúng mày còn có thể rời khỏi đây sao? Vừa rồi mày cũng uống trà của ta, chẳng qua thời gian phát tác hơi chậm, lẽ nào mày thật sự nghĩ có thể sống sót rời đi sao?” Giọng của bà chủ quán vô cùng phách lối, tựa như lập tức sẽ thấy được cảnh tượng Sở Thanh chết.
Nhưng Sở Thanh cũng không nói gì, chỉ lấy ra một tấm phù chú, tay bật lên một tia điện quang, rồi ném lá bùa lên phía trên, nhưng không ngời lá bùa lại xuyên qua nóc phòng phóng thẳng lên trời, chỉ một lát sau, bên ngoài đã vang dội tiếng sấm.
Bà ta co rụt người lại, ngẩng đầu lên, toàn thân run rẩy càng mãnh liệt.
Phàm là âm vật đều sợ hãi lôi điện, đây là đạo lý không thể thay đổi, mà nơi này vốn là một tòa thành quỷ, nên ngoài đoàn người bọn họ, không có một người sống nào tồn tại!
“Làm sao có thể, sao lại có tiếng sấm, không, không thể nào!” Bà chủ quán lắc đầu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi: “Nơi này có lớp phòng thủ, thiên lôi không thể phát hiện ra, không thể, không thể nào!”
Nhưng theo thời gian trôi đi, bà ta cũng phát hiện chỗ không thích hợp, chẳng những tiếng sấm không dừng lại mà càng trở nên mãnh liệt.
“Ta nhớ ngươi cũng muốn xem một chút cảnh sắc bên ngoài như thế nào nhỉ, vậy thì ta thành toàn cho ngươi.” Nói xong, trên người Sở Thanh tỏa ra hắc khí nhàn nhạt, bởi vì vừa d.dlqdhấp thu được không ít âm khí là sự bổ sung không nhỏ, bây giờ có thể dùng ma công một lần. Một cái phất tay, ảo ảnh xung quanh đều biến mất, nguyên một thành thị lớn như thế, giờ nhìn lại nhỏ bé đến vậy, mà ở trên đỉnh đầu, sấm chớp đang gào thét.
Tất cả mọi người nhìn tia sét bổ xuống một lần lại một lần, nhưng đến giữa không trung dường như lại bị thứ gì đó ngăn cản, mà ngày sau đó, hình như không khí cũng vặn vẹo, nổi lên từng gợn từng gợn dao động.
“Không, không thể nào, kết giới không thể bị phá vỡ!” Năm đó một đạo sĩ đã phong ấn bọn họ tại nơi này, nhưng cũng hiểu bọn họ vô tội, cho nên sau khi phong ấn đã để lại một kết giới, có thể cho bọn họ một cuộc sống an lành ở đây, nhưng oán khí nồng nặc làm họ không cam lòng, nếu không thể báo thù bọn họ vĩnh viễn không thể có được sự bình yên!
Nhưng lúc này nhìn lớp bảo vệ liên tục dao động, bà ta cảm giác không bao lâu nữa lớp bảo hộ này sẽ bị phá hủy.
“Tại sao không thể? Chỉ là…” Sở Thanh hạ giọng nhẹ xuống, ánh mắt nhìn bà chủ quán mang theo một thâm ý khó hiểu. Có điều khi Sở Thanh thốt ra câu tiếp theo, sắc mặt bà chủ quán đã hoàn toàn thay đổi: “Bây giờ biến thành dạng này hoàn toàn do chính tay các ngươi tạo nên, mặc dù ta không biết ai bày ra trận pháp này, nhưng có thể khẳng định người đó chắc chắn là một cao nhân. Người đó đã nghĩ ra một cách, làm sao để các ngươi không gây nguy hiểm lại không đến nỗi bị đạo trời tiêu diệt, cho nên người đó đã để lại một lớp phòngd.dlqdon hộ.
“Đoán là các ngươi cũng chưa biết quan hệ của lớp bảo vệ này và phong ấn đó, phong ấn này càng vững chắc, lớp bảo vệ càng chắc chắn, ngược lại…” Sở Thanh nhìn bà ta, thấy bà ta trợn mắt há mồm trong mắt liền lộ ra một tia thích thú: “Ngược lại, một khi phong ấn bị phá hủy, vậy thì lớp phòng hộ này cũng sẽ biến mất, đến lúc đó kết quả như thế nào hẳn ngươi đã biết, về phần phù chú ta vừa dùng chính là Dẫn Lôi phù, ngươi đoán xem rốt cuộc bao giờ nó mới dừng lại đây?”
Lúc nào mới dừng lại? Nhìn Lôi điện mãnh liệt như vậy thì làm sao có thể kết thúc!
“Được rồi, chúng ta muốn rời khỏi đây. Về phần lôi điện này có kết thúc hay không, còn phải xem vận may của các ngươi nữa, đúng rồi, vì các ngươi quyết tâm phá hủy phong ấn, nên phong ấn càng bị hư tổn nghiêm trọng hơn, vậy nên tác dụng của lớp bảo vệ càng kém!’ Sở Thanh mỉm cười, nhưng tại khoảnh khắc này, trong mắt bà chủ quán thì cô chính là một ác ma!
“Mày muốn đi bây giờ? Nằm mơ. Dù là đồng vu quy tận mày cũng đừng mong thoát khỏi đây!” Dứt lời, bà ta đã nhào tới Sở Thanh, tay cắm vào trong cổ cô, mặc dù bây giờ bà ta không có thực thể, nhưng âm khí dẫn vào cơ thể vẫn có thể dễ dàng đưa người ta vào chỗ chết!
Thế nhưng khi bà ta tựa hồ đã thấy được hào quang chiến thắng ở trước mắt, chuyện xay ra tiếp theo lại làm bà ta biến sắc: “Không, không, điều này sao có thể, mày…mày là…” Nữ quỷ cảm thấy âm khí trong cơ thể mình đang mau chóng bị rút đi, cũng không phải là tự rót vào trong cơ thể của đối phương, mà bị rút mất!
Vì âm khí trong người đang bị hút đi rất nhanh, bà ta cảm thấy ý thức càng ngày càng mơ hồ, chợt giật mình, trong đầu bà ta hiện lên câu nói của lão pháp sư năm đó, ánh mắt bà ta nhìn Sở Thanh liền mang theo vô vàn kinh hãi: “Ngươi là, Ma…”dien.danlequydon
Chỉ là lúc này bà ta không thể nói được nữa, ngay sau đó liền dần dần mất hẳn, tựa như những hạt cát nhỏ tan đi.
Ngay sau đó, tầm nhìn của mọi người đều nhòa đi, rồi mọi người đều xuất hiện ở ngoài Khôn thành, bây giờ Khôn thành không còn đem lại cảm giác tốt đẹp như lúc mới đến, gạch thành qua thời gian bị phong hóa, một số chỗ gần như đã tan vỡ, cảnh tượng đổ nát ở khắp nơi khiến mọi người đều hiểu, đây mới thật sự là Khôn thành.
Trên bầu trời sấm sét vang dội, mà toàn bộ sấm sét đều tụ lại trên khoảng trời Khôn thành, tựa như có
Về phần những tượng Quan Âm kia tựa hồ cũng là thật, mà không phải ảo giác của cô. Mặc dù không biết rốt cuộc súng trong tay Mạc Phỉ Phỉ là thứ gì, nhưng có thể khẳng định một điều, viên đạn do nó bắn ra rất nặng âm khí, chỉ như vậy mới có thể phá hủy những pho tượng Quan Âm kia.
“Ha ha, coi như giờ chúng mày đã biết thì thế nào, mày cho rằng chúng mày còn có thể rời khỏi đây sao? Vừa rồi mày cũng uống trà của ta, chẳng qua thời gian phát tác hơi chậm, lẽ nào mày thật sự nghĩ có thể sống sót rời đi sao?” Giọng của bà chủ quán vô cùng phách lối, tựa như lập tức sẽ thấy được cảnh tượng Sở Thanh chết.
Nhưng Sở Thanh cũng không nói gì, chỉ lấy ra một tấm phù chú, tay bật lên một tia điện quang, rồi ném lá bùa lên phía trên, nhưng không ngời lá bùa lại xuyên qua nóc phòng phóng thẳng lên trời, chỉ một lát sau, bên ngoài đã vang dội tiếng sấm.
Bà ta co rụt người lại, ngẩng đầu lên, toàn thân run rẩy càng mãnh liệt.
Phàm là âm vật đều sợ hãi lôi điện, đây là đạo lý không thể thay đổi, mà nơi này vốn là một tòa thành quỷ, nên ngoài đoàn người bọn họ, không có một người sống nào tồn tại!
“Làm sao có thể, sao lại có tiếng sấm, không, không thể nào!” Bà chủ quán lắc đầu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi: “Nơi này có lớp phòng thủ, thiên lôi không thể phát hiện ra, không thể, không thể nào!”
Nhưng theo thời gian trôi đi, bà ta cũng phát hiện chỗ không thích hợp, chẳng những tiếng sấm không dừng lại mà càng trở nên mãnh liệt.
“Ta nhớ ngươi cũng muốn xem một chút cảnh sắc bên ngoài như thế nào nhỉ, vậy thì ta thành toàn cho ngươi.” Nói xong, trên người Sở Thanh tỏa ra hắc khí nhàn nhạt, bởi vì vừa d.dlqdhấp thu được không ít âm khí là sự bổ sung không nhỏ, bây giờ có thể dùng ma công một lần. Một cái phất tay, ảo ảnh xung quanh đều biến mất, nguyên một thành thị lớn như thế, giờ nhìn lại nhỏ bé đến vậy, mà ở trên đỉnh đầu, sấm chớp đang gào thét.
Tất cả mọi người nhìn tia sét bổ xuống một lần lại một lần, nhưng đến giữa không trung dường như lại bị thứ gì đó ngăn cản, mà ngày sau đó, hình như không khí cũng vặn vẹo, nổi lên từng gợn từng gợn dao động.
“Không, không thể nào, kết giới không thể bị phá vỡ!” Năm đó một đạo sĩ đã phong ấn bọn họ tại nơi này, nhưng cũng hiểu bọn họ vô tội, cho nên sau khi phong ấn đã để lại một kết giới, có thể cho bọn họ một cuộc sống an lành ở đây, nhưng oán khí nồng nặc làm họ không cam lòng, nếu không thể báo thù bọn họ vĩnh viễn không thể có được sự bình yên!
Nhưng lúc này nhìn lớp bảo vệ liên tục dao động, bà ta cảm giác không bao lâu nữa lớp bảo hộ này sẽ bị phá hủy.
“Tại sao không thể? Chỉ là…” Sở Thanh hạ giọng nhẹ xuống, ánh mắt nhìn bà chủ quán mang theo một thâm ý khó hiểu. Có điều khi Sở Thanh thốt ra câu tiếp theo, sắc mặt bà chủ quán đã hoàn toàn thay đổi: “Bây giờ biến thành dạng này hoàn toàn do chính tay các ngươi tạo nên, mặc dù ta không biết ai bày ra trận pháp này, nhưng có thể khẳng định người đó chắc chắn là một cao nhân. Người đó đã nghĩ ra một cách, làm sao để các ngươi không gây nguy hiểm lại không đến nỗi bị đạo trời tiêu diệt, cho nên người đó đã để lại một lớp phòngd.dlqdon hộ.
“Đoán là các ngươi cũng chưa biết quan hệ của lớp bảo vệ này và phong ấn đó, phong ấn này càng vững chắc, lớp bảo vệ càng chắc chắn, ngược lại…” Sở Thanh nhìn bà ta, thấy bà ta trợn mắt há mồm trong mắt liền lộ ra một tia thích thú: “Ngược lại, một khi phong ấn bị phá hủy, vậy thì lớp phòng hộ này cũng sẽ biến mất, đến lúc đó kết quả như thế nào hẳn ngươi đã biết, về phần phù chú ta vừa dùng chính là Dẫn Lôi phù, ngươi đoán xem rốt cuộc bao giờ nó mới dừng lại đây?”
Lúc nào mới dừng lại? Nhìn Lôi điện mãnh liệt như vậy thì làm sao có thể kết thúc!
“Được rồi, chúng ta muốn rời khỏi đây. Về phần lôi điện này có kết thúc hay không, còn phải xem vận may của các ngươi nữa, đúng rồi, vì các ngươi quyết tâm phá hủy phong ấn, nên phong ấn càng bị hư tổn nghiêm trọng hơn, vậy nên tác dụng của lớp bảo vệ càng kém!’ Sở Thanh mỉm cười, nhưng tại khoảnh khắc này, trong mắt bà chủ quán thì cô chính là một ác ma!
“Mày muốn đi bây giờ? Nằm mơ. Dù là đồng vu quy tận mày cũng đừng mong thoát khỏi đây!” Dứt lời, bà ta đã nhào tới Sở Thanh, tay cắm vào trong cổ cô, mặc dù bây giờ bà ta không có thực thể, nhưng âm khí dẫn vào cơ thể vẫn có thể dễ dàng đưa người ta vào chỗ chết!
Thế nhưng khi bà ta tựa hồ đã thấy được hào quang chiến thắng ở trước mắt, chuyện xay ra tiếp theo lại làm bà ta biến sắc: “Không, không, điều này sao có thể, mày…mày là…” Nữ quỷ cảm thấy âm khí trong cơ thể mình đang mau chóng bị rút đi, cũng không phải là tự rót vào trong cơ thể của đối phương, mà bị rút mất!
Vì âm khí trong người đang bị hút đi rất nhanh, bà ta cảm thấy ý thức càng ngày càng mơ hồ, chợt giật mình, trong đầu bà ta hiện lên câu nói của lão pháp sư năm đó, ánh mắt bà ta nhìn Sở Thanh liền mang theo vô vàn kinh hãi: “Ngươi là, Ma…”dien.danlequydon
Chỉ là lúc này bà ta không thể nói được nữa, ngay sau đó liền dần dần mất hẳn, tựa như những hạt cát nhỏ tan đi.
Ngay sau đó, tầm nhìn của mọi người đều nhòa đi, rồi mọi người đều xuất hiện ở ngoài Khôn thành, bây giờ Khôn thành không còn đem lại cảm giác tốt đẹp như lúc mới đến, gạch thành qua thời gian bị phong hóa, một số chỗ gần như đã tan vỡ, cảnh tượng đổ nát ở khắp nơi khiến mọi người đều hiểu, đây mới thật sự là Khôn thành.
Trên bầu trời sấm sét vang dội, mà toàn bộ sấm sét đều tụ lại trên khoảng trời Khôn thành, tựa như có
/136
|