Chí Tôn

Q.8 - Chương 90 - Mưu Tính Của Sở Vân (Thượng)

/1102


Đối mặt với hai người giáp công, Cổ Thánh không thể làm gì khác hơn là thu lại Binh Tuyệt luân, gắn lên đỉnh đầu.

Ngân quang phóng xuất vô tận quang minh, Binh Tuyệt Luân hiện ra nguyên hình, dạng tròn phẳng, toàn thân ngân quang xán lạng, nhìn qua như một viên bánh ngân sắc to dày.

Trên mặt bánh có khắc vô số hoa văn chi chít, lấp lóe thánh quang, hình dạng các loại binh khí như đao, thương, kiếm, thuẫn. Đúng là thánh văn của Binh Thánh. Sở Vân thổi lên Đà m Loa, bên kia Trung Thần Chung cũng chấn động ra âm ba mênh mông cuồn cuộn.

Dưới thế giáp công, Cổ Thánh kêu lên một tiếng đau đớn, lỗ mũi chảy xuống dòng thánh huyết màu xanh hồng.

Binh Tuyệt Luân mạnh tấn công, yếu phòng thủ, tự nhiên khó bạo hộ chu toàn cho Cổ Thánh.

- Tốt!

Phân thân Đan Thánh chợt quát một tiếng, tinh thần rung lên, thế tiến công như sóng triều, mãnh liệt đánh về phía Cổ Thánh.

Sở Vân cũng thổi Đà m Loa, âm loa hòa hợp với tiếng chuông, chấn động thiên địa, nát vỡ càn khôn.

Cổ Thánh cười nhạt vài tiếng, triệt tiêu Binh Tuyệt Luân, thay bằng một kiện thánh vật khác.

Thánh vật này có dạng đèn lồng bát giác, lửa bên trong đỏ rực, chiếu sáng cửu u thập địa, vạn vật sinh linh. Chính là thánh vật Đan Bảo Đăng của Đan Thánh.

Dưới ánh sáng ngọn đèn, thương thế Cổ Thánh nhất thời khôi phục hoàn toàn, thần thanh khí sảng, khôi phục trạng thái tới đỉnh phong.

Vì Đan Thánh mang theo thánh vật này tới Hải Nhãn thâm uyên, sau khi bị Cổ Thánh luyện hóa, Đan Bảo Đăng tự nhiên rơi vào tay Cổ Thánh.

Đèn này không thiện tấn công, không tinh phòng thủ, nhưng am hiểu nhất là khôi phục. Ánh đèn chiếu tới, là có thể khôi phục thương thế như cũ, khôi phục sinh cơ, hưng phấn tinh thần như long như hổ.

- Ha ha, chỉ sợ ngươi không cầm được ngọn đèn này.

Phân thân Đan Thánh cười to, hai mắt bỗng nhiên bắn ra hai đạo ánh sáng vàng nhạt, thẳng hướng Đan Bảo dăng.

Đan Bảo Đăng nhất thời lay động bất định, đã bị hắn triệu hoán.

Cổ Thánh biến sắc, vội vã thu hồi Đan Bảo Đăng.

Sở Vân và phân thân Đan Thánh lập tức nắm sơ hở, tiến công như vũ bão, có thể tê liệt thiên địa.

Cổ Thánh muốn duy trì Cổ Thanh Liên, âm thầm luyện hóa Man Thánh, bởi vậy không dùng tới, chỉ có thể sử dụng một kiện thánh vật.

Binh Tuyệt Luân không am hiểu phòng thủ, Đan Bảo Đăng lại có nguy cơ bị triệu hoán, hắn liền lấy ra Hòa Xuyên Cầm.

Hòa Châu bị Tiên Thiên thần ma hủy diệt, Hòa Xuyên Cầm tự nhiên bị thần ma vương lấy đi, dâng lên cho Cổ Thánh.

Cổ Thánh phất phơ râu bạc, nhẹ nhàng chơi đàn. Tiếng đàn ngân khẽ, đồng dạng là âm ba nhưng lại chặn được loa âm và tiếng chuông, thể hiện rõ tu vi cường đại của Cổ Thánh.

Chiến cuộc rơi vào giằng co, Sở Vân và phân thân Đan Thánh điên cuồng công kích Cổ Thánh, đủ bảy tuần bốn mươi chín ngày, vẫn như cũ không thể đột phá cục diện.

Cả hai không khỏi nóng nảy.

- Tiếp tục như vậy không được, Man Thánh sắp chống đỡ không xong rồi, một khi Cổ Thánh toàn lực xuất thủ, chúng ta phải chết không thể nghi ngờ.

Phân thân Đan Thánh kêu to:

- Sở Vân, ngươi kìm hắn, ta tới Man Châu, lấy Man Giáp Cốt, lúc đó mới có vốn chống lại Binh Tuyệt Luân.

Sở Vân nghe vậy, đương nhiên không muốn:

- Không được, ngươi tới giữ Cổ Thánh, ta đi lấy thánh vật của Man Thánh.

Phân thân Đan Thánh hừ lạnh một tiếng, mặc kệ lời Sở Vân, rời khỏi chiến trường.

Sở Vân đề phòng từ trước, ngay lập tức xuất thủ, ngăn trở lối đi Đan Thánh.

- Sở Vân, đây là ngươi tự hại mình!

Phân thân Đan Thánh chửi ầm lên.

Sở Vân cười nhạt:

- Vậy ngươi nên để ta đi.

Phân thân Đan Thánh càng không tin Sở Vân.

Hiện tại hắn có hai thánh vật, Sở Vân cũng có hai, thế nhưng Cổ Thánh có tới bốn kiện.

Còn lại Man Giáp Cốt liền trở thành then chốt chiến đấu.

Ai giữ nó, liền có ba kiện, có thể chống lại Cổ Thánh. Đồng thời người còn lại chỉ có hai kiện thánh vật, tất nhiên phải chịu áp lực cực lớn, rất có khả năng phải ngã xuống.

- Ha ha ha!

Ngay khi Sở Vân và phân thân Đan Thánh đang giằng co, Cổ Thánh bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười to:

- Rốt cục đã luyện hóa được Man Thánh, lần này người chiến thắng cuối cùng chắc chắn là ta.

Hắn rốt cục rảnh tay xuất thủ, Cổ Thanh Liên bay lên đỉnh đầu, bảo vệ toàn thân hắn từ trên xuống dưới. Binh Tuyệt Luân bắn ra như một viên lưu tinh, sát khí kinh người. Hòa Xuyên Cầm lẳng lặng nằm dưới hai tay hắn, hắn khẽ đánh, tấu hưởng tà âm, khiến ý chí đối phương tiêu tán.

Áp lực lên Sở Vân và phân thân Đan Thánh lập tức gia tăng mãnh liệt.

Cổ Thánh đã xuất thủ toàn lực.

Rất nhanh, Sở Vân và phân thân Đan Thánh gặp khó, hai người phải vứt bỏ nghi ngại, một lần nữa liên thủ đối kháng cổ Thánh.

Một trận chiến này đánh đủ ba tháng.

Tình huống Sở Vân và phân thân Đan Thánh càng lúc càng không xong, bóng ma thất bại đã lan tràn trên hai người.

- Lão phu đã sớm nói qua, các ngươi chỉ là những tên hề biết chút nhảy nhót, đánh vài cái liền xong, cuối cùng không làm được trò trống gì. Đi chết cho lão phu!

Cổ Thánh lại tận sức làm tan rã ý chí chiến đấu của hai người.

- Lẽ nào thực sự xong rồi sao…

Ánh mắt Đan Thánh đã toát ra tia tuyệt vọng.

- Hừ, còn chưa hết!

Sở Vân vẫn kiên nghị như lúc ban đầu, hắn nói với phân thân Đan Thánh:

- Còn có một phương pháp đủ giúp chúng ta chuyển bại thành thắng.

Sắc mặt Cổ Thánh hơi đổi, thế tiến công càng thêm điên cuồng.

Hai người Sở, Đan liên tiếp bại lui.

Nhưng tinh thần phân thân Đan Thánh lại sôi sục, phản ứng của Cổ Thánh đã nói ra vấn đề, hắn vội hỏi lại:

- Là phương pháp gì, nói mau!

Trong mắt Sở Vân lóe ra trí quang:

- Muốn thôi động thánh vật tác chiến sẽ tiêu hao tín ngưỡng. Ta có Linh Châu cung cấp tín ngưỡng, còn ngươi có Hòa Châu và Nữ Châu hợp thành Đan Châu mới. Cổ Thánh thì chỉ có Cổ Châu.

Phân thân Đan Thánh nhất thời mừng như điên, một mặt gian khổ chống đỡ thế tiến công, một mặt hét lớn:

- Không sai, không sai! Trước kia còn cho rằng Cổ Châu đã sớm diệt vong, nhưng hiển nhiên không phải. Tuy rằng tu vi hắn cao hơn chúng ta, thế nhưng hắn cũng là

Thánh nhân, không có biến chất. Bởi vậy còn phải dựa vào tín đồ cung dưỡng!

- Lúc trước Cổ Thánh muốn ngụy trang thành Binh Thánh, tiếp cận gần các Thánh nhân khác, bên người tự nhiên sẽ không mang theo thế giới tiên nang. Cổ Châu của hắn nhất định ẩn giấu tại một địa phương trong biển hỗn độn. Lúc trước bởi vì manh mối quá ít, không thôi diễn đến được. Hiện tại chúng ta chiến đấu với hắn kịch liệt như vậy, càng thêm lý giải về hắn, ta liền vận dụng Tinh Hải Oản tính qua, nếu có thể tính ra vị trí Cổ Châu, liền có thể khiến hắn há hốc mồm.

Sở Vân nói.

Lời này quá chính xác.

Mặc dù Cổ Thánh có tứ đại thánh vật, thế nhưng tiêu hao tín ngưỡng cũng nhiều. Chỉ cần tiêu diệt Cổ Châu của hắn, dù hắn có nhiều thánh vật, cũng giống như súng không đạn, ưu thế hắn chắc chắn sẽ giảm xuống trên diện rộng.

- Tốt! Ta toàn lực phòng thủ, Sở Vân ngươi mau mau giải toán. Trước tiên chúng ta diệt trừ Cổ Thánh, sau giải quyết vấn đề của cả hai.

Phân thân Đan Thánh rốt cuộc bị thuyết phục.

Sở Vân trốn tại phía sau hắn, gỡ Tinh Hải Oản khỏi đỉnh đầu, thay bằng Đà m Loa.

Hắn tính toàn đủ ba ngày ba đêm, rốt cục ánh mắt sáng lên:

- Ta tính ra rồi, đi theo ta!

Phân thân Đan Thánh sớm muốn xong rồi, nghe được lời này liền mừng rỡ, vội vã đuổi theo Sở Vân.

- Chạy đi đâu!

Sắc mặt Cổ Thánh kịch biến, hai người Sở Vân dùng kế vây Ngụy cứu Triệu, thật khiến hắn bị uy hiếp.

Không sai, thánh vật uy lực vô cùng, thế nhưng tiêu hao thật lớn, cần lượng lớn tín đồ chống đỡ. Đây cũng là một trong những hạn chế của Thánh cấp, chỉ khi đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Chí Tôn mới có thể bỏ đi nhược điểm này.

Sở Vân và phân thân Đan Thánh nối tiếp nhau bay vào sâu trong biển hỗn độn, Cổ Thánh ở phía sau hăng hái truy đuổi.

Thế nhưng biển hỗn độn mười phần kỳ diệu, không gian của nó là hỗn loạn, biến động, không giống như đại dương bình thường. Nó không có khái niệm phương hướng, chỉ có tọa độ.

Hơn nữa tọa độ này còn không ngừng biến hóa, ngay như Thánh nhân đi lại trong hỗn độn cũng dễ bị lạc lối.

Nếu muốn tìm một địa phương nào đó, cách duy nhất là luyện chế định tinh bàn.

Thế nhưng phạm vi ghi lại của định tinh bàn cũng rất hữu hạn, đối với Thánh nhân mà nói, tác dụng không đáng kể.

Sở Vân không ngừng chuyển biến phương hướng, phân thân Đan Thánh không thấy có bất luận chút không hợp lý nào, thế nhưng vẻ mặt Cổ Thánh đang truy đuổi phía sau lại dần lộ vẻ nghi hoặc.

- Chuyện này không thích hợp, Cổ Châu căn bản còn ở xa ngoài ức dặm. Tuy rằng đối phương liên tục đổi hướng, thế nhưng khoảng cách tới Cổ Châu lại càng ngày càng xa. Chẳng lẽ hắn tính sai rồi?

Điều này cũng rất có thể.

Kết quả thôi diễn, tự nhiên có đúng có sai. Không có khả năng trăm phát trăm trúng.

Nghĩ tới đây, Cổ Thánh vẫn đuổi theo không bỏ như cũ.


/1102

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status