Chí Tôn

Q.6 - Chương 55 - Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương (Thượng)

/1102


Sở Vân thực sự không nói được gì.

Sau khi ở trước mặt mọi người tha thứ cho Lý Nhị, hắn liền ý thức được điểm không ổn, nhưng lại không ngờ được, sẽ xuất hiện cảnh tượng sôi động như thế.

Sân luận bàn của hắn, người ta tới đông nghìn nghịt. Mọi người đều nhìn vào trong sân, hưng phấn chỉ trỏ vào hắn.

- Mau nhìn, đó là Vô Song!

Trong đám người truyền đến tiếng thét chói tai.

- Khuôn mặt rất bình thường. Thật sự khó có thể tưởng tượng được.

Có người bĩu môi nói.

- Hừ! Ngươi biết cái gì, cái này gọi là nội hàm. Xem người phải xem bản chất! Ngươi có nội hàm như vậy sao?

Ngay lập tức, một đám nữ thư sinh ở bên cạnh liền phản bác.

- Vô Song, chúng ta yêu ngươi!

Tiếp theo, các nàng hô to lên.

Nhân viên Thư viện chủ trì luận bàn, đầu đổ đầy mồ hôi:

- Tản ra, tản ra. Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy người sao? Nếu không chen lên phía trước. Đây là sân luận bàn, không phải nơi đứng xem.

Hắn còn chưa nói xong, trong đám người lập tức có người kêu lên:

- Người thì gặp qua rồi, không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng Vô Song thì chưa từng thấy, vẫn là lần đầu tiên!

Xem ra, trong lòng bọn họ đã đem Vô Song và Người tách ra thành hai khái niệm khác nhau.

Nhân viên Thư viện giận tím mặt, chỉ vào một người trong đám người đó, rít gào lên:

- Đừng chen lên phía trước. Ngươi, đúng ngươi, là người chen lấn hăng hái nhất. Ái chà, vẫn còn chen lấn! Ngươi muốn làm gì?

- Ôi, thật có lỗi. Cho ta nhận lỗi. Chính vì ta là người tham gia luận bàn lần này. Nhưng bên ngoài nhiều người quá. Ta thật vất vả mới chen vào đến đây.

Người tới quần áo không chỉnh tề, thở hồng hộc. Sau khi chen vào đến nơi, lại liếc mắt nhìn lại một cái, sợ hãi than một tiếng nói.

- Trời ơi, ta thành công, ta thật sự có cảm giác thành công!

Toàn trường cười vang.

Sở Vân cũng mỉm cười, lắc đầu, lại có vẻ bất đắc dĩ. Tuy nhiên lúc này, tâm tư của hắn đã không còn ở trong trận đấu.

- Thế giới Thần tàng, ba lượt có quyền giao lưu không ràng buộc, ta lợi dụng thế nào mới tốt đây?



Nơi này là một khoảng không màu trắng mênh mông bát ngát.

Thế giới Thần tàng!

Nơi này không có trời, không có đất. Không có cao thấp trái phải, không có khải niệm bốn phương tám hướng, bởi vì trong pháp tắc của thế giới Thần tàng, không có cùng đạo.

Sở Vân cưỡi gió đạp mây, bước chậm rãi trong thế giới này. Dựa theo chỉ điểm bên Thư Viện, hắn bắt đầu bấm bí quyết, linh quang trong cơ thể dao động từng đợt, trong phút chốc khuếch tán ra xa vạn dặm.

Ngay sau đó, nguyên khí trong toàn bộ thế giới Thần tàng, tất cả sôi trào lên. Giống như nước ấm đun sôi, lại giống như sóng to gió lớn thủy triều sóng thần dâng lên cuồn cuộn.

Rống…

Tiếng rồng gầm giống như tiếng sấm sét, đột nhiên nổ vang bên tai Sở Vân. Tiếng gầm hùng hồn, rung động lòng người.

Lúc này, nguyên khí mãnh liệt, trong giây lát đạt tới đỉnh phong. Cuồn cuộn như nước thủy triều, trào dâng, gió mây kích động, trời đất biến sắc.

Đây là thực lực của Sở Vân, tăng cường vững bước, hiện nay đã tiếp cận thực lực Hầu cấp trung đoạn.

Nhưng vào lúc này, thân hình cũng thoáng lay động. Lỗ tai vang lên những tiếng ong ong. Mái tóc đen bay lượn, bước chân không ổn.

Ngay sau đó, hắn cảm nhận được một cỗ yêu khí hùng hồn đến cực điểm, giống như ngọn núi, áp lực càng ngày càng lớn mạnh, giống như một con thú lớn từ trong giấc ngủ dần dần thức tỉnh, dần dần sung thiên triệt địa, như thần ma phủ xuống!

- Mức độ yêu khí này, không hổ danh là Yêu thực chủ lực Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương của Thư Hoàng ngày xưa. Đây là một con Yêu vật Tiên Thiên cấp số mấy ngàn vạn năm!

Sở Vân âm thầm kinh hãi.

Tiếng rồng gầm vang!

Tiếng gầm rú thật lớn, chậm rãi, cuộn trào bốn phương tám hướng. Giờ phút này, toàn bộ thế giới Thần tàng đều run rẩy.

Trong tầm nhìn của Sở Vân, đầu tiên đột ngột xuất hiện là một tia màu xanh biếc, giữa khoảng không trắng xóa. Sau đó trong nháy mắt, màu xanh biếc phát ra mạnh dần lên, mãnh liệt bành trướng, với tốc độ không gì so sánh nổi, tràn ngập toàn bộ thiên địa.

Tiên Thiên Yêu thực - Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương hiện thân!

Nó có thân hình lớn đến mức khó có thể tưởng tượng. Mỗi một dây đều to lớn như một ngọn núi, kéo dài đến ngoài tầm mắt của Sở Vân. Những dây leo màu xanh quấn lấy nhau, tạo thành mật độ dày đặc chỉnh thể, giống như núi non kéo dài ngàn dặm.

Sở Vân ở trước mặt nó, giống như một người đối diện với dãy núi trùng điệp.

- Khiến ta đang ngủ say phải tỉnh giấc. Người trẻ tuổi, ngươi có yêu cầu gì, nói ra đi.

Một gốc cây thật lớn, chậm rãi lộ ra. Toàn thân nó đều là màu xanh lá, tang thương mà lại nặng nề.

Nó không phải là một cành đơn giản, mà giống nhau đầu rồng. Long Giác với hình dáng cổ xưa. Màu xanh ngọc bích giống như cây Long Nhãn. Râu rồng tung bay, chỉ không có Long Lân. Yêu khí xông lên bức người, cũng không có long uy, chỉ có khí tức tươi mát

tự nhiên, đầy sức sống.

Bởi vì nó cũng không phải là rồng thật, chỉ ngoại hình tương tự. Nó chính là Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương.

Sở Vân kiềm chế sự chấn động trong lòng, không kiêu ngạo không siểm nịnh hỏi:

- Đằng Long Vương, ta có được ba lượt quyền giao lưu không ràng buộc. Ta muốn dùng một lần trong đó, để đổi lấy một tin tức. Lục Kình Vương dẫn đầu Đông Hải

Phái, thực lực của bọn họ như thế nào?

Vào ban ngày, trong quá trình luận bạn, Sở Vân đã suy nghĩ kỹ về việc làm thế nào để sử dụng hết những ưu thế trong ba lượt quyền giao lưu không ràng buộc.

Mặc kệ thế nào, không một ai biết về những thông tin về toàn thể Đông Hải Phái sống, phát triển trên Lục Kình, hàng năm tung hoành khu vực biển sâu. Mặc dù Sở Vân có Thụy Lão Nhân trợ giúp, nhưng tính toán theo công thức cũng không thể nào biết được, bởi vì thiên cơ đã bị vị Mộng Ngôn Sư thần bí kia che lấp.

Hắn đành phải lấy vấn đề này, để hỏi Tiên Thiên Yêu thực.

- Đông Hải Phái...

Tiếng Đằng Long Vương, kéo dài không dứt, vang vọng trong toàn bộ khoảng không rộng lớn màu trắng. Thân hình nó tản mát ra ánh sáng ngọc bích, hào quang kéo dài ra ngoài, kéo dài tới tận cùng.

- Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương quả thực lợi hại. Giống như lời Tửu Hào Vương, nó đã cắm rễ ở trong lưới pháp tắc Tinh Châu.

Sở Vân mở Thiên Nhãn ra, thấy trên người Đằng Long Vương có vô số dây kéo dài ra, Phá Toái Hư Không, quấn lấy và lưới pháp tắc Tinh Châu, hấp thu dinh dưỡng thiên đạo.

Hiện nay, Đằng Long Vương chính dùng sức mạnh bản thân, mượn quy tắc thời gian trong lưới pháp tắc Tinh Châu, quay về dòng sông lịch sử, đi tìm những tin tức có quan hệ với Đông Hải Phái.

Sau một lát, hào quang trên người Đằng Long Vương tan biến, nó mở miệng rồng ra, phun ra một quang cầu xanh biếc.

Quang cầu lấy thế như sét đánh ngang tai, nhập vào trong cơ thể Sở Vân. Lập tức, trong đầu Sở Vân liền hiện ra tin tức của Đông Hải Phái.

- Chưởng môn phái Đông Hải Lục Kình Vương, cường giả Vương cấp... Dưới trướng Phá quân hầu, Hầu cấp trung đoạn, Quân Trận đại sư... Hai vị cường giả Quân cấp, Cửu Tiêu Thần Nữ, Huyền Vũ Chân Quân... Ngoài ra, Tinh binh San Hô, Xà Tảo Tinh Binh, Hổ Sa Tinh Binh vân vân... Quả nhiên cường đại!

/1102

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status