Chí Tôn

Q.6 - Chương 96 - Vô Song Vương, Cuối Cùng Là Lúc Gặp Ly Sơn (Thượng)

/1102




- Một khi giết chết được Sở Vân, các ngươi liền thừa cơ giết hết cao tầng Thư Gia. Cho đến lúc đó, ta cũng sẽ dẫn theo m Bức đại quân, từ trên trời giáng xuống, phối hợp với các ngươi.

Lúc này ở phía sau bọn họ, trên mười nghìn quân Tinh Binh Bộ Đội, mỗi người đều cưỡi một con m Bức cấp số Đại yêu. Bọn họ bay trong không trung, mây dày che đậy hành tung của bọn họ, tiếng gió che dấu động tĩnh của bọn họ.

Cũng không ai biết trong bầu trời Hỏa Đức Thành còn tồn tại một đội hùng mạnh đến như vậy, đủ để thay đổi bố cục sức mạnh.

- Không thể tưởng tượng được. Cuối cùng Lục Kình Vương bất ngờ chết trong Lôi Kiếp.

Cường giả ở khắp nơi trong Hỏa Đức Thành, đều đang than thở.

- Sở Vân không chỉ giết Lục Kình Vương, còn nhờ vậy tấn chức tới Vương cấp. Thiên hạ này, phải đổi!

Mông Phi nhìn thân ảnh Sở Vân trong Lôi Kiếp, than thở nói.

Sắc mặt người đi cùng hắn, rất khó nhìn. Sớm biết như thế, không nên ngăn cản Tiểu vương tử ra tay giúp đỡ. Hiện nay Mông Nguyên quốc và Thư Gia, một chút tình cảm cũng chưa có, chỉ còn lại minh ước mỏng manh.

Sở Vân lấy thực lực Hầu cấp, giết chết Tham Lang Vương, Lục Kình Vương. Chiến tích như vậy, ở trên lịch sử Tinh Châu cũng là duy nhất. Sau trận chiến này, trên Đằng bảng nhất định có tên hắn!

- Quan trọng hơn, hắn không chỉ có là có tu vi chiến lực như vậy, hơn nữa còn có một thân phận khác - Vô Song! Hắn là đại sư bảy hạng mục, đối với lĩnh vực khác cũng nghiên cứu sâu sắc. Thật khó có thể tưởng tượng được. Thành tích đó thật không thể tưởng tượng được. Dù thế nào, hắn nhất định sẽ được hậu nhân truyền kỳ ca tụng.

- Vô Song? Không sai. Tên này thật sự rất thích hợp! Hắn chính là Vô Song Vương, một ngôi sao sáng độc nhất trong dòng sông lịch sử Tinh Châu, Vô Song Vương!

Cái tên Vô Song Vương, một khi được gọi ra, lập tức truyền khắp toàn bộ yến hội.

Món ngon tinh mỹ, mọi người đã sớm thấy vô vị. Hiện nay đều nhớ kỹ cái tên Vô Song Vương này. Mỗi người gọi đều có rất nhiều hương vị, nhưng cảm xúc chung là rối loạn.

Bối rối nhất chính là đại biểu Giang Hán quốc.

- Không ngờ Sở Vân thành Vương! Vậy nên làm thế nào cho phải? Một Vương giả, đã có thể ảnh hưởng đến cạnh tranh trong đại quốc. Tuy nhiên hiện tại hắn vừa trải qua một trận chiến đấu kịch liệt, đã là thời điểm yếu nhất. Ta nên gởi thư báo hiệu, hay không nên gởi thư báo hiệu đây?

Nếu gởi thư báo hiệu, Giang Hán quốc sẽ điều động hạm đội, phát động công kích xâm lược.

Nếu không gởi thư báo hiệu, bỏ qua cơ hội này, sau này chỉ sợ Sở Vân càng ngày càng mạnh.

- Tử Tiêu Đáng giận! Thời điểm mấu chốt nhất, không ngờ hắn phản loạn. Không chỉ có không ám sát Sở Vân, ngược lại còn trợ giúp Thư Gia, giết Phá Quân Hầu!

Đại biểu Giang Hán quốc nghiến răng nghiến lợi, hận không làm gì được.

- Làm sao bây giờ? Khi ta ở thế giới Long Môn đã từng gây khó dễ với Sở Vân. Trên tiệc rượu càng không coi hắn ra gì. Hiện tại hắn tấn chức thành Vương giả, tương lai quay lại tìm ta gây phiền phức, ta nên làm thế nào cho phải?

Sắc mặt Hắc Sơn Man Quân xanh mét.

Không chỉ hắn, vẻ mặt Thiện Quân, Cửu Mệnh Yêu Quân, Phi Vũ Kiếm Quân cũng nghiêm trọng và do dự.

- Hiện tại không thể nghi ngờ đây chính là thời điểm Sở Vân yếu ớt nhất. Đến tột cùng ta có nên động thủ, diệt trừ hắn hay không?

Ý niệm này xuất hiện trong đầu rất nhiều cường giả ở đây, khiến họ đều cảm thấy kích động.

Một vị tân Vương xuất hiện, ắt phải đánh vào chỗ xung yếu phân phối lợi ích vốn cố định trong Tinh Châu. Mặc kệ trước đó là có thù hay không, rất nhiều thế lực cũng không nguyện ý thấy cảnh tượng như vậy.

Nhưng ngoại trừ kích động ra, trong lòng bọn họ cũng đang có vô số do dự:

- Ngay cả Lục Kình Vương cũng chết trong tay hắn, ngay cả Thiên Kiếp kinh khủng như vậy cũng không làm gì được hắn. Cho dù ta ra tay, có thể được không?

Kích động và do dự, trong lòng các cường giả còn có chút thú vị. Bọn họ do dự, mắt nhìn bốn phía tai nghe tám hướng, đều muốn thấy những người khác động thủ trước.

- Nếu có người ra tay trước, thăm dò một chút, ta có thể phán đoán xem có nên ra tay hay không.

Trong lòng mỗi người đều có cùng một ý tưởng.

Như nghe được tiếng kêu gọi trong nội tâm bọn họ, bên cạnh Sở Vân, bỗng nhiên xuất hiện ba thân ảnh.

Người thấy cảnh tượng như vậy, đều bị phát ra một tiếng thét kinh hãi. Hoặc là vui mừng, hoặc là bất ngờ, hoặc là phẫn nộ.

Cuộc chiến đấu, ngoài dự kiến của mọi người, lại bạo phát ở trên trời cao.

Trong nháy mắt, Sở Vân bị trọng thương!

Đòn đánh lén thật sự quá bất ngờ. Tuy rằng hắn đã âm thầm phòng bị, biết lúc này là thời khắc nguy hiểm nhất của mình, nhưng cũng không ngờ được, không ngờ đến đánh lén hắn lại là ba vị cường giả Vương cấp.

Quỷ Vương! m Dương Vương! Lãnh Kiếm Vương!

Mỗi người đó hắn đều biết! Trong trí nhớ kiếp trước, một thế hệ Vương giả mới: Đôn Hoàng nữ vương, Ôn U Vương, Trữ Thiên Vương, Quỷ Vương, m Dương Vương, Lãnh Kiếm Vương, Trực Giác Vương. Hiện nay thoáng cái đã xuất hiện ba vị!

Vì sao bọn họ lại tập kích bất ngờ mình?

Trong đầu Sở Vân hiện ra vấn đề này, lại không kịp đưa ra đáp án phỏng đoán. Khi chỉ mành treo chuông, hắn liền công kích lại m Dương Vương. Túy Tuyết Đao

quay ngược lại, vẽ ra một đạo ánh đao, tách Quỷ Vương ra. Nhưng cánh tay trái lại bị Lãnh Kiếm Vương đâm trúng. Một cảm giác lãnh lẽo mãnh liệt từ miệng vết thương nhanh chóng hướng về phía trái tim của Sở Vân.

Mắt thấy nguy hiểm đến gần, Bất Tử Hoàng Vũ lại phát ra một đợt sóng Bất Tử Hỏa tuyệt đẹp, triệt tiêu hàn ý trí mạng, đồng thời, trong nháy mắt những trọng thương trên người Sở Vân đều trở thành vết thương nhẹ.

“Bất Tử Hỏa đã hao hết!”

Trong lòng Sở Vân mạnh trầm xuống, gần như đã tuyệt vọng. Tửu Hào Vương chậm chạp không tới, mình lại chỉ còn có một yêu binh Túy Tuyết Đao bên người. Làm thế nào có thể đối phó với ba cường giả Vương cấp trạng thái đỉnh phong?

- Chờ một chút, ta còn có một gốc cây Yêu thực Linh yêu đỉnh phong!

Trong đầu Sở Vân đột nhiên hiện lên một đạo linh quang.

- Con ta!

Thư Thiên Hào trừng mắt, nhìn Sở Vân bị ba đại Vương giả bao vây tấn công, phẫn nộ điên cuồng kêu lên, khóe mắt cũng nứt vỡ chảy máu.

- Chư tướng, nhanh đi trợ giúp Thiếu chủ!

Hoàng Hiếu kêu to.

- Các ngươi hãy lo lắng cho chính mình đi.

Một giọng nói lạnh như băng, từ tầng mây cao truyền đến.

Vừa dứt lời, nghìn vạn m Bức tinh binh, ngút trời hạ xuống. Bọn họ đông nghịt, tầng tầng lớp lớp, như tử thần tấn công xuống!

Quân Thư Gia vừa trải qua một hồi đại chiến, sớm đã sức cùng lực kiệt, thương vong vô cùng nghiêm trọng. Hiện nay đối mặt với. Đối mặt với đại quân m Bức trạng thái đỉnh phong, thật sự yếu ớt giống như trẻ con.

- Sao có thể như vậy? Ba vị cường giả Vương cấp, ta không nhìn lầm?

- Đây là linh áp Vương cấp hàng thật giá thật, sao có thể lầm? Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?!

- Bọ ngựa đằng trước, chim sẻ phía sau, Thư Gia xong rồi. Sở Vân cũng hoàn toàn xong rồi. Đây rốt cuộc là thế lực phương nào, không ngờ kinh khủng và thần bí như thế!

Trong Hỏa Đức Thành, các cường giả đều bị biến hóa nghiêng trời lệch đất này làm cho kinh ngạc không nói lên lời. Bọn họ ngơ ngác đứng ở tại chỗ, bị chấn động bởi đòn tập kích bất ngờ này, chính là dấu hiệu của chiến thắng. Trong lúc nhất thời cũng quên cả nói chuyện.

- Sao? Hắn trúng một kiếm của ta, lại không chết?

Nhìn trên người Sở Vân bỗng nhiên dâng lên sức sống, triệt tiêu một kiếm của hắn, Lãnh Kiếm Vương có chút kinh ngạc.

Nhân cơ hội này, Sở Vân rút Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi ra.

Đây là chủ lực Yêu Thực trước kia, đáng tiếc tu vi vẫn khốn đốn trong Linh yêu đỉnh phong, không có tinh lực và thời gian độ kiếp cho nó.

Trong trận chiến với Lục Kình Vương, nó cũng xuất hiện cứu hắn. Hiện nay đã gần chết, cành cây mất hết một nửa, bị lôi hỏa đốt cháy đen, tuy nhiên tu vi vẫn còn.

Sở Vân nhân cơ hội đối phương kinh ngạc, lập tức đem nó lấy ra, cho ăn Thiên Tinh Đan. Tu vi Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi lập tức đột phá, đưa tới kiếp nạn Kiếp Yêu.

- Ha ha, ngươi nghĩ giở lại trò cũ, dùng Thiên Kiếp nhằm vào chúng ta?

Thấy cảnh tượng như vậy, Tam Vương ngược lại không vội tấn công.

Trên mặt Lãnh Kiếm Vương hiện lên nụ cười đầy vẻ trêu tức, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, cao cao tại thượng giống như thiên thần nhìn xuống chúng sinh.

Không chỉ có hắn, Quỷ Vương, m Dương Vương cũng đều phát ra tiếng cười nhạo, tràn ngập vẻ khinh thường.

Kiếp Vân còn chưa tan biến hoàn toàn, lại dày đặc lên.

Xoát xoát xoát!

Không trung bỗng nhiên rơi xuống trận mưa xối xả bảy màu.

Những giọt mưa, đều là những hạt châu nhiều màu hình cầu, sáng lạn xinh đẹp. Bên trong lại ẩn chứa nguy cơ trí mạng.

Giọt mưa ào ào a rơi xuống, tốc độ kinh người, hình thành màn mưa rực rỡ. Màn mưa như vạn tiễn cùng phát, có thể dễ dàng xuyên thủng tất cả. Nếu xuyên thủng không được, liền tạo ra tiếng nổ mạnh kịch liệt. Mỗi một giọt mưa tự nổ, cũng tương đương với một đầu Linh yêu toàn lực thôi phát đạo pháp thượng đẳng.

Hàng tỉ giọt mưa rơi xuống, quả thực có uy lực kinh khủng hủy thiên diệt địa.

Sau khi Sở Vân giết chết Lục Kình Vương, khí vận tiêu hao rất lớn, không may gặp Huyễn Thải Bạo Châu Vũ uy lực đứng thứ ba trong Thiên Kiếp.

/1102

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status