Chí Tôn

Q.7 - Chương 3 - Tiến Vào Đan Châu (Thượng)

/1102


Sở Vân thuận miệng nói:

- Ta biết. Long Đế và ta đánh nhau một trận, hầu như mất đi tất cả yêu vật. Hiện nay đang muốn tích lũy thực lực, hắn cố ý tỏ ra yếu kém, muốn dùng ta để thu hút sự chú ý của Dạ Đế. Ta sẽ gửi hồi âm, ta không có hứng thú với bản đồ Tinh Châu, chỉ cần Chư Tinh quốc và Đôn Hoàng quốc giữ vững độc lập và tự do là được.

Không đề cập tới thư của Long Đế đã gây nên sóng to gió lớn thế nào tại Tinh Châu. Cũng không đề cập đến sự long trọng và hân hoan của yến hội đính hôn. Lại càng không đề cập đến mọi người bên cạnh Sở Vân đang tập trung hết tinh lực sắp xếp việc rời đi.

Thời gian hơn mười ngày thoăn thoắt trôi qua, cuối cùng cũng tới lúc khởi hành.

- Đi đây.

Sở Vân bước lên Cực Lạc Hoan Hỷ thuyền, bấm bụng vẫy tay từ biệt mọi người.

Cực Lạc Hoan Hỷ thuyền chậm rãi bay khỏi Hỏa Đức thành, sau đó tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ mấy hơi thở đã biến mất nơi chân trời.

Sở Vân vẫn đứng trên boong tàu, nhìn mọi người dần thu thành một điểm nhỏ trong phạm vi tầm nhìn của mình, cuối cùng biến mất, chỉ còn lại tiếng gió thổi vù vù, và mây mù trắng xoá trên cao.

Trong lòng hắn, Tinh Châu mới là nhà của hắn, Đan Châu ngược lại là đất khách tha hương.

- Ài.

Thở dài ra một hơi trọc khí, Sở Vân ổn định lại tâm trạng phức tạp luyến tiếc trong lòng. Hắn xoay người nhìn về phía trước:

- Đan Châu, Sở Vân ta đến đây!

Tốc độ của Cực Lạc Hoan Hỷ thuyền rất nhanh, vẽ thành một cầu vòng ánh sáng thật dài trong không trung. Cầu vòng ánh sáng này xét ngang bầu trời, lướt đi như giao long, khiến mây trời cũng phải thất sắc, cuồng phong cũng phải cuộn lên.

Nó như một mũi tên nhọn, tiến thẳng về phía trước, xé nát trời cao!



Bảo Thạch Mật Môn là một loại yêu binh đặc thù, tuy nó không thể dùng để đối địch, nhưng vẫn được sử dụng rộng khắp.

Nó là yêu binh phụ trợ nổi tiếng nhất, có thể nối thông hai nơi không cùng một không gian, khiến khoảng cách giữa hai nơi chỉ cách một cánh cửa. Cực kỳ thuật tiện cho hành động của ngự yêu sư.

Bảo Thạch Mật Môn lại chia làm bốn loại gồm loại nhỏ, loại trung, loại lớn, loại cực lớn.

Hai loại đầu tương đối phổ biến, hai loại sau không chỉ yêu cầu trình đột luyện chế cực cao, mà giá trị chế tạo cũng cực cao, cần một lượng tài nguyên cực lớn.

Nếu tính kỹ, Thông Thiên Mật Môn cũng có thể coi là một loại trong Bảo Thạch Mật Môn.

Lúc này, có một Thông Thiên Mật Môn đứng sừng sững trước mặt hai người Sở Vân và Quái Tiên.

Nó cao tới ba trượng ba, rộng hai trượng rưỡi. Toàn thân bóng láng màu đồng xanh, nhưng lại cũng không phải là đồ đồng, mà là một loại tinh thể bán trong suốt.

Tính từ ngày khởi hành đã đi được ba ngày rồi. Sở Vân đi tới Thông Thiên Bí Cảnh, dựa vào ngọc giản địa đồ mà Thư Thiên Hào đưa cho, đột phá thẳng một đường, tìm được đến đây.

Quái Tiên nhìn Thông Thiên Mật Môn này, vẻ mặt kinh ngạc tán thán:

- Thật không ngờ ở đây lại có một Thông Thiên Mật Môn như vậy. Thủ pháp luyện chế Thông Thiên Mật Môn vẫn chưa được lưu truyền đến Tinh Châu. Chỉ là nghe nói qua là có một món yêu binh như vậy, so với Bảo Thạch Mật Môn loại lớn hoặc loại cực lớn thì giá trị chế tạo cao hơn không biết bao nhiêu lần. Nghe nói Thông Thiên Mật Môn này chính là Binh Châu đúc thành. Chỉ một nhà này thôi, không có chi nhánh, cái đại châu khác cũng phải bất lực.

- Được rồi. Muốn thông qua Thông Thiên Mật Môn này thì chí ít phải có linh áp Vương Cấp. Các ngươi đều tiến vào thế giới trong tiên nang đi.

Sở Vân vỗ tiên nang thu Cực Lạc Hoan Hỷ thuyền và Quái Tiên vào trong, sau đó phóng xuất ra linh áp Vương Cấp, bước ra một bước lớn, trực tiếp thâm nhập vào cánh cửa ánh sáng năm màu xoay chuyển kia.

Thông Thiên Mật Môn này có thể nối thông Tinh Châu và Đan Châu, cũng không biết là ai đã dựng nên. Sở Vân tiến vào bên trong liền phát hiện mình đang ở trong tại một mật đạo có ánh sáng năm màu rực rỡ.

Một áp lực thần bí lạ thường khó tả trực tiếp tác dụng vào linh quang trong cơ thể hắn.

Nếu không phải hắn sớm phóng xuất ra linh áp Vương Cấp chống lại, e rằng ngay khi bước vào thì đã bị luồng áp lực này nghiền nát linh quang thành từng mảnh vụn rồi.

Đi men theo thông đạo ánh sáng hơn ba canh giờ thì mới đi đến tận cùng, trước mắt lại xuất hiện một cánh cửa ánh sáng đang xoáy tròn.

- Thảo nào cần linh áp Vương Cấp, bằng không thì quả thật không kiên trì đến nơi đây được.

Đứng ở cánh cửa ánh sáng. Hít sâu một hơi, Sở Vân tập trung hết toàn bộ tinh thần phòng bị, bước ra bên ngoài.

Một khắc sau, cảnh tượng trước mắt đại biến.

Thế nhưng Sở Vân nhìn thấy cảnh tượng này liền có chút kinh ngạc:

- Hả? Kỳ quái, ở đây không phải là Thông Thiên Bí Cảnh vừa nãy sao? Lẽ nào ta lại đi ngược trở về Tinh Châu?

- Không đúng.

Lập tức, Sở Vân đã nhận ra chỗ không ổn, hắn có thể cảm giác được nguyên khí trong không khí dường như có mùi vị khác lạ, không giống với Tinh Châu. Đồng thời, thiên địa cũng loáng thoáng có khác nhau.

Sở Vân nhìn lại ngọc giản địa đồ, lập tức phát hiện địa đồ trong đó cũng xảy ra biến hóa:

- Hai bên Thông Thiên Mật Môn hẳn đều là Thông Thiên Bí Cảnh. Tuy cảnh tượng giống nhau, thế nhưng ta hẳn là đã bước lên đất Đan Châu rồi.

Nửa canh giờ sau, thông qua ngọc giản địa đồ, hắn xông ra khỏi Thông Thiên Bí Cảnh.

Đập vào mắt hắn chính là một mảnh rừng rậm nguyên thủy, cự mộc che trời, dây leo quấn đầy. Bầu trời đều bị che khuất, nhưng xuyên qua kẽ lá lại có thể thấy những mảnh nhỏ của bầu trời màu vàng cam.

Nhìn đến đây, tinh thần Sở Vân phấn chấn:

- Không sai, đây là Đan Châu rồi. Nghe lão đa từng nói qua, bầu trời Tinh Châu có màu xanh thẳm, bầu trời Đan Châu ở đây lại có màu vàng cam.

Hắn lại lần nữa thả bọn người Quái Tiên và Cực Lạc Tiên Phi ra.

Hầu như ngay tức khắc, sắc mặt Quái Tiên liền thay đổi:

- Xem ra là đã tới Đan Châu rồi. Ta có thể cảm giác được, pháp tắc thiên địa nơi này rất khác với Tinh Châu!

Toán sư luôn mẫn cảm nhất đối với pháp võng (lưới pháp tắc), tuy tu vi của Quái Tiên không cao thâm bằng Sở Vân, thế nhưng cảm giác lúc này càng khắc sâu hơn Sở Vân nhiều.

Vừa dứt lời, Quái Tiên lại nhíu mày thật chặt, sắc mặt vô cùng trầm trọng:

- Thực lực của ta giảm xuống quá nhiều, đến ngay cả hạng Tuấn Kiệt cũng không bằng. Một ngự yêu sư mười ba tuổi cũng chưa chắc đã đánh thắng được.

Sở Vân nói:

- Đây là do pháp võng thiên địa khác nhau, lúc trước phụ mẫu thân sinh của ta là cường giả Vương Cấp, nhưng khi đến Tinh Châu cũng bất quá chỉ là cường giả Tuấn Kiệt cấp. Chỉ cần thích ứng một khoảng thời gian thì tu vi tự nhiên sẽ dần dần tăng trở lại.

Hắn không dấu Quái Tiên mục đích đến Đan Châu tìm người thân.

Mà trước đó đã thẳng thắn nói ra hết rồi. Sau khi Quái Tiên thích ứng hoàn cảnh ở Đan Châu, Sở Vân còn phải nhờ vào tài hoa của hắn để suy tính ra đầu mối tìm người thân.

Sau khi dò xét tình hình bản thân, sắc mặt Sở Vân có chút cổ quái:

- Kỳ quái. Tu vi của ta vẫn là Vương Cấp cao cấp, không hề bị giảm xuống.

Dựa theo tình trạng của phụ mẫu song thân hắn, cho dù hắn là Vương Cấp cao cấp, nhưng khi tới Đan Châu thì hẳn là phải giảm xuống đến Tuấn Kiệt cấp mới đúng.

- Chẳng lẽ bởi vì bản thân ta chính là người Đan Châu, mang huyết mạch của Đan Châu? Hoặc do ta có thân thể Tiên Thiên, đã vượt lên khỏi pháp võng thiên địa?

Sở Vân suy ngẫm không thấu, nhưng không thể nghi ngờ, đây là một tin tức vô cùng tốt.

Vốn hắn còn muốn tiềm phục một khoảng thời gian, nghĩ ngơi hồi phục thực lực. Nhưng tu vi hiện tại không bị tổn hại, vô cùng có lợi cho hắn hành động.

Tinh Vũ tiên tử suy nghĩ một chút, cẩn thận giải thích:

- Huyết mạch Đan Châu sẽ không có hiệu quả lớn như vậy, dù sao một thân tu vi của Sở Vân công tử đều được bồi dưỡng dưới pháp võng ở Tinh Châu. Nếu là thân thể Hậu Thiên, tới Đan Châu cũng sẽ bị tổn hại. Hẳn là do nguyên nhân thân thể Tiên Thiên, công tử đã vượt lên trên pháp võng, đến châu nào cũng sẽ như vậy. Cũng giống như yêu binh Tiên Thiên chúng ta.

Sau khi nàng nói xong, Hồng Thường tiên tử liền nói tiếp:

- Chỉ là pháp tắc ở đây dù sao cũng khác với Tinh Châu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thực lực chúng ta. Phàm là đạo pháp, cho dù là hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng đều không thể sử dụng.

- Thần thông đạo pháp cũng phải xem vận khí. Có thể phát huy ra một phần ba uy lực thì cũng đã không tệ rồi. Các loại thủ pháp luyện đan, luyện binh, chế tiên nang của chúng ta cũng cần tốn rất nhiều thời gian để tiến hành điều chỉnh, trong thời gian ngắn không thể sử dụng được.

Sở Vân gật đầu, điểm ấy cũng là trong dự liệu của hắn.

Đầu tiên hắn bắt thủ ấn luyện đan, sau đó lại bắt ấn Vạn Thú Thống Ngự Đại Hoang Bí Ấn qua một lần, cũng đều không có hiệu quả. Nói cách khác, hắn cần phải học tập và điều chỉnh lại.

Quái Tiên vui mừng nói:

- Ở Đan Châu, cho dù là yêu vật Tiên Thiên, cũng cần một quá trình thích ứng thì mới có thể sử dụng đạo pháp. Sở Vân công tử có tiên nang tuyệt phẩm. Lúc chiến đấu, hút địch nhân vào thế giới trong tiên nang. Pháp võng trong thế giới tiên nang là mối nguy lớn cho

người và vật ở Đan Châu. Mà yêu vật trong tay công tử, trong thế giới tiên nang lại vẫn như cá gặp nước.

Hắn nói không sai chút nào.

Pháp tắc trong tiên nang tuyệt phẩm của Sở Vân có hơn phân nửa là pháp tắc Tinh Châu. Cho nên đối phó cường địch Đan Châu trong thế giới tiên nang, ngược lại càng có lợi thế hơn so với đối phó cường địch ở bản thổ Tinh Châu.

Sở Vân nói:

- Quái Tiên nói đúng, chỉ là ngay cả có tiên nang tuyệt phẩm trong người, nhưng ở đây lạ nước lạ cái, vẫn cứ thầm lặng một chút thì tốt hơn, đầu tiên hãy ra khỏi mảnh rừng rậm này, chạy tới nơi có người sinh sống, từ từ điều tra dò hỏi. Quái Tiên thấy thế nào?


/1102

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status