Sự kiện này được các Cường giả Cấp Hoàng Đế gọi là Song Vương Chi Tranh , là sự kiện chấn động một thời.
- Thật không ngờ Sở lão đệ lại là con trai của Cổ Đan Vương, Nguyệt Sương Vương. Ban đầu, người chân chính giành được chiến thắng trong Song Vương Chi Tranh, là của Tinh Thánh đại nhân chúng ta.
Vẻ mặt Bạch Đế đầy ngạc nhiên tán thưởng.
Trong lòng Sở Vân cũng cảm thấy chấn động. Bây giờ hắn đã hiểu rõ tất cả ngọn nguồn.
Có bao nhiêu vị Thánh nhân đứng phía sau cùng nhúng tay vào, khó trách song thân chính mình đều là Vương cấp cũng thân bất do kỷ.
Đây là một cuộc chiến tranh đoạt.
Giống như là Sở Vân, trong giai đoạn này, muốn vừa vặn thu hoạch yêu vật Tiên Thiên, để làm lớn mạnh thế giới tiên nang của mình.
Mà lúc đó, các đại Thánh nhân làm tới mức độ đó,
không phải vì tranh đoạt một hai yêu vật Tiên Thiên, mà là Cường giả Cấp Hoàng Đế.
Chỉ có Cường giả Cấp Hoàng Đế, mới khiến Thánh nhân dây dưa liên kết với nhau kiềm chế đại cục, mới có thể tạo ra một sức ảnh hưởng lớn mạnh tới toàn bộ thế cục của chín Châu.
Tuy rằng song thân của Sở Vân Cường giả là chuẩn Hoàng Đế Cấp, có khả năng rất lớn tấn chức, bởi vậy mới dẫn đến sự tranh đoạt của các Thánh nhân.
Tinh Châu là thế giới tiên nang tuổi còn rất trẻ. Tam Hoàng Ngũ Đế lại không bổ xung thêm, bởi vậy Tinh Thánh mới ra tay sắp đặt bố cục, dẫn dụ song thân Sở Vân tiến vào Tinh Châu. Theo sự thật này, sợ rằng Cổ Đan Vương, Nguyệt Sương Vương vẫn còn bị trong bóng tối.
Kết quả Cổ Đan Vương đã chết, bị Quỷ Thánh thu đi. Nguyệt Sương Vương thì bị Đan Thánh đoạt lại. Nhưng là đứa con của bọn họ, cũng chính là Sở Vân, lại ở tại
Tinh Châu.
Thấm thoát hơn mười năm đã trôi qua, hiện nay Sở Vân đã trưởng thành tới cường giả Vương cấp, sở hữu tiên nang tuyệt phẩm, chuyện trở thành Đế cấp đã là ván đóng thuyền.
Mà bên Quỷ Thánh kia, Cổ Đan Vương vẫn chỉ là Vương cấp đỉnh phong. Đan Thánh ở đây, bởi Tam Hoàng Ngũ Đế đã đầy, Nguyệt Sương Vương cũng chỉ có thể làm hạt giống Đế cấp dự bị.
Ba phương cân bằng, tự nhiên đó có thể thấy được Tinh Thánh mới là người giành được phần thắng lớn nhất trong Song Vương Chi Tranh.
Bởi vậy Bạch Đế mới xúc động, ca ngợi kính phục mưu kế và thủ đoạn của Tinh Thánh như vậy.
Sở Vân nghe xong ngọn nguồn chân tướng sự việc, trong lòng cảm thấy rung động và phức tạp khó có thể dùng nói lên lời.
Không thành Thánh nhân, chung quy cũng trở thành một quân cờ. Mặc dù trở thành Vương cấp thì sao chứ? Song thân của mình không phải là ví dụ tốt nhất sao. Đế cấp Hoàng cấp thì thế nào? Bạch Đế, Thanh Đế, Thiết Đế chính là tấm gương trước mắt.
- Trong mắt Thánh nhân, mọi sinh linh đều là quân cờ. Chỉ có điều có vài quân cờ có thể dùng tốt, có vài quân cờ không được coi trọng. Mà trong lòng Thánh nhân, bản thân ta bất quá cũng chỉ đơn thuần có chút tiềm lực, tương lai có thể dùng làm một quân cờ tốt mà thôi.
Chờ gặp được Bạch Đế, tầm mắt Sở Vân được mở rộng, trở nên sáng suốt, ý thức được vị trí của mình.
Hắn bỗng nhiên ý thức được, cái gọi là khế ước phe cánh, chỉ là tấm lưới trong tay Thánh nhân, trong lưới chính là Cường giả Cấp Hoàng Đế. Hiện nay và Tinh Thánh ký kết khế ước liên kết, giống như cá rơi vào trong lưới, không còn tự do.
- Chỉ là, sức mạnh hiện nay của cá còn quá nhỏ, khó có thể phá được tấm lưới lớn của Thánh. Cho dù may mắn thoát được, cũng còn tám tấm lưới khác đang giăng bên
ngoài. Hiện tại sớm đáp ứng Tinh Thánh, cũng không có là sai cả. Tinh Thánh tồn tại như vậy, cực kỳ am hiểu vạch kế hoạch, bố trí ván cờ. Chỉ từ Song Vương Chi Tranh cũng có thể thấy được điều đó. Nếu ta không ký kết khế ước, chỉ sợ cũng sẽ có kết cục cuối cùng giống như Dạ Đế. Ha ha...
Trong lòng Sở Vân cười nhạt.
Thật ra, bi kịch của song thân mình là do bàn tay thúc đẩy của nhiều vị Thánh nhân. Tinh Thánh, Quỷ Thánh, Đan Thánh là những đầu sỏ chủ yếu gây nên bi kịch đó.
- Trước kia Dạ Đế từ chối lời mời của Tinh Thánh, chỉ sợ cũng nhìn thấu được sự thật này. Cho dù sợ hãi Tinh Thánh, hắn vẫn lựa chọn đối kháng. Đáng tiếc, dù sao hắn cũng không phải là đối thủ của Thánh nhân. Người sau nhìn vết xe đổ xe trước rồi lấy đó làm răn. Ta chỉ là một nhân vật Vương cấp nhỏ nhoi, muốn gây chút rắc rối cho Thánh nhân, thoát khỏi lưới đã giăng sẵn, thì sức mạnh còn kém xa. Nếu cứng rắn đối đầu, cũng không phải là hành động sáng suốt. Hiện tại cũng chỉ có thể tạm sống bên ngoài, nhân cơ hội mà tu hành, tích lũy thực lực. Một ngày nào đó, ta cũng phải thành Thánh!
Ta phải làm chủ Vận mệnh của mình!
Trong lòng Sở Vân âm thầm thề với mình.
Xưa nay, ý nghĩ leo lên đỉnh phong của Sở Vân chưa từng kiên định đến vậy.
Cho tới nay, muốn leo lên cảnh giới ngự yêu sư đỉnh phong, chỉ là mộng tưởng của một mình hắn, một cái nhìn quá xá vời. Nhưng sự tình phát triển đến mức như bây giờ, hắn biết nếu không trở thành Thánh, chung quy cũng không thể thực sự được tự do. Cũng không có cách gì có thì thực sự cứu được Song thân của mình.
Thậm chí, ngay cả Cực Nhạc Tiên Phi hắn cũng không có thực lực bảo hộ.
Chưa đủ. Thực lực còn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều!
Mạnh hơn, phải càng mạnh hơn!
Điều này cứ ngân vang trong lòng Sở Vân, càng lúc càng vang dội. Hắn móc ra tảng đá của Bạch Đế đã biếu tặng. Hắn quyết định sẽ sớm sử dụng nó.
Đừng thấy khối đá này đầy bụi bặm mà coi thường không muốn giữ. Vẻ ngoài xấu xí, nhưng lai lịch thật sự lại không hề đơn giản. Bạch Đế tung hoành ngang dọc trong Hỗn Đỗn Hải, cực kỳ ngẫu nhiên mới tìm được một khối Ngộ Đạo thạch này.
Đây là Yêu vật Tiên Thiên, tu vi Kiếp Yêu, giống Hỗn Độn Hải, là một sự trợ giúp rất lớn cho Cường giả Cấp Hoàng Đế.
Ngộ Đạo thạch, Ngộ Đạo thạch. Tên cũng như ý nghĩa của nó, chính là có thể trợ giúp trong quá trình ngộ đạo của ngự yêu sư.
Khi biếu tặng, Bạch Đế đã giải thích, hình như trong tay các Cường giả Cấp Hoàng Đế đều có chí ít bốn năm khối Ngộ Đạo thạch. Những tảng đá này có trợ giúp để bọn họ nắm được pháp tắc đạo lý, cực kỳ có tác dụng.
Chờ sau khi từ biệt với Bạch Đế, Sở Vân liền phi độn nghìn dặm, chui vào thế giới tiên nang của chính mình. Trên boong tàu đầu Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, tay cầm Ngộ Đạo thạch, bắt đầu trùng kích Vương cấp đỉnh phong.
Tất cả đại đạo thiên hạ, Sở Vân một mình một đạo. Nhân đạo là con đường thích hợp nhất dành cho hắn, dựa vào kinh nghiệm của hai kiếp, Sở Vân có thể ngộ được sâu nhất, trên con đường này, thiên phú cửu châu không người sánh được.
- Thật không ngờ Sở lão đệ lại là con trai của Cổ Đan Vương, Nguyệt Sương Vương. Ban đầu, người chân chính giành được chiến thắng trong Song Vương Chi Tranh, là của Tinh Thánh đại nhân chúng ta.
Vẻ mặt Bạch Đế đầy ngạc nhiên tán thưởng.
Trong lòng Sở Vân cũng cảm thấy chấn động. Bây giờ hắn đã hiểu rõ tất cả ngọn nguồn.
Có bao nhiêu vị Thánh nhân đứng phía sau cùng nhúng tay vào, khó trách song thân chính mình đều là Vương cấp cũng thân bất do kỷ.
Đây là một cuộc chiến tranh đoạt.
Giống như là Sở Vân, trong giai đoạn này, muốn vừa vặn thu hoạch yêu vật Tiên Thiên, để làm lớn mạnh thế giới tiên nang của mình.
Mà lúc đó, các đại Thánh nhân làm tới mức độ đó,
không phải vì tranh đoạt một hai yêu vật Tiên Thiên, mà là Cường giả Cấp Hoàng Đế.
Chỉ có Cường giả Cấp Hoàng Đế, mới khiến Thánh nhân dây dưa liên kết với nhau kiềm chế đại cục, mới có thể tạo ra một sức ảnh hưởng lớn mạnh tới toàn bộ thế cục của chín Châu.
Tuy rằng song thân của Sở Vân Cường giả là chuẩn Hoàng Đế Cấp, có khả năng rất lớn tấn chức, bởi vậy mới dẫn đến sự tranh đoạt của các Thánh nhân.
Tinh Châu là thế giới tiên nang tuổi còn rất trẻ. Tam Hoàng Ngũ Đế lại không bổ xung thêm, bởi vậy Tinh Thánh mới ra tay sắp đặt bố cục, dẫn dụ song thân Sở Vân tiến vào Tinh Châu. Theo sự thật này, sợ rằng Cổ Đan Vương, Nguyệt Sương Vương vẫn còn bị trong bóng tối.
Kết quả Cổ Đan Vương đã chết, bị Quỷ Thánh thu đi. Nguyệt Sương Vương thì bị Đan Thánh đoạt lại. Nhưng là đứa con của bọn họ, cũng chính là Sở Vân, lại ở tại
Tinh Châu.
Thấm thoát hơn mười năm đã trôi qua, hiện nay Sở Vân đã trưởng thành tới cường giả Vương cấp, sở hữu tiên nang tuyệt phẩm, chuyện trở thành Đế cấp đã là ván đóng thuyền.
Mà bên Quỷ Thánh kia, Cổ Đan Vương vẫn chỉ là Vương cấp đỉnh phong. Đan Thánh ở đây, bởi Tam Hoàng Ngũ Đế đã đầy, Nguyệt Sương Vương cũng chỉ có thể làm hạt giống Đế cấp dự bị.
Ba phương cân bằng, tự nhiên đó có thể thấy được Tinh Thánh mới là người giành được phần thắng lớn nhất trong Song Vương Chi Tranh.
Bởi vậy Bạch Đế mới xúc động, ca ngợi kính phục mưu kế và thủ đoạn của Tinh Thánh như vậy.
Sở Vân nghe xong ngọn nguồn chân tướng sự việc, trong lòng cảm thấy rung động và phức tạp khó có thể dùng nói lên lời.
Không thành Thánh nhân, chung quy cũng trở thành một quân cờ. Mặc dù trở thành Vương cấp thì sao chứ? Song thân của mình không phải là ví dụ tốt nhất sao. Đế cấp Hoàng cấp thì thế nào? Bạch Đế, Thanh Đế, Thiết Đế chính là tấm gương trước mắt.
- Trong mắt Thánh nhân, mọi sinh linh đều là quân cờ. Chỉ có điều có vài quân cờ có thể dùng tốt, có vài quân cờ không được coi trọng. Mà trong lòng Thánh nhân, bản thân ta bất quá cũng chỉ đơn thuần có chút tiềm lực, tương lai có thể dùng làm một quân cờ tốt mà thôi.
Chờ gặp được Bạch Đế, tầm mắt Sở Vân được mở rộng, trở nên sáng suốt, ý thức được vị trí của mình.
Hắn bỗng nhiên ý thức được, cái gọi là khế ước phe cánh, chỉ là tấm lưới trong tay Thánh nhân, trong lưới chính là Cường giả Cấp Hoàng Đế. Hiện nay và Tinh Thánh ký kết khế ước liên kết, giống như cá rơi vào trong lưới, không còn tự do.
- Chỉ là, sức mạnh hiện nay của cá còn quá nhỏ, khó có thể phá được tấm lưới lớn của Thánh. Cho dù may mắn thoát được, cũng còn tám tấm lưới khác đang giăng bên
ngoài. Hiện tại sớm đáp ứng Tinh Thánh, cũng không có là sai cả. Tinh Thánh tồn tại như vậy, cực kỳ am hiểu vạch kế hoạch, bố trí ván cờ. Chỉ từ Song Vương Chi Tranh cũng có thể thấy được điều đó. Nếu ta không ký kết khế ước, chỉ sợ cũng sẽ có kết cục cuối cùng giống như Dạ Đế. Ha ha...
Trong lòng Sở Vân cười nhạt.
Thật ra, bi kịch của song thân mình là do bàn tay thúc đẩy của nhiều vị Thánh nhân. Tinh Thánh, Quỷ Thánh, Đan Thánh là những đầu sỏ chủ yếu gây nên bi kịch đó.
- Trước kia Dạ Đế từ chối lời mời của Tinh Thánh, chỉ sợ cũng nhìn thấu được sự thật này. Cho dù sợ hãi Tinh Thánh, hắn vẫn lựa chọn đối kháng. Đáng tiếc, dù sao hắn cũng không phải là đối thủ của Thánh nhân. Người sau nhìn vết xe đổ xe trước rồi lấy đó làm răn. Ta chỉ là một nhân vật Vương cấp nhỏ nhoi, muốn gây chút rắc rối cho Thánh nhân, thoát khỏi lưới đã giăng sẵn, thì sức mạnh còn kém xa. Nếu cứng rắn đối đầu, cũng không phải là hành động sáng suốt. Hiện tại cũng chỉ có thể tạm sống bên ngoài, nhân cơ hội mà tu hành, tích lũy thực lực. Một ngày nào đó, ta cũng phải thành Thánh!
Ta phải làm chủ Vận mệnh của mình!
Trong lòng Sở Vân âm thầm thề với mình.
Xưa nay, ý nghĩ leo lên đỉnh phong của Sở Vân chưa từng kiên định đến vậy.
Cho tới nay, muốn leo lên cảnh giới ngự yêu sư đỉnh phong, chỉ là mộng tưởng của một mình hắn, một cái nhìn quá xá vời. Nhưng sự tình phát triển đến mức như bây giờ, hắn biết nếu không trở thành Thánh, chung quy cũng không thể thực sự được tự do. Cũng không có cách gì có thì thực sự cứu được Song thân của mình.
Thậm chí, ngay cả Cực Nhạc Tiên Phi hắn cũng không có thực lực bảo hộ.
Chưa đủ. Thực lực còn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều!
Mạnh hơn, phải càng mạnh hơn!
Điều này cứ ngân vang trong lòng Sở Vân, càng lúc càng vang dội. Hắn móc ra tảng đá của Bạch Đế đã biếu tặng. Hắn quyết định sẽ sớm sử dụng nó.
Đừng thấy khối đá này đầy bụi bặm mà coi thường không muốn giữ. Vẻ ngoài xấu xí, nhưng lai lịch thật sự lại không hề đơn giản. Bạch Đế tung hoành ngang dọc trong Hỗn Đỗn Hải, cực kỳ ngẫu nhiên mới tìm được một khối Ngộ Đạo thạch này.
Đây là Yêu vật Tiên Thiên, tu vi Kiếp Yêu, giống Hỗn Độn Hải, là một sự trợ giúp rất lớn cho Cường giả Cấp Hoàng Đế.
Ngộ Đạo thạch, Ngộ Đạo thạch. Tên cũng như ý nghĩa của nó, chính là có thể trợ giúp trong quá trình ngộ đạo của ngự yêu sư.
Khi biếu tặng, Bạch Đế đã giải thích, hình như trong tay các Cường giả Cấp Hoàng Đế đều có chí ít bốn năm khối Ngộ Đạo thạch. Những tảng đá này có trợ giúp để bọn họ nắm được pháp tắc đạo lý, cực kỳ có tác dụng.
Chờ sau khi từ biệt với Bạch Đế, Sở Vân liền phi độn nghìn dặm, chui vào thế giới tiên nang của chính mình. Trên boong tàu đầu Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, tay cầm Ngộ Đạo thạch, bắt đầu trùng kích Vương cấp đỉnh phong.
Tất cả đại đạo thiên hạ, Sở Vân một mình một đạo. Nhân đạo là con đường thích hợp nhất dành cho hắn, dựa vào kinh nghiệm của hai kiếp, Sở Vân có thể ngộ được sâu nhất, trên con đường này, thiên phú cửu châu không người sánh được.
/1102
|