Mộng Ngữ Diên trong lòng bắt đầu lo lắng, béo lão nhân này sẽ không nói với hắn chứ? Vì thế, nàng bắt đầu chậm rãi dịch chuyển sang bên cạnh, hi vọng mình có thể trốn thoát khỏi tầm mắt của hắn, ai ngờ. . . . .“Ngươi ở nơi này làm cái gì? Vì sao lại mặc thành như vậy?” Sở Hạo nhìn thấy nàng như vậy còn có bình hoa nát trên đất không khỏi nghi ngờ hỏi.“Ta. . . . . . Ta là tới giả bộ đánh đấm ” nàng đột nhiên theo bản năng toát ra những lời này.“Giả bộ đánh đấm? Ha ha, tỷ tỷ ngươi đang nói đùa ah? Ngươi mặc quần áo của gia đinh, trên tay cầm miếng ngọc hơn nữa hình như là của gia gia a?” Tình Nhi nhìn chằm chằm vào miếng ngọc trên tay nàng không vui hỏi, phải biết rằng, đây chính là ngọc bội gia truyền của Sở phủ, ở trong ngày tân hôn nàng chỉ thấy có một lần, nghe nói, lão đầu này chỉ cấp cho chính cháu dâu của mình.“Ngươi vì sao lại cầm khối ngọc này?” Sở Hạo từng bước tiến lên định cướp đi miếng ngọc trong tay nàng, lại bị nàng đặt ở sau lưng.“Hạo nhi ngươi làm cái gì vậy? Nàng mặc như vậy là để dỗ ta vui vẻ , còn có a, miếng ngọc này là ta cấp cho Diên nhi , ngươi có ý kiến gì sao?” Béo lão nhân rốt cục cũng nói ra“. . . . . . ?” Sở Hạo cùng mọi người ngây ngẩn cả người.Mộng Ngữ Diên nghe vậy ngây ra một lúc, liền lôi cánh tay của Béo lão nhân la lên: “Gia gia” ác, nàng thật sự đã phun ra.“Ngoan” Béo lão nhân cười nói.“Gia gia. . . . . .”“Dù thế nào? Đây cũng là của ta , ta nguyện ý cho người nào thì nó là của người đó, ngươi có ý kiến sao?” Béo lão nhân vuốt râu trừng mắt hỏi.Sở Hạo nghe thấy vậy chỉ có thể câm miệng, Tình Nhi ở một bên sớm đã tức giận cả người run run, chết tiệt, nàng dựa vào cái gì có thể có được ngọc bội kia?Mộng Ngữ Diên trong lòng âm thầm vui sướng, hắc hắc, nguyên lai tên yêu nghiệt kia sợ Béo lão nhân này, ân, sau này nàng sẽ có núi dựa nha!“À, gia gia, con vừa mới vào cung một chuyến, thái tử Thổ Phiên cùng sứ giả hôm nay lại tới đây bái phỏng, Hoàng thượng buổi tối thiết yến, mời mọi người đi dự tiệc” Sở Hạo không nhìn xem nàng nữa mà lại nói đến chính sự.Béo lão nhân duỗi duỗi lưng mỏi nói: “Các ngươi đi đi, ta đã là lão già khọm rồi, không muốn đi chịu tội”“Gia gia”“Ai, các ngươi đi là tốt rồi ta leo núi lội suối mệt mỏi như vậy, ta không đi, nga, ngươi mang Diên nhi đi đi” Béo lão nhân nói.Mộng Ngữ Diên nghe vậy lập tức cười tươi như hoa nở, hoàng cung? Hoàng cung nhiều tiền! Cặp mắt của nàng lập tức toát ra rất nhiều rất nhiều hoàng kim.–“Quên đi, nàng cũng không cần đi, ta đã nói với Hoàng thượng, thân thể nàng không thoải mái, ta mang Tình Nhi đi là được rồi” Sở Hạo vội từ chối.Mộng Ngữ Diên nguyên bản đang cao hứng nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức nhăn nhó lại, chết tiệt tên yêu nghiệt này, ta rủa ngươi ăn cơm nghẹn chết, uống nước sặc chết, hỗn đản!Béo lão nhân nghe vậy liền nhìn nhìn Ngữ Diên, ánh mắt hỏi, ngươi không thoải mái?Làm sao có thể, ta thoải mái vô cùng, nếu không như thế nào có khí lực tranh ngọc bôi với ngươi? Nàng trả lời bằng ánh mắt.Ngươi nghĩ đi?Vô nghĩa!Đi trộm này nọ?Con tôm?“Hạo nhi a, ta xem Diên nhi rất tốt, ngươi mang nàng đi đi, hôm nay Mộng tướng quân cũng sẽ đi , cha và con gái cũng lâu rồi không gặp ” Béo lão nhân nói.“Này. . . . . .”“Này cái gì này, quyết định như vậy đi” nói xong, hắn khoát tay ý bảo mọi người đi ra ngoài, tiếp theo hắn dùng tay ngăn miệng của Mộng Ngữ Diên lại bên tai khinh khỉnh mà nói: “Ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện, ta sẽ cam đoan Hạo nhi về sau sẽ không khi dễ ngươi”“Ngươi có ý nghĩ xảo trá gì a. Ta sẽ không cho ngươi ở hoàng cung trộm này nọ ” nàng hoảng sợ hỏi.Béo lão nhân trừng mắt nhìn nàng liếc một cái, khinh bỉ nói: “Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi giống nhau đều là tham tiền a, hừ, dù sao thì ngươi vẫn lo lắng, chờ ngươi nghĩ thông suốt, rồi hãy tới tìm ta” nói xong, cười nhỏ đi đến bên trong phòngMộng Ngữ Diên nghe vậy mày chau lên, ân, có thể không lo lắng sao!
/285
|