An Đức Lệ Na sắc mặt tái nhợt, thất hồn lạc phách, đây rõ ràng là một cái bẫy. Tề Sơn đã sớm bày ra cái bẫy này chờ bọn họ, vị kiếm khách kia đã biết trước, nhưng hắn vẫn không mảy may nhắc nhở nàng.
Tuy biết rõ rằng hắn không có bất cứ nghĩa vụ gì với nàng, nhưng sao đáy lòng nàng vẫn có chút lạnh, có lẽ chính mình còn quá ngây thơ.
Mặt nàng vẫn tái nhợt, nhưng vẻ quật cường trong đôi mắt kia đang từng chút sáng lên.
Từ hôm nay trở đi, ta … An Đức Lệ Na sẽ không còn là một cô bé nữa.
Nàng khẽ nhếch môi, suy nghĩ về một ít chuyện vừa xảy ra. Nếu như đây là cái bẫy của Tề Sơn, thì tội trạng khẳng định sẽ rơi trên đầu phụ thân. Nàng chợt nhớ tới câu nói vừa rồi của vị kiếm khách thần bí:
“A Tư Đại chết rồi.”
Không sai, Chủ Thượng chắc chắn đã bị chúng hạ độc thủ, nếu như đây là cái bẫy, Tề Sơn chắc chắn sẽ đem nguyên nhân chết của Chủ Thượng đổ lên đầu của phụ thân. Nàng đã không còn tâm trí cầu may, sự thực tàn khóc này vượt quá sự tưởng tượng của nàng. Bây giờ nàng mới phát hiện, trước đây nàng cho rằng mình tinh thông mưu kế, thực sự quá buồn cười mà.
Phụ thân nàng cùng binh đoàn Cao Nguyên sẽ khoác lên mình tội danh kẻ phản bội.
Nàng bắt đầu suy nghĩ, tại sao Đường Thiên lại không nhắc nhở nàng. Hay là hắn cũng muốn phụ thân nàng trở thành phản quân? Hắn đại diện cho thế lực nào? Vô luận tâm cơ hay trí tuệ của hắn đều đáng sợ.
“Ngươi là người của ai?” An Đức Lệ Na lạnh lùng hỏi.
Đường Thiên không có ý định trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn vào nàng, tâm lẳng lặng không hề rung động. Việc này nằm trong một phần kế hoạch của hắn, nếu chừa cho bọn người An Đức Lệ Na nhiều đường lui, thì việc gì nàng phải hợp tác với hắn?
Chỉ khi nàng bị dồn vào đường cùng, mới có thể làm cho nàng tỉnh táo.
“Ta phải trả cái gì?” An Đức Lệ Na lạnh lùng hỏi.
Con mắt Đường Thiên ánh lên tia tán thưởng, tận mắt chứng kiến một thiếu nữ lột xác, cuối cùng cũng không tìm sai người. Bất quá, trình độ cỡ này vẫn còn xa chưa đủ.
Mũi tế thứ kiếm kề sát yếu hầu An Đức Lệ Na, đỡ cái cằm trơn bóng của nàng lên.
“Ngươi còn có những gì?”
Câu trả lời lạnh lùng mang theo chút trào phùng như mũi tên bắn nát tim của An Đức Lệ Na.
Sắc mặt nàng trong nháy mắt trắng bệch, nàng cảm thấy chính mình như bị lột trần, tất cả kiêu ngạo cùng tự tôn hoàn toàn không còn chút gì, nỗi tuyệt vọng suýt tí nữa nhấn chìm nàng. Nhưng rốt cuộc nàng vẫn không sụp đổ, nàng biết dù nàng hay là phụ thân nàng bây giờ đều đã đến sát vách vực sâu. Hơi chút bất cẩn sẽ té ngã, thịt nát xương tan, vạn kiếp bất phục.
Nàng cố ổn định tâm tình: “Ngươi hao phí khí lực nhiều như vậy, chỉ muốn kết quả thế này?”
“Ta thiếu một nữ hầu.”
An Đức Lệ Na dù nghĩ nát óc cũng không thể nào nghĩ ra được kết quả lại như thế, câu nói ấy làm nàng hoàn toàn ngớ ngẩn.
Người thừa kế thứ 3 của chòm sao Tiên Nữ làm nữ hầu cho mình, a ha, ý nghĩ này thật không tệ. Đường Thiên thầm nói một câu, chuyện này chỉ là ý nghĩ nhất thời trong lúc cao hứng của hắn, nhưng suy nghĩ kĩ càng lại, thì cũng cảm thấy rất hợp lý. Đầu óc hắn nhanh chóng phân tích. Thân phận người thừa kế của An Đức Lệ Na nếu sử dụng đúng chổ hẳn là có thể phát huy ra tác dụng không tệ. Còn phần binh đoàn của Tháp Đốn hắn cũng đã tìm ra biện pháp, chòm sao Liệp Hộ có lượng lớn các giải đất dọc biên giới dư sức nuôi sống một chi binh đoàn.
Hơn nữa ở nơi đó để lại hậu chiêu như thế vô cùng thích hợp.
Liệp Hộ Tạo là một trong 10 điện Xích Đạo, 10 điện Xích Đạo ngoại trừ vài chòm sao vô cùng hẻo lánh phần lớn hoàn toàn không có khả năng trong cuộc chiến Thiên Lộ chỉ lo cho thân mình. dù cho 12 cung Hoàng Đạo có cường đại nhưng thời gian tiến vào cũng rất lâu, vì thế chòm sao Xích Đạo rất có khả năng sẽ là chủ lực trong chiến tranh.
Khi đó hậu chiêu này nói không chừng cón có thể phát huy tác dụng bất ngờ.
“Xoay người lại!” Đường Thiên lạnh lùng ra lệnh.
An Đức Lệ Na ngơ ngác xoay người, đầu óc nàng trống rỗng. Bây giờ nàng chỉ lẻ loi một mình, sự việc phát sinh trong những ngày này đã làm cho nàng kinh hoảng. Đường Thiên vừa mạnh mẽ lại cơ trí làm cho nàng có cảm giác an toàn. Nhưng nàng biết rõ người thần bí này tuyệt đối không phải người tốt.
Soạt!
Y phục của nàng lần thứ 2 bị chém làm đôi, thân thể nàng lần nữa phơi bày trước mặt hắn.
Mũi kiếm lạnh lẽo lưu lại ấn ký thập tự màu đen ở giữa mông bên phải và eo của nàng.
Nàng sợ hãi thiếu điều muốn hét to một tiếng, vô ý đưa tay xuống sờ, nhưng mông vẫn trơn lán như trước, không hề có tí dấu vết.
“Mặc vào!” Đường Thiên ném cho nàng một bộ y phục.
Đầu óc nàng vô cùng hỗn loạn, vừa nghĩ tới ấn ký kia thì trong lòng nàng có cảm giác bị sỉ nhục. Trong nhà nàng như hòn ngọc quý được nâng niu, che chở mà ở trong Tiên Nữ cung nàng lại là người thừa kế thứ 3 địa vị cực kì cao quí.
Tên khốn kiếp này vậy mà lại đóng ấn ký lên cơ thể mình…
Tinh thần nàng suy sụp, nước mắt phút chốc rơi lã chả.
Đường Thiên không thèm để ý tới suy nghĩ của An Đức Lệ Na, suy nghĩ về nữ bộc gợi cho Đường Thiên nhớ lại không ít chuyện. Rất nhiều thế gia, nữ hầu bên người thiếu gia thân đảm nhiệm nhiều chức vụ, các nàng tài hoa xuất chúng hơn người, có thể trợ giúp thiếu gia giải quyết các loại sự việc.
Mình cần có một nữ bộc như vậy a!
Thơi gian hắn ngủ say rất dài, tỉnh táo thì rất ngắn, hơn nữa hắn cũng không muốn ảnh hưởng tới một ‘chính mình’ khác. Vì vậy việc hắn có thể làm thực sự có hạn. Nhưng nếu có một nữ hầu thì khác, hắn chỉ cần chuẩn bị kế hoạch thật chu đáo, đến khi hắn ngủ say thì hoàn toàn giao cho nữ bộc phụ trách. Như vậy hắn có thể yên tâm rằng kế hoạch không bị gián đoạn khi hắn ngủ say.
Tuy rằng An Đức Lệ Na bây giờ còn hơi non nớt, nhưng Đường Thiên cảm thấy nàng có thể đào tạo được.
Về độ trung thành thì không cần phải lo, dấu ấn khi này cũng không phải đồ trang trí. Còn suy nghĩ của An Đức Lệ Na hắn không thèm để ý, cũng không cần thiết phải để ý.
Nhận được một nữ hầu làm Đường Thiên vô cùng thỏa mãn với thu hoạch này.
Bất quá hiện tại chưa phải là cơ hội tốt nhất để ra tay cướp thánh bảo Tiên Nữ Hoàn. Lực lượng bao phủ Tiên Nữ cung còn chua tiêu tán, chứng minh Tiên Nữ Hoàn còn ở đó, và hiện tại bọn họ cùng Nặc Lặc đang dây dưa. Chỉ cần ra tay trước bọn họ, khả năng đắc thủ là rất cao.
Nếu nói thân phận người thừa kế thứ 3 của An Đức Lệ Na là một chìa khóa quan trọng, thì binh đoàn Cao Nguyên của Tháp Đốn là chìa khóa quan trọng thứ 2, mà thánh bảo Tiên Nữ Hoàn là chìa khóa quan trọng thứ 3.
Chìa khóa thứ 3 so với hai cái trước càng thêm quan trọng.
Mà khi 3 chìa khóa này hợp lại với nhau, đủ để thay đổi người đứng đầu của chòm sao Tiên Nữ. Đừng nói binh đoàn Tháp Đốn bị hãm hại thành kẻ phản bội, cho dù họ thực sự là kẻ phản bội như vậy cũng đủ cho họ làm chủ Tiên Nữ cung.
“Vào cung.” Đường Thiên không hề cùng thương lượng An Đức Lệ Na mà trực tiếp ra lệnh.
AN ĐỨC LỆ NA chảy nước mắt, nhưng tâm tình nàng không quá khó chịu, nàng vẫn giữ im lặng, chạy về một ngóc nhỏ ngoài Tiên Nữ Cung. Cung Tiên Nữ được xây dựng thêm qua các triều đại, các kiến trúc trước chưa được phá bỏ nên có không ít góc khuất.
Nhưng lực lượng Tiên Nữ Hoàn bao phủ toàn bộ cung điện thì không có bất kỳ góc chết nào.
Có điều An Đức Lệ Na là người kế thừa được vòng Tiên Nữ thừa nhận, lực lượng của nó sẽ không bài xích nàng. Những thông đạo bí ẩn được các nàng bí mật dùng ra ngoài chơi. Hơn nữa mỗi người biết mỗi thông đạo khác nhau, trừ phi là bạn bè tốt bằng không mọi người tuyệt đối không chia sẻ.
Còn người trong cung, đối với chuyện này cũng một mắt nhắm một mắt mở. Những tiểu cô nương này thường có địa vị cao quí, quản các nàng quá nhiều sẽ đắc tội các nàng, nói không chừng một ngày nào đó còn bị đè xuống.
An Đức Lệ Na quá quen thuộc chổ này, rất nhanh đi tới một cái ngõ nữa phong bế. Nàng mò mẫm trên tường chốc lát, kẹt kẹt kẹt, một cửa nhỏ mở ra trước mặt hai người.
An Đức Lệ Na hiện vẻ do dự, nàng không bị lực lượng Tiên Nữ Hoàn bài xích, nhưng người thần bí này thì bị bài xích.
Trừ phi …
Đường Thiên không hề do dự, chụp lấy An Đức Lệ Na quăng lên lưng mình, đem hai chân nàng quấn ngang eo. Hắc viêm trên thân hắn biến mất, hắc diễm trên mặt cũng không còn, chỉ còn có màng mỏng ánh sáng màu đen.
Lực lượng của Hư Không Ám Viêm sẽ khiến Tiên Nữ Hoàn phản ứng dữ dội, tại địa phương như cung Tiên Nữ, là địa phương tập trung lực lượng cao nhất trên chòm Tiên Nữ, mọi lực lượng khác đều bị bài xích và áp chế. Đường Thiên không sợ chuyện bị áp chế nhưng nếu tạo ra động tĩnh quá lớn sẽ đem địch nhân dẫn lại đây.
Đường Thiên cong lưng, cõng An Đức Lệ Na từ cửa nhỏ lẻn vào.
An Đức Lệ Na im lặng, chỉ vươn cánh tay ra chỉ phương hướng.
Rất nhanh, An Đức Lệ Na lộ ra vẻ giật mình, lần đầu tiên nàng nhìn thấy tốc độ chân chính của Đường Thiên.
Nhanh! Quá mức nhanh!
Cảnh sắc xung quanh lướt qua nàng với tốc độ mà mắt thường khó thấy được, nàng cố gắng tập trung để không có chỉ sai phương hướng. Mà làm cho nàng sợ hơn nữa là hắn dường như có khả năng đoán trước nguy hiểm, nhiều lần tránh được các mối nguy hiểm và thị vệ tuần tra.
Bọn thị vệ đi rất vội vã, có thể thấy được cuộc chiến với Nặc Lặc vẫn chưa kết thúc.
Với sự chỉ dẫn của An Đức Lệ Na hai người rất nhanh tới được nơi ở của A Tư Đại.
Ngoài dự đoán của mọi người là nơi trọng yếu như vậy lại không có người canh giữ.
Trong lúc An Đức Lệ Na cảm thấy ngoài ý muốn, Đường Thiên lại không chút chần chừ, trực tiếp xông thẳng vào tẩm cung.
Vừa tiền vào tẩm cung của Chủ Thượng, mùi máu nồng nặc liền xộc vào mũi hai người. An Đức Lệ Na che miệng, mặt kinh hãi, nước mắt không thể khống chế mà chảy xuống. Dưới đất đầy máu tươi, thi thể tứ tung vô cùng thê thảm.
An Đức Lệ Na thoáng thấy A Tư Đại với Lan Đế, Lan Đế là người kế thừa vị trí thứ nhất, nàng rất được A Tư Đại sủng ái, ngày thường đều đi theo bên cạnh Chủ Thượng. Tính tình nàng và Chủ Thượng khá giống nhau, ôn hòa lương thiện, tình cảm giữa nàng và An Đức Lệ Na rất tốt.
Thị nữ của Chủ Thượng không ai trốn thoát.
Ánh mắt Đường Thiên không hề nhìn qua thi thể trên mặt đất, vừa tiến vào mắt hắn liền nhìn vào Tiên Nữ Hoàn bên cạnh vương tọa[1].
Tiên Nữ Hoàn bị bao phủ một tầng tử vụ nhàn nhạt, sương mù la lan (roland)!
Đường Thiên không thể không bội phục Tề Sơn, có thể dùng phương pháp xảo diệu như thế khống chế thánh bảo. Sương mù La Lan là máu tươi của Bách Biến Mao Trùng, nó có thể biến đổi mô phỏng ngụy trang khác nhau. Tề Sơn cao minh ở chổ hắn dùng sương mù la lan mô phỏng không phải dung mạo của A Tư Đại mà là khí tức của bà.
Sương mù la lan thành công mô phòng khí tức A Tư Đại để qua mặt Tiên Nữ Hoàn.
Thủ đoạn thế này thật không thể tưởng tượng được, dù cho là Đường Thiên cũng âm thầm bội phục trong lòng. Có thể nhìn ra, thủ hạ của Tề Sơn nhất định có chuyên gia huyết mạch lợi hại.
Thân hình Đường Thiên chợt lóe, đi tới trước Tiên Nữ hoàn.
“Cầm lấy nó.”
Hắn nắm cổ tay An Đức Lệ Na, đưa về phía Tiên Nữ hoàn trong tử vụ.
An Đức Lệ Na theo bản năng nắm chặt Tiên Nữ hoàn.
Tuy biết rõ rằng hắn không có bất cứ nghĩa vụ gì với nàng, nhưng sao đáy lòng nàng vẫn có chút lạnh, có lẽ chính mình còn quá ngây thơ.
Mặt nàng vẫn tái nhợt, nhưng vẻ quật cường trong đôi mắt kia đang từng chút sáng lên.
Từ hôm nay trở đi, ta … An Đức Lệ Na sẽ không còn là một cô bé nữa.
Nàng khẽ nhếch môi, suy nghĩ về một ít chuyện vừa xảy ra. Nếu như đây là cái bẫy của Tề Sơn, thì tội trạng khẳng định sẽ rơi trên đầu phụ thân. Nàng chợt nhớ tới câu nói vừa rồi của vị kiếm khách thần bí:
“A Tư Đại chết rồi.”
Không sai, Chủ Thượng chắc chắn đã bị chúng hạ độc thủ, nếu như đây là cái bẫy, Tề Sơn chắc chắn sẽ đem nguyên nhân chết của Chủ Thượng đổ lên đầu của phụ thân. Nàng đã không còn tâm trí cầu may, sự thực tàn khóc này vượt quá sự tưởng tượng của nàng. Bây giờ nàng mới phát hiện, trước đây nàng cho rằng mình tinh thông mưu kế, thực sự quá buồn cười mà.
Phụ thân nàng cùng binh đoàn Cao Nguyên sẽ khoác lên mình tội danh kẻ phản bội.
Nàng bắt đầu suy nghĩ, tại sao Đường Thiên lại không nhắc nhở nàng. Hay là hắn cũng muốn phụ thân nàng trở thành phản quân? Hắn đại diện cho thế lực nào? Vô luận tâm cơ hay trí tuệ của hắn đều đáng sợ.
“Ngươi là người của ai?” An Đức Lệ Na lạnh lùng hỏi.
Đường Thiên không có ý định trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn vào nàng, tâm lẳng lặng không hề rung động. Việc này nằm trong một phần kế hoạch của hắn, nếu chừa cho bọn người An Đức Lệ Na nhiều đường lui, thì việc gì nàng phải hợp tác với hắn?
Chỉ khi nàng bị dồn vào đường cùng, mới có thể làm cho nàng tỉnh táo.
“Ta phải trả cái gì?” An Đức Lệ Na lạnh lùng hỏi.
Con mắt Đường Thiên ánh lên tia tán thưởng, tận mắt chứng kiến một thiếu nữ lột xác, cuối cùng cũng không tìm sai người. Bất quá, trình độ cỡ này vẫn còn xa chưa đủ.
Mũi tế thứ kiếm kề sát yếu hầu An Đức Lệ Na, đỡ cái cằm trơn bóng của nàng lên.
“Ngươi còn có những gì?”
Câu trả lời lạnh lùng mang theo chút trào phùng như mũi tên bắn nát tim của An Đức Lệ Na.
Sắc mặt nàng trong nháy mắt trắng bệch, nàng cảm thấy chính mình như bị lột trần, tất cả kiêu ngạo cùng tự tôn hoàn toàn không còn chút gì, nỗi tuyệt vọng suýt tí nữa nhấn chìm nàng. Nhưng rốt cuộc nàng vẫn không sụp đổ, nàng biết dù nàng hay là phụ thân nàng bây giờ đều đã đến sát vách vực sâu. Hơi chút bất cẩn sẽ té ngã, thịt nát xương tan, vạn kiếp bất phục.
Nàng cố ổn định tâm tình: “Ngươi hao phí khí lực nhiều như vậy, chỉ muốn kết quả thế này?”
“Ta thiếu một nữ hầu.”
An Đức Lệ Na dù nghĩ nát óc cũng không thể nào nghĩ ra được kết quả lại như thế, câu nói ấy làm nàng hoàn toàn ngớ ngẩn.
Người thừa kế thứ 3 của chòm sao Tiên Nữ làm nữ hầu cho mình, a ha, ý nghĩ này thật không tệ. Đường Thiên thầm nói một câu, chuyện này chỉ là ý nghĩ nhất thời trong lúc cao hứng của hắn, nhưng suy nghĩ kĩ càng lại, thì cũng cảm thấy rất hợp lý. Đầu óc hắn nhanh chóng phân tích. Thân phận người thừa kế của An Đức Lệ Na nếu sử dụng đúng chổ hẳn là có thể phát huy ra tác dụng không tệ. Còn phần binh đoàn của Tháp Đốn hắn cũng đã tìm ra biện pháp, chòm sao Liệp Hộ có lượng lớn các giải đất dọc biên giới dư sức nuôi sống một chi binh đoàn.
Hơn nữa ở nơi đó để lại hậu chiêu như thế vô cùng thích hợp.
Liệp Hộ Tạo là một trong 10 điện Xích Đạo, 10 điện Xích Đạo ngoại trừ vài chòm sao vô cùng hẻo lánh phần lớn hoàn toàn không có khả năng trong cuộc chiến Thiên Lộ chỉ lo cho thân mình. dù cho 12 cung Hoàng Đạo có cường đại nhưng thời gian tiến vào cũng rất lâu, vì thế chòm sao Xích Đạo rất có khả năng sẽ là chủ lực trong chiến tranh.
Khi đó hậu chiêu này nói không chừng cón có thể phát huy tác dụng bất ngờ.
“Xoay người lại!” Đường Thiên lạnh lùng ra lệnh.
An Đức Lệ Na ngơ ngác xoay người, đầu óc nàng trống rỗng. Bây giờ nàng chỉ lẻ loi một mình, sự việc phát sinh trong những ngày này đã làm cho nàng kinh hoảng. Đường Thiên vừa mạnh mẽ lại cơ trí làm cho nàng có cảm giác an toàn. Nhưng nàng biết rõ người thần bí này tuyệt đối không phải người tốt.
Soạt!
Y phục của nàng lần thứ 2 bị chém làm đôi, thân thể nàng lần nữa phơi bày trước mặt hắn.
Mũi kiếm lạnh lẽo lưu lại ấn ký thập tự màu đen ở giữa mông bên phải và eo của nàng.
Nàng sợ hãi thiếu điều muốn hét to một tiếng, vô ý đưa tay xuống sờ, nhưng mông vẫn trơn lán như trước, không hề có tí dấu vết.
“Mặc vào!” Đường Thiên ném cho nàng một bộ y phục.
Đầu óc nàng vô cùng hỗn loạn, vừa nghĩ tới ấn ký kia thì trong lòng nàng có cảm giác bị sỉ nhục. Trong nhà nàng như hòn ngọc quý được nâng niu, che chở mà ở trong Tiên Nữ cung nàng lại là người thừa kế thứ 3 địa vị cực kì cao quí.
Tên khốn kiếp này vậy mà lại đóng ấn ký lên cơ thể mình…
Tinh thần nàng suy sụp, nước mắt phút chốc rơi lã chả.
Đường Thiên không thèm để ý tới suy nghĩ của An Đức Lệ Na, suy nghĩ về nữ bộc gợi cho Đường Thiên nhớ lại không ít chuyện. Rất nhiều thế gia, nữ hầu bên người thiếu gia thân đảm nhiệm nhiều chức vụ, các nàng tài hoa xuất chúng hơn người, có thể trợ giúp thiếu gia giải quyết các loại sự việc.
Mình cần có một nữ bộc như vậy a!
Thơi gian hắn ngủ say rất dài, tỉnh táo thì rất ngắn, hơn nữa hắn cũng không muốn ảnh hưởng tới một ‘chính mình’ khác. Vì vậy việc hắn có thể làm thực sự có hạn. Nhưng nếu có một nữ hầu thì khác, hắn chỉ cần chuẩn bị kế hoạch thật chu đáo, đến khi hắn ngủ say thì hoàn toàn giao cho nữ bộc phụ trách. Như vậy hắn có thể yên tâm rằng kế hoạch không bị gián đoạn khi hắn ngủ say.
Tuy rằng An Đức Lệ Na bây giờ còn hơi non nớt, nhưng Đường Thiên cảm thấy nàng có thể đào tạo được.
Về độ trung thành thì không cần phải lo, dấu ấn khi này cũng không phải đồ trang trí. Còn suy nghĩ của An Đức Lệ Na hắn không thèm để ý, cũng không cần thiết phải để ý.
Nhận được một nữ hầu làm Đường Thiên vô cùng thỏa mãn với thu hoạch này.
Bất quá hiện tại chưa phải là cơ hội tốt nhất để ra tay cướp thánh bảo Tiên Nữ Hoàn. Lực lượng bao phủ Tiên Nữ cung còn chua tiêu tán, chứng minh Tiên Nữ Hoàn còn ở đó, và hiện tại bọn họ cùng Nặc Lặc đang dây dưa. Chỉ cần ra tay trước bọn họ, khả năng đắc thủ là rất cao.
Nếu nói thân phận người thừa kế thứ 3 của An Đức Lệ Na là một chìa khóa quan trọng, thì binh đoàn Cao Nguyên của Tháp Đốn là chìa khóa quan trọng thứ 2, mà thánh bảo Tiên Nữ Hoàn là chìa khóa quan trọng thứ 3.
Chìa khóa thứ 3 so với hai cái trước càng thêm quan trọng.
Mà khi 3 chìa khóa này hợp lại với nhau, đủ để thay đổi người đứng đầu của chòm sao Tiên Nữ. Đừng nói binh đoàn Tháp Đốn bị hãm hại thành kẻ phản bội, cho dù họ thực sự là kẻ phản bội như vậy cũng đủ cho họ làm chủ Tiên Nữ cung.
“Vào cung.” Đường Thiên không hề cùng thương lượng An Đức Lệ Na mà trực tiếp ra lệnh.
AN ĐỨC LỆ NA chảy nước mắt, nhưng tâm tình nàng không quá khó chịu, nàng vẫn giữ im lặng, chạy về một ngóc nhỏ ngoài Tiên Nữ Cung. Cung Tiên Nữ được xây dựng thêm qua các triều đại, các kiến trúc trước chưa được phá bỏ nên có không ít góc khuất.
Nhưng lực lượng Tiên Nữ Hoàn bao phủ toàn bộ cung điện thì không có bất kỳ góc chết nào.
Có điều An Đức Lệ Na là người kế thừa được vòng Tiên Nữ thừa nhận, lực lượng của nó sẽ không bài xích nàng. Những thông đạo bí ẩn được các nàng bí mật dùng ra ngoài chơi. Hơn nữa mỗi người biết mỗi thông đạo khác nhau, trừ phi là bạn bè tốt bằng không mọi người tuyệt đối không chia sẻ.
Còn người trong cung, đối với chuyện này cũng một mắt nhắm một mắt mở. Những tiểu cô nương này thường có địa vị cao quí, quản các nàng quá nhiều sẽ đắc tội các nàng, nói không chừng một ngày nào đó còn bị đè xuống.
An Đức Lệ Na quá quen thuộc chổ này, rất nhanh đi tới một cái ngõ nữa phong bế. Nàng mò mẫm trên tường chốc lát, kẹt kẹt kẹt, một cửa nhỏ mở ra trước mặt hai người.
An Đức Lệ Na hiện vẻ do dự, nàng không bị lực lượng Tiên Nữ Hoàn bài xích, nhưng người thần bí này thì bị bài xích.
Trừ phi …
Đường Thiên không hề do dự, chụp lấy An Đức Lệ Na quăng lên lưng mình, đem hai chân nàng quấn ngang eo. Hắc viêm trên thân hắn biến mất, hắc diễm trên mặt cũng không còn, chỉ còn có màng mỏng ánh sáng màu đen.
Lực lượng của Hư Không Ám Viêm sẽ khiến Tiên Nữ Hoàn phản ứng dữ dội, tại địa phương như cung Tiên Nữ, là địa phương tập trung lực lượng cao nhất trên chòm Tiên Nữ, mọi lực lượng khác đều bị bài xích và áp chế. Đường Thiên không sợ chuyện bị áp chế nhưng nếu tạo ra động tĩnh quá lớn sẽ đem địch nhân dẫn lại đây.
Đường Thiên cong lưng, cõng An Đức Lệ Na từ cửa nhỏ lẻn vào.
An Đức Lệ Na im lặng, chỉ vươn cánh tay ra chỉ phương hướng.
Rất nhanh, An Đức Lệ Na lộ ra vẻ giật mình, lần đầu tiên nàng nhìn thấy tốc độ chân chính của Đường Thiên.
Nhanh! Quá mức nhanh!
Cảnh sắc xung quanh lướt qua nàng với tốc độ mà mắt thường khó thấy được, nàng cố gắng tập trung để không có chỉ sai phương hướng. Mà làm cho nàng sợ hơn nữa là hắn dường như có khả năng đoán trước nguy hiểm, nhiều lần tránh được các mối nguy hiểm và thị vệ tuần tra.
Bọn thị vệ đi rất vội vã, có thể thấy được cuộc chiến với Nặc Lặc vẫn chưa kết thúc.
Với sự chỉ dẫn của An Đức Lệ Na hai người rất nhanh tới được nơi ở của A Tư Đại.
Ngoài dự đoán của mọi người là nơi trọng yếu như vậy lại không có người canh giữ.
Trong lúc An Đức Lệ Na cảm thấy ngoài ý muốn, Đường Thiên lại không chút chần chừ, trực tiếp xông thẳng vào tẩm cung.
Vừa tiền vào tẩm cung của Chủ Thượng, mùi máu nồng nặc liền xộc vào mũi hai người. An Đức Lệ Na che miệng, mặt kinh hãi, nước mắt không thể khống chế mà chảy xuống. Dưới đất đầy máu tươi, thi thể tứ tung vô cùng thê thảm.
An Đức Lệ Na thoáng thấy A Tư Đại với Lan Đế, Lan Đế là người kế thừa vị trí thứ nhất, nàng rất được A Tư Đại sủng ái, ngày thường đều đi theo bên cạnh Chủ Thượng. Tính tình nàng và Chủ Thượng khá giống nhau, ôn hòa lương thiện, tình cảm giữa nàng và An Đức Lệ Na rất tốt.
Thị nữ của Chủ Thượng không ai trốn thoát.
Ánh mắt Đường Thiên không hề nhìn qua thi thể trên mặt đất, vừa tiến vào mắt hắn liền nhìn vào Tiên Nữ Hoàn bên cạnh vương tọa[1].
Tiên Nữ Hoàn bị bao phủ một tầng tử vụ nhàn nhạt, sương mù la lan (roland)!
Đường Thiên không thể không bội phục Tề Sơn, có thể dùng phương pháp xảo diệu như thế khống chế thánh bảo. Sương mù La Lan là máu tươi của Bách Biến Mao Trùng, nó có thể biến đổi mô phỏng ngụy trang khác nhau. Tề Sơn cao minh ở chổ hắn dùng sương mù la lan mô phỏng không phải dung mạo của A Tư Đại mà là khí tức của bà.
Sương mù la lan thành công mô phòng khí tức A Tư Đại để qua mặt Tiên Nữ Hoàn.
Thủ đoạn thế này thật không thể tưởng tượng được, dù cho là Đường Thiên cũng âm thầm bội phục trong lòng. Có thể nhìn ra, thủ hạ của Tề Sơn nhất định có chuyên gia huyết mạch lợi hại.
Thân hình Đường Thiên chợt lóe, đi tới trước Tiên Nữ hoàn.
“Cầm lấy nó.”
Hắn nắm cổ tay An Đức Lệ Na, đưa về phía Tiên Nữ hoàn trong tử vụ.
An Đức Lệ Na theo bản năng nắm chặt Tiên Nữ hoàn.
/936
|