Xoẹt… Một bóng người cấp tốc uốn lượn xẻ đôi cánh đồng bông lau, vừa chạy vừa phát ra tiếng cười đầy thú vị:
-“Ha ha, nhìn vẻ mặt bọn chúng ngớ ra mà đau bụng quá, không ngờ xem ngươi khù khờ vậy mà cũng biết chơi người thế.”
Liếc mắt, Vân Phàm đá đểu:
-“Hừ, mi đang đánh đồng tự mình với bọn họ sao.”
Bị nói trúng tim đen Hắc Bối tức giận hóa thành hắc vụ chui vào giới chỉ, nhưng đâu dễ dàng bỏ qua cho nó Vân Phàm ý niệm động, kết nối giới chỉ ngăn cản nó lại:
-“Làm gì đó, không đùa nữa bây giờ chúng ta đã có Mộng yểm yêu trùng rồi bước tiếp theo là sao nào?”
Thao túng chiếc lòng giam Phong chi khóa trong tay tan biến bên trong xuất hiện một con yêu hồ to bằng quả bóng bầu dục đang ngất xỉu, xiết chặt hắn liền tóm đưa lên cao quan sát, cảm giác cứ như là cầm một khói bông vậy, rất tuyệt.
-“Chit… chit… chit…”
Hàng loạt tiếng chuột kêu vang lên, xuyên qua vẻ mặt đắt ý của Hắc Bối, Vân Phàm có thể đoán ra nó đang nói đại loại như: “thách mi dịch được.”
Hiếp mắt lại, đúng là thân chuột ưa nặng mà, chiều giờ nhịn mi đủ rồi, xuyên qua khế ước Vân Phàm ấn động lập tức chỉ thấy làn khói đen đang uốn lượn cô động lại rồi nguyên con chuột to tướng từ trên trời rơi xuống, vừa chạm đất đã lăn tròn kêu loạn:
-“Chit… chit… dừng lại, không phải mi bảo tiếp tục kế hoạch sau.”
Im lặng chờ đợi nó đứng dậy Vân Phàm tiếp tục di chuyển trở về lại học viện: “Đi nào…”
------ka là dãy phân cách-----
Ta thảo… Ngước nhìn phong cách mình trước gương, một chiếc áo tím sẫm với vài lằn đen cách điệu đồng thời khoát lên mình một chiếc áo chùm lông đen đầy huyền bí.
Càng nhìn cái nét vẻ này càng quen mắt, chợt một bóng hình lướt ngang qua trí óc: “Trần Phong…”
Tức giận quay sang rống: “Hắc Bối ngươi lại muốn giở trò gì thế này.”
Từ tâm linh truyền âm tới tiếng nói: “Bình tĩnh chú ý hình tượng vào, các em gái đang quánh giá kìa, haha…”
Ngước nhìn là những cặp mắt như xem dị nhân của hai nàng phục vụ viên, bởi thích lực vượt xa người thường nên hắn còn lén phén nghe được:
-“Xem kìa xem kìa… thời đại gì rồi còn chơi trò áo đen thần bí làm ngầu.”
-“Uhm, thế còn tự nói một mình nữa chứ, hi hi.. tiểu tử ngốc”
Ách… Các ngươi mới là tiểu nha nha đấy. Hừ chạy ngay tới quầy tính tiền giao 20 thanh đồng rồi lập tức rời đi.
Vừa rồi khi trở lại Huy Võ thành xong nó được Hắc Bối đưa đến đây mua đồ, nào ngờ một thoáng chốc mình đã bị biến làm “thánh đạo”- à mà ở thế giới này nếu nói ra hai chữ thánh đạo chắc khủng bộ lắm-nhưng đối với địa cầu từ đạo chỉ có một ý nghĩa là mô phỏng thôi. Haiz
-“Cho mi một phút giải thích toàn bộ đó”-Vân Phàm cắn răng nói: “10s qua đi.”
-“Từ từ đã nào, đây là kế hoạch tiếp theo của chúng ta…”
---
Cùng lúc đó tại khắp nơi cũng đang hướng về phía Huy Võ học viện chuyển động.
[ Hồng Ngự thành], trong căn phòng xa hoa lộng lẫy một vị trung niên nam tử cao to uy nghiêm ngồi phía trên cao, bên dưới là hai người một nam một nữ đang quỳ gối cúi chào, sau đó thiếu nữ mới bước lên nói:
-“Bẩm báo Lãnh chủ việc tìm kiếm Mộng Yểm yêu trùng đã đầy đủ rồi ạ.”
Trung niên phất tay ý bảo đã nhận được, còn bên cạnh chàng trai ngay theo nói:
-“Bẩm báo Lãnh chủ phía bên Huy Võ cho hay tin đã sắp tìm ra manh mối của trận pháp khóa cửa Chu Cổ di tích rồi.”
Xoạt… xoạt… xoay tròn viên thủy tinh cầu như để suy nghĩ, trung niên nhân trầm mặt trong chốc lát mới lên tiếng hỏi:
-“Phía học viện có thể cho mượn người được không.”
Bởi vì lần này thực thi nhiệm vụ chỉ có thể cao nhất Tạo hình cảnh thực lực tham gia nên trong tay hiện giờ kẻ có đủ khả năng chỉ có dòng chính gia tộc, đây là những thiên tài nền móng làm sau hắn nở bỏ ra được, đành phải trong chờ vào học viên.
-“Không ạ, thậm chí còn ngăn cấm chúng ta tuyên bố nhiệm vụ nữa” Ngập ngùng chút xíu hắn tiếp lời-“tuy nhiên lần này trong nhóm thuộc hạ âm thầm tuyển mộ được có một kẻ rất khá ạ.”
Nhãn tình sáng lên, việc bị từ chối Hồng Ngự lãnh chủ đã hoàn toàn đoán trước được, học viện là thế lực siêu nhiên không một ai ở vùng đất này có thể nhúng chàm, chỉ đành dùng tửu đi dụ dỗ tu luyện ban học sinh mà thôi:
-“Là ai? Chẵng lẻ có dân thường ở Đặc cấp ban đồng ý tham gia, nếu được hãy cố gắng dụ dỗ hắn vào luôn gia tộc chúng ta.”
Như có đều sợ hãi thiếu niên run giọng nói: “Dạ không phải ạ.”
Nhíu mày, Lãnh chủ lạnh lùng chờ đợi lời giải thích.
A… Dập đầu liên tục nhận lỗi, ở thế giới này là vậy, kẻ yếu chính là sai lầm, hắn vừa nói chậm một giây làm lãnh chủ bị hớ lời nên không cẩn thận sẽ mất mạng ngay, lập tức thiếu niên khai báo:
-“Một tu luyện ban nhưng chiến lực hắn sâu không lường được ạ.”
Lóe sáng chợt hiện rồi lập tức biến mất trong mắt lãnh chủ: “Tên”.
-“Là Sở Huy...”
Hình ảnh này cũng đồng loạt diễn ra ở rất nhiều nơi rãi rát trên Nam Hoang bộ khu, mạch nước ngầm vẫn động.
[ Uông Bí sơn cốc ]
Một thiếu niên áo đen đứng trên vách núi ngước nhìn xuống:
-“Chính là nơi này sao?”
Trên vai hắc vụ uống lượn hóa hình, qua giờ trong khu vực dân cư nó phải núp trong Thần bí giới chỉ để tránh phiền phức, vì là không gian đặc biệt nên cảm giác bị trói buộc hoàn toàn thành một viên bi chỉ có thể thông qua giác quan gần của Vân Phàm cảm giác phía bên ngoài rất khó chịu.
-“Đúng vậy, nhớ những gì ta dặn dò rồi chứ.”
Gật đầu, bỗng nhiên ánh sáng lục sắc tỏa ra làm khí tức trên người hắn hoàn toàn biến mất rồi thả mình men theo vách đá đi xuống.
Hai chân mượn thế của phong chi khóa Vân Phàm nhẹ nhàng tiếp đất, trước mặt xuất hiện một cửa động được trang hoàng vô cùng cổ kính, từng viên đá tròn khổng lồ hình trụ chống đỡ.
Bước đến khẽ chạm tay vào một cái chuông nho nhỏ:
-“Đinh đang… đinh đang… !”
Âm thanh xác nhận vừa truyền tới, thì tiếng nói của Hắc Bối đáp lại:
-“Nén bạc đâm toạc tờ giấy… lão quái ra mau gặp chủ nhân ta nào.”
-“Đinh đang… mật khẩu chính xác…”
Nhưng đổi lại sau đó là sự im lặng trầm mặt, tuy nhiên trên vai hắn Hắc Bối vẫn đang thú vị cười cười.
Vài phút qua đi, cánh cửa run động một lão giả với mái tóc rói xù lú đầu ra: “Sau bọn ngươi còn trở lại đây, cút đi đi.”
Nếu chỉ nghe giọng nói ồn ồn thì thôi đi còn kết hợp vẻ mặt bựa nhân vừa híp mắt vừa vẫy tay đuổi khéo như lão gia gia dụ con nít vậy.
Haiz, thể loại lão ngoan đồng này trong phim rất dễ kết bạn nhưng tận mắt trứng kiến mới biết độ lầy của họ ra sau:
-“Đừng phá, muốn chủ nhân ta lại dạy lão một trận nữa sao.”
Được thương lượng từ trước, sau khi Hắc Bối nói xong câu nói Vân Phàm liền ném Mộng Yểm về phía lão giả.
Đưa tay chụp lấy quan sát, lão mới thắc mắc: “Không ngờ mấy đứa biết hôm nay sinh nhật ta còn đến tặng quà, cảm động quá.”
Xoẹt... hắc vụ xuyên không cấm thẳng vào đầu lão quái: “Ta đánh, mi lại chứng nào tật nấy à.”
Hừ, một vẻ mặt như tiểu hài tử oán giận các ngươi không cho thì thôi, cầm lên đồ vật trong tay lão quái hỏi:
-“Mộng ảo tửu à, mấy nay đắt hàng thật đó” Hm-“1 tử tinh văn cùng 3 phần sản phẩm.”
Lắc đầu Hắc Bối lên tiếng: “Không được bọn ta có thể tăng thêm một tử tinh bù ba phần còn lại.”
Vừa định từ chối thấy ánh mắt hâm dọa của chuột đen lão đành lắc đầu: “Thôi thôi coi như ta sợ bọn ngươi rồi.”
Đi theo hắn ta vào trong Vân Phàm mới thực sự hiểu được lý do tại sao chuột đen phải đưa tới nơi này, chính xác mình có quen biết Dương lão sư là cao cấp tửu sư nhưng để so sánh tỉ lệ luyện thành Hạt dẽ đồng Huyết thú quả thực không cao, còn phía trước mặt Uông lão quái hoàn toàn khác biệt, ít nhất nhìn cách một cái phất tay hủy đi linh hồn trong suốt lơ lửng, cái xác Mộng Yểm cũng từ hình dạng yêu hồ trở về một con điêu trùng vàng ngạt tròn vo, đã chứng tỏ năng lực lão này cực mạnh.
Đây là, từng dòng foc lam nhạt xuất hiện ngưng tụ thành thủy chảy vào kết hợp với máu Huyết thú.
Lần đầu tiên Vân Phàm biết được bản chất thực sự của tửu sư cao cấp là thế nào.
Bắt đầu từ những bước tương tự hắn đã học sau đó lợi dụng tinh thần hủy diệt linh hồn đeo bám trong máu tươi rồi sử dụng sức mạnh Thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh tạo ra “Bản mệnh chi tuyền” của chính mình. Dòng nước này là một chất xúc tác nhầm hòa tan bức tường tế bào bảo vệ hồng cầu.
Phải biết thực lực Huyết thú mỗi tăng một cấp là cả quá trình lột xác làm tăng cường sức mạnh, trong đó máu là cội nguồn nên càng được bảo vệ chặt chẽ hơn, nếu bạn không thể bào mòn được lá chắn này làm sao tinh luyện tinh hoa.
Chính vì vậy con đường Tửu sư càng lúc càng trở nên huyền ảo vô tận, bởi Vân Phàm biết nếu đã có thể tinh lọc Hạt dẽ đồng Huyết thú thì sẽ còn cao cấp hơn Tửu- Bạch Kim, Lam thậm chí Tử tinh đồng huyết thú, rồi còn liện tục kết hợp 2 loại 5 loại 10 loại trăm loại máu Huyết lại với nhau- “Thực khủng bố à.”
Như có điểm gì đó ngộ ra Vân Phàm lại tinh tiến một bước trong con đường tửu sư chính mình.
P/s:Rảnh tranh thủ một chương...
........................................................................................................
Tác giả: ๖ۣۜThịt ๖ۣۜChuột ๖ۣۜQuê ๖ۣۜKa
Trong khi chờ đợi, các bạn có thể đọc các truyện cùng team tại Truyện được đăng tại
truyencv.com/tac-gia/nhom-stv-100 /
Số từ: 2086
-“Ha ha, nhìn vẻ mặt bọn chúng ngớ ra mà đau bụng quá, không ngờ xem ngươi khù khờ vậy mà cũng biết chơi người thế.”
Liếc mắt, Vân Phàm đá đểu:
-“Hừ, mi đang đánh đồng tự mình với bọn họ sao.”
Bị nói trúng tim đen Hắc Bối tức giận hóa thành hắc vụ chui vào giới chỉ, nhưng đâu dễ dàng bỏ qua cho nó Vân Phàm ý niệm động, kết nối giới chỉ ngăn cản nó lại:
-“Làm gì đó, không đùa nữa bây giờ chúng ta đã có Mộng yểm yêu trùng rồi bước tiếp theo là sao nào?”
Thao túng chiếc lòng giam Phong chi khóa trong tay tan biến bên trong xuất hiện một con yêu hồ to bằng quả bóng bầu dục đang ngất xỉu, xiết chặt hắn liền tóm đưa lên cao quan sát, cảm giác cứ như là cầm một khói bông vậy, rất tuyệt.
-“Chit… chit… chit…”
Hàng loạt tiếng chuột kêu vang lên, xuyên qua vẻ mặt đắt ý của Hắc Bối, Vân Phàm có thể đoán ra nó đang nói đại loại như: “thách mi dịch được.”
Hiếp mắt lại, đúng là thân chuột ưa nặng mà, chiều giờ nhịn mi đủ rồi, xuyên qua khế ước Vân Phàm ấn động lập tức chỉ thấy làn khói đen đang uốn lượn cô động lại rồi nguyên con chuột to tướng từ trên trời rơi xuống, vừa chạm đất đã lăn tròn kêu loạn:
-“Chit… chit… dừng lại, không phải mi bảo tiếp tục kế hoạch sau.”
Im lặng chờ đợi nó đứng dậy Vân Phàm tiếp tục di chuyển trở về lại học viện: “Đi nào…”
------ka là dãy phân cách-----
Ta thảo… Ngước nhìn phong cách mình trước gương, một chiếc áo tím sẫm với vài lằn đen cách điệu đồng thời khoát lên mình một chiếc áo chùm lông đen đầy huyền bí.
Càng nhìn cái nét vẻ này càng quen mắt, chợt một bóng hình lướt ngang qua trí óc: “Trần Phong…”
Tức giận quay sang rống: “Hắc Bối ngươi lại muốn giở trò gì thế này.”
Từ tâm linh truyền âm tới tiếng nói: “Bình tĩnh chú ý hình tượng vào, các em gái đang quánh giá kìa, haha…”
Ngước nhìn là những cặp mắt như xem dị nhân của hai nàng phục vụ viên, bởi thích lực vượt xa người thường nên hắn còn lén phén nghe được:
-“Xem kìa xem kìa… thời đại gì rồi còn chơi trò áo đen thần bí làm ngầu.”
-“Uhm, thế còn tự nói một mình nữa chứ, hi hi.. tiểu tử ngốc”
Ách… Các ngươi mới là tiểu nha nha đấy. Hừ chạy ngay tới quầy tính tiền giao 20 thanh đồng rồi lập tức rời đi.
Vừa rồi khi trở lại Huy Võ thành xong nó được Hắc Bối đưa đến đây mua đồ, nào ngờ một thoáng chốc mình đã bị biến làm “thánh đạo”- à mà ở thế giới này nếu nói ra hai chữ thánh đạo chắc khủng bộ lắm-nhưng đối với địa cầu từ đạo chỉ có một ý nghĩa là mô phỏng thôi. Haiz
-“Cho mi một phút giải thích toàn bộ đó”-Vân Phàm cắn răng nói: “10s qua đi.”
-“Từ từ đã nào, đây là kế hoạch tiếp theo của chúng ta…”
---
Cùng lúc đó tại khắp nơi cũng đang hướng về phía Huy Võ học viện chuyển động.
[ Hồng Ngự thành], trong căn phòng xa hoa lộng lẫy một vị trung niên nam tử cao to uy nghiêm ngồi phía trên cao, bên dưới là hai người một nam một nữ đang quỳ gối cúi chào, sau đó thiếu nữ mới bước lên nói:
-“Bẩm báo Lãnh chủ việc tìm kiếm Mộng Yểm yêu trùng đã đầy đủ rồi ạ.”
Trung niên phất tay ý bảo đã nhận được, còn bên cạnh chàng trai ngay theo nói:
-“Bẩm báo Lãnh chủ phía bên Huy Võ cho hay tin đã sắp tìm ra manh mối của trận pháp khóa cửa Chu Cổ di tích rồi.”
Xoạt… xoạt… xoay tròn viên thủy tinh cầu như để suy nghĩ, trung niên nhân trầm mặt trong chốc lát mới lên tiếng hỏi:
-“Phía học viện có thể cho mượn người được không.”
Bởi vì lần này thực thi nhiệm vụ chỉ có thể cao nhất Tạo hình cảnh thực lực tham gia nên trong tay hiện giờ kẻ có đủ khả năng chỉ có dòng chính gia tộc, đây là những thiên tài nền móng làm sau hắn nở bỏ ra được, đành phải trong chờ vào học viên.
-“Không ạ, thậm chí còn ngăn cấm chúng ta tuyên bố nhiệm vụ nữa” Ngập ngùng chút xíu hắn tiếp lời-“tuy nhiên lần này trong nhóm thuộc hạ âm thầm tuyển mộ được có một kẻ rất khá ạ.”
Nhãn tình sáng lên, việc bị từ chối Hồng Ngự lãnh chủ đã hoàn toàn đoán trước được, học viện là thế lực siêu nhiên không một ai ở vùng đất này có thể nhúng chàm, chỉ đành dùng tửu đi dụ dỗ tu luyện ban học sinh mà thôi:
-“Là ai? Chẵng lẻ có dân thường ở Đặc cấp ban đồng ý tham gia, nếu được hãy cố gắng dụ dỗ hắn vào luôn gia tộc chúng ta.”
Như có đều sợ hãi thiếu niên run giọng nói: “Dạ không phải ạ.”
Nhíu mày, Lãnh chủ lạnh lùng chờ đợi lời giải thích.
A… Dập đầu liên tục nhận lỗi, ở thế giới này là vậy, kẻ yếu chính là sai lầm, hắn vừa nói chậm một giây làm lãnh chủ bị hớ lời nên không cẩn thận sẽ mất mạng ngay, lập tức thiếu niên khai báo:
-“Một tu luyện ban nhưng chiến lực hắn sâu không lường được ạ.”
Lóe sáng chợt hiện rồi lập tức biến mất trong mắt lãnh chủ: “Tên”.
-“Là Sở Huy...”
Hình ảnh này cũng đồng loạt diễn ra ở rất nhiều nơi rãi rát trên Nam Hoang bộ khu, mạch nước ngầm vẫn động.
[ Uông Bí sơn cốc ]
Một thiếu niên áo đen đứng trên vách núi ngước nhìn xuống:
-“Chính là nơi này sao?”
Trên vai hắc vụ uống lượn hóa hình, qua giờ trong khu vực dân cư nó phải núp trong Thần bí giới chỉ để tránh phiền phức, vì là không gian đặc biệt nên cảm giác bị trói buộc hoàn toàn thành một viên bi chỉ có thể thông qua giác quan gần của Vân Phàm cảm giác phía bên ngoài rất khó chịu.
-“Đúng vậy, nhớ những gì ta dặn dò rồi chứ.”
Gật đầu, bỗng nhiên ánh sáng lục sắc tỏa ra làm khí tức trên người hắn hoàn toàn biến mất rồi thả mình men theo vách đá đi xuống.
Hai chân mượn thế của phong chi khóa Vân Phàm nhẹ nhàng tiếp đất, trước mặt xuất hiện một cửa động được trang hoàng vô cùng cổ kính, từng viên đá tròn khổng lồ hình trụ chống đỡ.
Bước đến khẽ chạm tay vào một cái chuông nho nhỏ:
-“Đinh đang… đinh đang… !”
Âm thanh xác nhận vừa truyền tới, thì tiếng nói của Hắc Bối đáp lại:
-“Nén bạc đâm toạc tờ giấy… lão quái ra mau gặp chủ nhân ta nào.”
-“Đinh đang… mật khẩu chính xác…”
Nhưng đổi lại sau đó là sự im lặng trầm mặt, tuy nhiên trên vai hắn Hắc Bối vẫn đang thú vị cười cười.
Vài phút qua đi, cánh cửa run động một lão giả với mái tóc rói xù lú đầu ra: “Sau bọn ngươi còn trở lại đây, cút đi đi.”
Nếu chỉ nghe giọng nói ồn ồn thì thôi đi còn kết hợp vẻ mặt bựa nhân vừa híp mắt vừa vẫy tay đuổi khéo như lão gia gia dụ con nít vậy.
Haiz, thể loại lão ngoan đồng này trong phim rất dễ kết bạn nhưng tận mắt trứng kiến mới biết độ lầy của họ ra sau:
-“Đừng phá, muốn chủ nhân ta lại dạy lão một trận nữa sao.”
Được thương lượng từ trước, sau khi Hắc Bối nói xong câu nói Vân Phàm liền ném Mộng Yểm về phía lão giả.
Đưa tay chụp lấy quan sát, lão mới thắc mắc: “Không ngờ mấy đứa biết hôm nay sinh nhật ta còn đến tặng quà, cảm động quá.”
Xoẹt... hắc vụ xuyên không cấm thẳng vào đầu lão quái: “Ta đánh, mi lại chứng nào tật nấy à.”
Hừ, một vẻ mặt như tiểu hài tử oán giận các ngươi không cho thì thôi, cầm lên đồ vật trong tay lão quái hỏi:
-“Mộng ảo tửu à, mấy nay đắt hàng thật đó” Hm-“1 tử tinh văn cùng 3 phần sản phẩm.”
Lắc đầu Hắc Bối lên tiếng: “Không được bọn ta có thể tăng thêm một tử tinh bù ba phần còn lại.”
Vừa định từ chối thấy ánh mắt hâm dọa của chuột đen lão đành lắc đầu: “Thôi thôi coi như ta sợ bọn ngươi rồi.”
Đi theo hắn ta vào trong Vân Phàm mới thực sự hiểu được lý do tại sao chuột đen phải đưa tới nơi này, chính xác mình có quen biết Dương lão sư là cao cấp tửu sư nhưng để so sánh tỉ lệ luyện thành Hạt dẽ đồng Huyết thú quả thực không cao, còn phía trước mặt Uông lão quái hoàn toàn khác biệt, ít nhất nhìn cách một cái phất tay hủy đi linh hồn trong suốt lơ lửng, cái xác Mộng Yểm cũng từ hình dạng yêu hồ trở về một con điêu trùng vàng ngạt tròn vo, đã chứng tỏ năng lực lão này cực mạnh.
Đây là, từng dòng foc lam nhạt xuất hiện ngưng tụ thành thủy chảy vào kết hợp với máu Huyết thú.
Lần đầu tiên Vân Phàm biết được bản chất thực sự của tửu sư cao cấp là thế nào.
Bắt đầu từ những bước tương tự hắn đã học sau đó lợi dụng tinh thần hủy diệt linh hồn đeo bám trong máu tươi rồi sử dụng sức mạnh Thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh tạo ra “Bản mệnh chi tuyền” của chính mình. Dòng nước này là một chất xúc tác nhầm hòa tan bức tường tế bào bảo vệ hồng cầu.
Phải biết thực lực Huyết thú mỗi tăng một cấp là cả quá trình lột xác làm tăng cường sức mạnh, trong đó máu là cội nguồn nên càng được bảo vệ chặt chẽ hơn, nếu bạn không thể bào mòn được lá chắn này làm sao tinh luyện tinh hoa.
Chính vì vậy con đường Tửu sư càng lúc càng trở nên huyền ảo vô tận, bởi Vân Phàm biết nếu đã có thể tinh lọc Hạt dẽ đồng Huyết thú thì sẽ còn cao cấp hơn Tửu- Bạch Kim, Lam thậm chí Tử tinh đồng huyết thú, rồi còn liện tục kết hợp 2 loại 5 loại 10 loại trăm loại máu Huyết lại với nhau- “Thực khủng bố à.”
Như có điểm gì đó ngộ ra Vân Phàm lại tinh tiến một bước trong con đường tửu sư chính mình.
P/s:Rảnh tranh thủ một chương...
........................................................................................................
Tác giả: ๖ۣۜThịt ๖ۣۜChuột ๖ۣۜQuê ๖ۣۜKa
Trong khi chờ đợi, các bạn có thể đọc các truyện cùng team tại Truyện được đăng tại
truyencv.com/tac-gia/nhom-stv-100 /
Số từ: 2086
/100
|