Vẫn còn dùng từ “liều” được. Cố Anh Kiệt cao giọng: “Bây giờ em mới biết, cho nên phải tốt với anh một chút.”
Tần Vũ Phi chớp chớp mắt. Cô có mà, rất nghiêm túc mà “Tốt” với anh. Cô cũng rất liều nữa.
Cái ôm của Cố Anh Kiệt rất thoải mái, Tần Vũ Phi nói với anh câu được câu không, thấy có chút buồn ngủ. Túi chườm nóng đã chuẩn bị xong rồi, Cố Anh Kiệt buông cô ra, lấy sang đặt lên bụng cô.
“Như vậy đỡ hơn chưa?” Anh hỏi.
“Đỡ hơn chút rồi.”
“Chờ em khỏe hơn, anh đưa em đi khám bác sĩ được không? Bác sĩ Đông y lần trước chăm sóc cho mẹ anh cũng không tệ, các chị của anh xin mấy bài thuốc bổ dưỡng, thể chất đều tốt lên.” Cố Anh Kiệt vỗ về mái tóc cô, đau lòng nhìn dáng vẻ nhịn đau của cô.
“Anh quan tâm đến sức khỏe phụ khoa của mẹ và chị anh sao?” Tần Vũ Phi cười nhạo.
“Cũng không cố tình hỏi, là lúc trên bàn cơm ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện.” Cố Anh Kiệt kiên nhẫn nói, “Y thuật của bác sĩ đó rất tốt, anh biết phòng khám của anh ta ở đâu, sau này anh dẫn em đi có được không?”
“Không. Em không thích khám bác sĩ.”
“Bị bệnh sẽ phải đi khám, làm gì có chuyện thích hay không.”
“Đau bụng kinh không tính là bệnh, là phụ nữ ai cũng sẽ đau thế này.”
“Nói lung tung. Đâu phải ai cũng đau kịch kiệt như vậy, em là người đầu tiên anh thấy đấy.”
Tần Vũ Phi giương miệng, vừa định nói “Vậy chắc chắn là anh biết rất ít phụ nữ”, nhưng cô nhanh chóng nghĩ lại, tên đào hoa trước mặt nhưng là một tên đã đi qua bao nhiêu phụ nữ, cho nên nói anh biết phụ nữ quá ít gì đó quả thực là nói đùa. Trong lòng Tần Vũ Phi lập tức cảm thấy không thoải mái. “Tóm lại là em không muốn đi.” Cô giận dỗi nói.
“Chỉ là đi xem một chút, hỏi anh ta một vài phương pháp điều dưỡng thôi. Tuy rằng anh ta có quen biết mẹ anh, nhưng cũng sẽ không chạy đi tám chuyện anh đưa phụ nữ sang, em hoàn toàn không cần lo lắng.”
“Không đi.” Cô kiên quyết.
Cố Anh Kiệt có chút không vui, “Vậy em định kéo dài tới khi nào? Không nói đến tình trạng cơ thể em, mà là quan hệ của chúng ta, cuối cùng cũng phải nói rõ với mọi người. Không cần gióng trống khua chiêng tuyên bố, cũng đừng trốn trốn tránh tránh, cố gắng giấu giếm như vậy. Quan hệ của chúng ta bây giờ cũng coi như ổn định rồi đúng không?”
Tần Vũ Phi mím chặt môi không nói lời nào, bụng vẫn đang đau, tâm tình cũng không tốt lắm, cô liền cáu kỉnh: “Ổn định bao nhiêu? Anh định kết hôn với em à?”
Cố Anh Kiệt nghẹn họng, không đến mức kết hôn nhanh như vậy, tuy bây giờ anh rất yêu cô, đang đứng giữa tình cảm cuồng nhiệt, nhưng anh thật sự không nghĩ đến chuyện kết hôn, anh tin chắc cô cũng như vậy. Yêu là yêu, cưới là cưới, đây là chuyện rất thực tế. Huống hồ nếu như hai người bọn họ kết hôn sẽ liên quan đến rất nhiều thứ, gia tộc, công ty, tài sản, thỏa thuận trước hôn nhân,…
Yêu thì nói đến cảm giác, nhưng hôn nhân là về cuộc sống. Tuy rằng nói ra không vui vẻ gì, nhưng chuyện này rất thực tế. Anh tuy là một người thích lãng mạn, nhưng cũng không muốn bịa đặt loại chuyện này. Huống hồ người phụ nữ như Tần Vũ Phi lại càng thực tế hơn anh, lo lắng nhiều hơn anh, cho nên cô không thể bây giờ đã nghĩ đến chuyện kết hôn với anh, cô chỉ nói những lời này để làm anh nghẹn mà thôi.
Chuyện này cũng khiến trong lòng Cố Anh Kiệt khó chịu. Không phải nói không kết hôn, nhưng yêu đương là cả một quá trình, quá trình này phát triển đến một giai đoạn nhất định rồi mới tiến đến hôn nhân. Tự nhận mình không làm gì sai, lại bị Tần Vũ Phi đẩy cho chuyện này, anh hoàn toàn không muốn trả lời.
Cố Anh Kiệt im lặng, Tần Vũ Phi cảm thấy trong lòng càng khó chịu. Vừa nói xong cô liền hối hận, nhưng lời đã ra khỏi miệng thì cũng như bát nước hắt đi không thể lấy lại, cô tìm không ra đường thoát. Bụng càng đau hơn, cô cắn răng, vô cùng buồn bực.
Trong phòng rất yên lặng, Tần Vũ Phi nhắm mắt giả vờ ngủ, cô hơi hối hận rồi, lúc dì cả mẹ tới tính tình cực kỳ không tốt, cô cũng không muốn biểu hiện tệ như vậy trước mặt Cố Anh Kiệt, trong quá khứ cô không ngại, nhưng bây giờ lại cực kỳ chú ý.
Nằm một lúc, Tần Vũ Phi cảm giác Cố Anh Kiệt đứng dậy ra ngoài, cô không mở mắt, mũi hơi cay cay, dì cả mẹ hại cô đau bụng, lại hại tâm tình cô thay đổi, cô cực kỳ chán ghét. Nghe tiếng Cố Anh Kiệt mở ngăn kéo, sau đó là tiếng bình thủy tinh va chạm, tiếng kéo túi ni lông, cô đoán được anh đang làm gì, chỉ hy vọng anh không tức giận cô.
Chẳng bao lâu sau, Cố Anh Kiệt đi đến, Tần Vũ Phi tiếp tục vờ ngủ. Cố Anh Kiệt tới bên giường, sau đó đưa tay nâng đầu cô, dùng cái gì đó lạnh lạnh nhét vào tai cô. Lúc này cô giả vờ không nổi nữa, mở mắt. Không đợi cô hỏi, Cố Anh Kiệt đã nói: “Anh nhớ ra lần trước bác sĩ kia đã nói đến biện pháp này, lúc đau bụng kinh dùng một ít bông đã sát trùng bằng rượu nhét vào lỗ tai có thể giảm bớt đau đớn.”
“Có tác dụng sao?” Cô hiếu kỳ.
“Không biết, cứ thử xem đi đã, dù sao cũng không hại gì.” Giọng nói Cố Anh Kiệt có chút cứng nhắc, hiển nhiên tâm tình cũng không tốt lắm. Anh cầm một miếng bông đã sát trùng, nhét vào lỗ tai bên kia của Tần Vũ Phi.
Tần Vũ Phi thừa cơ cầm tay anh, mềm mại nói: “Nhưng như thế này thì em không nghe được giọng nói của anh.”
Đây là làm nũng cầu hòa với anh sao? Cố Anh Kiệt khó chịu nhìn cô: “Anh tưởng em không thích nghe chứ.”
Tần Vũ Phi bĩu môi, có miếng bông quả thật nghe không rõ lắm, có hơi ong ong, hơn nữa cô cũng đã xuống nước, anh còn chặn lời cô, rất đáng ghét.
Cố Anh Kiệt sờ sờ mặt cô, “Được rồi, em nghỉ ngơi đi, xem thử cách này có tác dụng không. Bây giờ nghe được anh nói gì không?”
Tần Vũ Phi gật đầu: “Nhưng có hơi nhỏ, hơn nữa che lỗ tai rất khó chịu.”
“Nhịn một chút sẽ tốt lên ngay, em nghỉ ngơi chút đi.”
Tần Vũ Phi lại gật đầu, tâm trạng không hiểu sao tốt lên. “Anh ôm em được không?”
Cố Anh Kiệt cười cười, lên giường ôm cô vào lòng. Tần Vũ Phi nhắm mắt lại chui vào lòng anh, bỗng nghĩ nếu giờ khắc này anh cầu hôn cô, cô nhất định sẽ gả cho anh. Xúc động trong nháy mắt, dũng cảm cũng chỉ trong nháy mắt. Sau đó cô lại nghĩ may mà anh không nói vậy.
Tần Vũ Phi ngủ. Lúc tỉnh dậy phát hiện miếng bông trong tai đã không còn, mà bụng cũng không đau nữa. Không biết là tác dụng của miếng bông sát trùng rượu hay là do cô ngủ quá ngon. Ngồi dậy, cô nghe được tiếng Cố Anh Kiệt nói chuyện điện thoại bên ngoài.
“Bây giờ tôi không thể trở lại công ty, có việc không rời đi được, đúng rồi, gửi qua email đi, tôi ở đây xử lý. Được được, biết rồi, cứ thế đi. Tôi xem email rồi trả lời, các anh cứ họp trước, ngày mai tôi đến chúng ta nói tiếp.”
Tần Vũ Phi trừng lớn mắt, biết anh nói “Có việc” là chỉ cô. Anh không vì chuyện công ty mà mặc kệ cô, cô rất cảm động. Chỉ là chuyện nhỏ như vậy cô lại vô cùng vô cùng vui vẻ.
Cố Anh Kiệt đi đến, thấy cô dậy, vội hỏi: “Cảm thấy khá hơn chút nào không?”
Tần Vũ Phi gật đầu: “Mấy giờ rồi?”
“Ba giờ kém năm, em ngủ gần một giờ.”
“Em không muốn nằm nữa, muộn quá rồi.”
“Vậy em muốn lên phòng đọc sách hay muốn xem TV ở phòng khách?”
Tần Vũ Phi giơ hai tay: “Đi phòng khách.”
Cố Anh Kiệt cố ý nói: “Không phải bụng không đau nữa sao? Không thể tự đi à?”
Tần Vũ Phi nghiêm mặt nhìn anh, dáng vẻ hung dữ làm anh bật cười.
“Qua đây! Bế em!” Khẩu khí như đang mệnh lệnh.
Cố Anh Kiệt đi qua, bế cô lên. Tần Vũ Phi ôm cổ anh, làm nũng tựa đầu vào vai anh.
“Hài lòng chưa? Đại vương.” Anh cười hỏi.
“Tạm được.” Ngữ khí rất bất đắc dĩ, nhưng nụ cười lại nói rõ tâm tình cô.
“Hừ.” Cố Anh Kiệt cũng nghiêm mặt cho cô xem.
Cô ôm anh càng chặt, cọ cọ cổ anh: “Cố Anh Kiệt, em rất đáng ghét đúng không?”
“Bây giờ em mới biết à? Vừa yếu ớt vừa phiền phức vừa hung dữ, lại vừa khó chịu!” Anh một hơi nói ra một loạt khuyết điểm. Ôm cô tới chỗ sô pha, anh ngồi xuống, đặt cô xuống đầu gối mình, “Chỉ có điều nhìn vào, em vừa đẹp vừa đáng yêu lại có tiền, anh vẫn rất thích em.”
“Còn có kĩ năng trên giường tốt nữa!” Cô hung dữ, nói thêm cho anh một ưu điểm.
“Phụ nữ không phải sẽ không so đo vấn đề này sao?”
“Em so đo!” Tần Vũ Phi đếm đầu ngón tay, “Anh một mạch kể bốn khuyết điểm, ưu điểm ít hơn sao được.”
Cố Anh Kiệt cười ha ha: “Em buồn chán quá rồi.”
Cô níu chặt anh, chôn mặt ở hõm cổ anh. “Cố Anh Kiệt, vì sao em buồn chán như thế nhưng lại cảm thấy vui vẻ.”
“Bởi vì chúng ta đang yêu.”
“Vậy chúng ta yêu trước được không, chỉ là yêu thôi, mặc kệ những chuyện khác. Nếu có một ngày, chúng ta cảm thấy đã chuẩn bị tốt rồi, sẽ làm những chuyện khác ngoài yêu ra, được không?”
Những chuyện khác ngoài yêu? Là chỉ công khai quan hệ với bạn bè thân thích, gánh chịu trách nhiệm và áp lực, nhận sự mong đợi và quan tâm của mọi người, cuối cùng có một ngày tiến tới hôn nhân?
“Được.” Cố Anh Kiệt đồng ý. Vừa nói đến chuyện nghiêm túc quả nhiên áp lực liền tới, Cố Anh Kiệt tưởng tượng sau khi công khai tình cảm với cha mẹ, bạn bè, thực sự cảm thấy trong lòng hơi nặng nề. Trước kia yêu nhiều lần như vậy anh cũng chưa từng thử đi đến bước này. Với bạn bè thì thoải mái vui vẻ mà khoe khoang, nhưng chính thức giới thiệu trước cha mẹ lại hoàn toàn không giống như vậy, anh cũng chưa chuẩn bị tốt.
“Vậy lúc anh gặp bạn bè thì em cùng đi được không?” Công khai với bạn bè anh không ngại, thậm chí có chút chờ mong.
“Vẫn là không nên.” Bước này Tần Vũ Phi cũng không muốn đi. “Danh tiếng của em trong đám bạn anh cũng không tốt, anh dẫn em ra ngoài, nhỡ đâu bọn họ cười nhạo anh thì sao? Nếu như sau này chúng ta ở chung không được, chia tay, bọn họ cũng sẽ cười nhạo em.”
Cố Anh Kiệt không nói lời nào. Cô đúng là, so với tưởng tượng của anh còn cẩn thận hơn. Cô trước đây được cưng chiều ương ngạnh, anh còn tưởng cô sẽ không quan tâm đến danh tiếng của mình trong miệng người khác, hóa ra không phải như vậy.
“Bọn họ sẽ không như vậy đâu.” Anh dỗ dành cô, bạn thân thiết như vậy, anh sẽ giải thích.
“Không nói trước mặt thì nói sau lưng, anh cũng sẽ không biết. Những người khác thế nào em không quan tâm, nói chung cũng không liên quan đến em, nhưng họ là bạn bè anh, em không muốn như vậy. Trước kia lúc Triệu Hồng Huy nói bừa, bạn bè anh cũng nghe thấy, nhỡ đâu bọn họ đánh giá trong lòng thì sao?”
“Em không yêu bọn họ, em quan tâm bọn họ nghĩ thế nào làm gì?” Cố Anh Kiệt khó chịu.
“Không phải, quan trọng không phải bon họ, mà là anh.” Tần Vũ Phi ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh. Không khí hôm nay có vẻ tốt, cô cảm thấy có thể nói ra lời trong lòng, “Thời gian chúng ta ở bên nhau không dài, lúc vừa bắt đầu quen biết, anh rất ghét em, chuyện này em biết. Chỉ là lúc ở Mỹ xúc động làm chuyện sai lầm, cho nên anh có cảm giác khác đối với em. Cố Anh Kiệt, nói thật ra khởi đầu của chúng ta không phải khởi đầu tốt, anh hẳn là rất rõ ràng. Dựa vào tình hình hiện tại, quan điểm yêu đương của anh, thêm cả quan hệ của chúng ta cũng bắt đầu như thế. Em thực sự không có cách nào để tự tin.”
Cố Anh Kiệt nhíu mày, vội vàng tranh luận : “Anh đã nói rồi, anh thích em không phải vì đã lên giường.”
Tần Vũ Phi chăm chú nhìn anh, hồi lâu mới nói: “Nhưng đó là việc đã ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta.”
Cố Anh Kiệt mím chặt môi, điểm ấy anh không phản bác được.
“Cố Anh Kiệt, em rất thích anh, thích anh đối với em thật tốt. Nhưng em cũng không thể xác định rõ, anh tốt với em có phải vì đã lên giường cùng em, căn cứ vào tâm lý đàn ông, nghĩ phải có trách nhiệm với em. Em không phải là Tần Vũ Phi trước kia nữa, em thực sự không có tự tin. Chúng ta yêu nhau chưa lâu, quan hệ cũng chưa vững chắc đến mức không gì có thể phá được. Bạn bè anh không hề thích em, em không muốn sau khi công khai chuyện của chúng ta, bọn họ sẽ nói với anh, em chỗ này không tốt chỗ kia không tốt, rồi tận lực khuyên anh quay lại còn kịp. Mà em thấy mặt bọn họ, nhất định sẽ gây xung đột. Chúng ta đã có rất nhiều rất nhiều điều sẽ gây cãi nhau rồi chia tay.”
Cố Anh Kiệt không biết có thể nói gì, giống như lần cô mời anh ăn cơm xóa điện thoại, lời cô nói rất có lý, cũng rất bi quan. Anh không có cách nào phản bác, nhưng cũng không thể đồng ý. Khả năng cô tưởng tượng là khả năng xấu nhất, vẫn còn nhiều khả năng tốt mà. Bạn bè của anh cô biết hơn phân nửa, có thể sau khi biết cô là bạn gái anh, bọn họ hòa hợp với nhau, trong lúc đó anh cùng cô sẽ gia tăng thêm cảm tình.
“Cố Anh Kiệt, em thật sự muốn, đến cuối cùng có thể có kết quả tốt với anh.” Cô nhỏ giọng nói, hy vọng mong muốn của cô anh có thể hiểu. Cô không phải đùa giỡn bừa, không phải ra vẻ, không muốn công khai là do cô đang cố gắng hết sức để bảo vệ phần tình cảm này.
Tần Vũ Phi chớp chớp mắt. Cô có mà, rất nghiêm túc mà “Tốt” với anh. Cô cũng rất liều nữa.
Cái ôm của Cố Anh Kiệt rất thoải mái, Tần Vũ Phi nói với anh câu được câu không, thấy có chút buồn ngủ. Túi chườm nóng đã chuẩn bị xong rồi, Cố Anh Kiệt buông cô ra, lấy sang đặt lên bụng cô.
“Như vậy đỡ hơn chưa?” Anh hỏi.
“Đỡ hơn chút rồi.”
“Chờ em khỏe hơn, anh đưa em đi khám bác sĩ được không? Bác sĩ Đông y lần trước chăm sóc cho mẹ anh cũng không tệ, các chị của anh xin mấy bài thuốc bổ dưỡng, thể chất đều tốt lên.” Cố Anh Kiệt vỗ về mái tóc cô, đau lòng nhìn dáng vẻ nhịn đau của cô.
“Anh quan tâm đến sức khỏe phụ khoa của mẹ và chị anh sao?” Tần Vũ Phi cười nhạo.
“Cũng không cố tình hỏi, là lúc trên bàn cơm ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện.” Cố Anh Kiệt kiên nhẫn nói, “Y thuật của bác sĩ đó rất tốt, anh biết phòng khám của anh ta ở đâu, sau này anh dẫn em đi có được không?”
“Không. Em không thích khám bác sĩ.”
“Bị bệnh sẽ phải đi khám, làm gì có chuyện thích hay không.”
“Đau bụng kinh không tính là bệnh, là phụ nữ ai cũng sẽ đau thế này.”
“Nói lung tung. Đâu phải ai cũng đau kịch kiệt như vậy, em là người đầu tiên anh thấy đấy.”
Tần Vũ Phi giương miệng, vừa định nói “Vậy chắc chắn là anh biết rất ít phụ nữ”, nhưng cô nhanh chóng nghĩ lại, tên đào hoa trước mặt nhưng là một tên đã đi qua bao nhiêu phụ nữ, cho nên nói anh biết phụ nữ quá ít gì đó quả thực là nói đùa. Trong lòng Tần Vũ Phi lập tức cảm thấy không thoải mái. “Tóm lại là em không muốn đi.” Cô giận dỗi nói.
“Chỉ là đi xem một chút, hỏi anh ta một vài phương pháp điều dưỡng thôi. Tuy rằng anh ta có quen biết mẹ anh, nhưng cũng sẽ không chạy đi tám chuyện anh đưa phụ nữ sang, em hoàn toàn không cần lo lắng.”
“Không đi.” Cô kiên quyết.
Cố Anh Kiệt có chút không vui, “Vậy em định kéo dài tới khi nào? Không nói đến tình trạng cơ thể em, mà là quan hệ của chúng ta, cuối cùng cũng phải nói rõ với mọi người. Không cần gióng trống khua chiêng tuyên bố, cũng đừng trốn trốn tránh tránh, cố gắng giấu giếm như vậy. Quan hệ của chúng ta bây giờ cũng coi như ổn định rồi đúng không?”
Tần Vũ Phi mím chặt môi không nói lời nào, bụng vẫn đang đau, tâm tình cũng không tốt lắm, cô liền cáu kỉnh: “Ổn định bao nhiêu? Anh định kết hôn với em à?”
Cố Anh Kiệt nghẹn họng, không đến mức kết hôn nhanh như vậy, tuy bây giờ anh rất yêu cô, đang đứng giữa tình cảm cuồng nhiệt, nhưng anh thật sự không nghĩ đến chuyện kết hôn, anh tin chắc cô cũng như vậy. Yêu là yêu, cưới là cưới, đây là chuyện rất thực tế. Huống hồ nếu như hai người bọn họ kết hôn sẽ liên quan đến rất nhiều thứ, gia tộc, công ty, tài sản, thỏa thuận trước hôn nhân,…
Yêu thì nói đến cảm giác, nhưng hôn nhân là về cuộc sống. Tuy rằng nói ra không vui vẻ gì, nhưng chuyện này rất thực tế. Anh tuy là một người thích lãng mạn, nhưng cũng không muốn bịa đặt loại chuyện này. Huống hồ người phụ nữ như Tần Vũ Phi lại càng thực tế hơn anh, lo lắng nhiều hơn anh, cho nên cô không thể bây giờ đã nghĩ đến chuyện kết hôn với anh, cô chỉ nói những lời này để làm anh nghẹn mà thôi.
Chuyện này cũng khiến trong lòng Cố Anh Kiệt khó chịu. Không phải nói không kết hôn, nhưng yêu đương là cả một quá trình, quá trình này phát triển đến một giai đoạn nhất định rồi mới tiến đến hôn nhân. Tự nhận mình không làm gì sai, lại bị Tần Vũ Phi đẩy cho chuyện này, anh hoàn toàn không muốn trả lời.
Cố Anh Kiệt im lặng, Tần Vũ Phi cảm thấy trong lòng càng khó chịu. Vừa nói xong cô liền hối hận, nhưng lời đã ra khỏi miệng thì cũng như bát nước hắt đi không thể lấy lại, cô tìm không ra đường thoát. Bụng càng đau hơn, cô cắn răng, vô cùng buồn bực.
Trong phòng rất yên lặng, Tần Vũ Phi nhắm mắt giả vờ ngủ, cô hơi hối hận rồi, lúc dì cả mẹ tới tính tình cực kỳ không tốt, cô cũng không muốn biểu hiện tệ như vậy trước mặt Cố Anh Kiệt, trong quá khứ cô không ngại, nhưng bây giờ lại cực kỳ chú ý.
Nằm một lúc, Tần Vũ Phi cảm giác Cố Anh Kiệt đứng dậy ra ngoài, cô không mở mắt, mũi hơi cay cay, dì cả mẹ hại cô đau bụng, lại hại tâm tình cô thay đổi, cô cực kỳ chán ghét. Nghe tiếng Cố Anh Kiệt mở ngăn kéo, sau đó là tiếng bình thủy tinh va chạm, tiếng kéo túi ni lông, cô đoán được anh đang làm gì, chỉ hy vọng anh không tức giận cô.
Chẳng bao lâu sau, Cố Anh Kiệt đi đến, Tần Vũ Phi tiếp tục vờ ngủ. Cố Anh Kiệt tới bên giường, sau đó đưa tay nâng đầu cô, dùng cái gì đó lạnh lạnh nhét vào tai cô. Lúc này cô giả vờ không nổi nữa, mở mắt. Không đợi cô hỏi, Cố Anh Kiệt đã nói: “Anh nhớ ra lần trước bác sĩ kia đã nói đến biện pháp này, lúc đau bụng kinh dùng một ít bông đã sát trùng bằng rượu nhét vào lỗ tai có thể giảm bớt đau đớn.”
“Có tác dụng sao?” Cô hiếu kỳ.
“Không biết, cứ thử xem đi đã, dù sao cũng không hại gì.” Giọng nói Cố Anh Kiệt có chút cứng nhắc, hiển nhiên tâm tình cũng không tốt lắm. Anh cầm một miếng bông đã sát trùng, nhét vào lỗ tai bên kia của Tần Vũ Phi.
Tần Vũ Phi thừa cơ cầm tay anh, mềm mại nói: “Nhưng như thế này thì em không nghe được giọng nói của anh.”
Đây là làm nũng cầu hòa với anh sao? Cố Anh Kiệt khó chịu nhìn cô: “Anh tưởng em không thích nghe chứ.”
Tần Vũ Phi bĩu môi, có miếng bông quả thật nghe không rõ lắm, có hơi ong ong, hơn nữa cô cũng đã xuống nước, anh còn chặn lời cô, rất đáng ghét.
Cố Anh Kiệt sờ sờ mặt cô, “Được rồi, em nghỉ ngơi đi, xem thử cách này có tác dụng không. Bây giờ nghe được anh nói gì không?”
Tần Vũ Phi gật đầu: “Nhưng có hơi nhỏ, hơn nữa che lỗ tai rất khó chịu.”
“Nhịn một chút sẽ tốt lên ngay, em nghỉ ngơi chút đi.”
Tần Vũ Phi lại gật đầu, tâm trạng không hiểu sao tốt lên. “Anh ôm em được không?”
Cố Anh Kiệt cười cười, lên giường ôm cô vào lòng. Tần Vũ Phi nhắm mắt lại chui vào lòng anh, bỗng nghĩ nếu giờ khắc này anh cầu hôn cô, cô nhất định sẽ gả cho anh. Xúc động trong nháy mắt, dũng cảm cũng chỉ trong nháy mắt. Sau đó cô lại nghĩ may mà anh không nói vậy.
Tần Vũ Phi ngủ. Lúc tỉnh dậy phát hiện miếng bông trong tai đã không còn, mà bụng cũng không đau nữa. Không biết là tác dụng của miếng bông sát trùng rượu hay là do cô ngủ quá ngon. Ngồi dậy, cô nghe được tiếng Cố Anh Kiệt nói chuyện điện thoại bên ngoài.
“Bây giờ tôi không thể trở lại công ty, có việc không rời đi được, đúng rồi, gửi qua email đi, tôi ở đây xử lý. Được được, biết rồi, cứ thế đi. Tôi xem email rồi trả lời, các anh cứ họp trước, ngày mai tôi đến chúng ta nói tiếp.”
Tần Vũ Phi trừng lớn mắt, biết anh nói “Có việc” là chỉ cô. Anh không vì chuyện công ty mà mặc kệ cô, cô rất cảm động. Chỉ là chuyện nhỏ như vậy cô lại vô cùng vô cùng vui vẻ.
Cố Anh Kiệt đi đến, thấy cô dậy, vội hỏi: “Cảm thấy khá hơn chút nào không?”
Tần Vũ Phi gật đầu: “Mấy giờ rồi?”
“Ba giờ kém năm, em ngủ gần một giờ.”
“Em không muốn nằm nữa, muộn quá rồi.”
“Vậy em muốn lên phòng đọc sách hay muốn xem TV ở phòng khách?”
Tần Vũ Phi giơ hai tay: “Đi phòng khách.”
Cố Anh Kiệt cố ý nói: “Không phải bụng không đau nữa sao? Không thể tự đi à?”
Tần Vũ Phi nghiêm mặt nhìn anh, dáng vẻ hung dữ làm anh bật cười.
“Qua đây! Bế em!” Khẩu khí như đang mệnh lệnh.
Cố Anh Kiệt đi qua, bế cô lên. Tần Vũ Phi ôm cổ anh, làm nũng tựa đầu vào vai anh.
“Hài lòng chưa? Đại vương.” Anh cười hỏi.
“Tạm được.” Ngữ khí rất bất đắc dĩ, nhưng nụ cười lại nói rõ tâm tình cô.
“Hừ.” Cố Anh Kiệt cũng nghiêm mặt cho cô xem.
Cô ôm anh càng chặt, cọ cọ cổ anh: “Cố Anh Kiệt, em rất đáng ghét đúng không?”
“Bây giờ em mới biết à? Vừa yếu ớt vừa phiền phức vừa hung dữ, lại vừa khó chịu!” Anh một hơi nói ra một loạt khuyết điểm. Ôm cô tới chỗ sô pha, anh ngồi xuống, đặt cô xuống đầu gối mình, “Chỉ có điều nhìn vào, em vừa đẹp vừa đáng yêu lại có tiền, anh vẫn rất thích em.”
“Còn có kĩ năng trên giường tốt nữa!” Cô hung dữ, nói thêm cho anh một ưu điểm.
“Phụ nữ không phải sẽ không so đo vấn đề này sao?”
“Em so đo!” Tần Vũ Phi đếm đầu ngón tay, “Anh một mạch kể bốn khuyết điểm, ưu điểm ít hơn sao được.”
Cố Anh Kiệt cười ha ha: “Em buồn chán quá rồi.”
Cô níu chặt anh, chôn mặt ở hõm cổ anh. “Cố Anh Kiệt, vì sao em buồn chán như thế nhưng lại cảm thấy vui vẻ.”
“Bởi vì chúng ta đang yêu.”
“Vậy chúng ta yêu trước được không, chỉ là yêu thôi, mặc kệ những chuyện khác. Nếu có một ngày, chúng ta cảm thấy đã chuẩn bị tốt rồi, sẽ làm những chuyện khác ngoài yêu ra, được không?”
Những chuyện khác ngoài yêu? Là chỉ công khai quan hệ với bạn bè thân thích, gánh chịu trách nhiệm và áp lực, nhận sự mong đợi và quan tâm của mọi người, cuối cùng có một ngày tiến tới hôn nhân?
“Được.” Cố Anh Kiệt đồng ý. Vừa nói đến chuyện nghiêm túc quả nhiên áp lực liền tới, Cố Anh Kiệt tưởng tượng sau khi công khai tình cảm với cha mẹ, bạn bè, thực sự cảm thấy trong lòng hơi nặng nề. Trước kia yêu nhiều lần như vậy anh cũng chưa từng thử đi đến bước này. Với bạn bè thì thoải mái vui vẻ mà khoe khoang, nhưng chính thức giới thiệu trước cha mẹ lại hoàn toàn không giống như vậy, anh cũng chưa chuẩn bị tốt.
“Vậy lúc anh gặp bạn bè thì em cùng đi được không?” Công khai với bạn bè anh không ngại, thậm chí có chút chờ mong.
“Vẫn là không nên.” Bước này Tần Vũ Phi cũng không muốn đi. “Danh tiếng của em trong đám bạn anh cũng không tốt, anh dẫn em ra ngoài, nhỡ đâu bọn họ cười nhạo anh thì sao? Nếu như sau này chúng ta ở chung không được, chia tay, bọn họ cũng sẽ cười nhạo em.”
Cố Anh Kiệt không nói lời nào. Cô đúng là, so với tưởng tượng của anh còn cẩn thận hơn. Cô trước đây được cưng chiều ương ngạnh, anh còn tưởng cô sẽ không quan tâm đến danh tiếng của mình trong miệng người khác, hóa ra không phải như vậy.
“Bọn họ sẽ không như vậy đâu.” Anh dỗ dành cô, bạn thân thiết như vậy, anh sẽ giải thích.
“Không nói trước mặt thì nói sau lưng, anh cũng sẽ không biết. Những người khác thế nào em không quan tâm, nói chung cũng không liên quan đến em, nhưng họ là bạn bè anh, em không muốn như vậy. Trước kia lúc Triệu Hồng Huy nói bừa, bạn bè anh cũng nghe thấy, nhỡ đâu bọn họ đánh giá trong lòng thì sao?”
“Em không yêu bọn họ, em quan tâm bọn họ nghĩ thế nào làm gì?” Cố Anh Kiệt khó chịu.
“Không phải, quan trọng không phải bon họ, mà là anh.” Tần Vũ Phi ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh. Không khí hôm nay có vẻ tốt, cô cảm thấy có thể nói ra lời trong lòng, “Thời gian chúng ta ở bên nhau không dài, lúc vừa bắt đầu quen biết, anh rất ghét em, chuyện này em biết. Chỉ là lúc ở Mỹ xúc động làm chuyện sai lầm, cho nên anh có cảm giác khác đối với em. Cố Anh Kiệt, nói thật ra khởi đầu của chúng ta không phải khởi đầu tốt, anh hẳn là rất rõ ràng. Dựa vào tình hình hiện tại, quan điểm yêu đương của anh, thêm cả quan hệ của chúng ta cũng bắt đầu như thế. Em thực sự không có cách nào để tự tin.”
Cố Anh Kiệt nhíu mày, vội vàng tranh luận : “Anh đã nói rồi, anh thích em không phải vì đã lên giường.”
Tần Vũ Phi chăm chú nhìn anh, hồi lâu mới nói: “Nhưng đó là việc đã ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta.”
Cố Anh Kiệt mím chặt môi, điểm ấy anh không phản bác được.
“Cố Anh Kiệt, em rất thích anh, thích anh đối với em thật tốt. Nhưng em cũng không thể xác định rõ, anh tốt với em có phải vì đã lên giường cùng em, căn cứ vào tâm lý đàn ông, nghĩ phải có trách nhiệm với em. Em không phải là Tần Vũ Phi trước kia nữa, em thực sự không có tự tin. Chúng ta yêu nhau chưa lâu, quan hệ cũng chưa vững chắc đến mức không gì có thể phá được. Bạn bè anh không hề thích em, em không muốn sau khi công khai chuyện của chúng ta, bọn họ sẽ nói với anh, em chỗ này không tốt chỗ kia không tốt, rồi tận lực khuyên anh quay lại còn kịp. Mà em thấy mặt bọn họ, nhất định sẽ gây xung đột. Chúng ta đã có rất nhiều rất nhiều điều sẽ gây cãi nhau rồi chia tay.”
Cố Anh Kiệt không biết có thể nói gì, giống như lần cô mời anh ăn cơm xóa điện thoại, lời cô nói rất có lý, cũng rất bi quan. Anh không có cách nào phản bác, nhưng cũng không thể đồng ý. Khả năng cô tưởng tượng là khả năng xấu nhất, vẫn còn nhiều khả năng tốt mà. Bạn bè của anh cô biết hơn phân nửa, có thể sau khi biết cô là bạn gái anh, bọn họ hòa hợp với nhau, trong lúc đó anh cùng cô sẽ gia tăng thêm cảm tình.
“Cố Anh Kiệt, em thật sự muốn, đến cuối cùng có thể có kết quả tốt với anh.” Cô nhỏ giọng nói, hy vọng mong muốn của cô anh có thể hiểu. Cô không phải đùa giỡn bừa, không phải ra vẻ, không muốn công khai là do cô đang cố gắng hết sức để bảo vệ phần tình cảm này.
/63
|