Chính Cung Tiểu Thiếp

Chương 6 - Chương 2.4

/24


Vừa rồi phu nhân có thấy lão gia cười không? Thu Nguyệt cầm lấy một tấm vải lớn, che lên người Kim Ánh Nhi.

Có sao? Không phải từ đầu đến cuối gương mặt của hắn vẫn lạnh như băng sao?

Chúng nô tỳ còn chưa nhìn thấy lão gia cười đâu! Có thể thấy tâm trạng lão gia rất tốt, nhất định là vô cùng thích phu nhân... Xuân Hoa lớn tiếng nói.

Ha! Không thể tưởng rằng kẻ lừa đảo khắp nơi đều có. Kim Ánh nhi chợt nhíu mày, buồn cười nhìn bộ dạng hưng phấn của Xuân Hoa.

Bị đôi mắt lạnh băng của Nam Cung Khiếu Thiên nhìn, sau lưng nàng ứa mồ hôi lạnh, trong lòng lại muốn phun lửa, thật không biết ánh mắt các nàng nhìn thế nào, lại còn nói hắn cười với nàng.

Người bộ dạng tốt, chính là có lợi thế, tùy tiện ngoảnh đầu nhìn lại một cái, người khác liền giật mình.

Nếu Nam Cung Khiếu Thiên thật sự nở nụ cười, cũng là cười lạnh, cười nàng bị xấu mặt!

Nhóm tỳ nữ giúp Kim Ánh nhi mặc một chiếc yếm hồng cánh sen, cùng váy dài, thắt lưng tơ vàng, áo khoác ngoài được làm từ tơ lụa.

Đây là chất liệu gì vậy? Kim Ánh Nhi tò mò với cảm xúc mới mẻ này.

Đây là vải tam thoi, hiện nay là loại vải dệt đặc biệt nhất. Xuân Hoa tò mò nhìn nàng một cái.

Nữ quyến trong phủ chúng ta chỉ được phép mặc tơ tằm, sợ bị thương đến da thịt. Kim Ánh Nhi nói dối không chớp mắt.

Xuân Hoa gật đầu, đỡ nàng đi về phòng.

Kim Ánh Nhi tự nhận cơ thể khỏe mạnh, thật sự không cần có người đỡ, chẳng qua là nghĩ đến Nam Cung Khiếu Thiên còn đang đợi ở trong phòng, thì lập tức cảm thấy chân có chút mềm, cũng tùy ý để Xuân Hoa đỡ.

Vừa vào trong nhà, liền thấy Nam Cung Khiếu Thiên đang dựa vào trường tháp bên cạnh cửa sổ. Hắn đã đổi hồng bào của chú rể, mặc trên người trường sam màu xanh đen, làm nổi bật dáng người thon dài, người nhìn...

Kim Ánh Nhi cúi đầu nhăn mày lại, không rõ vì sao trái tim lại đập nhanh hơn.

Nô tỳ giúp phu nhân thoa hương hoa nhài lên tóc. Thu Nguyệt để nàng ngồi xuống bàn trang điểm, lấy ra lược ngà voi chải tóc cho nàng.

Kim Ánh Nhi nhìn mình qua gương đồng, toàn thân là y phục hoa lệ, đôi mắt ươn ướt, hai má ửng hồng, mái tóc mềm mại như mây. Nàng mở to mắt, hoài nghi chính mình bị hoa mắt rồi.

Quả nhiên là người đẹp vì lụa! Nàng chưa từng nghĩ rằng mình cũng có một dáng vẻ kiều diễm như vậy.

Nam Cung Khiếu Thiên phất tay, nhóm tỳ nữ có người đưa lên một ấm trà.

Đây là lão gia mời người đặc biệt nấu trà lan hương cho phu nhân, sữa tươi cùng với một cân lá trà ngon, thêm vào đường mía, nấu một ngày, không cho thêm một giọt nước nào, hương vị đặc biệt nguyên chất.

Kim Ánh Nhi uống một ngụm, hai mắt lập tức sáng lên.

Quai bất lung đông, thứ này sao lại có mùi thơm đậm đà đến như vậy? Chỉ cảm thấy hương vị đọng mãi trong miệng, thật lâu không biến mất.

Phu nhân nói cái gì? Xuân Hoa bật cười một cái.

Kim Ánh Nhi liếc mắt nhìn Nam Cung Khiếu Thiên, chỉ thấy đôi mắt sâu thẳm của hắn vậy mà lại xao động ý cười.

Trời ạ! Hắn thật sự cười với nàng. Kim Ánh Nhi xoay đầu, vỗ về lỗ tai hơi nóng, tự nói: Câu này là tiếng nhà mẹ ta, bà ấy mỗi khi ăn được món ngon thì sẽ nói câu đấy.

Mẹ nàng vẫn còn sống sao? Nam Cung Khiếu Thiên nhìn đôi tai ửng hồng của nàng, hắn từ trường tháp đứng dậy đi đến sau




/24

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status