Trong khi nó đang ngủ ngon lành thì trên lớp học:
-Ủa, Linh đâu rùi mày?-Mi quay xuống thì thầm vs Trâm.
-Mày ko phải lo. Nó call cho tao rùi, bảo là thấy mệt nên cúp học lun.-Trâm thản nhiên
-Cái j?-Mi hét nhỏ-Con láo loét nó nữa! Cúp học mà ko rủ bạn rủ bè j cả! Đúng là tức chết mà!-Mi nói to hơn làm Minh đang ngủ thj gật mình tỉnh giấc.(Anh này chăm ngủ gớm!). Minh tức giận quát Mi:
-Cô có pít là cô đã phá giấc ngủ ngàn vàng của tôi ko hảaaaaaaaaaaa !
Mi hơi đơ ng vì thái độ của cậu lúc này hoàn toàn trái ngược vs khi chào hỏi. Nhỏ ko ngần ngại mà đáp trả:
-Ngủ từ tiết sinh hoạt đến h vẫn còn ngủ! Bộ anh là con người hay là con heo or heo tiến hóa lên người. J mà giấc ngủ ngàn vàng chứ anh có tin tôi cho anh giấc ngủ ngàn thu ko hả!-Mi tuôn 1 tràng làm Minh cứng họng:
-Cô… cô…. Cô…
-Cô j mà cô. Cháu h mới bít đánh vần ak?-Mi đc thế càng chọc tức Minh. Minh tức quá ko làm j đc bèn đập bàn đạp ghế (ui khổ thân cái bàn ghế quá!). Duy lần đầu thấy minh cãi thua ai(trừ hắn) thj lấy làm khoái chí lắm rùi cùng Trâm cười ha hả. Vô tình 2 ánh mắt chạm nhau, 2 khuôn mặt đỏ ửng, 2 ng quay 2 phía khác nhau cười thầm ( Hình như hơi nhìu 2 nhỉ ).
Nhỏ Tố Uyên ko thấy nó đâu thj vác cặp ra chỗ hắn ngồi, nhưng chưa kịp đặt cặp xuống thj :
-Cút-ngay-lập-tức!-Giọng nói hắn vang lên cùng vs sự lạnh lùng. Tố Uyên lần đầu tiên thấy hắn như z thj hơi run sợ quay bước đi, tay nắm thật chặt.
Hắn cúng ko hiểu sao hắn lại như z nữa. Hắn cảm thấy khó chịu khi nó ko thèm để ý đến hắn. “Ko lẽ mink thick Khánh Linh! Ko thể nào ! Việt Anh mày bị điên rùi!Suy nghĩ vớ vẩn j z”-Suy nghĩ trong đầu hắn lóe lên rùi lại tự chấn an bản thân mink.
-Ủa, Linh đâu rùi mày?-Mi quay xuống thì thầm vs Trâm.
-Mày ko phải lo. Nó call cho tao rùi, bảo là thấy mệt nên cúp học lun.-Trâm thản nhiên
-Cái j?-Mi hét nhỏ-Con láo loét nó nữa! Cúp học mà ko rủ bạn rủ bè j cả! Đúng là tức chết mà!-Mi nói to hơn làm Minh đang ngủ thj gật mình tỉnh giấc.(Anh này chăm ngủ gớm!). Minh tức giận quát Mi:
-Cô có pít là cô đã phá giấc ngủ ngàn vàng của tôi ko hảaaaaaaaaaaa !
Mi hơi đơ ng vì thái độ của cậu lúc này hoàn toàn trái ngược vs khi chào hỏi. Nhỏ ko ngần ngại mà đáp trả:
-Ngủ từ tiết sinh hoạt đến h vẫn còn ngủ! Bộ anh là con người hay là con heo or heo tiến hóa lên người. J mà giấc ngủ ngàn vàng chứ anh có tin tôi cho anh giấc ngủ ngàn thu ko hả!-Mi tuôn 1 tràng làm Minh cứng họng:
-Cô… cô…. Cô…
-Cô j mà cô. Cháu h mới bít đánh vần ak?-Mi đc thế càng chọc tức Minh. Minh tức quá ko làm j đc bèn đập bàn đạp ghế (ui khổ thân cái bàn ghế quá!). Duy lần đầu thấy minh cãi thua ai(trừ hắn) thj lấy làm khoái chí lắm rùi cùng Trâm cười ha hả. Vô tình 2 ánh mắt chạm nhau, 2 khuôn mặt đỏ ửng, 2 ng quay 2 phía khác nhau cười thầm ( Hình như hơi nhìu 2 nhỉ ).
Nhỏ Tố Uyên ko thấy nó đâu thj vác cặp ra chỗ hắn ngồi, nhưng chưa kịp đặt cặp xuống thj :
-Cút-ngay-lập-tức!-Giọng nói hắn vang lên cùng vs sự lạnh lùng. Tố Uyên lần đầu tiên thấy hắn như z thj hơi run sợ quay bước đi, tay nắm thật chặt.
Hắn cúng ko hiểu sao hắn lại như z nữa. Hắn cảm thấy khó chịu khi nó ko thèm để ý đến hắn. “Ko lẽ mink thick Khánh Linh! Ko thể nào ! Việt Anh mày bị điên rùi!Suy nghĩ vớ vẩn j z”-Suy nghĩ trong đầu hắn lóe lên rùi lại tự chấn an bản thân mink.
/70
|