Chinh Phục Vợ Yêu

Chương 27 - Đêm Trầm Mê

/156


Mộ Thiên Thanh vừa khó chịu vừa khao khát chờ mong, tâm lý mâu thuẫn khiến cô không thể suy nghĩ được điều gì.

Môi hôn ướt át của Lãnh Tĩnh Hàn dừng trên cần cổ trắng mịn của Mộ Thiên Thanh, ngón tay thon dài trêu chọc đỉnh núi tuyết mềm mại của cô, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng qua chút thâm ý.

Ưm.... Mộ Thiên Thanh khó kìm lòng nổi thốt ra tiếng rên rỉ mờ ám, cô nhắm hai mắt, cắn chặt răng, sợ âm thanh này sẽ nhảy ra lần nữa.

Lãnh Tĩnh Hàn khẽ chau mày, ánh mắt anh thâm thúy nhìn cô gái đang chịu đựng, giọng nói trầm thấp mị hoặc mang theo dụ ngọt: Cô cứ nhịn như vậy sẽ đau đấy...

Dưới cái vuốt ve âu yếm của anh, cơ thể Mộ Thiên Thanh càng kích động run dữ dội hơn. Cơn khô nóng thoáng hạ nhiệt liền đưa tới sự khao khát tiềm tàng. Tuy rằng cô biết rõ mình bị trúng thuốc, nhưng vẫn xấu hổ kinh khủng.

Lãnh Tĩnh Hàn càng hôn càng sâu, anh bá đạo cạy mở hàm răng ngoan cố kia, lưỡi linh hoạt liền xâm chiếm lãnh địa trong miệng Mộ Thiên Thanh, anh tham lam hút lấy ngọt ngào cho đến khi cô không thể thở và suýt ngất đến nơi...

Thân thể truyền đến cơn tê dại và rung động khiến Mộ Thiên Thanh dần dần không giữ được kiên trì, dục vọng nguyên thủy bất giác càng lúc càng trở nên rõ ràng ở dưới thân Lãnh Tĩnh Hàn.

Lãnh Tĩnh Hàn cảm nhận cô đã mất ý thức, nụ hôn bắt đầu trượt một đường đi xuống, chạy qua xương quai mảnh khảnh, sau đó ngậm lấy một bên mềm mại....

Đỉnh núi tuyết còn lại bắt đầu săn cứng trong lòng bàn tay anh. Bàn tay kia nhẹ nhàng lướt vùng bụng bằng phẳng, lòng bàn tay có vết chai như cây quạt lông vũ, lướt đến chỗ nào là tê dại chỗ đó…

Lãnh Tĩnh Hàn quả là cao thủ, ý thức của Mộ Thiên Thanh rốt cuộc cũng sụp đổ. Khi tay anh lướt xuống mê thất, cô ngất đi vì... mất máu mũi quá nhiều.

Lãnh Tĩnh Hàn vùi đầu trong cổ Mộ Thiên Thanh, bên tai truyền đến tiếng cô hô hấp dần dần bình ổn, anh mới chậm rãi nhổm dậy, cúi xuống nửa người, ánh mắt thâm thúy nhìn sắc mặt ửng đỏ của cô gái, mày kiếm gắt gao nhíu lại.

Ánh mắt Lãnh Tĩnh Hàn trở nên u ám, thái dương giật giật, môi mỏng khẽ mím, đáy mắt có cố nén lửa dục. Hóa ra anh vẫn lựa chọn không ăn cô...

Lãnh Tĩnh Hàn đứng dậy, thuận thế lấy chăn trùm lên người Mộ Thiên Thanh, che đi cơ thể ửng đỏ của cô.

Anh ngồi trên giường, vừa quan sát tác dụng thuốc dần dần tan đi, cô gái mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần chìm vào mê man. Mắt ưng từ từ nheo lại, thoáng qua một tia lạnh lẽo.

Cầm di động, Lãnh Tĩnh Hàn đạm mạc làm một cuộc gọi, suy nghĩ một lúc, đối phương mới tiếp máy, Lão đại!

Ai làm? Giọng Lãnh Tĩnh Hàn thờ ơ nghe không ra chút tình cảm nào.

Tên bartender hạ thuốc, thuốc cũng là loại quán bar thường dùng 'Một đêm mê tình'. Người thì đã bị bắt, nhưng nhất quyết không chịu hé răng! Trong điện thoại, truyền đến giọng lưu manh của Tiểu Ngũ.

Đáy mắt Lãnh Tĩnh Hàn càng thêm lạnh lẽo.

Tiểu Ngũ ở đầu dây bên kia cũng có thể cảm nhận được luồng khí lạnh trên người Lãnh Tĩnh Hàn, âm thầm nhếch mép, đá tên pha chế đã bị vả hai bên mặt đến độ bầm tím sưng chù vù qua một bên, rồi nói tiếp: Là địa bàn Hồng môn, cũng không ngoại trừ trường hợp bọn họ nhìn cảnh sát Mộ không vừa mắt, dù sao...

Tiểu Ngũ không đoán được tâm tư của Lãnh Tĩnh Hàn, ấp úng nói: Dù sao, trong toàn khu vực, người cô ấy đắc tội cũng không ít, chỉ cần cô ấy có hành động, tất nhiên sẽ không bỏ qua, nhiều người bị cô ấy cho ăn thiệt mà...

Nói xong lời cuối, giọng Tiểu Ngũ nhỏ dần đều. Không biết vì sao, tuy Lãnh Tĩnh Hàn cũng không nói tiếng nào, thế nhưng lại làm cho trong lòng cậu ta giật thót một cái.

/156

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status