Tại công ty Lusitanians trên tầng cao nhất.
PHANH! Tiếng cửa đóng lại một cách nặng nề cho thấy chủ nhân đang áp lực lửa giận của mình.
A đau đau....Hàn ca ca! Ngươi... ngươi làm gì? Buông tay! kiều mỵ tiếng kêu hoảng sợ vang khắp phòng, tiếng nói dễ nghe làm người ta khẳng định là một cái thập phần xinh đẹp cô nương.
Ngôn Hàn, chủ tịch công ty Lusitanians là một người đàn ông độc thân hoàng kim có vô số nữ nhân mơ ước. Là một người nắm nắm giữ tài sản đứng đầu Hoa Hạ thì có xấu đến đâu cũng có nữ nhân tham tiền kẻ này đẩy ngã kẻ sau tiến lên. Mà đặc biệt vị chủ tịch Ngôn Hàn này cực kỳ tuấn mỹ, các ngươi nói xem, vừa mỹ, vừa có tiền, mà vừa giữ mình trong sạch thì không ai bị mê đảo?
Cho dù một lần được lên giường hắn chết cũng cam nguyện!
Giờ khắc này, Ngôn Hàn đang tràn ngập lửa giận lôi kéo tay một nữ nhân xả đến sô pha.
Nữ nhân bị hắn quăng tới sô pha đúng là Tuyết Ngọc Băng, nàng chỉ mới chuyển tới sát vách biệt thự nhà hắn một tháng. Cũng chính là người hắn muốn theo đuổi từ cái nhìn đầu tiên.
Tuyết Ngọc Băng là một tiểu nữ nhân vô cùng kiều mỵ xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn trắng nõn nõn, đôi mắt to tròn loli thanh thần hơi chớp chớp, chiếc mũi nhỏ xinh cùng với đôi môi đỏ mọng hoàn hảo.
Ngũ quan vô cùng tinh xảo!
Dáng người mét sáu hai nhỏ bé nhưng đường cong phập phồng hoàn mỹ vô cùng. Chỉ muốn làm cho người ta phác gục!!!
Ha hả~ Ngọc Băng ngươi dám có nam nhân khác ngoài ta ra sao? Ngôn Hàn tháo chiếc cà vatjra khỏi cổ, ném chiếc áo vest màu đen xuống dưới thềm rồi đi gần lại Tuyết Ngọc Băng đang cuộn mình trên sô pha.
A! Hàn ca ca, ngươi.... ngươi làm gì? nhìn người đàn ông chứa đầy lửa giận nguy hiểm tiến gần thì Ngọc Băng sợ hãi đứng lên vội vàng muốn chạy trốn!
Làm gì...? Đương nhiên là làm ngươi a! Ngôn Hàn dễ dàng kéo tay tiểu nữ nhân đang muốn chạy trốn xả lại trên sô pha, sau đó thân mình cao lớn nặng nề đè ép lên.
Ngươi biết không, lần đầu thấy ngươi ta chỉ muốn hung hăng thao ngươi...
Thao đến ngươi ở ta dưới thân cầu xin tha thứ mới dừng!!! nóng bỏng tiếng nói đầy nguy hiểm tiến gần sát bên tai nàng, sau đó mút lấy vành tai trắng nõn lên.
Ngươi.... ngươi biến thái! hơi thở đầy áp lực tình dục nặng nề bên tai làm thân mình Tuyết Ngọc Băng tê dại mềm nhũn xuống dưới.
Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là biến thái! nói sau đó nhắm ngay đôi môi đỏ mọng cuồng nhiệt hôn lên gặm cắn như muốn nuốt luôn cả đôi môi.
Khẽ cắn chặt ráng không cho ác sói thực hiện được ý đồ. Nhưng nam nhân trên người cũng không vội, bàn tay nóng rực theo cổ đi xuống đến ngực dừng lại, rồi bắt đầu đè nén đi lên.
“Ân ~” một tiếng kiều mị thanh âm từ Chu Mẫn trong miệng tràn ra, Tuyết Ngọc Băng lập tức nổi da gà một thân, này tuyệt không phải chính nàng thanh âm!
Nhân cơ hội, Ngôn Hàn vội vàng đưa lưỡi vào miệng Ngọc Băng càng quét khắp nơi. Đến khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ rực động tình, đôi mắt chứa đầy nước mắt ủy khuất, đôi môi sưng đỏ nhếch lên thở phì phò mới bỏ qua.
Sau đó nóng rực hơi thở không ngừng cọ xát bên cổ Ngọc Băng, lúc này nàng đã mềm nhũn như bãi nước nằm dưới thân hắn, mặc hắn muốn làm gì làm!
'Xé kéo' một tiếng, chiếc váy liền áo màu xanh lam của nàng bị hắn một xả tả tơi rơi xuống. Bên trong là chiếc nịt ngực màu đen làm nổi bật làm da trắng sữa nõn nà lên.
Thật đẹp... khàn khàn tiếng nói trầm thấp áp lực khen ngợi. Ánh mắt nguy hiểm nheo lại, tiếp đó là tháo quăng chiếc nịt ngực ra một bên, bàn tay gân xanh không chút do dự phủ lên đôi thỏ tuyết trắng nặn vô số hình thù. Bên kia thì bị hắn hôn gặm trải đầy dâu tây dấu vết.
A ân Hàn ca ca a~! Ngươi... ân... ngươi...a ... dừng .... a.... lại ân~
----------------------------
Truyện ta tự viết nên đầy thiếu sót, mong mọi người thông cảm.
Mong mọi người ủng hộ ta nha~~
PHANH! Tiếng cửa đóng lại một cách nặng nề cho thấy chủ nhân đang áp lực lửa giận của mình.
A đau đau....Hàn ca ca! Ngươi... ngươi làm gì? Buông tay! kiều mỵ tiếng kêu hoảng sợ vang khắp phòng, tiếng nói dễ nghe làm người ta khẳng định là một cái thập phần xinh đẹp cô nương.
Ngôn Hàn, chủ tịch công ty Lusitanians là một người đàn ông độc thân hoàng kim có vô số nữ nhân mơ ước. Là một người nắm nắm giữ tài sản đứng đầu Hoa Hạ thì có xấu đến đâu cũng có nữ nhân tham tiền kẻ này đẩy ngã kẻ sau tiến lên. Mà đặc biệt vị chủ tịch Ngôn Hàn này cực kỳ tuấn mỹ, các ngươi nói xem, vừa mỹ, vừa có tiền, mà vừa giữ mình trong sạch thì không ai bị mê đảo?
Cho dù một lần được lên giường hắn chết cũng cam nguyện!
Giờ khắc này, Ngôn Hàn đang tràn ngập lửa giận lôi kéo tay một nữ nhân xả đến sô pha.
Nữ nhân bị hắn quăng tới sô pha đúng là Tuyết Ngọc Băng, nàng chỉ mới chuyển tới sát vách biệt thự nhà hắn một tháng. Cũng chính là người hắn muốn theo đuổi từ cái nhìn đầu tiên.
Tuyết Ngọc Băng là một tiểu nữ nhân vô cùng kiều mỵ xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn trắng nõn nõn, đôi mắt to tròn loli thanh thần hơi chớp chớp, chiếc mũi nhỏ xinh cùng với đôi môi đỏ mọng hoàn hảo.
Ngũ quan vô cùng tinh xảo!
Dáng người mét sáu hai nhỏ bé nhưng đường cong phập phồng hoàn mỹ vô cùng. Chỉ muốn làm cho người ta phác gục!!!
Ha hả~ Ngọc Băng ngươi dám có nam nhân khác ngoài ta ra sao? Ngôn Hàn tháo chiếc cà vatjra khỏi cổ, ném chiếc áo vest màu đen xuống dưới thềm rồi đi gần lại Tuyết Ngọc Băng đang cuộn mình trên sô pha.
A! Hàn ca ca, ngươi.... ngươi làm gì? nhìn người đàn ông chứa đầy lửa giận nguy hiểm tiến gần thì Ngọc Băng sợ hãi đứng lên vội vàng muốn chạy trốn!
Làm gì...? Đương nhiên là làm ngươi a! Ngôn Hàn dễ dàng kéo tay tiểu nữ nhân đang muốn chạy trốn xả lại trên sô pha, sau đó thân mình cao lớn nặng nề đè ép lên.
Ngươi biết không, lần đầu thấy ngươi ta chỉ muốn hung hăng thao ngươi...
Thao đến ngươi ở ta dưới thân cầu xin tha thứ mới dừng!!! nóng bỏng tiếng nói đầy nguy hiểm tiến gần sát bên tai nàng, sau đó mút lấy vành tai trắng nõn lên.
Ngươi.... ngươi biến thái! hơi thở đầy áp lực tình dục nặng nề bên tai làm thân mình Tuyết Ngọc Băng tê dại mềm nhũn xuống dưới.
Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là biến thái! nói sau đó nhắm ngay đôi môi đỏ mọng cuồng nhiệt hôn lên gặm cắn như muốn nuốt luôn cả đôi môi.
Khẽ cắn chặt ráng không cho ác sói thực hiện được ý đồ. Nhưng nam nhân trên người cũng không vội, bàn tay nóng rực theo cổ đi xuống đến ngực dừng lại, rồi bắt đầu đè nén đi lên.
“Ân ~” một tiếng kiều mị thanh âm từ Chu Mẫn trong miệng tràn ra, Tuyết Ngọc Băng lập tức nổi da gà một thân, này tuyệt không phải chính nàng thanh âm!
Nhân cơ hội, Ngôn Hàn vội vàng đưa lưỡi vào miệng Ngọc Băng càng quét khắp nơi. Đến khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ rực động tình, đôi mắt chứa đầy nước mắt ủy khuất, đôi môi sưng đỏ nhếch lên thở phì phò mới bỏ qua.
Sau đó nóng rực hơi thở không ngừng cọ xát bên cổ Ngọc Băng, lúc này nàng đã mềm nhũn như bãi nước nằm dưới thân hắn, mặc hắn muốn làm gì làm!
'Xé kéo' một tiếng, chiếc váy liền áo màu xanh lam của nàng bị hắn một xả tả tơi rơi xuống. Bên trong là chiếc nịt ngực màu đen làm nổi bật làm da trắng sữa nõn nà lên.
Thật đẹp... khàn khàn tiếng nói trầm thấp áp lực khen ngợi. Ánh mắt nguy hiểm nheo lại, tiếp đó là tháo quăng chiếc nịt ngực ra một bên, bàn tay gân xanh không chút do dự phủ lên đôi thỏ tuyết trắng nặn vô số hình thù. Bên kia thì bị hắn hôn gặm trải đầy dâu tây dấu vết.
A ân Hàn ca ca a~! Ngươi... ân... ngươi...a ... dừng .... a.... lại ân~
----------------------------
Truyện ta tự viết nên đầy thiếu sót, mong mọi người thông cảm.
Mong mọi người ủng hộ ta nha~~
/13
|