Oa~ thật đúng là hoàng cung là nơi xa hoa nhất mà! Đẹp thật! Kiều Loan đi theo sau đoàn người thái giám khen ngợi, cái đầu nhỏ nhìn bên này rồi nhìn sang bên khác.
Đúng như lời đồn đãi, không nơi nào nhiều vàng như nơi này, xem xem mấy tấm bảng ghi tên cung kia kìa, toàn bộ chữ cái đều được làm bằng vàng nguyên chất. Hay là nàng thử tháo chữ ra trộm nhỉ? Chắc là không có gì đâu ha?
Trước mặt Kiều Loan là một sảnh rộng lớn, mức tối đa của nó có lẽ là vài ngàn người, hai bên cung thành là sáu hộ vệ tinh anh sắc mặt nghiêm chỉnh trông coi. Xung quanh luôn có lính hộ vệ đi tuần tra, hai hai hai không khí trang nghiêm ghê! Mà đây là hoàng cung mà, tất nhiên là phải nghiêm túc trông mọi công việc rồi.
Nhìn các tòa nhà trang trí xây dựng bằng các loại ghỗ hay hoa quý trông vô cùng lộng lẫy, nhìn cảnh vật xung quanh không khó nhận ra vị hôn đế Đông Phương gì gì đó rất có tính hưởng thụ rồi!
Thái giám đi gì mà nhanh thế chứ! Đau hết cả chân ngọc của nàng... Sau khi đánh giá xung quanh xong, Kiều Loan xụ mặt lầm thầm trong miệng kêu rên. Bộ thái giám ai cũng đi nhanh vậy hết sao? Mệt chết nàng!
Đoàn người thái giám đi qua tòa điện chính, sau đó vòng qua ngự hoa viên và dừng lại ở một căn phòng khá lớn, ở đó có rất nhiều nô tỳ ra vào...
Bây giờ ngươi vào bên trong tắm rửa tẩy hết bùn đen trên mặt đi, sau đó ta sẽ trực tiếp kiểm tra ngươi... Vị thám giám mặc bộ y phục xanh đậm cầm đầu quay lại hiền lành nói.
Kiều Loan biết là nói mình nên vội cúi đầu quy củ khom lưng buồn buồn nói Vâng thưa đại nhân.
Ngươi cứ gọi ta là Vương công công là được rồi. Ngươi tên là gì?
Dạ Vương công công, nô tỳ tên là Kiều Loan.
Ân, ngươi đi tắm đi. Tiểu Hoa Tử, ngươi đi dắt Kiều Loan đi Nói, Vương công công quay sang nói nói tên công công bên cạnh.
Vâng thưa Vương công công. Tiểu Hoa Tử cung kính nói, sau đó dắt Kiều Loan đi vô phòng tắm trước con mắt kinh ngạc tò mò của các nô tỳ khác.
Hoa Tử ca ca, ngươi dắt ta đến đây được rồi, ta sẽ tự đi vào bên trong. Hắc hắc, tên nghe nhiều buồn cười. Tiểu Hoa Tử Tiểu Hoa Tử, đúng là thái giám, mà trông khuôn mặt trắng trắng còn trẻ con phì nhìn đáng yêu làm sao.
Được, ta ở bên ngoài cửa đợi ngươi. Khá bất ngờ khi tên của mình có người kêu thân mật như vậy, nó không gây phản cảm mà cảm thấy thích thích.
Đi vào bên trong, cởi từng chiếc áo rách rách lấm lét ra khỏi thân mình, nếu có người nhìn thấy sẽ kinh ngạc lên tiếng.
Thân hình đường gợi cảm mê người, trước kiều sau đột, vòng eo nhỏ nhắn, cặp chân thon dài, dáng người nhỏ xinh. Làn da thì trắng nõn mềm mại như sữa tươi, đúng là vưu vật hấp dẫn người yêu tinh!
Làm người lạ là thân hình nhân gian hiếm có như thế nhưng đối lập hoàn toàn với khuôn mặt, thật không khớp nhau.
Khuôn mặt nhỏ nhưng dính đầy bùn đất đen ngâm khó nhận ra được ngũ quan vốn có, mái tóc rối loạn xỏa tự do. Trên khuôn mặt lại có một vết sẹo to, nhìn thật phần ghê người, xấu xí!
Đúng là Kiều Loan nàng đã làm cho dung mạo của bản thân khác hoàn toàn. Nàng biết khuôn mặt nàng rất rất xinh đẹp và đáng gây chú ý, sợ phiền phức nên nàng đã cố ý dùng các dược liệu bằng để dịch dung. Lần này cũng là nàng trốn khỏi nhà bỏ đi chơi nên không thể để lộ cho ai biết được.
Nhẹ bước vào bồn nước ấm, ngâm mình trong nước làm nàng thoải mái khẽ nhắm mắt. Lấy chiếc khăn lau nhẹ bùn đất trên mặt, giờ người ta không thấy bùn đất nữa mà là vết sẹo dữ tợn trên khuôn mặt ngâm đen, ngũ quan thanh tú cũng bị mờ nhạt đi...
Đợi Kiều Loan mặc y phục nô tỳ màu hồng nhạt đi ra, nàng cùng Tiểu Hoa Tử đi tới chỗ Vương công công để kiểm tra.
Kiểm tra nô tỳ đơn giản hơn nhiều so với kiểm tra tú nữ, vì tú nữ phải cởi hết quần áo mặc trên người để kiểm tra xem có vết sẹo nào trên mặt không, có còn là xử nữ không, thi cầm kỳ thi họa....tất cả mọi thứ. Còn cung nữ nô tỳ thì khác, chỉ kiểm tra độ tinh tế hiểu biết quy củ xử xự, thế là kết thúc.
Kiều Loan nhẹ nhàng kiểm tra xong, nàng bị phân làm cung nữ ở Càn Thanh cung, cũng chính tẩm cung của đương kim hoàng thượng.
Vì các cung nữ nô tỳ ở Càn Thanh cung luôn cố câu dẫn quyến rũ hoàng thượng, sự việc đã không thành khiến long nhan nổi giận táo bạo ban cái chết. Chính vì thế là việc lựa chọn cung nữ ở tẩm cung hoàng thượng kĩ càng một chút.
Vương công công gật đầu hài lòng khi cho Kiều Loan tới làm cung nữ ở Càn Thanh cung, nhìn khuôn mặt tay chân đen ngâm, khuôn mặt thanh tú có vết sẹo xấu xí thế kia sẽ không dám làm điều gì. Đôi mắt trong thành thật, hiểu quy củ chắc sẽ không gây ra chuyện gì, sẽ không có lá gan đi câu dẫn hoàng thượng!
Không lâu sau đó Vương công công hối hận khi quyết định sai lầm của mình vào hôm nay.
Bước chân nhẹ nhàng, tư thế đi thẳng nghiêm chỉnh, đôi mắt liếc nhìn trước nhìn sau, bộ dáng muốn nhìn ngắm hết cảnh vật con đường mình đi qua.
Trên mặt thì vô biểu tình nhưng trong lòng thì xoay chuyển ngàn hồi, đã vào cung được rồi thì nàng phải trang cho giống vào chứ, đâu thể thấy cái gì cũng tò mò chạy qua chạy lại xem như còn ở gia chứ.╮(╯▽╰)╭
Đi được đoạn đường thì trước mắt nàng là một tòa điện to lớn, ở phía trước có một tấm bảng ghi chữ Càn Thanh cung bằng vàng tỏa sáng lấp lánh, trên mái ngói màu đỏ rực, bên ngoài có rất nhiều hoa mẫu đơn.
Mở cửa đi vào bên trong, đã sớm nhìn quen như Kiều Loan mà phải kinh ngạc nhìn vật dụng tinh xảo bài trí khắp nơi, hản là rất quý giá.
Gần bên giường có một ly hương lớn, hương thơm mùi thơm nhẹ nhẹ tỏa ra làm căn phòng thêm huyền ảo.
Nhiệm vụ của một cung nữ như nàng tại đây là quét tước, lo ngự thiện rót trà cho hoàng thượng.
Haizzz.... có bao giờ nàng đụng vô làm mấy thứ này đâu chứ, rõ khổ mà.T__T
Đầu nhỏ khẽ ngó dò xung quanh, xác định là không có ai sau, Kiều Loan tung tăng chạy đến chiếc giường trước mặt kia, sau đó đá đôi hài ra khỏi chân. Khẽ nằm xuống, đôi tay còn nhiệt tình lấy tấm chăn đắp lên mình, đôi mắt nhắm lại để ngủ.
Cả ngày nàng phải ngồi trên phố, sau đi vào cung tắm rửa rồi kiểm tra, lúc sau bị tống đến đây luôn, không nghỉ ngơi chút nào thì làm sao nàng không mệt mỏi buồn ngủ được!
Cộng thêm cái ly hương tỏa hương thơm làm người ta muốn ngủ thì sao nàng có thể cưỡng lại cơn buồn ngủ.
Nàng quyết định tạm mượn cái giường êm mềm này chộp mắt trong chốc lát. Khi nào hoàng đế trở lại thì nàng sẽ dậy liền, nàng hứa!
Nghe tên hoàng đế đó chán ghét nữ nhân như vậy mà hắn trở lại mà nàng còn say giấc trên chiếc giường của hắn thì chết chắc. Vì mạng nhỏ của mình, nàng phải cẩn thận mới được, không thể vì ham chơi trốn nhà, ham ngủ mà bị chết được.
Một canh giờ sau,
Kiều Loan mơ màng mở đôi mắt ra, sau giật mình vội ngồi dậy mang hài vào chân bước khỏi giường. Nàng cũng không quên chỉnh sửa chăn màn lại, đùa chứ đây là long giường của hoàng thượng, nàng đã trộm lên nằm ngủ xong mà không xếp gọn lại đợi chết à.
Cũng may là canh giờ còn sớm nên hoàng thượng ở thư phòng để phê duyệt tấu chương. Nếu hoàng thượng trở về tẩm cung nghỉ ngơi mà thấy nàng nằm ngủ thì chắc chắn sẽ bị xử trảm!
Kẽo kẹt.....
Trong lúc Kiều Loan đang cấm cúi dọn lại chăn màn thì cánh cửa bỗng nhiên mở ra, sau đó là tiếng bước chân nhẹ ổn trọng bước vào.
To gan! Tên cung nữ kia! Ai cho ngươi đụng vào long giường?!? Chưa kịp quay lại nhìn người sau lưng thì Kiều Loan đã bị tiếng rống hỏa bạo làm giật bắn mình.
Ôi mệ ơi! Thần linh ơi! Thật là khủng khiếp!!!
Cố trấn an hoảng sợ trong lòng, Kiều Loan đưa người quay lại nhìn người tức giận trước mắt như muốn phun hỏa đốt trụi nàng....
-----------*****-------
Ta không biết phần này nên viết 1v1 hay NP nhỉ? Aizzzzzz
Truyện tự viết nên còn nhiều sai sót, ta sẽ cố gắng hoàn thiện.
Mong mọi người ủng hộ ta nhiều nhiều nha~~
Hôn❤❤❤
Đúng như lời đồn đãi, không nơi nào nhiều vàng như nơi này, xem xem mấy tấm bảng ghi tên cung kia kìa, toàn bộ chữ cái đều được làm bằng vàng nguyên chất. Hay là nàng thử tháo chữ ra trộm nhỉ? Chắc là không có gì đâu ha?
Trước mặt Kiều Loan là một sảnh rộng lớn, mức tối đa của nó có lẽ là vài ngàn người, hai bên cung thành là sáu hộ vệ tinh anh sắc mặt nghiêm chỉnh trông coi. Xung quanh luôn có lính hộ vệ đi tuần tra, hai hai hai không khí trang nghiêm ghê! Mà đây là hoàng cung mà, tất nhiên là phải nghiêm túc trông mọi công việc rồi.
Nhìn các tòa nhà trang trí xây dựng bằng các loại ghỗ hay hoa quý trông vô cùng lộng lẫy, nhìn cảnh vật xung quanh không khó nhận ra vị hôn đế Đông Phương gì gì đó rất có tính hưởng thụ rồi!
Thái giám đi gì mà nhanh thế chứ! Đau hết cả chân ngọc của nàng... Sau khi đánh giá xung quanh xong, Kiều Loan xụ mặt lầm thầm trong miệng kêu rên. Bộ thái giám ai cũng đi nhanh vậy hết sao? Mệt chết nàng!
Đoàn người thái giám đi qua tòa điện chính, sau đó vòng qua ngự hoa viên và dừng lại ở một căn phòng khá lớn, ở đó có rất nhiều nô tỳ ra vào...
Bây giờ ngươi vào bên trong tắm rửa tẩy hết bùn đen trên mặt đi, sau đó ta sẽ trực tiếp kiểm tra ngươi... Vị thám giám mặc bộ y phục xanh đậm cầm đầu quay lại hiền lành nói.
Kiều Loan biết là nói mình nên vội cúi đầu quy củ khom lưng buồn buồn nói Vâng thưa đại nhân.
Ngươi cứ gọi ta là Vương công công là được rồi. Ngươi tên là gì?
Dạ Vương công công, nô tỳ tên là Kiều Loan.
Ân, ngươi đi tắm đi. Tiểu Hoa Tử, ngươi đi dắt Kiều Loan đi Nói, Vương công công quay sang nói nói tên công công bên cạnh.
Vâng thưa Vương công công. Tiểu Hoa Tử cung kính nói, sau đó dắt Kiều Loan đi vô phòng tắm trước con mắt kinh ngạc tò mò của các nô tỳ khác.
Hoa Tử ca ca, ngươi dắt ta đến đây được rồi, ta sẽ tự đi vào bên trong. Hắc hắc, tên nghe nhiều buồn cười. Tiểu Hoa Tử Tiểu Hoa Tử, đúng là thái giám, mà trông khuôn mặt trắng trắng còn trẻ con phì nhìn đáng yêu làm sao.
Được, ta ở bên ngoài cửa đợi ngươi. Khá bất ngờ khi tên của mình có người kêu thân mật như vậy, nó không gây phản cảm mà cảm thấy thích thích.
Đi vào bên trong, cởi từng chiếc áo rách rách lấm lét ra khỏi thân mình, nếu có người nhìn thấy sẽ kinh ngạc lên tiếng.
Thân hình đường gợi cảm mê người, trước kiều sau đột, vòng eo nhỏ nhắn, cặp chân thon dài, dáng người nhỏ xinh. Làn da thì trắng nõn mềm mại như sữa tươi, đúng là vưu vật hấp dẫn người yêu tinh!
Làm người lạ là thân hình nhân gian hiếm có như thế nhưng đối lập hoàn toàn với khuôn mặt, thật không khớp nhau.
Khuôn mặt nhỏ nhưng dính đầy bùn đất đen ngâm khó nhận ra được ngũ quan vốn có, mái tóc rối loạn xỏa tự do. Trên khuôn mặt lại có một vết sẹo to, nhìn thật phần ghê người, xấu xí!
Đúng là Kiều Loan nàng đã làm cho dung mạo của bản thân khác hoàn toàn. Nàng biết khuôn mặt nàng rất rất xinh đẹp và đáng gây chú ý, sợ phiền phức nên nàng đã cố ý dùng các dược liệu bằng để dịch dung. Lần này cũng là nàng trốn khỏi nhà bỏ đi chơi nên không thể để lộ cho ai biết được.
Nhẹ bước vào bồn nước ấm, ngâm mình trong nước làm nàng thoải mái khẽ nhắm mắt. Lấy chiếc khăn lau nhẹ bùn đất trên mặt, giờ người ta không thấy bùn đất nữa mà là vết sẹo dữ tợn trên khuôn mặt ngâm đen, ngũ quan thanh tú cũng bị mờ nhạt đi...
Đợi Kiều Loan mặc y phục nô tỳ màu hồng nhạt đi ra, nàng cùng Tiểu Hoa Tử đi tới chỗ Vương công công để kiểm tra.
Kiểm tra nô tỳ đơn giản hơn nhiều so với kiểm tra tú nữ, vì tú nữ phải cởi hết quần áo mặc trên người để kiểm tra xem có vết sẹo nào trên mặt không, có còn là xử nữ không, thi cầm kỳ thi họa....tất cả mọi thứ. Còn cung nữ nô tỳ thì khác, chỉ kiểm tra độ tinh tế hiểu biết quy củ xử xự, thế là kết thúc.
Kiều Loan nhẹ nhàng kiểm tra xong, nàng bị phân làm cung nữ ở Càn Thanh cung, cũng chính tẩm cung của đương kim hoàng thượng.
Vì các cung nữ nô tỳ ở Càn Thanh cung luôn cố câu dẫn quyến rũ hoàng thượng, sự việc đã không thành khiến long nhan nổi giận táo bạo ban cái chết. Chính vì thế là việc lựa chọn cung nữ ở tẩm cung hoàng thượng kĩ càng một chút.
Vương công công gật đầu hài lòng khi cho Kiều Loan tới làm cung nữ ở Càn Thanh cung, nhìn khuôn mặt tay chân đen ngâm, khuôn mặt thanh tú có vết sẹo xấu xí thế kia sẽ không dám làm điều gì. Đôi mắt trong thành thật, hiểu quy củ chắc sẽ không gây ra chuyện gì, sẽ không có lá gan đi câu dẫn hoàng thượng!
Không lâu sau đó Vương công công hối hận khi quyết định sai lầm của mình vào hôm nay.
Bước chân nhẹ nhàng, tư thế đi thẳng nghiêm chỉnh, đôi mắt liếc nhìn trước nhìn sau, bộ dáng muốn nhìn ngắm hết cảnh vật con đường mình đi qua.
Trên mặt thì vô biểu tình nhưng trong lòng thì xoay chuyển ngàn hồi, đã vào cung được rồi thì nàng phải trang cho giống vào chứ, đâu thể thấy cái gì cũng tò mò chạy qua chạy lại xem như còn ở gia chứ.╮(╯▽╰)╭
Đi được đoạn đường thì trước mắt nàng là một tòa điện to lớn, ở phía trước có một tấm bảng ghi chữ Càn Thanh cung bằng vàng tỏa sáng lấp lánh, trên mái ngói màu đỏ rực, bên ngoài có rất nhiều hoa mẫu đơn.
Mở cửa đi vào bên trong, đã sớm nhìn quen như Kiều Loan mà phải kinh ngạc nhìn vật dụng tinh xảo bài trí khắp nơi, hản là rất quý giá.
Gần bên giường có một ly hương lớn, hương thơm mùi thơm nhẹ nhẹ tỏa ra làm căn phòng thêm huyền ảo.
Nhiệm vụ của một cung nữ như nàng tại đây là quét tước, lo ngự thiện rót trà cho hoàng thượng.
Haizzz.... có bao giờ nàng đụng vô làm mấy thứ này đâu chứ, rõ khổ mà.T__T
Đầu nhỏ khẽ ngó dò xung quanh, xác định là không có ai sau, Kiều Loan tung tăng chạy đến chiếc giường trước mặt kia, sau đó đá đôi hài ra khỏi chân. Khẽ nằm xuống, đôi tay còn nhiệt tình lấy tấm chăn đắp lên mình, đôi mắt nhắm lại để ngủ.
Cả ngày nàng phải ngồi trên phố, sau đi vào cung tắm rửa rồi kiểm tra, lúc sau bị tống đến đây luôn, không nghỉ ngơi chút nào thì làm sao nàng không mệt mỏi buồn ngủ được!
Cộng thêm cái ly hương tỏa hương thơm làm người ta muốn ngủ thì sao nàng có thể cưỡng lại cơn buồn ngủ.
Nàng quyết định tạm mượn cái giường êm mềm này chộp mắt trong chốc lát. Khi nào hoàng đế trở lại thì nàng sẽ dậy liền, nàng hứa!
Nghe tên hoàng đế đó chán ghét nữ nhân như vậy mà hắn trở lại mà nàng còn say giấc trên chiếc giường của hắn thì chết chắc. Vì mạng nhỏ của mình, nàng phải cẩn thận mới được, không thể vì ham chơi trốn nhà, ham ngủ mà bị chết được.
Một canh giờ sau,
Kiều Loan mơ màng mở đôi mắt ra, sau giật mình vội ngồi dậy mang hài vào chân bước khỏi giường. Nàng cũng không quên chỉnh sửa chăn màn lại, đùa chứ đây là long giường của hoàng thượng, nàng đã trộm lên nằm ngủ xong mà không xếp gọn lại đợi chết à.
Cũng may là canh giờ còn sớm nên hoàng thượng ở thư phòng để phê duyệt tấu chương. Nếu hoàng thượng trở về tẩm cung nghỉ ngơi mà thấy nàng nằm ngủ thì chắc chắn sẽ bị xử trảm!
Kẽo kẹt.....
Trong lúc Kiều Loan đang cấm cúi dọn lại chăn màn thì cánh cửa bỗng nhiên mở ra, sau đó là tiếng bước chân nhẹ ổn trọng bước vào.
To gan! Tên cung nữ kia! Ai cho ngươi đụng vào long giường?!? Chưa kịp quay lại nhìn người sau lưng thì Kiều Loan đã bị tiếng rống hỏa bạo làm giật bắn mình.
Ôi mệ ơi! Thần linh ơi! Thật là khủng khiếp!!!
Cố trấn an hoảng sợ trong lòng, Kiều Loan đưa người quay lại nhìn người tức giận trước mắt như muốn phun hỏa đốt trụi nàng....
-----------*****-------
Ta không biết phần này nên viết 1v1 hay NP nhỉ? Aizzzzzz
Truyện tự viết nên còn nhiều sai sót, ta sẽ cố gắng hoàn thiện.
Mong mọi người ủng hộ ta nhiều nhiều nha~~
Hôn❤❤❤
/13
|