Chọc giận bảo bối: Ông xã, cưng chiều nhẹ một chút
Chương 697: Bốn lần là đủ rồi... Cầu không tặng!
/1296
|
Chương 697: Bốn lần là đủ rồi... Cầu không tặng!
Editor: May
Lần này, Thẩm Chanh xem như cảm nhận được cái gì gọi là tự rước lấy họa rồi!
Ba bộ nội y sexy này, ở dưới sự 'Cưỡng chế và dụ dỗ' của anh, bị cô thay đổi luân phiên.
Mặc mỗi bộ quần áo vào làm một lần, lúc nửa đêm anh lại sờ soạng tới, lại đè cô dưới thân thể đến lần nữa....
Vào đầu buổi tối, cô bị người đàn ông đòi hỏi vô độ nào đó mạnh mẽ muốn bốn lần.
Về phần giống như: Ông xã, nhẹ một chút.... Không cần .... Chậm thôi .... linh tinh, cô đã không nhớ rõ đã kêu bao nhiêu lần rồi.
Cái này cũng chưa tính là gì, bởi vì điểm chết người vẫn còn ở phía sau.
Trời vừa sáng, người đàn ông bên cạnh liền xoay người đè lên thân cô, kiềm chế tay và chân của cô, hôn môi cô.
Thẩm Chanh còn trong lúc mơ mơ màng màng, liền cảm giác được trên thân thể cố thứ gì đó như là đang bị đốt lửa, nóng rực nóng hổi.
Còn cứng ngắc!
"Ưm ...."
Cô hừ nhẹ lên tiếng, trải qua một trận ác chiến tối hôm qua, hiện tại cô đã là tinh lực mệt mỏi, đừng nói là giãy dụa phản kháng, đến cả phát ra âm thanh cũng cực kỳ nhỏ bé.
Thế nhưng Thi Vực cực kỳ giống như dã thú, sau khi nếm được hương vị, mùi vị vào tận xương tủy, liền muốn nuốt con mồi vào bụng.
Nụ hôn của anh rất bá đạo, đầu lưỡi nhanh chóng mà cường ngạnh chui vào trong miệng của cô, kịch liệt mút lấy mỗi một tấc mềm mại trong miệng của cô.
Thẩm Chanh bị anh hôn đến trời đất tối đen, trong nháy mắt ý thức còn sót lại trong suy nghĩ liền bị tước đoạt, thân thể càng mền càng bất lực.
"Ưm ...."
Bên tai vang lên tiếng thở dốc vội vàng của anh, cùng với âm thanh nhỏ vụn không kiềm chế được của mình.
Thi Vực hôn một đường xuống phía dưới, gặm cắn xương đòn vai cô, trực tiếp cắn một loạt dấu ô mai lên trên người trước mặt
"Anh quá hung tàn rồi..."
Vừa có cơ hội thở, Thẩm Chanh liền bắt đầu lên án sự thô bạo của anh.
"Anh đây là hung mãnh." Anh vừa hôn cằm của cô, vừa uốn nắn lời của cô.
"Anh muốn đổi vợ phải không ...."
"Hả?" Anh thở khẽ.
"Nếu hại chết em,ânh có thể tìm niềm vui mới rồi!"
"Hồ đồ." Giọng nói của anh hơi có chút khàn khàn, mang theo một loại cảm giác đầu độc khó diễn tả bằng lời, "Anh thương em còn không kịp, sao đành lòng để cho em chết, làm sao còn đi tìm những người phụ nữ khác chứ?"
"Anh là thương như vậy ư?"
"Anh thương như vậy thì có gì không đúng? Tối hôm qua em ôm anh chặc như vậy, còn không ngừng gọi ông xã. Hơn nữa anh giống như còn nghe em nói 'thoải mái'...." Anh cười trầm thấp, hô hấp vẫn có chút dồn dập: "Một đêm thỏa mãn em bốn lần, tặng em bốn lần, em còn chưa thỏa mãn?"
Thẩm Chanh: "...."
Cô gọi ông xã không sai.
Nhưng, cô thật sự có nói thoải mái ư?
Cô là một phụ nữ rất nghiêm chỉnh, làm sao có thể hư hỏng như vậy!
Thấy cô không nói gì, Thi Vực cúi đầu xuống ngậm lấy vành tai của cô, mờ ám nói: "Hay là em cảm thấy tặng bốn lần quá ít? Nếu cảm thấy ít, em tăng giá, anh có thể tặng em thêm mấy lần."
"Bốn lần là đủ rồi... Cầu không tặng! Cầu không tặng thêm!" Tặng cô bốn lần! Tặng cô thêm mấy lần! Nói đến thật hào phóng ....
Cả đêm ngủ với cô bốn lần, không cảm thấy mắc nợ chút nào, còn giống như là chuyện đương nhiên.
"Như vậy sao được, bảo bối, từ trước đến nay người đàn ông của em nói lời giữ lời. Từng nói mua một tặng một, nhất định phải thực hiện."
"Nhưng là em không có trả tiền! Cho nên vẫn chưa thể coi là một cuộc giao dịch!"
"Không sao, có thể ký sổ."
"...."
Cuối cùng Thẩm Chanh vẫn khó tránh khỏi vận rủi, bị Thi Vực dùng cách thô bạo đơn giản muốn một lần.
Sau khi xong việc, anh ôm cô đi vào phòng tắm, thả vào bồn tắm, nâng mái tóc dài của cô lên nhẹ nhàng ngửi: "Thích người của em, thích thân thể em, thích hương vị của em, thích toàn bộ của em."
/1296
|