Chọc giận bảo bối: Ông xã, cưng chiều nhẹ một chút
Chương 928: Tước thiếu tuổi còn trẻ đã có bản lĩnh như vậy
/1296
|
Chương 928: Tước thiếu tuổi còn trẻ đã có bản lĩnh như vậy
Editor: May
Lúc Tô Trấn Hùng nghe được Thi Ngạo Tước đồng ý gặp, ông còn có chút kinh ngạc, anh rất ít nói chuyện làm ăn hợp tác, nổi tiếng lạnh lùng tàn bạo ở giới kinh doanh, ngay cả thương nhân từng đến phòng làm việc của anh cũng chỉ lác đác vài người.
Tuy rằng Tô Trấn Hùng lén lút không ưa đứa nhỏ chưa tới ba mươi này, nhưng phong cách xử sự cùng khí tràng của Thi Ngạo Tước đều làm cho người ta không khỏi bội phục.
Thi Ngạo Tước ngồi trên ghế sofa gác chân, đốt một điếu thuốc sau đó liền lặng im không nói, trợ lý ở ngay bên cạnh rót nước đốt thuốc cho Tô Trấn Hùng.
Tô Trấn Hùng liếc nhìn đánh giá anh, tuy rằng lúc ở hội trường thường gặp được anh, nhưng hai người đều không có gì quá nhiều trao đổi, có thể nói không có chút giao tình nào.
Lần này Tô Trấn Hùng vốn cũng muốn nắm lấy mảnh đất đó, nhưng do công việc chuẩn bị không đủ, hơn nữa nghe được nhà họ Thi cũng để mắt tới mảnh đất này, chỉ có thể bỏ qua.
"Phòng làm việc của Tước thiếu quả nhiên khí thế." Tô Trấn Hùng ngửa đầu cười, nghĩ đàm phán với người khí thế mạnh mẽ này như thế nào, không thể quá mức nịnh nọt, dù nói thế nào mình cũng là tiền bối.
"Khách sáo." Thi Ngạo Tước đáp trả đơn giản.
"Tước thiếu tuổi còn trẻ đã có bản lãnh như vậy, ba mẹ cậu thật là có phúc khí." Tô Trấn Hùng hít một hơi thuốc, chậm rãi phun ra vòng khói, "Tôi chỉ có hai đứa con gái, còn sầu không tìm được người nối nghiệp đây."
Tô Trấn Hùng tất nhiên biết quan hệ cá nhân của Thi Ngạo Tước và Tống Trí Kha rất tốt, lần này đồng ý gặp mặt với ông, chỉ sợ cũng là nhìn trên mặt mũi Tống Trí Kha.
Ông suy nghĩ khi về nhà lên tiếng chào hỏi với Tống Trí Kha, nói như thế nào đều là con rể của mình, hẳn là có thể dẫn dắt ra một vụ hợp tác.
Thi Ngạo Tước khom người vẫy điếu thuốc vào trong gạt thủy tinh bên cạnh, sau đó không nhanh không chậm nói: "Tô Đổng có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi."
Tô Trấn Hùng nhìn chằm chằm mắt anh, ông nổi tiếng là cáo già ở trên thương trường, cũng là một cao thủ nhìn mặt mà nói chuyện, nhưng từ khi ông vào cửa vẫn dò xét Thi Ngạo Tước, ngược lại hiện tại cũng không thể nhìn ra tâm tư trong lòng Thi Ngạo Tước.
So sánh che dấu và đàm phán, rất hiển nhiên Thi Ngạo Tước là một cao thủ.
"Không nói gạt cậu." Tô Trấn Hùng nghe được anh thẳng thắn kéo ra chủ đề, nên cũng không vòng vo quanh co nữa, "Giữa trưa Tống Trí Kha - con rể tương lai của tôi nói Tước thiếu nắm được mảnh đất thành tay, tôi cảm thấy rất là bội phục, muốn đến lãnh giáo một chút."
Ông ta cố ý kéo Tống Trí Kha ra ngoài, sau đó còn làm sáng tỏ quan hệ của hai người.
Thi Ngạo Tước hơi nheo mắt, nghĩ đến mấy ngày hôm trước Tống Trí Kha còn không ngừng châm chọc cha vợ gian trá giảo hoạt kia, kết quả hôm nay Tô Trấn Hùng liền treo Tống Trí Kha trên bờ môi đến đàm phán với anh, bất giác cảm thấy rất là buồn cười.
"Đâu có." Cho là nhìn trên mặt mũi Tô Cửu Y và Tống Trí Kha, Thi Ngạo Tước hiếm khi khiêm tốn một chút, "Sự tích anh hùng của Tô đổng tôi cũng nghe nói không ít."
Tô Trấn Hùng cười hào phóng: "Tước thiếu cậu nói đùa, tôi đúng là già thật rồi, so ra kém hơn những người trẻ tuổi như cậu và Trí Kha."
Giọng điệu này nói ra miệng đều khiến người ta cảm thấy, ông là đang nhấn mạnh thân phận trường bối của mình.
Thi Ngạo Tước hút một ngụm thuốc, xem ông ta là trưởng bối ngược lại không sai, nhưng là trưởng bối cực kỳ không chịu trách nhiệm.
Từ nhỏ Tô Cửu Y chịu nhiều uất ức như vậy, đều nhờ ông ta ban tặng, nếu như ông ta có thể cho Tô Cửu Y một chút quan tâm và khích lệ, cô sẽ lớn lên tốt hơn bây giờ nhiều.
Hai người nói chuyện về mảnh đất đó thật lâu, nhưng đại đa số đều là Tô Trấn Hùng nói chuyện, Thi Ngạo Tước ở ngay bên cạnh nghe, thỉnh thoảng phát biểu một chút ý kiến của mình, sau đó Tô Trấn Hùng nghĩ một ngụm ăn không hết bàn lớn, cho nên hẹn ngày mai gọi Tống Trí Kha lên, ba người cùng nhau đi đánh golf.
/1296
|