Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Full - ( Trọn bộ 3)
Chương 1004: Một khi đã high thì bay lên nóc nhà mà quẩy luôn!
/2168
|
Ninh Tịch vừa dứt lời, Đường Lãng liền ngệt mặt.
Sau đó, anh ta thấy Ninh Tịch sải bước đi về phía đám thanh niên kia, không nói lời nào đã nắm được tay cô gái trong lòng Trang Vinh Quang và... dùng sức kéo cô gái nép vào lòng mình.
Thấy cô gái trong lòng bị người ta kéo đi, Trang Vinh Quang liền nổi giận: "Cái trò gì thế! Thằng điên này! Mày làm gì thế hả?"
Cô gái bị Ninh Tịch kéo qua đang muốn chửi ầm lên thì vừa nghiêng đầu một cái, cô nàng đã ngây ngẩn cả người…
Dưới ánh trăng, khuôn mặt như yêu nghiệt của chàng trai lại càng thêm yêu mị, sự cuồng vọng và kiêu ngạo ẩn chứa ở đôi lông mày càng tôn lên đôi mắt lạnh lùng phía dưới, như thể hút được hết hồn phách của người ta vây.
"Đẹp… đẹp trai quá…" Người này thật đẹp trai nha ~!
Ninh Tịch ôm lấy người, mặt không chút biểu cảm mở miệng: "Em gái này, anh đây vừa mắt em!"
Khẩu khí vô cùng ngông cuồng!
Cô gái bị ôm tỏ vẻ say mê nhìn Ninh Tịch chằm chằm, chẳng những không có ý muốn giãy ra mà còn suýt nữa thì chủ động trao thân gửi phận cho nữa ấy chứ.
Giọng điệu ngông cuồng của Ninh Tịch cộng với thái độ "tát nước theo mưa" của mỹ nữ khiến Trang Vinh Quang lập tức như bị dẫm phải đuôi: "Cmn! Thằng khốn! Mày muốn chết à?"
Không chỉ có Trang Vinh Quang mà mấy người đi theo cũng tức giận không thôi.
"Thằng nhãi không biết trời cao đất dày này ở đâu ra thế?"
"Bị thần kinh à!"
"Có phải là uống say rồi không?"
"Quan tâm làm khỉ gì! Đánh chết nó đi! Anh em, lên!"
...
10 phút sau, mười mấy thanh niên to mồm lúc nãy giờ đang nằm ngổn ngang đầy đất kêu gào như heo bị chọc tiết.
Đúng là quá mất mặt! Bọn họ nhiều người như vậy mà còn không đánh nổi một người!
Trang Vinh Quang là người thảm nhất, toàn bị Ninh Tịch nhằm mặt mà đánh, đợi đến khi hồi phục hoàn toàn được thì phải ít nhất dăm bữa nửa tháng nữa, thời gian đó thì đừng nghĩ đến chuyện ra khỏi nhà.
Đường Lãng nhìn cảnh này mà nghẹn họng trân trối.
Anh sai rồi, sai thật rồi!
Chắc anh bị điên rồi nên mới nghĩ "thằng nhóc" này muốn hoàn lương!
Một khi đã High thì bay lên nóc nhà mà quẩy luôn!
Trang Vinh Quang ôm lấy khuôn mặt bị đánh sưng như đầu heo: "Thằng khốn nạn, mày là thằng nào! Xưng tên đi! Dám cướp người phụ nữ của tao! Mày chết chắc rồi đó! Mày có biết tao là ai không hả?"
Ninh Tịch ngồi xổm xuống trước mặt Trang Vinh Quang lạnh giọng nói: "Là tên bất tài nhà họ Trang - Trang Vinh Quang! Tao đánh mày đó! Cướp của mày đó, thì sao! Mà về sau, tao cứ gặp mày lần nào là sẽ lại tẩn mày lần đó!"
Tao cứ gặp mày lần nào là sẽ lại tẩn mày lần đó!…
Chẳng hiểu sao Trang Vinh Quang lại cảm thấy giọng điệu này có chút gì đó quen quen, nhưng lúc này lại không nhớ ra được là nghe ở đâu. Không chỉ thế, cái việc cướp phụ nữ xong đánh người này sao mà lại quen thế nhỉ…
Trang Vinh Quang bị đánh đến nỗi váng vất cả đầu óc, cũng chẳng nghĩ được gì nữa mà chỉ giận dữ nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt: "Khốn kiếp! Mày chửi ai bất tài? Mày là thằng chó nào?"
Chẳng lẽ là kẻ thù?
Nhưng cậu ta căn bản là không biết người này!
Tên này lớn lên lại trông yêu nghiệt như thế, nếu là người quen thì chẳng lý nào cậu ta lại không biết cả…
Ninh Tịch đứng thẳng dậy, nhìn xuống cậu ta từ trên cao: "Cậu sẽ biết nhanh thôi!"
...
"Ôi! Anh đẹp trai, chờ em với! Sao anh lại quên mất em rồi!" Thấy Ninh Tịch chuẩn bị đi, cô em dáng người nóng bỏng kia vội vàng đuổi theo.
"Ơ…" Lúc này Ninh Tịch mới nhớ ra tới nhân vật qua đường này, bèn tiện tay đẩy cô nàng qua cho Đường Lãng: "Đồ FA, cho huynh đấy!"
Sau đó nghênh ngang bỏ đi.
Cô nàng kia tức đến nỗi dẫm chân thình thịch, nhác thấy Đường Lãng cũng không tệ lắm. Nhưng mà... sau khi gặp "hàng cao cấp" như thế, lại nhìn phía Đường Lãng thì không tài nào cam lòng nổi, bèn truy hỏi Đường Lãng: "Anh trai này, anh có biết số của cái anh vừa nãy không? Cho em đi được không?"
Đường Lãng: "110!"
Sau đó, anh ta thấy Ninh Tịch sải bước đi về phía đám thanh niên kia, không nói lời nào đã nắm được tay cô gái trong lòng Trang Vinh Quang và... dùng sức kéo cô gái nép vào lòng mình.
Thấy cô gái trong lòng bị người ta kéo đi, Trang Vinh Quang liền nổi giận: "Cái trò gì thế! Thằng điên này! Mày làm gì thế hả?"
Cô gái bị Ninh Tịch kéo qua đang muốn chửi ầm lên thì vừa nghiêng đầu một cái, cô nàng đã ngây ngẩn cả người…
Dưới ánh trăng, khuôn mặt như yêu nghiệt của chàng trai lại càng thêm yêu mị, sự cuồng vọng và kiêu ngạo ẩn chứa ở đôi lông mày càng tôn lên đôi mắt lạnh lùng phía dưới, như thể hút được hết hồn phách của người ta vây.
"Đẹp… đẹp trai quá…" Người này thật đẹp trai nha ~!
Ninh Tịch ôm lấy người, mặt không chút biểu cảm mở miệng: "Em gái này, anh đây vừa mắt em!"
Khẩu khí vô cùng ngông cuồng!
Cô gái bị ôm tỏ vẻ say mê nhìn Ninh Tịch chằm chằm, chẳng những không có ý muốn giãy ra mà còn suýt nữa thì chủ động trao thân gửi phận cho nữa ấy chứ.
Giọng điệu ngông cuồng của Ninh Tịch cộng với thái độ "tát nước theo mưa" của mỹ nữ khiến Trang Vinh Quang lập tức như bị dẫm phải đuôi: "Cmn! Thằng khốn! Mày muốn chết à?"
Không chỉ có Trang Vinh Quang mà mấy người đi theo cũng tức giận không thôi.
"Thằng nhãi không biết trời cao đất dày này ở đâu ra thế?"
"Bị thần kinh à!"
"Có phải là uống say rồi không?"
"Quan tâm làm khỉ gì! Đánh chết nó đi! Anh em, lên!"
...
10 phút sau, mười mấy thanh niên to mồm lúc nãy giờ đang nằm ngổn ngang đầy đất kêu gào như heo bị chọc tiết.
Đúng là quá mất mặt! Bọn họ nhiều người như vậy mà còn không đánh nổi một người!
Trang Vinh Quang là người thảm nhất, toàn bị Ninh Tịch nhằm mặt mà đánh, đợi đến khi hồi phục hoàn toàn được thì phải ít nhất dăm bữa nửa tháng nữa, thời gian đó thì đừng nghĩ đến chuyện ra khỏi nhà.
Đường Lãng nhìn cảnh này mà nghẹn họng trân trối.
Anh sai rồi, sai thật rồi!
Chắc anh bị điên rồi nên mới nghĩ "thằng nhóc" này muốn hoàn lương!
Một khi đã High thì bay lên nóc nhà mà quẩy luôn!
Trang Vinh Quang ôm lấy khuôn mặt bị đánh sưng như đầu heo: "Thằng khốn nạn, mày là thằng nào! Xưng tên đi! Dám cướp người phụ nữ của tao! Mày chết chắc rồi đó! Mày có biết tao là ai không hả?"
Ninh Tịch ngồi xổm xuống trước mặt Trang Vinh Quang lạnh giọng nói: "Là tên bất tài nhà họ Trang - Trang Vinh Quang! Tao đánh mày đó! Cướp của mày đó, thì sao! Mà về sau, tao cứ gặp mày lần nào là sẽ lại tẩn mày lần đó!"
Tao cứ gặp mày lần nào là sẽ lại tẩn mày lần đó!…
Chẳng hiểu sao Trang Vinh Quang lại cảm thấy giọng điệu này có chút gì đó quen quen, nhưng lúc này lại không nhớ ra được là nghe ở đâu. Không chỉ thế, cái việc cướp phụ nữ xong đánh người này sao mà lại quen thế nhỉ…
Trang Vinh Quang bị đánh đến nỗi váng vất cả đầu óc, cũng chẳng nghĩ được gì nữa mà chỉ giận dữ nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt: "Khốn kiếp! Mày chửi ai bất tài? Mày là thằng chó nào?"
Chẳng lẽ là kẻ thù?
Nhưng cậu ta căn bản là không biết người này!
Tên này lớn lên lại trông yêu nghiệt như thế, nếu là người quen thì chẳng lý nào cậu ta lại không biết cả…
Ninh Tịch đứng thẳng dậy, nhìn xuống cậu ta từ trên cao: "Cậu sẽ biết nhanh thôi!"
...
"Ôi! Anh đẹp trai, chờ em với! Sao anh lại quên mất em rồi!" Thấy Ninh Tịch chuẩn bị đi, cô em dáng người nóng bỏng kia vội vàng đuổi theo.
"Ơ…" Lúc này Ninh Tịch mới nhớ ra tới nhân vật qua đường này, bèn tiện tay đẩy cô nàng qua cho Đường Lãng: "Đồ FA, cho huynh đấy!"
Sau đó nghênh ngang bỏ đi.
Cô nàng kia tức đến nỗi dẫm chân thình thịch, nhác thấy Đường Lãng cũng không tệ lắm. Nhưng mà... sau khi gặp "hàng cao cấp" như thế, lại nhìn phía Đường Lãng thì không tài nào cam lòng nổi, bèn truy hỏi Đường Lãng: "Anh trai này, anh có biết số của cái anh vừa nãy không? Cho em đi được không?"
Đường Lãng: "110!"
/2168
|