Một giây sau di động của Trang Vinh Quang rơi đánh "cạch" một tiếng, những đường nứt chằng chịt xuất hiện trên màn hình đen ngòm y như mặt của chủ nhân nó...
Thời gian như thể bị dừng lại, tất cả mọi người đều đứng đó ngẩn ngơ.
Cả sân bắn lớn như vậy lại im lặng tới độ nghe được cả tiếng kim rơi.
Trước mắt mọi người là một cô gái mặc chiếc váy công chúa màu hồng, vòng eo nhỏ nhắn mê người, mái đen dài như thác nước hơi xoăn nhẹ tạo thành một độ cong mềm mại, gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn rực rỡ như bông hoa khoe sắc giữa rừng. Phản chiếu trong đôi mắt ấy như cả một mùa hoa đang nở rộ trong sắc xuân...
Mỹ... mỹ nữ!!!!
Hơn nữa còn là siêu cấp đại mỹ nữ!!!
"Ối giời ơi, thằng nào đạp phải chân tao!"
"Ui da! Thằng nào nhéo mông tao thế hả! Muốn nhéo thì tự đi mà nhéo mình ý!"
"Đừng đẩy đừng đẩy!"
...
Cuối cùng sự yên lặng cũng kết thúc, trong đám người vang lên từng trận xôn xao lẻ tẻ, sau đó mọi người rối rít ủn đẩy nhau nhưng mà ánh mắt vẫn không rời khởi Ninh Tịch nửa centimet.
Tới sân bắn súng này đa phần đều là thanh niên thế nên đôi mắt cũng dường như dính chặt trên người Ninh Tịch....
"Cha mẹ ơi! Chuyện gì đây?"
"Đây... bọn họ là cùng một người hả?"
"Ông đây vẫn luôn nhìn chằm chằm đó! Tuyệt đối không thể đánh tráo!"
"Sao... sao tôi có cảm giác bộ ngực kia... giống hàng thật quá?"
"Một đám ngu đần này! Chúng mày đều là mấy nhãi con chưa trải sự đời thì biết cái khỉ gió gì! Lấy con mắt chuyện nghiệp của tao thì đây vốn là một cô em có được không hả? Hơn nữa còn là một tuyệt sắc đại mỹ nhân! Tên nhãi này, à không đúng, em gái này lúc nãy chỉ giả trai thôi!"
"Ôi đệch! Thật hay giả vậy? Giả trai ý hả?"
Trong lúc mọi người đang xôn xao thì Ninh Tịch đã bước từng bước về phía họ.
Cuối cùng Ninh Tịch dừng bước trước mặt Trang Vinh Quang vẫn đang ngây ra như phỗng, cười hỏi: "Cậu thấy hài lòng chưa?"
Trang Vinh Quang ngây ngô gật gật đầu, một giây sai lại dùng sức mà lắc đầu. Cậu ta giơ ngón tay lên không tin nổi mà chỉ vào Ninh Tịch: "Mày mày mày... mày là con gái?"
Ninh Tịch nhẹ nhàng cười một cái: "Ừ, đúng vậy!"
Tên này lại dám dùng cái thái độ nhẹ nhàng như thế thừa nhận! Không sợ bị người ta đập chết à?
Trang Vinh Quang nuốt một ngụm máu vừa trào đến cổ họng xuống, nội thương rồi: "Mày là con gái! Mày vốn là con gái! Vậy mà mày còn nói cái gì mà mặc đồ nữ chạy ba vòng... mày..."
Mẹ!
Đến tận lúc này Trang Vinh Quang mới biết, cậu ta bị chơi rồi!!!
Nhưng mà càng thảm hơn là, thế quái nào tên này lại là một đại mỹ nữ cơ chứ, làm cậu ta không giận nổi!
Vất vả lắm mới thắng, nhưng thắng kiểu này đúng là khiến người ta không vui nổi!
Không đúng, thắng cái rắm ý, đối phương là một cô gái nha, một cô gái còn lợi hại như vậy. Thân làm một thằng đàn ông có thắng thì có gì mà đắc ý chứ hả!
Trang Vinh Quang cảm thấy bản thân sắp bị tẩu hỏa nhập ma rồi!
"Woa! Tiểu Tịch à, bộ này tớ chưa thấy cậu mặc bao giờ đấy, thật đáng yêu quá! Rất hợp với cậu!" Trang Khả Nhi kéo kéo tay Ninh Tịch, hưng phấn kéo cô quay một vòng.
Phản ứng của Trang Khả Nhi không thể nghi ngờ là lại cắm cho Trang Vinh Quang Thêm một đao, cậu ta ngây người nhìn bà chị của mình: "Chị... chị... chị đã sớm biết?"
Trang Khả Nhi gật đầu: "Ừ, biết lâu rồi!"
"Vậy sao chị không nói cho em!!!" Trang Vinh Quang gần như phát ra tiếng gầm từ linh hồn.
"Em cũng không hỏi mà!"
"..."
Thời gian như thể bị dừng lại, tất cả mọi người đều đứng đó ngẩn ngơ.
Cả sân bắn lớn như vậy lại im lặng tới độ nghe được cả tiếng kim rơi.
Trước mắt mọi người là một cô gái mặc chiếc váy công chúa màu hồng, vòng eo nhỏ nhắn mê người, mái đen dài như thác nước hơi xoăn nhẹ tạo thành một độ cong mềm mại, gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn rực rỡ như bông hoa khoe sắc giữa rừng. Phản chiếu trong đôi mắt ấy như cả một mùa hoa đang nở rộ trong sắc xuân...
Mỹ... mỹ nữ!!!!
Hơn nữa còn là siêu cấp đại mỹ nữ!!!
"Ối giời ơi, thằng nào đạp phải chân tao!"
"Ui da! Thằng nào nhéo mông tao thế hả! Muốn nhéo thì tự đi mà nhéo mình ý!"
"Đừng đẩy đừng đẩy!"
...
Cuối cùng sự yên lặng cũng kết thúc, trong đám người vang lên từng trận xôn xao lẻ tẻ, sau đó mọi người rối rít ủn đẩy nhau nhưng mà ánh mắt vẫn không rời khởi Ninh Tịch nửa centimet.
Tới sân bắn súng này đa phần đều là thanh niên thế nên đôi mắt cũng dường như dính chặt trên người Ninh Tịch....
"Cha mẹ ơi! Chuyện gì đây?"
"Đây... bọn họ là cùng một người hả?"
"Ông đây vẫn luôn nhìn chằm chằm đó! Tuyệt đối không thể đánh tráo!"
"Sao... sao tôi có cảm giác bộ ngực kia... giống hàng thật quá?"
"Một đám ngu đần này! Chúng mày đều là mấy nhãi con chưa trải sự đời thì biết cái khỉ gió gì! Lấy con mắt chuyện nghiệp của tao thì đây vốn là một cô em có được không hả? Hơn nữa còn là một tuyệt sắc đại mỹ nhân! Tên nhãi này, à không đúng, em gái này lúc nãy chỉ giả trai thôi!"
"Ôi đệch! Thật hay giả vậy? Giả trai ý hả?"
Trong lúc mọi người đang xôn xao thì Ninh Tịch đã bước từng bước về phía họ.
Cuối cùng Ninh Tịch dừng bước trước mặt Trang Vinh Quang vẫn đang ngây ra như phỗng, cười hỏi: "Cậu thấy hài lòng chưa?"
Trang Vinh Quang ngây ngô gật gật đầu, một giây sai lại dùng sức mà lắc đầu. Cậu ta giơ ngón tay lên không tin nổi mà chỉ vào Ninh Tịch: "Mày mày mày... mày là con gái?"
Ninh Tịch nhẹ nhàng cười một cái: "Ừ, đúng vậy!"
Tên này lại dám dùng cái thái độ nhẹ nhàng như thế thừa nhận! Không sợ bị người ta đập chết à?
Trang Vinh Quang nuốt một ngụm máu vừa trào đến cổ họng xuống, nội thương rồi: "Mày là con gái! Mày vốn là con gái! Vậy mà mày còn nói cái gì mà mặc đồ nữ chạy ba vòng... mày..."
Mẹ!
Đến tận lúc này Trang Vinh Quang mới biết, cậu ta bị chơi rồi!!!
Nhưng mà càng thảm hơn là, thế quái nào tên này lại là một đại mỹ nữ cơ chứ, làm cậu ta không giận nổi!
Vất vả lắm mới thắng, nhưng thắng kiểu này đúng là khiến người ta không vui nổi!
Không đúng, thắng cái rắm ý, đối phương là một cô gái nha, một cô gái còn lợi hại như vậy. Thân làm một thằng đàn ông có thắng thì có gì mà đắc ý chứ hả!
Trang Vinh Quang cảm thấy bản thân sắp bị tẩu hỏa nhập ma rồi!
"Woa! Tiểu Tịch à, bộ này tớ chưa thấy cậu mặc bao giờ đấy, thật đáng yêu quá! Rất hợp với cậu!" Trang Khả Nhi kéo kéo tay Ninh Tịch, hưng phấn kéo cô quay một vòng.
Phản ứng của Trang Khả Nhi không thể nghi ngờ là lại cắm cho Trang Vinh Quang Thêm một đao, cậu ta ngây người nhìn bà chị của mình: "Chị... chị... chị đã sớm biết?"
Trang Khả Nhi gật đầu: "Ừ, biết lâu rồi!"
"Vậy sao chị không nói cho em!!!" Trang Vinh Quang gần như phát ra tiếng gầm từ linh hồn.
"Em cũng không hỏi mà!"
"..."
/2168
|