Quen tay hay việc thế nên tốc độ của Ninh Tịch rất nhanh, nửa tiếng sau đã từ một cô nàng Tiểu bạch thỏ biến thành nam thần phóng khoáng đẹp trai chết người.
Bộ đồ mà Ninh Tịch chọn chính là trang phục lái xe bằng da màu đen gắn đinh tán, tóc ngắn được vuốt hơi rối.
Trong phim có một đoạn nữ chính lái moto phân khối lớn đi tán gái, lúc đó nam chính cũng mơ hồ phát giác ra được tình cảm khác lạ của mình với nữ chính. Nhìn thấy anh em tốt của mình đi tán gái, thế nên trong lòng nam chính đột nhiên trào lên cảm giác ghen tuông khó chịu, bởi thế mà luôn dằn vặt bản thân, còn cho rằng mình thích đàn ông…
Đây cũng là một trong những cảnh kinh điển trong phim mà các fan yêu thích nhất, luôn được đem ra bàn tán sôi nổi.
Vì cái cảnh này mà Ninh Tịch còn dắt cả bảo bối Tiểu Hắc mà mình đã mất một đống tiền bảo dưỡng cải tiến ra.
"Cưng à, em mặc thế này có được không?" Ninh Tịch hất hất cho tóc mái thêm phần lãng tử, sau đó hỏi Lục Đình Kiêu đang ngồi trên sofa.
Ánh mắt của Lục Đình Kiêu lướt qua người cô gái nhỏ một lượt từ trên xuống dưới: "Được rồi, có máy ảnh chưa?"
Ninh Tịch lắc đầu luôn: "Không cần phiền phức như thế đâu, dùng điện thoại chụp là được rồi, không cần phải nghiêm túc lắm đâu, tùy ý chụp vài cái, như thế mới có cảm giác cuộc sống đời thường chứ! Đợi một tẹo, em sắp một chuỗi hành động, anh xem rồi cứ thế chụp theo nhé."
Lục Đình Kiêu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu sau đó cầm điện thoại lên chuẩn bị chụp.
Ninh Tịch đi ra ngoài cửa, một tay làm tư thế cởi mũ bảo hiểm một tay đẩy cửa ra bước vào. Sau khi đặt mũ bảo hiểm xuống, cô liền mở tủ lạnh lấy một chai nước khoáng ra rồi ngồi xuống ghế.
Nhưng mà khi ngửa đầu lên uống nước, hình như "anh chàng" đã nhận ra có ai đó đang chụp lén mình nên hướng về phía camera nhướng mắt lên, nụ cười nơi khóe môi dần tràn ra.
"Tách" một tiếng, hình ảnh trước mắt thu vào trong điện thoại và cả trong mắt của người đàn ông nữa.
Ninh Tịch đang định tiếp tục thì thấy Lục Đình Kiêu đột nhiên cầm điện thoại đi về phía cô, cô tưởng anh muốn chụp cận cảnh nên mới tiến lại gần như thế, nhưng mà...
Thế này thì… hơi gần quá rồi thì phải?
Một giây sau, anh đã chống tay lên thành ghế rồi cúi xuống vội vã đặt đôi môi lành lạnh lên môi cô.
Hàm răng nhanh chóng bị cạy mở, tiếp sau đó chính là sự xâm lược một cách tùy ý và càng lúc càng nồng nhiệt…
Ninh Tịch chớp chớp mắt không hiểu tình hình sao lại biết thành thế này, ngay sau đó cô cố hết sức để đẩy Lục Đình Kiêu ra: "Này, nhiếp ảnh gia, sao anh chẳng chuyên nghiệp tí nào thế?"
Ánh mắt của người đàn ông càng lúc càng sâu dần, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai cô: "Em quyến rũ anh mà."
Trán Ninh Tịch lập tức hiện lên một đống vạch đen: "Em quyến rũ anh bao giờ chứ?"
Câu trả lời của Lục Đình Kiêu chính là một nụ hôn càng nồng nhiệt hơn nữa, dường đang lên án cô vừa rồi lại quyến rũ mình.
…
Tuy rằng nhiếp ảnh gia này chẳng chuyên nghiệp tý nào lại còn dễ phân tâm, chụp có mấy bức ảnh thôi mà cũng kéo dài hai tiếng đồng hồ mới xong, may mà tố chất của nhiếp ảnh gia này vẫn khá tốt nên kết quả cũng không đến nỗi nào.
Vừa nãy Ninh Tịch có xem qua, chỉ tiện tay ấn ấn vài cái thôi mà tấm nào tấm nấy đều lột tả hết sự đẹp trai của cô.
Cô sắp bị vẻ đẹp trai của chính mình bẻ cong đến nơi rồi. Quả nhiên là Đại ma vương, vừa trêu trọc cô vừa chụp ảnh mà kết quả vẫn hơn cả mong đợi.
Ninh Tịch cực kỳ hài lòng mà lưu toàn bộ những bức ảnh này lại, sau này lúc nào cần thì dùng.
"Anh chụp đẹp quá đi mất! Có bạn trai biết chụp ảnh quả đúng là hạnh phúc mà ~"
Ninh Tịch thơm Đại ma vương một cái, sau đó không biết cô nghĩ gì mà hai mắt sáng rực lên nói: "Đúng rồi, Đình Kiêu, nhân vật Lâm Ngộ của anh cũng rất được yêu thích mà, có rất nhiều fan chạy đến weibo của em hỏi về anh đấy! Anh có suy nghĩ đến việc mở một tài khoản Weibo gì đó không?"
Bộ đồ mà Ninh Tịch chọn chính là trang phục lái xe bằng da màu đen gắn đinh tán, tóc ngắn được vuốt hơi rối.
Trong phim có một đoạn nữ chính lái moto phân khối lớn đi tán gái, lúc đó nam chính cũng mơ hồ phát giác ra được tình cảm khác lạ của mình với nữ chính. Nhìn thấy anh em tốt của mình đi tán gái, thế nên trong lòng nam chính đột nhiên trào lên cảm giác ghen tuông khó chịu, bởi thế mà luôn dằn vặt bản thân, còn cho rằng mình thích đàn ông…
Đây cũng là một trong những cảnh kinh điển trong phim mà các fan yêu thích nhất, luôn được đem ra bàn tán sôi nổi.
Vì cái cảnh này mà Ninh Tịch còn dắt cả bảo bối Tiểu Hắc mà mình đã mất một đống tiền bảo dưỡng cải tiến ra.
"Cưng à, em mặc thế này có được không?" Ninh Tịch hất hất cho tóc mái thêm phần lãng tử, sau đó hỏi Lục Đình Kiêu đang ngồi trên sofa.
Ánh mắt của Lục Đình Kiêu lướt qua người cô gái nhỏ một lượt từ trên xuống dưới: "Được rồi, có máy ảnh chưa?"
Ninh Tịch lắc đầu luôn: "Không cần phiền phức như thế đâu, dùng điện thoại chụp là được rồi, không cần phải nghiêm túc lắm đâu, tùy ý chụp vài cái, như thế mới có cảm giác cuộc sống đời thường chứ! Đợi một tẹo, em sắp một chuỗi hành động, anh xem rồi cứ thế chụp theo nhé."
Lục Đình Kiêu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu sau đó cầm điện thoại lên chuẩn bị chụp.
Ninh Tịch đi ra ngoài cửa, một tay làm tư thế cởi mũ bảo hiểm một tay đẩy cửa ra bước vào. Sau khi đặt mũ bảo hiểm xuống, cô liền mở tủ lạnh lấy một chai nước khoáng ra rồi ngồi xuống ghế.
Nhưng mà khi ngửa đầu lên uống nước, hình như "anh chàng" đã nhận ra có ai đó đang chụp lén mình nên hướng về phía camera nhướng mắt lên, nụ cười nơi khóe môi dần tràn ra.
"Tách" một tiếng, hình ảnh trước mắt thu vào trong điện thoại và cả trong mắt của người đàn ông nữa.
Ninh Tịch đang định tiếp tục thì thấy Lục Đình Kiêu đột nhiên cầm điện thoại đi về phía cô, cô tưởng anh muốn chụp cận cảnh nên mới tiến lại gần như thế, nhưng mà...
Thế này thì… hơi gần quá rồi thì phải?
Một giây sau, anh đã chống tay lên thành ghế rồi cúi xuống vội vã đặt đôi môi lành lạnh lên môi cô.
Hàm răng nhanh chóng bị cạy mở, tiếp sau đó chính là sự xâm lược một cách tùy ý và càng lúc càng nồng nhiệt…
Ninh Tịch chớp chớp mắt không hiểu tình hình sao lại biết thành thế này, ngay sau đó cô cố hết sức để đẩy Lục Đình Kiêu ra: "Này, nhiếp ảnh gia, sao anh chẳng chuyên nghiệp tí nào thế?"
Ánh mắt của người đàn ông càng lúc càng sâu dần, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai cô: "Em quyến rũ anh mà."
Trán Ninh Tịch lập tức hiện lên một đống vạch đen: "Em quyến rũ anh bao giờ chứ?"
Câu trả lời của Lục Đình Kiêu chính là một nụ hôn càng nồng nhiệt hơn nữa, dường đang lên án cô vừa rồi lại quyến rũ mình.
…
Tuy rằng nhiếp ảnh gia này chẳng chuyên nghiệp tý nào lại còn dễ phân tâm, chụp có mấy bức ảnh thôi mà cũng kéo dài hai tiếng đồng hồ mới xong, may mà tố chất của nhiếp ảnh gia này vẫn khá tốt nên kết quả cũng không đến nỗi nào.
Vừa nãy Ninh Tịch có xem qua, chỉ tiện tay ấn ấn vài cái thôi mà tấm nào tấm nấy đều lột tả hết sự đẹp trai của cô.
Cô sắp bị vẻ đẹp trai của chính mình bẻ cong đến nơi rồi. Quả nhiên là Đại ma vương, vừa trêu trọc cô vừa chụp ảnh mà kết quả vẫn hơn cả mong đợi.
Ninh Tịch cực kỳ hài lòng mà lưu toàn bộ những bức ảnh này lại, sau này lúc nào cần thì dùng.
"Anh chụp đẹp quá đi mất! Có bạn trai biết chụp ảnh quả đúng là hạnh phúc mà ~"
Ninh Tịch thơm Đại ma vương một cái, sau đó không biết cô nghĩ gì mà hai mắt sáng rực lên nói: "Đúng rồi, Đình Kiêu, nhân vật Lâm Ngộ của anh cũng rất được yêu thích mà, có rất nhiều fan chạy đến weibo của em hỏi về anh đấy! Anh có suy nghĩ đến việc mở một tài khoản Weibo gì đó không?"
/2168
|