Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Full - ( Trọn bộ 3)
Chương 1268: Là mục tiêu mà ông trời tác hợp
/2168
|
Sau khi điệu nhảy kết thúc, Lục Đình Kiêu phát biểu một đoạn ngắn gọn rồi trả lại sân khấu cho Lục cảnh Lễ và Dịch Húc Đông.
"... Đáng được tuyên dương nhất phải là nhân vật bất ngò nổi tiếng vào tháng trước của công ty chúng ta, Ninh Tịch hoàn toàn xứng danh Hắc Mã1 của làng giải trí..." Lúc Dịch Hức Đông đọc bản tổng kết công việc, trái ngược vối thái độ coi khinh, ghẻ lạnh trong cuộc họp trước, hiện giờ ông ta còn cố ý chỉ đích danh khen ngợi biểu hiện của Ninh Tịch, có thể nói là thay đổi 180 độ.
1 Hắc Mã: ngôn ngữ mạng, ám chỉ những người đột nhiên có thành tích vượt bậc.
Nêu có thể thì ông ta cũng mong Thịnh Thể có thêm vài nghệ sĩ như vậy lắm chứ.
Thịnh Thê mới thành lập không lâu, tuy toàn bộ các nghệ sĩ của công ty đều vô cùng ưu tú, những nghệ sĩ mới có khả năng cũng không ít, doanh thu luôn dẫn đầu các công ty giải trí khác. Thậm chí còn vượt qua Tinh Huy - Người khổng lồ của làng giải trí. Nhưng mà, họ lại vô cùng thiếu những nghệ sĩ có sức ảnh hưởng to lớn cùng với những nghệ sĩ lão làng có tiếng nói.
Tinh Huy là công ty giải trí có lịch sử gần như là lâu đời nhất trong giới nên nghiễm nhiên có chút đức cao vọng trọng. Nhà nhà đều biết Tống Thu Minh, Đinh Sơn, Lưu Nghiên... là những tượng đài của phái thực lực, cho dù những người đã không còn hoạt động trong cái giới này nữa nhưng đều là những chiến công huy hoàng khắc trên bức tường danh vọng của Tinh Huy. Ngay cả những ngôi sao mới nổi Ninh Tuyết Lạc, Lý Nhạc Lăng, Lạc Phàm thực lực cũng không tệ.
Phong Hành thì sở hữu người đoạt 12 giải ảnh hậu Tống Lâm, cùng vài ảnh đế, ảnh hậu khác. Ngay cả người mới vào giới không được mấy năm đã chinh phục cả giởi truyền thông như Mạnh Thi Ý cũng là mầm mống tốt cho giải ảnh hậu.
Mà sau khi Lãnh Man Vân rời khỏi Thịnh Thê thì hiện tại toàn các Tiểu Hoa và Tiểu Thịt Tươi lại chiếm đa số. Khó mà tìm được một cây cao bóng cả nào để có thể chống đỡ hình ảnh của công ty. Trước đây Bạch Lộ cũng bất ngờ giành mấy giải thưòng nhưng đáng tiếc, tất cả đều chỉ là vai nữ phụ xuất sắc.
về Ninh Tịch mà nói thì Dịch Húc Đông cũng không quá coi trọng cô. Chỉ bởi vì cô quá đẹp rất khó để đưa vào con đường hình tượng nữ thần cao quý, nhìn mà xem trong mấy nhân vật đoạt giải ảnh hậu quốc tế hay lăn lộn trên Hollywood có ai đẹp như vậy không. Trái lại gương mặt bình thường một chút lại càng dễ lấy được sự tán thành của giới phê bình điện ảnh. [T R U Y E N F U L L. V N] Mà những diễn viên xinh đẹp muốn được như vậy thì bắt buộc phải tự làm xấu mình đi, cơ mà điều này là vô cùng khó khăn, đây gần như đã thành luật bất thành văn của giới giải trí...
Giống như Tô Dĩ Mạt, chắc chắn sẽ không đóng những vai ảnh hưởng đến hình tượng của mình như vậy thì đến một lúc nào đó sẽ gặp phải điểm dừng không thể tiến bước thêm. Ông ta nhìn trúng Tô Dĩ Mạt vốn dĩ cũng chỉ vì cái danh "Lục Đình Kiêu" sau lưng cô ta mà thôi.
Đêm khuya.
Sau khi lễ kỷ niệm kết thúc, Lục Đình Kiêu với Ninh Tịch người trước kẻ sau cùng trở lại Bạch Kim Đế Cung.
Tiểu biệt thắng tân hôn, lúc ở bữa tiệc cũng phải cố sức nhịn xuống nên Ninh Tịch vừa mới trở về đã bị ôm vào một lòng ngực nóng hổi.
"Tiểu Bảo đã ngủ chưa?"
"Rồi."
"Chuyện nước ngoài đã xử lý xong hết rồi à?" Ninh Tịch có chút đau lòng nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, vừa xuống máy bay đã phải chạy tới bữa tiệc, đoán chừng là anh lại tăng ca để có thể kịp chạy về rồi.
"ừ." Cũng chẳng biết Lục Đình Kiêu có nghe thấy cô nói gì không, hoặc là có nghe nhưng chẳng để trong đầu mà chỉ tập trung rải những nụ hôn ngắn lên đôi mắt đôi môi của cô...
Lúc này Ninh Tịch còn chưa kịp thay đồ, cả người vẫn giữ nguyên bộ dáng nữ vương mạnh mẽ, ấy thế mà lúc trong lòng ngực của anh cô lại đáng yêu đến vậy.
Ninh Tịch bị hôn thì có chút nhột liền cười khẽ một tiêng: "Đúng rồi Lục Đình Kiêu, vừa nãy em đã định hỏi anh là lúc bốc thăm có phải anh bảo cảnh Lễ giở trò đúng không? Là anh ta đổi thành số của em? Hay là chính anh đổi?"
Lục Đình Kiêu rũ mắt nhìn cô một cái: "Không có, chính là em."
"Hửm? Ý vậy là sao?" Ninh Tịch khó hiểu.
Lục Đình Kiêu: "Số anh rút được là số của em."
Ninh Tịch trợn to mắt: "Cái gì! Không thể nào! Thật hay giả vậy?" "Thật."
"Vậy nên ý là bọn anh định táy máy tay chân thật cơ mà không ngờ chính anh lại rút được em? Ah, đúng là định mệnh mà! Anh yêu ơi, hai chúng ta quả nhiên là một đôi được ông trời tác hợp mà!"
"... Đáng được tuyên dương nhất phải là nhân vật bất ngò nổi tiếng vào tháng trước của công ty chúng ta, Ninh Tịch hoàn toàn xứng danh Hắc Mã1 của làng giải trí..." Lúc Dịch Hức Đông đọc bản tổng kết công việc, trái ngược vối thái độ coi khinh, ghẻ lạnh trong cuộc họp trước, hiện giờ ông ta còn cố ý chỉ đích danh khen ngợi biểu hiện của Ninh Tịch, có thể nói là thay đổi 180 độ.
1 Hắc Mã: ngôn ngữ mạng, ám chỉ những người đột nhiên có thành tích vượt bậc.
Nêu có thể thì ông ta cũng mong Thịnh Thể có thêm vài nghệ sĩ như vậy lắm chứ.
Thịnh Thê mới thành lập không lâu, tuy toàn bộ các nghệ sĩ của công ty đều vô cùng ưu tú, những nghệ sĩ mới có khả năng cũng không ít, doanh thu luôn dẫn đầu các công ty giải trí khác. Thậm chí còn vượt qua Tinh Huy - Người khổng lồ của làng giải trí. Nhưng mà, họ lại vô cùng thiếu những nghệ sĩ có sức ảnh hưởng to lớn cùng với những nghệ sĩ lão làng có tiếng nói.
Tinh Huy là công ty giải trí có lịch sử gần như là lâu đời nhất trong giới nên nghiễm nhiên có chút đức cao vọng trọng. Nhà nhà đều biết Tống Thu Minh, Đinh Sơn, Lưu Nghiên... là những tượng đài của phái thực lực, cho dù những người đã không còn hoạt động trong cái giới này nữa nhưng đều là những chiến công huy hoàng khắc trên bức tường danh vọng của Tinh Huy. Ngay cả những ngôi sao mới nổi Ninh Tuyết Lạc, Lý Nhạc Lăng, Lạc Phàm thực lực cũng không tệ.
Phong Hành thì sở hữu người đoạt 12 giải ảnh hậu Tống Lâm, cùng vài ảnh đế, ảnh hậu khác. Ngay cả người mới vào giới không được mấy năm đã chinh phục cả giởi truyền thông như Mạnh Thi Ý cũng là mầm mống tốt cho giải ảnh hậu.
Mà sau khi Lãnh Man Vân rời khỏi Thịnh Thê thì hiện tại toàn các Tiểu Hoa và Tiểu Thịt Tươi lại chiếm đa số. Khó mà tìm được một cây cao bóng cả nào để có thể chống đỡ hình ảnh của công ty. Trước đây Bạch Lộ cũng bất ngờ giành mấy giải thưòng nhưng đáng tiếc, tất cả đều chỉ là vai nữ phụ xuất sắc.
về Ninh Tịch mà nói thì Dịch Húc Đông cũng không quá coi trọng cô. Chỉ bởi vì cô quá đẹp rất khó để đưa vào con đường hình tượng nữ thần cao quý, nhìn mà xem trong mấy nhân vật đoạt giải ảnh hậu quốc tế hay lăn lộn trên Hollywood có ai đẹp như vậy không. Trái lại gương mặt bình thường một chút lại càng dễ lấy được sự tán thành của giới phê bình điện ảnh. [T R U Y E N F U L L. V N] Mà những diễn viên xinh đẹp muốn được như vậy thì bắt buộc phải tự làm xấu mình đi, cơ mà điều này là vô cùng khó khăn, đây gần như đã thành luật bất thành văn của giới giải trí...
Giống như Tô Dĩ Mạt, chắc chắn sẽ không đóng những vai ảnh hưởng đến hình tượng của mình như vậy thì đến một lúc nào đó sẽ gặp phải điểm dừng không thể tiến bước thêm. Ông ta nhìn trúng Tô Dĩ Mạt vốn dĩ cũng chỉ vì cái danh "Lục Đình Kiêu" sau lưng cô ta mà thôi.
Đêm khuya.
Sau khi lễ kỷ niệm kết thúc, Lục Đình Kiêu với Ninh Tịch người trước kẻ sau cùng trở lại Bạch Kim Đế Cung.
Tiểu biệt thắng tân hôn, lúc ở bữa tiệc cũng phải cố sức nhịn xuống nên Ninh Tịch vừa mới trở về đã bị ôm vào một lòng ngực nóng hổi.
"Tiểu Bảo đã ngủ chưa?"
"Rồi."
"Chuyện nước ngoài đã xử lý xong hết rồi à?" Ninh Tịch có chút đau lòng nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, vừa xuống máy bay đã phải chạy tới bữa tiệc, đoán chừng là anh lại tăng ca để có thể kịp chạy về rồi.
"ừ." Cũng chẳng biết Lục Đình Kiêu có nghe thấy cô nói gì không, hoặc là có nghe nhưng chẳng để trong đầu mà chỉ tập trung rải những nụ hôn ngắn lên đôi mắt đôi môi của cô...
Lúc này Ninh Tịch còn chưa kịp thay đồ, cả người vẫn giữ nguyên bộ dáng nữ vương mạnh mẽ, ấy thế mà lúc trong lòng ngực của anh cô lại đáng yêu đến vậy.
Ninh Tịch bị hôn thì có chút nhột liền cười khẽ một tiêng: "Đúng rồi Lục Đình Kiêu, vừa nãy em đã định hỏi anh là lúc bốc thăm có phải anh bảo cảnh Lễ giở trò đúng không? Là anh ta đổi thành số của em? Hay là chính anh đổi?"
Lục Đình Kiêu rũ mắt nhìn cô một cái: "Không có, chính là em."
"Hửm? Ý vậy là sao?" Ninh Tịch khó hiểu.
Lục Đình Kiêu: "Số anh rút được là số của em."
Ninh Tịch trợn to mắt: "Cái gì! Không thể nào! Thật hay giả vậy?" "Thật."
"Vậy nên ý là bọn anh định táy máy tay chân thật cơ mà không ngờ chính anh lại rút được em? Ah, đúng là định mệnh mà! Anh yêu ơi, hai chúng ta quả nhiên là một đôi được ông trời tác hợp mà!"
/2168
|