Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Full - ( Trọn bộ 3)
Chương 2018: Hay cho cái cảnh chó cắn chó
/2168
|
"Ôi mế tôi, đến nước này rồi mà vẫn còn giả vờ được! Quả thật làm tôi được đổi mới cái nhìn đấy!"
"Đúng là không biết xấu hổ! Mất công vừa nãy tôi còn bênh vực cho cô ta đấy, nói rằng cô ta trượng nghĩa! Quả thật là mù đôi mắt chó của tôi rồi! Hàn Tử Huyên cút ra khỏi giới giải trí!"
"Hàn Tử Huyên cút khỏi giới giải trí!"
...
Trước đây Hàn Tử Huyên ngụy trang hoàn mỹ khéo léo bao nhiêu thì giờ khắc này quần chúng phẫn nộ và khiếp sợ bấy nhiêu.
Từng câu từng câu chế giễu, nhạo báng, kêu gào cô ta cút khỏi giới giải trí, những ánh đèn flash cùng những cái mic điên cuồng chĩa về phía cô ta...
Tóc tai Hàn Tử Huyên hiện tại rối bù lên, gương mặt trang điểm tinh xảo nhòe nhoẹt, bộ váy xa hoa lộng lẫy bị chen lấn xô đẩy đến mức nhăn nhăn nhúm nhúm, ngay đến giày cao gót cũng đâu mất một chiếc, miệng cô ta không ngừng lặp đi lặp lại: "Không phải tôi, không phải tôi..."
"Đừng có chen lấn nữa, đừng có chen nữa! Bảo vệ đâu! Các người còn thế nữa chúng tôi sẽ gọi cảnh sát đấy... Aaaa..." Trịnh An Như không biết bị ai đó ném cả chai nước vào đầu mà gào lên đau đớn.
Cả cái hội trường trở nên hỗn loạn.
Bây giờ là thời đại của Internet chứ không phải như trước kia, có chuyện gì lớn xảy ra cũng phải chờ đến ngày hôm sau các tòa soạn tăng ca in báo mới có thể để mọi người biết được.
Những chuyện xảy ra ở hiện trường đã sớm được cánh truyền thông có mặt tung hết lên mạng từ lâu, thậm chí còn trực tiếp phát sóng toàn bộ quá trình đang xảy ra.
Tất cả những sự việc vừa xảy ra vừa rồi, bao gồm cả clip nóng của Hàn Tử Huyên và Dịch Húc Đông hay là cảnh tượng Hàn Tử Huyên đầu bù tóc rối bị người người chửi mắng, lập tức truyền đi khắp các ngóc ngách trên mạng, cả cái mạng xã hội lập tức dậy sóng.
Bên trong phòng ngủ xa hoa của nhà họ Tô.
Ánh sáng từ màn hình laptop hắt lên khuôn mặt đen sì của Ninh Tuyết Lạc, trong đôi mắt của cô ta tràn ngập sự độc ác.
"Đồ ăn hại!!!"
Cô ta đã đưa con dao đến tận tay Hàn Tử Huyên rồi, thế mà con nhỏ ăn hại đó vẫn có thể làm mọi chuyện be bét ra thế này. Nhược điểm quan trọng như thế mà lại để cho Ninh Tịch túm được, đã thế trước đó còn không hay biết gì, đúng là ăn hại!
Đúng lúc này điện thoại của Ninh Tuyết Lạc reo lên, màn hình hiển thị cuộc gọi đến - Trịnh An Như!
Ninh Tuyết Lạc liếc qua một cái, chẳng hề do dự mà tắt luôn.
Cái clip đó bị tung ra ngoài như kia thì lần này Hàn Tử Huyên chắc chắn là xong phim rồi. Thứ rác rưởi đó có giữ lại cũng vô dụng. Dù sao mục đích của cô ta cũng đã đạt được rồi.
Ninh Tuyết Lạc hít một hơi thật sâu, cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại, giọng nói cực kỳ không vui mà nói với người bên kia đầu dây: "Tôi bỏ ra bao nhiêu tiền như thể là để anh đứng xem tuồng à? Đừng quên nhiệm vụ hôm nay của anh! Cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không thể để Ninh Tịch làm lơ chuyện này đi được!"
"Vâng vâng, Ninh tổng, cô cứ yên tâm đi. Ninh Tịch chạy không thoát được đâu, cô chỉ cần đứng xem thôi là được rồi!"
"Tốt nhất là nên như thế!"
...
Trong hội trường của buổi tiệc từ thiện.
Lúc Hàn Tử Huyên và Trịnh An Như bị người người mắng chửi, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nói: "Ha ha! Hay cho cái cảnh chó cắn chó! Ninh Tịch, chẳng lẽ đây chính là cái câu trả lời xác đáng mà cô thề thốt đó sao?"
"Cho dù Hàn Tử Huyên có giết người đốt nhà đi chăng nữa thì cũng có liên can gì đến cô đâu? Chẳng lẽ còn có thể thay đổi được sự thật cô dụ dỗ Tô Diễn, bắt nạt Ninh Tuyết Lạc - một phụ nữ đang mang thai sao?”
Bị tên phóng viên cao gầy đó nhắc nhở, quần chúng đang vây xem lập tức chuyển sự chú ý sang Ninh Tịch.
"Đúng thế đấy! Cái này là sao đây? Tính di chuyển sự chú ý của chúng tôi chắc? Đùa giỡn chúng tôi như mấy thằng ngốc đấy à?"
"Cái loại người này căn bản là không đáng để đồng tình! Đáng đời cô ta bị Hàn Tử Huyên cướp fan, cướp tài nguyên!"
"Tôi thấy cô ta còn độc ác hơn cả Hàn Tử Huyên, ngay cả người đang có thai mà cũng không chịu bỏ qua. Bị phát hiện ra mà cũng không thèm xin lỗi hay giải thích gì hết mà kéo người khác ra để thế tội, cái nhân phẩm này thật khiến người ta ghê tởm!"
"Đúng là không biết xấu hổ! Mất công vừa nãy tôi còn bênh vực cho cô ta đấy, nói rằng cô ta trượng nghĩa! Quả thật là mù đôi mắt chó của tôi rồi! Hàn Tử Huyên cút ra khỏi giới giải trí!"
"Hàn Tử Huyên cút khỏi giới giải trí!"
...
Trước đây Hàn Tử Huyên ngụy trang hoàn mỹ khéo léo bao nhiêu thì giờ khắc này quần chúng phẫn nộ và khiếp sợ bấy nhiêu.
Từng câu từng câu chế giễu, nhạo báng, kêu gào cô ta cút khỏi giới giải trí, những ánh đèn flash cùng những cái mic điên cuồng chĩa về phía cô ta...
Tóc tai Hàn Tử Huyên hiện tại rối bù lên, gương mặt trang điểm tinh xảo nhòe nhoẹt, bộ váy xa hoa lộng lẫy bị chen lấn xô đẩy đến mức nhăn nhăn nhúm nhúm, ngay đến giày cao gót cũng đâu mất một chiếc, miệng cô ta không ngừng lặp đi lặp lại: "Không phải tôi, không phải tôi..."
"Đừng có chen lấn nữa, đừng có chen nữa! Bảo vệ đâu! Các người còn thế nữa chúng tôi sẽ gọi cảnh sát đấy... Aaaa..." Trịnh An Như không biết bị ai đó ném cả chai nước vào đầu mà gào lên đau đớn.
Cả cái hội trường trở nên hỗn loạn.
Bây giờ là thời đại của Internet chứ không phải như trước kia, có chuyện gì lớn xảy ra cũng phải chờ đến ngày hôm sau các tòa soạn tăng ca in báo mới có thể để mọi người biết được.
Những chuyện xảy ra ở hiện trường đã sớm được cánh truyền thông có mặt tung hết lên mạng từ lâu, thậm chí còn trực tiếp phát sóng toàn bộ quá trình đang xảy ra.
Tất cả những sự việc vừa xảy ra vừa rồi, bao gồm cả clip nóng của Hàn Tử Huyên và Dịch Húc Đông hay là cảnh tượng Hàn Tử Huyên đầu bù tóc rối bị người người chửi mắng, lập tức truyền đi khắp các ngóc ngách trên mạng, cả cái mạng xã hội lập tức dậy sóng.
Bên trong phòng ngủ xa hoa của nhà họ Tô.
Ánh sáng từ màn hình laptop hắt lên khuôn mặt đen sì của Ninh Tuyết Lạc, trong đôi mắt của cô ta tràn ngập sự độc ác.
"Đồ ăn hại!!!"
Cô ta đã đưa con dao đến tận tay Hàn Tử Huyên rồi, thế mà con nhỏ ăn hại đó vẫn có thể làm mọi chuyện be bét ra thế này. Nhược điểm quan trọng như thế mà lại để cho Ninh Tịch túm được, đã thế trước đó còn không hay biết gì, đúng là ăn hại!
Đúng lúc này điện thoại của Ninh Tuyết Lạc reo lên, màn hình hiển thị cuộc gọi đến - Trịnh An Như!
Ninh Tuyết Lạc liếc qua một cái, chẳng hề do dự mà tắt luôn.
Cái clip đó bị tung ra ngoài như kia thì lần này Hàn Tử Huyên chắc chắn là xong phim rồi. Thứ rác rưởi đó có giữ lại cũng vô dụng. Dù sao mục đích của cô ta cũng đã đạt được rồi.
Ninh Tuyết Lạc hít một hơi thật sâu, cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại, giọng nói cực kỳ không vui mà nói với người bên kia đầu dây: "Tôi bỏ ra bao nhiêu tiền như thể là để anh đứng xem tuồng à? Đừng quên nhiệm vụ hôm nay của anh! Cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không thể để Ninh Tịch làm lơ chuyện này đi được!"
"Vâng vâng, Ninh tổng, cô cứ yên tâm đi. Ninh Tịch chạy không thoát được đâu, cô chỉ cần đứng xem thôi là được rồi!"
"Tốt nhất là nên như thế!"
...
Trong hội trường của buổi tiệc từ thiện.
Lúc Hàn Tử Huyên và Trịnh An Như bị người người mắng chửi, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nói: "Ha ha! Hay cho cái cảnh chó cắn chó! Ninh Tịch, chẳng lẽ đây chính là cái câu trả lời xác đáng mà cô thề thốt đó sao?"
"Cho dù Hàn Tử Huyên có giết người đốt nhà đi chăng nữa thì cũng có liên can gì đến cô đâu? Chẳng lẽ còn có thể thay đổi được sự thật cô dụ dỗ Tô Diễn, bắt nạt Ninh Tuyết Lạc - một phụ nữ đang mang thai sao?”
Bị tên phóng viên cao gầy đó nhắc nhở, quần chúng đang vây xem lập tức chuyển sự chú ý sang Ninh Tịch.
"Đúng thế đấy! Cái này là sao đây? Tính di chuyển sự chú ý của chúng tôi chắc? Đùa giỡn chúng tôi như mấy thằng ngốc đấy à?"
"Cái loại người này căn bản là không đáng để đồng tình! Đáng đời cô ta bị Hàn Tử Huyên cướp fan, cướp tài nguyên!"
"Tôi thấy cô ta còn độc ác hơn cả Hàn Tử Huyên, ngay cả người đang có thai mà cũng không chịu bỏ qua. Bị phát hiện ra mà cũng không thèm xin lỗi hay giải thích gì hết mà kéo người khác ra để thế tội, cái nhân phẩm này thật khiến người ta ghê tởm!"
/2168
|