Hai ngày sau, Biệt Đội Điệp Viên Perak bắt đầu công chiếu trên toàn cầu.
Chỉ ngày đầu tiên thôi mà tất cả những người hâm mộ điện ảnh sau khi coi xong đều lấy làm kinh hãi.
Cái gì mà bảy giây! Cái gì mà chỉ ngồi không! Cái gì mà làm quần chúng! Phần diễn của Ninh Tịch trong bộ phim này kéo dài chừng mười lăm phút, hơn nữa nhân vật này cũng cực kì đặc sắc lại còn có một cảnh tình cảm mập mờ với Orlando nữa! Cuối phim còn để lại chút thông tin rằng có thể vai diễn của Ninh Tịch vẫn còn sống và có khả năng xuất hiện trong phần hai.
Nhất thời, toàn bộ giới hâm mộ phim ảnh đều bùng nổ và các fan của Ninh Tịch thì cực kì hãnh diện.
[Hú hú hú, hình ảnh anh Tịch mặc đồ đỏ trong phim đẹp quên sầu!]
[Lại chẳng! Tôi là một đứa con gái còn muốn quỳ liếm có được không hả? Nhất là những cảnh diễn cùng Orlando ấy, thật quá đẹp đôi quá đi! Thật mong có phần hai quá!]
[Mai tôi phải đi xem lần hai mới được!]
[Bây giờ ai mà nói vai của anh Tịch nhà tôi trong Sát Thủ là dựa vào quan hệ với quy tắc ngầm thì tôi chắc chắn sẽ tát cho tên đó đến độ cha mẹ cũng nhận không ra! Anh Tịch đã dấn thân vào Hollywood từ năm trước rồi có được không hả? Thực lực cứng rắn cùng nền tảng của người ta bày rành rành ra đây này!]
[Cũng thiệt thòi cho mấy đứa fan não tàn của Ninh Tuyết Lạc vẫn chưa từ bỏ mà cứ nói anh Tịch đoạt vai diễn của Ninh Tuyết Lạc trong phim này! Lạy hồn, lúc Ninh Tuyết Lạc còn chưa giải nghệ thì nhân vật cô ta lấy được cũng chỉ có bảy giây mà thôi! Về đến tay của anh Tịch thì thành một nhân vật quan trọng luôn! Đây chính là sự chênh lệch về đẳng cấp đó!]
...
Trong căn phòng mờ tối.
Ánh sáng từ màn hình máy tính hắt lên khuôn mặt u ám của Ninh Tuyết Lạc, trên mạng lúc này đều là những tin tức liên quan đến Biệt Đội Điệp Viên Perak hoặc là những tin tức liên quan đến Ninh Tịch với bao ngôn từ hoa mỹ.
Là của cô ta..
Biệt Đội Điệp Viên Perak vốn là của cô ta!
Tất cả mọi thứ của Ninh Tịch ngày hôm nay cũng là của cô ta!
Những ánh mắt mắt ngưỡng mộ, những tiếng vỗ tay, những ngôn từ hoa mỹ kia...
Cả Tô Diễn và Ninh gia...
Tất cả đều là của cô ta!!!
Nhưng mà sẽ nhanh thôi... tất cả những chuyện này đều sẽ kết thúc nhanh thôi.
Ninh Tuyết Lạc bưng một ly rượu vang đỏ thẫm như máu, một hơi cạn sạch: "Hừ... Ninh Tịch... mày cứ hưởng thụ những giây phút này đi... tao đã nói rồi... càng lên cao... ngã càng đau..."
...
Trung tâm thương mại xa xỉ nào đó của Đế Đô.
Trang Linh Ngọc vừa đi dạo qua mấy cửa tiệm đồ dành cho trẻ em và sơ sinh xong mà vẫn chưa thấy thỏa mãn, người giúp việc với tài xế phía sau đã ôm bao lớn bao nhỏ trong tay.
"Phu nhân, hôm nay chúng ta đã đi lâu lắm rồi, cũng nên về nhà đi thôi! Nếu không ngài Ninh sẽ lo lắng!" Một nữ giúp việc vội vàng khuyên nhủ.
"Mới có hơn một tiếng thôi mà, đừng có làm chuyện bé xé ra to." Trang Linh Ngọc có chút mất hứng nói.
Nữ giúp việc cười nói: "Ngài ấy cũng chỉ lo lắng quan tâm phu nhân thôi mà, dẫu sao để có được đứa bé này phu nhân cũng không dễ dàng!"
Nhắc tới đứa bé, Trang Linh Ngọc đưa tay vuốt ve bụng của mình theo bản năng, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Tính tình bà ta vốn hiếu thắng, không nghe bất kì ai mà cứ thế coi Ninh Tuyết Lạc thành con gái ruột của mình. Nhưng mà, việc con ruột của mình lại không được như vậy chính là một chướng ngại tâm lí mà bà ta mãi không vượt qua được. Ninh Tịch chính là vết nhơ lớn nhất trong đời bà ta, bất kể Trang Linh Ngọc có phủi sạch quan hệ đến cỡ nào cũng không thay đổi được việc trên người Ninh Tịch có chảy dòng máu của bà ta.
Bà ta vì muốn chứng minh cái điểm nhơ nhuốc ấy không hề có quan hệ gì với mình cho nên mới đem toàn bộ tâm huyết đổ hết lên Ninh Tuyết Lạc.
Đương nhiên là bà ta rất hài lòng với Ninh Tuyết Lạc, nhưng mà... nếu có thể mang thai, có thể có một đứa con ruột thịt của chính mình, có một cơ hội để bắt đầu lại thì đương nhiên là bà ta vô cùng mong chờ.
"Đi thôi." Tâm tình Trang Linh Ngọc không tệ nên cũng không so đo mà đồng ý đi về.
Mấy người đi cùng nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, vội vàng che chở cho Trang Linh Ngọc đi về chỗ đậu xe.
Nhưng khi Trang Linh Ngọc đang chuẩn bị lên xe thì...
Chỉ ngày đầu tiên thôi mà tất cả những người hâm mộ điện ảnh sau khi coi xong đều lấy làm kinh hãi.
Cái gì mà bảy giây! Cái gì mà chỉ ngồi không! Cái gì mà làm quần chúng! Phần diễn của Ninh Tịch trong bộ phim này kéo dài chừng mười lăm phút, hơn nữa nhân vật này cũng cực kì đặc sắc lại còn có một cảnh tình cảm mập mờ với Orlando nữa! Cuối phim còn để lại chút thông tin rằng có thể vai diễn của Ninh Tịch vẫn còn sống và có khả năng xuất hiện trong phần hai.
Nhất thời, toàn bộ giới hâm mộ phim ảnh đều bùng nổ và các fan của Ninh Tịch thì cực kì hãnh diện.
[Hú hú hú, hình ảnh anh Tịch mặc đồ đỏ trong phim đẹp quên sầu!]
[Lại chẳng! Tôi là một đứa con gái còn muốn quỳ liếm có được không hả? Nhất là những cảnh diễn cùng Orlando ấy, thật quá đẹp đôi quá đi! Thật mong có phần hai quá!]
[Mai tôi phải đi xem lần hai mới được!]
[Bây giờ ai mà nói vai của anh Tịch nhà tôi trong Sát Thủ là dựa vào quan hệ với quy tắc ngầm thì tôi chắc chắn sẽ tát cho tên đó đến độ cha mẹ cũng nhận không ra! Anh Tịch đã dấn thân vào Hollywood từ năm trước rồi có được không hả? Thực lực cứng rắn cùng nền tảng của người ta bày rành rành ra đây này!]
[Cũng thiệt thòi cho mấy đứa fan não tàn của Ninh Tuyết Lạc vẫn chưa từ bỏ mà cứ nói anh Tịch đoạt vai diễn của Ninh Tuyết Lạc trong phim này! Lạy hồn, lúc Ninh Tuyết Lạc còn chưa giải nghệ thì nhân vật cô ta lấy được cũng chỉ có bảy giây mà thôi! Về đến tay của anh Tịch thì thành một nhân vật quan trọng luôn! Đây chính là sự chênh lệch về đẳng cấp đó!]
...
Trong căn phòng mờ tối.
Ánh sáng từ màn hình máy tính hắt lên khuôn mặt u ám của Ninh Tuyết Lạc, trên mạng lúc này đều là những tin tức liên quan đến Biệt Đội Điệp Viên Perak hoặc là những tin tức liên quan đến Ninh Tịch với bao ngôn từ hoa mỹ.
Là của cô ta..
Biệt Đội Điệp Viên Perak vốn là của cô ta!
Tất cả mọi thứ của Ninh Tịch ngày hôm nay cũng là của cô ta!
Những ánh mắt mắt ngưỡng mộ, những tiếng vỗ tay, những ngôn từ hoa mỹ kia...
Cả Tô Diễn và Ninh gia...
Tất cả đều là của cô ta!!!
Nhưng mà sẽ nhanh thôi... tất cả những chuyện này đều sẽ kết thúc nhanh thôi.
Ninh Tuyết Lạc bưng một ly rượu vang đỏ thẫm như máu, một hơi cạn sạch: "Hừ... Ninh Tịch... mày cứ hưởng thụ những giây phút này đi... tao đã nói rồi... càng lên cao... ngã càng đau..."
...
Trung tâm thương mại xa xỉ nào đó của Đế Đô.
Trang Linh Ngọc vừa đi dạo qua mấy cửa tiệm đồ dành cho trẻ em và sơ sinh xong mà vẫn chưa thấy thỏa mãn, người giúp việc với tài xế phía sau đã ôm bao lớn bao nhỏ trong tay.
"Phu nhân, hôm nay chúng ta đã đi lâu lắm rồi, cũng nên về nhà đi thôi! Nếu không ngài Ninh sẽ lo lắng!" Một nữ giúp việc vội vàng khuyên nhủ.
"Mới có hơn một tiếng thôi mà, đừng có làm chuyện bé xé ra to." Trang Linh Ngọc có chút mất hứng nói.
Nữ giúp việc cười nói: "Ngài ấy cũng chỉ lo lắng quan tâm phu nhân thôi mà, dẫu sao để có được đứa bé này phu nhân cũng không dễ dàng!"
Nhắc tới đứa bé, Trang Linh Ngọc đưa tay vuốt ve bụng của mình theo bản năng, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.
Tính tình bà ta vốn hiếu thắng, không nghe bất kì ai mà cứ thế coi Ninh Tuyết Lạc thành con gái ruột của mình. Nhưng mà, việc con ruột của mình lại không được như vậy chính là một chướng ngại tâm lí mà bà ta mãi không vượt qua được. Ninh Tịch chính là vết nhơ lớn nhất trong đời bà ta, bất kể Trang Linh Ngọc có phủi sạch quan hệ đến cỡ nào cũng không thay đổi được việc trên người Ninh Tịch có chảy dòng máu của bà ta.
Bà ta vì muốn chứng minh cái điểm nhơ nhuốc ấy không hề có quan hệ gì với mình cho nên mới đem toàn bộ tâm huyết đổ hết lên Ninh Tuyết Lạc.
Đương nhiên là bà ta rất hài lòng với Ninh Tuyết Lạc, nhưng mà... nếu có thể mang thai, có thể có một đứa con ruột thịt của chính mình, có một cơ hội để bắt đầu lại thì đương nhiên là bà ta vô cùng mong chờ.
"Đi thôi." Tâm tình Trang Linh Ngọc không tệ nên cũng không so đo mà đồng ý đi về.
Mấy người đi cùng nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, vội vàng che chở cho Trang Linh Ngọc đi về chỗ đậu xe.
Nhưng khi Trang Linh Ngọc đang chuẩn bị lên xe thì...
/2168
|