Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Full - ( Trọn bộ 3)
Chương 2088: Chơi cái gì Mà Kích thích vậy
/2168
|
Thấy thái độ của Lục Đình Kiêu như thế, vẻ mặt của Ninh Tuyết Lạc thoát cái đã thay đổi, cô ta siết chặt nắm đấm, ngay sau đó khi ngẩng đầu lên biểu cảm trên mặt đã biến thành bi thương vô cùng: “Lục tổng, tôi hiểu với quan hệ giữa anh và chị tôi đương nhiên là sẽ thiên vị chị ấy hơn.”
“Nhưng mà, tôi thật sự hy vọng anh có thể nhìn cho rõ người đang đứng bên cạnh mình, có lẽ chị ta căn bản không phải là như những gì anh nghĩ đâu!”
“Đúng là tôi có lỗi với chị ấy trước, cho dù chị ấy có làm gì với tôi đi chăng nữa tôi cũng chịu hết nhưng mà mẹ thì sao, mẹ đâu có lỗi gì đâu!”
“Tôi tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương đến gia đình của tôi, cho dù có là chị ấy đi chăng nữa thì cũng không thể! Lục tổng, nếu như anh không tin những gì tôi nói, anh có thể mời cảnh sát điều tra rõ ràng chân tướng! Đợi lúc anh đã biết tất cả sự thật rồi, tôi tin anh nhất định sẽ có một phán quyết công bằng!”
Hừ, Ninh Tịch, trên tay mày có hai mạng người đấy, tao muốn xem thử xem, vị trí Đệ nhất phu nhân của mày còn giữ được nữa không?
Những lời của Ninh Tuyết Lạc khiến tất cả mọi người ở đây đều âm thầm tán đồng, đồng thời cũng than thở cho sự hiếu thảo của Ninh Tuyết Lạc.
Lục Cảnh Lễ sờ cằm, chép miệng nghe cái “chậc”, có cảm giác được mở rộng tầm mắt đôi chút, anh đã từng gặp vô sỉ nhưng thực sự chưa thấy ai vô sỉ đến mức này. Chẳng trách không có quan hệ máu mủ gì mà lại có thể dỗ được hai ông bà già đần độn nhà họ Ninh thành ra được như thế này, thật đúng là kẻ vô sỉ thì vô địch nha.
Mà chuyện lần này của chị dâu e rằng có hơi khó giải quyết…
Ninh Tịch đưa mắt ngẩng lên nhìn vào mắt người đàn ông đứng bên cạnh mình, tiếp theo đây là chiến trường của em.
Chỉ cần một ánh mắt, Lục Đình Kiêu liền hiểu được suy nghĩ của cô, anh khẽ gật đầu.
Đối diện với ánh mắt đòi công bằng của mọi người, Ninh Tịch lại thoải mái như thể đang ở vườn hoa nhà mình, đôi mắt sáng ngời nhìn Ninh Tuyết Lạc đang nằm trên giường hiên ngang chính nghĩa đòi lại công bằng cho mẹ mình, cô thong thả lên tiếng: “Vừa hay, ở đây tôi cũng có một vài thứ muốn giao cho cảnh sát xem xét.”
Nghe Ninh Tịch nói thế, Ninh Tuyết Lạc nheo mắt lại nhưng rất nhanh chóng cô ta lại khôi phục lại vẻ không sợ sệt: “Chị có gì thì cứ việc nói thẳng, em nghĩ mọi người cũng rất muốn nghe chị giải thích.”
Hừ, giải thích, trong tình huống này cho dù là cô ta có giải thích cái gì thì cũng chỉ là “càng tô càng đen” mà thôi.
“Chỉ là phát hiện ra một vài thứ… rất hay ho thôi…” Ninh Tịch nhếch môi lên cười mà như không: “Không ngờ được, Ninh đại tiểu thư đây từ xưa đến nay luôn rất yểu điệu thục nữ thế mà lại thích chơi những thứ kích thích như xe máy phân khối lớn nhỉ?”
Ninh Tuyết Lạc nghe vậy, ánh mắt đột nhiên trở nên căng thẳng.
Ninh Tịch tiếp tục nói: “Trước đấy không lâu, tôi có quen một tay đua moto nổi tiếng đã về hưu. Hôm đó, khi nói chuyện với anh ta, vô tình nghe anh ta nhắc đến Ninh đại tiểu thư đây thế nhưng lại học lái xe moto với anh ta trong một khoảng thời gian rất dài?”
Ninh Tuyết Lạc nghe thế thì như thể đang nhắc đến chuyện gì đó đau lòng lắm, trên mặt cô ta tràn đầy đau khổ vuốt ve cái bụng của mình: “Những người mang thai, cho dù là khẩu vị hay sở thích cũng đều sẽ có những thay đổi rất kỳ quái thậm chí ngay đến chính họ cũng không hiểu rõ. Lúc đó, tôi vẫn đang nhàn rỗi ở nhà, đột nhiên nhìn thấy trên ti vi những người lái xe moto chắc sẽ rất oai, thế là chỉ thử xem thế nào mà thôi, không biết chị đột nhiên nhắc đến chuyện này là có ý gì?”
Ninh Tịch nghe thế cũng chỉ cười khẽ: “Hóa ra là vậy.”
Đối với lời giải thích của Ninh Tuyết Lạc, một vài phu nhân xung quanh đã từng mang thai gật đầu, đồng thời cũng không hiểu tại sao đang yên đang lành Ninh Tịch lại chuyển đề tài sang vấn đề không liên quan này làm gì.
Trang Linh Ngọc nhìn thấy dáng vẻ đau buồn của con gái lập tức nhíu mày, nhìn Ninh Tịch với vẻ rất không vui: “Ninh Tịch, mày đừng có đánh trống lảng để kéo dài thời gian!”
“Nhưng mà, tôi thật sự hy vọng anh có thể nhìn cho rõ người đang đứng bên cạnh mình, có lẽ chị ta căn bản không phải là như những gì anh nghĩ đâu!”
“Đúng là tôi có lỗi với chị ấy trước, cho dù chị ấy có làm gì với tôi đi chăng nữa tôi cũng chịu hết nhưng mà mẹ thì sao, mẹ đâu có lỗi gì đâu!”
“Tôi tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương đến gia đình của tôi, cho dù có là chị ấy đi chăng nữa thì cũng không thể! Lục tổng, nếu như anh không tin những gì tôi nói, anh có thể mời cảnh sát điều tra rõ ràng chân tướng! Đợi lúc anh đã biết tất cả sự thật rồi, tôi tin anh nhất định sẽ có một phán quyết công bằng!”
Hừ, Ninh Tịch, trên tay mày có hai mạng người đấy, tao muốn xem thử xem, vị trí Đệ nhất phu nhân của mày còn giữ được nữa không?
Những lời của Ninh Tuyết Lạc khiến tất cả mọi người ở đây đều âm thầm tán đồng, đồng thời cũng than thở cho sự hiếu thảo của Ninh Tuyết Lạc.
Lục Cảnh Lễ sờ cằm, chép miệng nghe cái “chậc”, có cảm giác được mở rộng tầm mắt đôi chút, anh đã từng gặp vô sỉ nhưng thực sự chưa thấy ai vô sỉ đến mức này. Chẳng trách không có quan hệ máu mủ gì mà lại có thể dỗ được hai ông bà già đần độn nhà họ Ninh thành ra được như thế này, thật đúng là kẻ vô sỉ thì vô địch nha.
Mà chuyện lần này của chị dâu e rằng có hơi khó giải quyết…
Ninh Tịch đưa mắt ngẩng lên nhìn vào mắt người đàn ông đứng bên cạnh mình, tiếp theo đây là chiến trường của em.
Chỉ cần một ánh mắt, Lục Đình Kiêu liền hiểu được suy nghĩ của cô, anh khẽ gật đầu.
Đối diện với ánh mắt đòi công bằng của mọi người, Ninh Tịch lại thoải mái như thể đang ở vườn hoa nhà mình, đôi mắt sáng ngời nhìn Ninh Tuyết Lạc đang nằm trên giường hiên ngang chính nghĩa đòi lại công bằng cho mẹ mình, cô thong thả lên tiếng: “Vừa hay, ở đây tôi cũng có một vài thứ muốn giao cho cảnh sát xem xét.”
Nghe Ninh Tịch nói thế, Ninh Tuyết Lạc nheo mắt lại nhưng rất nhanh chóng cô ta lại khôi phục lại vẻ không sợ sệt: “Chị có gì thì cứ việc nói thẳng, em nghĩ mọi người cũng rất muốn nghe chị giải thích.”
Hừ, giải thích, trong tình huống này cho dù là cô ta có giải thích cái gì thì cũng chỉ là “càng tô càng đen” mà thôi.
“Chỉ là phát hiện ra một vài thứ… rất hay ho thôi…” Ninh Tịch nhếch môi lên cười mà như không: “Không ngờ được, Ninh đại tiểu thư đây từ xưa đến nay luôn rất yểu điệu thục nữ thế mà lại thích chơi những thứ kích thích như xe máy phân khối lớn nhỉ?”
Ninh Tuyết Lạc nghe vậy, ánh mắt đột nhiên trở nên căng thẳng.
Ninh Tịch tiếp tục nói: “Trước đấy không lâu, tôi có quen một tay đua moto nổi tiếng đã về hưu. Hôm đó, khi nói chuyện với anh ta, vô tình nghe anh ta nhắc đến Ninh đại tiểu thư đây thế nhưng lại học lái xe moto với anh ta trong một khoảng thời gian rất dài?”
Ninh Tuyết Lạc nghe thế thì như thể đang nhắc đến chuyện gì đó đau lòng lắm, trên mặt cô ta tràn đầy đau khổ vuốt ve cái bụng của mình: “Những người mang thai, cho dù là khẩu vị hay sở thích cũng đều sẽ có những thay đổi rất kỳ quái thậm chí ngay đến chính họ cũng không hiểu rõ. Lúc đó, tôi vẫn đang nhàn rỗi ở nhà, đột nhiên nhìn thấy trên ti vi những người lái xe moto chắc sẽ rất oai, thế là chỉ thử xem thế nào mà thôi, không biết chị đột nhiên nhắc đến chuyện này là có ý gì?”
Ninh Tịch nghe thế cũng chỉ cười khẽ: “Hóa ra là vậy.”
Đối với lời giải thích của Ninh Tuyết Lạc, một vài phu nhân xung quanh đã từng mang thai gật đầu, đồng thời cũng không hiểu tại sao đang yên đang lành Ninh Tịch lại chuyển đề tài sang vấn đề không liên quan này làm gì.
Trang Linh Ngọc nhìn thấy dáng vẻ đau buồn của con gái lập tức nhíu mày, nhìn Ninh Tịch với vẻ rất không vui: “Ninh Tịch, mày đừng có đánh trống lảng để kéo dài thời gian!”
/2168
|