Trên bầu trời là hàng ngàn hàng vạn ngôi sao đang lấp lánh, xung quanh là những ngọn đèn màu tỏa ra ánh sáng ảo mộng lên bãi cỏ. Giữa hội trường người đàn ông điển trai và cô gái xinh đẹp rực rỡ như mặt trời đang lẳng lặng nhìn nhau say đắm.
Cảnh tượng trước mặt này đẹp y như trong những câu chuyện cổ tích.
Nhìn thấy Lục Đình Kiêu ôm lấy Ninh Tịch rồi dịu dàng hôn lên môi cô và nghe thấy câu nói "vợ của anh" chứa chan lưu luyến của Lục Đình Kiêu, đám thiên kim tiểu thư châm chọc Ninh Tịch vừa nãy tất cả đều im thin thít như gà mắc tóc.
Elisa vốn dĩ còn đang bực tức vì chuyện Ninh Tịch không biết tự lượng sức mình và dám tranh giành đàn ông với cô ta, thì giờ phút này, gương mặt tinh xảo của cô ta y như thể nhìn thấy quỷ.
Còn vẻ mặt của Lý Mộ Ngôn đằng sau thì lại càng không cần phải nói.
Người con gái bên cạnh Lục Đình Kiêu, người mà anh ta yêu thương chiều chuộng đến tận trời, vị Lục thiếu phu nhân trong truyền thuyết… thế nhưng… thế nhưng lại là Ninh Tịch! Câu nói vừa nãy của Ninh Tịch không phải là cái cớ để thoái thác mà là sự thật, cô ấy… thật sự đã kết hôn…
Sau khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, toàn trường liền vang lên những tiếng xôn xao.
"Trời ạ! Ninh… Ninh Tịch là Lục thiếu phu nhân!!!"
"Vợ của Lục Đình Kiêu là Ninh Tịch? Chuyện này quá shock rồi đấy!"
…
Trong thoáng chốc tất cả mọi người đều đột nhiên hiểu ra rằng, tại sao tối nay Ninh Tịch lại mặc màu đó.
Người ta vốn dĩ là "chính chủ" đấy!!! Ngoại trừ cô ấy ra thì không ai có tư cách để mặc màu sắc đó, bộ váy đó nữa!
Buồn cười ở chỗ là, đám con gái bọn họ ai ai cũng cố ý ăn mặt giản dị, sợ rằng sẽ cướp mất ánh hào quang của vị Lục thiếu phu nhân, nhưng vị Lục thiếu phu nhân này e là chẳng ai có bản lĩnh để cướp đi được ánh hào quang của cô ấy cả.
Lục Đình Kiêu rất tự nhiên để cô gái nhỏ khoác tay mình, ánh mắt anh lướt qua tất cả mọi người có mặt ở hội trường, tuyên bố bữa tiệc bắt đầu: "Cảm ơn các vị đã có mặt ở đây hôm nay, tôi và vợ tôi vô cùng vinh hạnh được tiếp đón, mong các vị có một buổi tối vui vẻ."
Vui vẻ… Nhìn thấy nam thần đã có chủ rồi, thật sự là vui vẻ quá hu hu hu…
Hôm nay mấy cô nàng fan ruột của Lục Đình Kiêu cố ý đến đây một chuyến, giờ lại bị nhét cho một đống thức ăn cho cún, quả thực bị nghẹn cho sắp khóc đến nơi rồi.
Trong mắt mọi người, từ trước đến nay Lục Đình Kiêu không thích gần gũi với phụ nữ, hình tượng của anh luôn là lạnh lùng cao quý, thậm chí còn có không ít người cho rằng anh thích đàn ông.
Nhưng ai mà ngờ được, đùng một cái, anh lại tung một đòn lớn như thế, show ân ái hung tàn đến mức khiến người khác run rẩy!
"Tại sao lại có thể như thế được! Tại sao lại là Ninh Tịch!!!"
"Tuy rằng Ninh Tịch rất xinh đẹp, chuyện này tôi có thể thừa nhận, nhưng luận về thân phận, luận về gia thế thì làm sao có thể xứng được với Lục Đình Kiêu?"
"Đúng thế đấy! Nếu như là vợ của Nhị thiếu thì còn miễn cưỡng có thể hiểu được, nhưng đây là vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Lục cơ mà!"
Nhưng, dù có không phục như thế nào đi chăng nữa thì đây vẫn là sự thật, ván đã đóng thuyền. Cho dù có ngàn vạn cái không chịu, không chấp nhận nhưng "đôi bích nhân" cách đó không xa càng nhìn lại càng thấy vui mắt.
Một đám thiên kim tiểu thư đang lầm bầm không chịu phục thì ở lối vào ra vào lại đột nhiên vang lên những tiếng kinh ngạc khe khẽ.
"Ồ! Là lão tướng quân!" Có người kinh ngạc kêu lên.
Một ông cụ tóc bạc da mồi nhưng dáng vẻ rất khỏe khoắn, tinh thần quắc thước, dù trên người không mặc quân trang nhưng cái vẻ sương gió đến từ sa trường thì vẫn như cũ. Mà, người đàn ông trung niên đứng bên trái ông cũng có khí thế tương tự, có điều lại càng thêm sắc bén mạnh mẽ hơn, đôi mắt ưng của ông mang theo ánh nhìn khiếp người. Còn bên phải Trang Tông Nhân là Mạnh Lâm Lang, hôm nay bà mặc bộ sườn xám, khí chất vẫn cao quý nổi bật như thế. Theo đằng sau là Trang Khả Nhi, cô mặc bộ váy thiết kế cao cấp của Tắc Linh, đoan trang xinh đẹp đi vào cùng với Trang Vinh Quang dáng vẻ rắn rỏi.
Cả nhà này có thể nói là cực kỳ nổi bật, thoáng cái, ánh nhìn của tất cả mọi người trong hội trường đã bị bọn họ thu hút.
Cảnh tượng trước mặt này đẹp y như trong những câu chuyện cổ tích.
Nhìn thấy Lục Đình Kiêu ôm lấy Ninh Tịch rồi dịu dàng hôn lên môi cô và nghe thấy câu nói "vợ của anh" chứa chan lưu luyến của Lục Đình Kiêu, đám thiên kim tiểu thư châm chọc Ninh Tịch vừa nãy tất cả đều im thin thít như gà mắc tóc.
Elisa vốn dĩ còn đang bực tức vì chuyện Ninh Tịch không biết tự lượng sức mình và dám tranh giành đàn ông với cô ta, thì giờ phút này, gương mặt tinh xảo của cô ta y như thể nhìn thấy quỷ.
Còn vẻ mặt của Lý Mộ Ngôn đằng sau thì lại càng không cần phải nói.
Người con gái bên cạnh Lục Đình Kiêu, người mà anh ta yêu thương chiều chuộng đến tận trời, vị Lục thiếu phu nhân trong truyền thuyết… thế nhưng… thế nhưng lại là Ninh Tịch! Câu nói vừa nãy của Ninh Tịch không phải là cái cớ để thoái thác mà là sự thật, cô ấy… thật sự đã kết hôn…
Sau khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, toàn trường liền vang lên những tiếng xôn xao.
"Trời ạ! Ninh… Ninh Tịch là Lục thiếu phu nhân!!!"
"Vợ của Lục Đình Kiêu là Ninh Tịch? Chuyện này quá shock rồi đấy!"
…
Trong thoáng chốc tất cả mọi người đều đột nhiên hiểu ra rằng, tại sao tối nay Ninh Tịch lại mặc màu đó.
Người ta vốn dĩ là "chính chủ" đấy!!! Ngoại trừ cô ấy ra thì không ai có tư cách để mặc màu sắc đó, bộ váy đó nữa!
Buồn cười ở chỗ là, đám con gái bọn họ ai ai cũng cố ý ăn mặt giản dị, sợ rằng sẽ cướp mất ánh hào quang của vị Lục thiếu phu nhân, nhưng vị Lục thiếu phu nhân này e là chẳng ai có bản lĩnh để cướp đi được ánh hào quang của cô ấy cả.
Lục Đình Kiêu rất tự nhiên để cô gái nhỏ khoác tay mình, ánh mắt anh lướt qua tất cả mọi người có mặt ở hội trường, tuyên bố bữa tiệc bắt đầu: "Cảm ơn các vị đã có mặt ở đây hôm nay, tôi và vợ tôi vô cùng vinh hạnh được tiếp đón, mong các vị có một buổi tối vui vẻ."
Vui vẻ… Nhìn thấy nam thần đã có chủ rồi, thật sự là vui vẻ quá hu hu hu…
Hôm nay mấy cô nàng fan ruột của Lục Đình Kiêu cố ý đến đây một chuyến, giờ lại bị nhét cho một đống thức ăn cho cún, quả thực bị nghẹn cho sắp khóc đến nơi rồi.
Trong mắt mọi người, từ trước đến nay Lục Đình Kiêu không thích gần gũi với phụ nữ, hình tượng của anh luôn là lạnh lùng cao quý, thậm chí còn có không ít người cho rằng anh thích đàn ông.
Nhưng ai mà ngờ được, đùng một cái, anh lại tung một đòn lớn như thế, show ân ái hung tàn đến mức khiến người khác run rẩy!
"Tại sao lại có thể như thế được! Tại sao lại là Ninh Tịch!!!"
"Tuy rằng Ninh Tịch rất xinh đẹp, chuyện này tôi có thể thừa nhận, nhưng luận về thân phận, luận về gia thế thì làm sao có thể xứng được với Lục Đình Kiêu?"
"Đúng thế đấy! Nếu như là vợ của Nhị thiếu thì còn miễn cưỡng có thể hiểu được, nhưng đây là vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Lục cơ mà!"
Nhưng, dù có không phục như thế nào đi chăng nữa thì đây vẫn là sự thật, ván đã đóng thuyền. Cho dù có ngàn vạn cái không chịu, không chấp nhận nhưng "đôi bích nhân" cách đó không xa càng nhìn lại càng thấy vui mắt.
Một đám thiên kim tiểu thư đang lầm bầm không chịu phục thì ở lối vào ra vào lại đột nhiên vang lên những tiếng kinh ngạc khe khẽ.
"Ồ! Là lão tướng quân!" Có người kinh ngạc kêu lên.
Một ông cụ tóc bạc da mồi nhưng dáng vẻ rất khỏe khoắn, tinh thần quắc thước, dù trên người không mặc quân trang nhưng cái vẻ sương gió đến từ sa trường thì vẫn như cũ. Mà, người đàn ông trung niên đứng bên trái ông cũng có khí thế tương tự, có điều lại càng thêm sắc bén mạnh mẽ hơn, đôi mắt ưng của ông mang theo ánh nhìn khiếp người. Còn bên phải Trang Tông Nhân là Mạnh Lâm Lang, hôm nay bà mặc bộ sườn xám, khí chất vẫn cao quý nổi bật như thế. Theo đằng sau là Trang Khả Nhi, cô mặc bộ váy thiết kế cao cấp của Tắc Linh, đoan trang xinh đẹp đi vào cùng với Trang Vinh Quang dáng vẻ rắn rỏi.
Cả nhà này có thể nói là cực kỳ nổi bật, thoáng cái, ánh nhìn của tất cả mọi người trong hội trường đã bị bọn họ thu hút.
/2168
|