Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Full - ( Trọn bộ 3)
Chương 438: Chẳng lẽ có liên quan đến ys?
/2168
|
Buổi sáng hôm sau.
Ninh Tịch sau khi chạy bộ buổi sáng thì đi mua bữa sáng.
Đang đi thì đột nhiên biến sắc.
Sau lưng hình như có người đang đi theo cô...
Ninh Tịch cũng không hốt hoảng, ung dung đi về phía trước, chỉ có điều là không ngừng chui vào mấy đường cong cong lượn lượn hay mấy ngõ hẻm, cho đến khi chắc chắn cắt đuôi được đối phương thì cô mới nhanh chóng tìm một chỗ ẩn nấp.
Rất nhanh, một thân ảnh cao lớn xuất hiện ở đầu hẻm, Ninh Tịch nắm chắc thời cơ bất ngờ xông tới khóa vai đối phương lại: "Mày là ai!"
Người đàn ông quay lại, Ninh Tịch sửng sốt: "Tại sao lại là anh?"
Đây không phải là người tối qua đứng ở cửa nhà cô sao?
Còn tưởng anh ta đi đâu, hóa ra là đổi một cách khác để bảo vệ...
Ninh Tịch thở dài một tiếng: "Không phải tôi đã nói rồi sao? Ít nhất là trong một hai tháng gần đây tôi sẽ không đóng phim! Anh đã yên tâm chưa!"
"Tiểu thư, tôi phải nghiêm túc chấp hành lệnh của Boss." Hùng Chí vẫn chắc như đinh đóng cột.
Ninh Tịch bó tay đỡ trán, sao Lục Đình Kiêu lại thu nhận một thủ hạ... như thế này...
Ninh Tịch còn đang không biết làm cách nào thuyết phục anh ta, Hùng Chí đột nhiên móc di động trong ngực ra nhìn, không biết anh ta thấy cái gì mà biến sắc, trầm ngâm nói: "Boss để mình tới đấy làm gì?"
"Boss? Cái gì Boss? Anh nói Lục Đình Kiêu sao?"
Từ tối qua đến giờ Ninh Tịch vẫn không nhận được tin nhắn của Lục Đình Kiêu, trong lòng mơ hồ dấy lên một chút bất an, lúc này lại đột nhiên có tin tức của anh làm cô không nhịn được đến gần liếc trộm một cái.
Người gửi tin tên là "Anh Hào", chắc là thuộc hạ nào đó của Lục Đình Kiêu.
Trên màn hình là một tin nhắn ngắn: "Boss có lệnh, tất cả mọi người bất kể đang ở đâu lập tức tập hợp tại kho quân dụng tọa độ XXX, Philadelphia.
Ninh Tịch thấy nội dung tin nhắn sau thì sắc mặt lập tức thay đổi... Philadelphia!!!
Má! Nơi Lục Đình Kiêu đi công tác lại là Philadelphia!!!
Philadelphia chẳng phải là một trong những căn cứ chủ chốt của tên khốn YS kia sao?
Hơn nữa địa điểm trong tin nhắn lại còn là kho quân dụng! Đang êm đang đẹp Lục Đình Kiêu lại gọi thuộc hạ đến kho quân dụng làm cái gì?
Chẳng lẽ thật sự có liên quan đến tên kia?
Nếu như thế thật, thì đây là chuyện lớn rồi...
Hung Chí thu di động, vội vàng nói với Ninh Tịch: "Tiểu thư, hiện tại tôi phải tới Philadelphia ngay lập tức, mời cô hãy cố chờ đến lúc tôi trở về mới bắt đầu quay phim."
Ninh Tịch càng nghĩ càng bất an, cáu kỉnh nói: "Quay quay quay cái gì mà quay, đã bảo thời gian gần đây không quay phim! Lục Đình Kiêu xảy ra chuyện gì rồi, không phải anh ấy đi nước X công tác sao? Đang êm đang đẹp sao lại kéo đến kho quân dụng?"
Thấy Ninh Tịch đã biết nội dung tin nhắn thì Hùng Chí hơi nhíu mày, nghiêm nghị nói: "Tiểu thư, những thứ này tôi không thể nói cho cô. Hiện giờ tôi cũng không có nhiều thời gian, mong cô thông cảm."
Hùng Chí nói xong lập tức biến mất như một con gió.
Người này nhìn bộ dạng y như con gấu mà chạy cũng nhanh phết nhỉ...
Ninh Tịch càng nghĩ lòng càng nóng như lửa đốt, đáng chết, rốt cuộc Lục Đình Kiêu xảy ra chuyện gì? Thay vì ở đây lo lắng sợ hãi không bằng đi xem thế nào! Không có vấn đề gì thì cô lén lén trở lại là được, còn nếu có chuyện gì thật...
Cuối cùng Ninh Tịch đưa mắt nhìn phương hướng Hùng Chí rời đi, lập tức phi thật nhanh lên nhà lấy ra giấy thông hành rồi không phóng thẳng ra sân bay...
Đến sân bay, Ninh Tịch tra một chút tin tức về chuyến bay của Hùng Chí thì thấy quả nhiên anh ta đã lên chuyến bay đến Philadelphia vì vậy Ninh Tịch cũng mua luôn một vé của chuyến đấy rồi lặng lẽ bám theo.
Xuống máy bay, một trận không khí lạnh ập tới.
Thời tiết của Philadelphia hôm nay không được tốt, trên bầu trời còn có mưa phùn bay lất phất, trong không khí lộ ra một cảm giác bất an.
Rời khỏi sân bay, Ninh Tịch cố gắng che dấu hành tung một cách cẩn thận bám theo Hùng Chí, không biết có phải cậu ta quá mức vội vàng hay không mà không hề phát hiện ra cô.
Ninh Tịch sau khi chạy bộ buổi sáng thì đi mua bữa sáng.
Đang đi thì đột nhiên biến sắc.
Sau lưng hình như có người đang đi theo cô...
Ninh Tịch cũng không hốt hoảng, ung dung đi về phía trước, chỉ có điều là không ngừng chui vào mấy đường cong cong lượn lượn hay mấy ngõ hẻm, cho đến khi chắc chắn cắt đuôi được đối phương thì cô mới nhanh chóng tìm một chỗ ẩn nấp.
Rất nhanh, một thân ảnh cao lớn xuất hiện ở đầu hẻm, Ninh Tịch nắm chắc thời cơ bất ngờ xông tới khóa vai đối phương lại: "Mày là ai!"
Người đàn ông quay lại, Ninh Tịch sửng sốt: "Tại sao lại là anh?"
Đây không phải là người tối qua đứng ở cửa nhà cô sao?
Còn tưởng anh ta đi đâu, hóa ra là đổi một cách khác để bảo vệ...
Ninh Tịch thở dài một tiếng: "Không phải tôi đã nói rồi sao? Ít nhất là trong một hai tháng gần đây tôi sẽ không đóng phim! Anh đã yên tâm chưa!"
"Tiểu thư, tôi phải nghiêm túc chấp hành lệnh của Boss." Hùng Chí vẫn chắc như đinh đóng cột.
Ninh Tịch bó tay đỡ trán, sao Lục Đình Kiêu lại thu nhận một thủ hạ... như thế này...
Ninh Tịch còn đang không biết làm cách nào thuyết phục anh ta, Hùng Chí đột nhiên móc di động trong ngực ra nhìn, không biết anh ta thấy cái gì mà biến sắc, trầm ngâm nói: "Boss để mình tới đấy làm gì?"
"Boss? Cái gì Boss? Anh nói Lục Đình Kiêu sao?"
Từ tối qua đến giờ Ninh Tịch vẫn không nhận được tin nhắn của Lục Đình Kiêu, trong lòng mơ hồ dấy lên một chút bất an, lúc này lại đột nhiên có tin tức của anh làm cô không nhịn được đến gần liếc trộm một cái.
Người gửi tin tên là "Anh Hào", chắc là thuộc hạ nào đó của Lục Đình Kiêu.
Trên màn hình là một tin nhắn ngắn: "Boss có lệnh, tất cả mọi người bất kể đang ở đâu lập tức tập hợp tại kho quân dụng tọa độ XXX, Philadelphia.
Ninh Tịch thấy nội dung tin nhắn sau thì sắc mặt lập tức thay đổi... Philadelphia!!!
Má! Nơi Lục Đình Kiêu đi công tác lại là Philadelphia!!!
Philadelphia chẳng phải là một trong những căn cứ chủ chốt của tên khốn YS kia sao?
Hơn nữa địa điểm trong tin nhắn lại còn là kho quân dụng! Đang êm đang đẹp Lục Đình Kiêu lại gọi thuộc hạ đến kho quân dụng làm cái gì?
Chẳng lẽ thật sự có liên quan đến tên kia?
Nếu như thế thật, thì đây là chuyện lớn rồi...
Hung Chí thu di động, vội vàng nói với Ninh Tịch: "Tiểu thư, hiện tại tôi phải tới Philadelphia ngay lập tức, mời cô hãy cố chờ đến lúc tôi trở về mới bắt đầu quay phim."
Ninh Tịch càng nghĩ càng bất an, cáu kỉnh nói: "Quay quay quay cái gì mà quay, đã bảo thời gian gần đây không quay phim! Lục Đình Kiêu xảy ra chuyện gì rồi, không phải anh ấy đi nước X công tác sao? Đang êm đang đẹp sao lại kéo đến kho quân dụng?"
Thấy Ninh Tịch đã biết nội dung tin nhắn thì Hùng Chí hơi nhíu mày, nghiêm nghị nói: "Tiểu thư, những thứ này tôi không thể nói cho cô. Hiện giờ tôi cũng không có nhiều thời gian, mong cô thông cảm."
Hùng Chí nói xong lập tức biến mất như một con gió.
Người này nhìn bộ dạng y như con gấu mà chạy cũng nhanh phết nhỉ...
Ninh Tịch càng nghĩ lòng càng nóng như lửa đốt, đáng chết, rốt cuộc Lục Đình Kiêu xảy ra chuyện gì? Thay vì ở đây lo lắng sợ hãi không bằng đi xem thế nào! Không có vấn đề gì thì cô lén lén trở lại là được, còn nếu có chuyện gì thật...
Cuối cùng Ninh Tịch đưa mắt nhìn phương hướng Hùng Chí rời đi, lập tức phi thật nhanh lên nhà lấy ra giấy thông hành rồi không phóng thẳng ra sân bay...
Đến sân bay, Ninh Tịch tra một chút tin tức về chuyến bay của Hùng Chí thì thấy quả nhiên anh ta đã lên chuyến bay đến Philadelphia vì vậy Ninh Tịch cũng mua luôn một vé của chuyến đấy rồi lặng lẽ bám theo.
Xuống máy bay, một trận không khí lạnh ập tới.
Thời tiết của Philadelphia hôm nay không được tốt, trên bầu trời còn có mưa phùn bay lất phất, trong không khí lộ ra một cảm giác bất an.
Rời khỏi sân bay, Ninh Tịch cố gắng che dấu hành tung một cách cẩn thận bám theo Hùng Chí, không biết có phải cậu ta quá mức vội vàng hay không mà không hề phát hiện ra cô.
/2168
|