Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Full - ( Trọn bộ 3)
Chương 924: Đơn giản cùng rơi vào bể tình
/2168
|
Ninh Tịch nhéo nhéo mi tâm, nói xin lỗi, “Có lỗi với đạo diễn, không cẩn thận bị hoảng tinh thần…”
“Không có việc gì không có việc gì, nửa đoạn trước phi thường hoàn mỹ, có thể giữ lại toàn bộ, từ khúc ngươi tỉnh bắt đầu quay lại một chút là được rồi!” Thẩm Miên mừng khấp khởi nói.
Trước đó hắn còn một mực lo lắng tính tình Kha Minh Vũ quá mức thâm trầm, thời điểm diễn cảnh tình cảm sẽ không được, làm sao cũng không ngờ tới thế mà lại diễn tốt như vậy, vừa rồi ánh mắt kia quả thực quá đúng chỗ!
Anh ta đã có thể dự cảm, chờ phim chiếu lên, cho dù cậu ta chỉ là nam hai, cũng không có dung mạo chói mắt như Thẩm Hãn Thần, bằng vào cái thâm tình tựa như biển này, hoàn toàn có thể thu hút không ít fan.
“Được…” Ninh Tịch không yên lòng lên tiếng, nhịn không được tìm kiếm thân hình Kha Minh Vũ trong đám người.
Sau khi diễn xong, Kha Minh Vũ lại trở nên không có chút cảm giác nào tồn tại, lẫn trong đám người, muốn tìm nửa ngày mới tìm được…
Ninh Tịch như có điều suy nghĩ mà nhìn nam nhân đang ngồi trong góc xem kịch bản, Giang Mục Dạ đột nhiên từ một bên nhảy tới, một tay kéo cô tới, “Tiểu Tịch ngươi tới đây!”
“Làm gì nha?”
Giang Mục Dã nắm tóc, thần thần bí bí nói, “Tiểu Tịch, ngươi có hay không cảm thấy gia hỏa này vừa rồi diễn đặc biết giống cậu ta a?”
“Nói nhảm! Ngươi cũng cảm thấy, ta có thể không có phát hiện? Không có phát hiện mẹ nó có thể NG a!” Ninh Tịch tức giận nói.
…
Trong góc, Kỳ Phóng hưng phấn tiến tới trước mặt Kha Minh VŨ, “Uy, Kha Minh Vũ, cậu vừa rồi trâu vãi a! Diễn xuất của cậu thực sự là tự học sao? Có bí quyết gì không?”
“Không có.”
Kỳ Phóng ghé nơi đó líu ríu nói hơn nửa ngày, kết quả đối phương thế mà chỉ trả lời hai chữ, sắc mặt lập tức không tốt lắm, ngượng ngùng trở về chỗ ngồi của mình.
“Móa! Chảnh cái éo gì… Một cái tên người mới bình thường tướng mạo bình thường khí chất bình thường, kỹ năng diễn dù tốt thì sao, ngành giải trí trong nước như vậy, cậu ta tưởng rằng dễ lăn lộn sao?”
Kỹ Ngữ Manh suy tư nói, “Ta nghe nói Kha Minh Vũ ngay cả công ty quản lý đều không có, cũng không biết là lai lịch gì, nói không chừng người ta âm thầm cũng là có bối cảnh?”
Nếu như là bởi vì cái này, cậu ta tự nhiên không cần theo chân bọn họ giao tiếp, bởi vì không cần phải tiêu phí thời gian trên người bọn họ.
“Bất quá lại là một kẻ nghèo.” Lúc này, Thẩm Hãn Thần bên cạnh mở miệng nói một câu.
Kỳ Phóng nghe xong lập tức nói, “Hãn Thần nghe ngóng rồi? Xem đi, tôi biết mà! Nhìn bộ dạng hắn như vậy cũng không giống là có hậu đài!”
…
Nghỉ ngơi xong, cảnh quay tiếp tục bắt đầu.
Ánh nắng rải đầy trên ban công, nam nhân ngồi ngày ngắn trên ghế ngồi, trong tay bưng lấy một quyển sách, ngón tay thon dài ngẫu nhiên lật qua lật lại trang sách một chút, trên thân tản ra một cỗ khí quý tốc. Nữ nhân đối diện uốn người bên trong ghế mây, giờ phút này, chính thức từ từ mởi mắt…
“Tỉnh,” Nam nhân ngước mắt nhìn lại, đôi tròng mắt kia so với ánh nắng buổi trưa còn chói mắt hơn, tại thời điểm nhìn về phía cô lại ôn hòa không mảy may mang theo tính công kích, ấm áp đem người bao bọc.
“Ninh Tich… Ninh Tịch lời kịch…” Cách đó không xa, Thẩm Miên gấp đến độ khoa tay múa chân mà nhắc nhở.
Nhưng mà, Ninh Tịch vẫn như cũ ngây ngốc tại đó nhìn Kha Minh Vũ, lần nữa NG.
Thẩm Miên: “…”
Cái này là tình huống gì?
Vì sao anh ta cảm thấy ánh mắt Ninh Tịch nhìn Kha Minh Vũ không thích hợp a! Đơn giản cùng rơi vào bể tình tựa như…
Sau khi hô “Cắt”, Thẩm Miên gọi Ninh Tịch tới nhắc nhở, “Ninh Tịch, chú ý ánh mắt của cô, cô biểu đạt phương thức không đúng! Bên trong kịch bản này, Kỷ Phi Tuyết hoàn toàn đem Lâm Ngộ xem như bằng hữu, đối với cậu ta không có chút tình cảm nào khác, ánh mắt này của cô giống như động tâm là không thể được…”
“Không có việc gì không có việc gì, nửa đoạn trước phi thường hoàn mỹ, có thể giữ lại toàn bộ, từ khúc ngươi tỉnh bắt đầu quay lại một chút là được rồi!” Thẩm Miên mừng khấp khởi nói.
Trước đó hắn còn một mực lo lắng tính tình Kha Minh Vũ quá mức thâm trầm, thời điểm diễn cảnh tình cảm sẽ không được, làm sao cũng không ngờ tới thế mà lại diễn tốt như vậy, vừa rồi ánh mắt kia quả thực quá đúng chỗ!
Anh ta đã có thể dự cảm, chờ phim chiếu lên, cho dù cậu ta chỉ là nam hai, cũng không có dung mạo chói mắt như Thẩm Hãn Thần, bằng vào cái thâm tình tựa như biển này, hoàn toàn có thể thu hút không ít fan.
“Được…” Ninh Tịch không yên lòng lên tiếng, nhịn không được tìm kiếm thân hình Kha Minh Vũ trong đám người.
Sau khi diễn xong, Kha Minh Vũ lại trở nên không có chút cảm giác nào tồn tại, lẫn trong đám người, muốn tìm nửa ngày mới tìm được…
Ninh Tịch như có điều suy nghĩ mà nhìn nam nhân đang ngồi trong góc xem kịch bản, Giang Mục Dạ đột nhiên từ một bên nhảy tới, một tay kéo cô tới, “Tiểu Tịch ngươi tới đây!”
“Làm gì nha?”
Giang Mục Dã nắm tóc, thần thần bí bí nói, “Tiểu Tịch, ngươi có hay không cảm thấy gia hỏa này vừa rồi diễn đặc biết giống cậu ta a?”
“Nói nhảm! Ngươi cũng cảm thấy, ta có thể không có phát hiện? Không có phát hiện mẹ nó có thể NG a!” Ninh Tịch tức giận nói.
…
Trong góc, Kỳ Phóng hưng phấn tiến tới trước mặt Kha Minh VŨ, “Uy, Kha Minh Vũ, cậu vừa rồi trâu vãi a! Diễn xuất của cậu thực sự là tự học sao? Có bí quyết gì không?”
“Không có.”
Kỳ Phóng ghé nơi đó líu ríu nói hơn nửa ngày, kết quả đối phương thế mà chỉ trả lời hai chữ, sắc mặt lập tức không tốt lắm, ngượng ngùng trở về chỗ ngồi của mình.
“Móa! Chảnh cái éo gì… Một cái tên người mới bình thường tướng mạo bình thường khí chất bình thường, kỹ năng diễn dù tốt thì sao, ngành giải trí trong nước như vậy, cậu ta tưởng rằng dễ lăn lộn sao?”
Kỹ Ngữ Manh suy tư nói, “Ta nghe nói Kha Minh Vũ ngay cả công ty quản lý đều không có, cũng không biết là lai lịch gì, nói không chừng người ta âm thầm cũng là có bối cảnh?”
Nếu như là bởi vì cái này, cậu ta tự nhiên không cần theo chân bọn họ giao tiếp, bởi vì không cần phải tiêu phí thời gian trên người bọn họ.
“Bất quá lại là một kẻ nghèo.” Lúc này, Thẩm Hãn Thần bên cạnh mở miệng nói một câu.
Kỳ Phóng nghe xong lập tức nói, “Hãn Thần nghe ngóng rồi? Xem đi, tôi biết mà! Nhìn bộ dạng hắn như vậy cũng không giống là có hậu đài!”
…
Nghỉ ngơi xong, cảnh quay tiếp tục bắt đầu.
Ánh nắng rải đầy trên ban công, nam nhân ngồi ngày ngắn trên ghế ngồi, trong tay bưng lấy một quyển sách, ngón tay thon dài ngẫu nhiên lật qua lật lại trang sách một chút, trên thân tản ra một cỗ khí quý tốc. Nữ nhân đối diện uốn người bên trong ghế mây, giờ phút này, chính thức từ từ mởi mắt…
“Tỉnh,” Nam nhân ngước mắt nhìn lại, đôi tròng mắt kia so với ánh nắng buổi trưa còn chói mắt hơn, tại thời điểm nhìn về phía cô lại ôn hòa không mảy may mang theo tính công kích, ấm áp đem người bao bọc.
“Ninh Tich… Ninh Tịch lời kịch…” Cách đó không xa, Thẩm Miên gấp đến độ khoa tay múa chân mà nhắc nhở.
Nhưng mà, Ninh Tịch vẫn như cũ ngây ngốc tại đó nhìn Kha Minh Vũ, lần nữa NG.
Thẩm Miên: “…”
Cái này là tình huống gì?
Vì sao anh ta cảm thấy ánh mắt Ninh Tịch nhìn Kha Minh Vũ không thích hợp a! Đơn giản cùng rơi vào bể tình tựa như…
Sau khi hô “Cắt”, Thẩm Miên gọi Ninh Tịch tới nhắc nhở, “Ninh Tịch, chú ý ánh mắt của cô, cô biểu đạt phương thức không đúng! Bên trong kịch bản này, Kỷ Phi Tuyết hoàn toàn đem Lâm Ngộ xem như bằng hữu, đối với cậu ta không có chút tình cảm nào khác, ánh mắt này của cô giống như động tâm là không thể được…”
/2168
|