Anh trai? Ha. . . . . . Gương mặt tuấn dật của Trình Dĩ Sênh khẽ đỏ lên, biểu tình châm chọc mà cừu hận xuất hiện rất rõ ràng trên màn hình giám sát: Cô biết chuyện trước kia của chúng tôi không? Cô có biết trước kia tôi và Thiên Tuyết có quan hệ như thế nào không! Anh ta chiếm đoạt người phụ nữ của tôi trước, tôi chơi em gái của anh ta một chút thì thế nào!
La Tình Uyển trừng to hai mắt nhìn người đàn ông ở trước mặt, cổ tay mảnh khảnh bị anh ta chộp trong tay, cho tới bây giờ, cô ta mới nhìn rõ bản chất chân thật nhất của người đàn ông trước mắt này!
Tôi không cần. . . . . . Cô ta cau mày, trên trán rỉ ra mồ hôi, lắc đầu muốn rút cổ tay ra khỏi tay anh ta: Tôi không nhờ anh hỗ trợ nữa, Trình Dĩ Sênh, anh buông ra, tôi muốn đi về!
Cô nôn nóng muốn trở về sao? Bị tôi dọa? Ha. . . . . . Cô đi về thì ai sẽ giúp cô? Cũng may Thiên Tuyết không xảy ra chuyện, nếu như Thiên Tuyết gặp phải một chút xíu chuyện xấu gì, Nam Cung Kình Hiên sẽ giết chết cô . . . . . .
Trên màn hình, hai người vẫn còn đang lôi kéo dây dưa.
Trong căn phòng u tĩnh, Nam Cung Kình Hiên chăm chú nhìn hai người trên màn hình, trong đôi mắt thâm thúy tràn đầy sự khiếp sợ, gương mặt tuấn tú có hơi tái nhợt.
Hai khuỷu tay chống trên hai bên ghế xoay, khoanh tay, chống đỡ đôi môi mỏng, cảm giác mình thanh tỉnh từ đầu đến chân!
Trình Dĩ Sênh cùng La Tình Uyển. . . . . .
Hai người kia, lại có thể xen lẫn cùng nhau? ! !
Đôi mắt sắc bén như băng lạnh lùng nhìn chằm chằm hình ảnh kế tiếp, La Tình Uyển tránh thoát sự khống chế của Trình Dĩ Sênh, cáu kỉnh cảnh cáo anh ta không được xằng bậy, xoay người đi ra khỏi phòng, đoạn giám sát đến đây là hết, file hình dừng lại.
Nam Cung Kình Hiên nhìn chằm chằm hình ảnh đó, trong mắt đã lộ ra chút sát khí.
Điện thoại di động chấn động.
Đôi mắt thâm thúy liếc nhìn mã số trên di động, nội dung tin ngắn rất đơn giản, ngày La Tình Uyển gặp chuyện không may, quả nhiên Trình Dĩ Sênh đã lợi dụng người dưới tay đặt mua vé máy bay đến thành phố Z, sau đó nhanh chóng quay trở về.
Quả nhiên là cậu ta! !
Nếu ngày đó Trình Dĩ Sênh đã tới thành phố Z, nhưng ông già và Dạ Hi cũng đều không biết, nói vậy, nhất định là cậu ta một thân một mình bí mật tới đây, theo nội dung của đoạn giám sát này, hẳn là cậu ta đi tìm La Tình Uyển mới đúng. . . . . . Người cường bạo La Tình Uyển chính là cậu ta, đúng hay không?
Hoặc là, căn bản cũng không phải cường bạo gì cả, hai người kia là theo nhu cầu của nhau, chẳng lẽ, sau khi kết thúc còn nghĩ tới có thể lợi dụng cục diện này, thông qua truyền thông để bức bách anh mau chóng thực hiện hôn ước? ! !
Nghĩ tới lạnh cả người, Nam Cung Kình Hiên ngồi ở trên ghế xoay, biểu cảm trên mặt rất đáng sợ, ngón tay thon dài chậm rãi siết chặt điện thoại di động, nhanh chóng suy nghĩ, phỏng đoán, kiên quyết bắt cho được sự thật này! Mím chặt đôi môi mỏng tái nhợt không chút màu máu, nhưng cơn giận dữ ngập trời đã ngưng tụ ở trong lồng ngực. . . . . .
‘Cốc cốc cốc’, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Giật mình một cái, đôi mắt u ám của Nam Cung Kình Hiên thoáng lóe sáng, lúc này mới phát hiện ra tiếng động ở sau lưng.
Anh xoay ghế qua, thấy Thiên Tuyết không biết đã tỉnh từ lúc nào.
Anh về hồi nào? Em không biết. Cô vừa mới tỉnh ngủ nên còn có chút mông lung, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú chọc người trìu mến.
Mới về. Nhìn khuôn mặt cô, lửa giận trong lồng ngực Nam Cung Kình Hiên đột nhiên bị đè nén xuống, ánh mắt sắc bén trong nháy mắt mềm nhũn.
Anh đứng dậy, bước tới kéo cô qua, dịu dàng nói: Sao không ngủ thêm một lúc?
Em ngủ không được, nghĩ đến ngày mai Thiên Nhu về em có hơi khẩn trương, chuyến bay của em ấy anh vẫn chưa nói cho em biết, ngày mai mấy giờ đến? Dụ Thiên Tuyết ngủ đến có chút mê mang, ngón tay nhỏ yếu vuốt ve mi tâm, nhẹ giọng hỏi.
Đến lúc đó anh cho tài xế đưa em đi, không phải lo lắng, Ánh mắt của Nam Cung Kình Hiên chợt u ám, chăm chú nhìn cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của cô nhẹ nhàng khép mở, anh có chút động tình, vòng một cánh tay qua thắt lưng cô, nói: Khuya lắm rồi, muốn ăn gì không? Chúng ta đi ra ngoài ăn.
Dụ Thiên Tuyết lắc đầu, ánh mắt tò mò lướt qua người anh nhìn về phía computer trên mặt bàn: Anh đang làm cái gì?
Đang điều tra một chuyện, Nam Cung Kình Hiên không biến sắc chặn ánh mắt của cô lại, cũng không muốn cho cô biết mấy chuyện này: Thiên Nhu về, trước tiên hãy ở chỗ này cùng em, chuyện hôn ước và Tiểu Ảnh
La Tình Uyển trừng to hai mắt nhìn người đàn ông ở trước mặt, cổ tay mảnh khảnh bị anh ta chộp trong tay, cho tới bây giờ, cô ta mới nhìn rõ bản chất chân thật nhất của người đàn ông trước mắt này!
Tôi không cần. . . . . . Cô ta cau mày, trên trán rỉ ra mồ hôi, lắc đầu muốn rút cổ tay ra khỏi tay anh ta: Tôi không nhờ anh hỗ trợ nữa, Trình Dĩ Sênh, anh buông ra, tôi muốn đi về!
Cô nôn nóng muốn trở về sao? Bị tôi dọa? Ha. . . . . . Cô đi về thì ai sẽ giúp cô? Cũng may Thiên Tuyết không xảy ra chuyện, nếu như Thiên Tuyết gặp phải một chút xíu chuyện xấu gì, Nam Cung Kình Hiên sẽ giết chết cô . . . . . .
Trên màn hình, hai người vẫn còn đang lôi kéo dây dưa.
Trong căn phòng u tĩnh, Nam Cung Kình Hiên chăm chú nhìn hai người trên màn hình, trong đôi mắt thâm thúy tràn đầy sự khiếp sợ, gương mặt tuấn tú có hơi tái nhợt.
Hai khuỷu tay chống trên hai bên ghế xoay, khoanh tay, chống đỡ đôi môi mỏng, cảm giác mình thanh tỉnh từ đầu đến chân!
Trình Dĩ Sênh cùng La Tình Uyển. . . . . .
Hai người kia, lại có thể xen lẫn cùng nhau? ! !
Đôi mắt sắc bén như băng lạnh lùng nhìn chằm chằm hình ảnh kế tiếp, La Tình Uyển tránh thoát sự khống chế của Trình Dĩ Sênh, cáu kỉnh cảnh cáo anh ta không được xằng bậy, xoay người đi ra khỏi phòng, đoạn giám sát đến đây là hết, file hình dừng lại.
Nam Cung Kình Hiên nhìn chằm chằm hình ảnh đó, trong mắt đã lộ ra chút sát khí.
Điện thoại di động chấn động.
Đôi mắt thâm thúy liếc nhìn mã số trên di động, nội dung tin ngắn rất đơn giản, ngày La Tình Uyển gặp chuyện không may, quả nhiên Trình Dĩ Sênh đã lợi dụng người dưới tay đặt mua vé máy bay đến thành phố Z, sau đó nhanh chóng quay trở về.
Quả nhiên là cậu ta! !
Nếu ngày đó Trình Dĩ Sênh đã tới thành phố Z, nhưng ông già và Dạ Hi cũng đều không biết, nói vậy, nhất định là cậu ta một thân một mình bí mật tới đây, theo nội dung của đoạn giám sát này, hẳn là cậu ta đi tìm La Tình Uyển mới đúng. . . . . . Người cường bạo La Tình Uyển chính là cậu ta, đúng hay không?
Hoặc là, căn bản cũng không phải cường bạo gì cả, hai người kia là theo nhu cầu của nhau, chẳng lẽ, sau khi kết thúc còn nghĩ tới có thể lợi dụng cục diện này, thông qua truyền thông để bức bách anh mau chóng thực hiện hôn ước? ! !
Nghĩ tới lạnh cả người, Nam Cung Kình Hiên ngồi ở trên ghế xoay, biểu cảm trên mặt rất đáng sợ, ngón tay thon dài chậm rãi siết chặt điện thoại di động, nhanh chóng suy nghĩ, phỏng đoán, kiên quyết bắt cho được sự thật này! Mím chặt đôi môi mỏng tái nhợt không chút màu máu, nhưng cơn giận dữ ngập trời đã ngưng tụ ở trong lồng ngực. . . . . .
‘Cốc cốc cốc’, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Giật mình một cái, đôi mắt u ám của Nam Cung Kình Hiên thoáng lóe sáng, lúc này mới phát hiện ra tiếng động ở sau lưng.
Anh xoay ghế qua, thấy Thiên Tuyết không biết đã tỉnh từ lúc nào.
Anh về hồi nào? Em không biết. Cô vừa mới tỉnh ngủ nên còn có chút mông lung, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú chọc người trìu mến.
Mới về. Nhìn khuôn mặt cô, lửa giận trong lồng ngực Nam Cung Kình Hiên đột nhiên bị đè nén xuống, ánh mắt sắc bén trong nháy mắt mềm nhũn.
Anh đứng dậy, bước tới kéo cô qua, dịu dàng nói: Sao không ngủ thêm một lúc?
Em ngủ không được, nghĩ đến ngày mai Thiên Nhu về em có hơi khẩn trương, chuyến bay của em ấy anh vẫn chưa nói cho em biết, ngày mai mấy giờ đến? Dụ Thiên Tuyết ngủ đến có chút mê mang, ngón tay nhỏ yếu vuốt ve mi tâm, nhẹ giọng hỏi.
Đến lúc đó anh cho tài xế đưa em đi, không phải lo lắng, Ánh mắt của Nam Cung Kình Hiên chợt u ám, chăm chú nhìn cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi của cô nhẹ nhàng khép mở, anh có chút động tình, vòng một cánh tay qua thắt lưng cô, nói: Khuya lắm rồi, muốn ăn gì không? Chúng ta đi ra ngoài ăn.
Dụ Thiên Tuyết lắc đầu, ánh mắt tò mò lướt qua người anh nhìn về phía computer trên mặt bàn: Anh đang làm cái gì?
Đang điều tra một chuyện, Nam Cung Kình Hiên không biến sắc chặn ánh mắt của cô lại, cũng không muốn cho cô biết mấy chuyện này: Thiên Nhu về, trước tiên hãy ở chỗ này cùng em, chuyện hôn ước và Tiểu Ảnh
/359
|