Tại sao lại là cô ta? ! Nam Cung Dạ Hi suýt nữa nhảy dựng lên, mắt trợn tròn, tức giận vô cùng.
Người phụ nữ này quả là âm hồn bất tán, mỗi lần anh trai bị thương đều là vì cô ta, ba còn nhớ lần trước không? Cô ta làm cho anh ấy phải chạy đến ZNV, bị người ta thọc cho một đao, hiện tại thì tốt rồi, con nghe người phía dưới nói anh ấy đi một chuyến qua Đài Bắc, trở về thì trúng đạn! Người phụ nữ này đúng là sao chổi mà, sao mỗi lần cô ta gặp phải chuyện gì cũng đều khiến anh trai vì cô ta mà bị thương? !
Được rồi! Nam Cung Ngạo cau mày lạnh giọng ngắt lời cô ta: Con bớt tranh cãi một chút đi!
. . . . . . Nam Cung Dạ Hi trợn to hai mắt, vì bị ba của mình ngắt lời mà cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Ba. . . . . . Ba. . . . . . Cô ta kéo chặt tay con gái nhỏ của mình, giọng run run nói: Sao ba lại bệnh vực bọn họ, đâu phải ba không biết chị Tình Uyển và anh trai mới là một đôi? Chị Tình Uyển cũng đã xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ lại còn ở chỗ này ‘tình chàng ý thiếp’ ân ái, bọn họ có lương tâm hay không!
Nếu con cứ tiếp tục ở đây kêu la thì đi ra bên ngoài đi, Nam Cung Ngạo lạnh lùng nhìn cô ta: Không biết anh con cần an tĩnh nghỉ ngơi sao?
Con. . . . . . Mặt của Nam Cung Dạ Hi lúc đỏ lúc trắng.
Cậu. . . . . . Cậu. . . . . . Bạn nhỏ Trình Lan Y cũng nhớ tới người cậu cao lớn rắn rỏi, lắc tay của mẹ, không ngừng kêu.
Đừng kêu nữa! Nam Cung Dạ Hi giận dữ mắng con gái: Cậu con bị người phụ nữ hạ tiện ma quỷ kia ám ảnh rồi, đâu còn là cậu của con nữa!
A. . . . . . Trên gương mặt ngây thơ của Trình Lan Y lộ vẻ sợ hãi và nghi ngờ nhìn mẹ.
Ba hỏi con, Nam Cung Ngạo quay người lại, đột nhiên nghiêm túc hỏi: Gần đây Trình Dĩ Sênh đang làm gì? Rốt cuộc là bao lâu rồi cậu ta không có về nhà?
Mặt của Nam Cung Dạ Hi càng thêm đặc sắc, lúng túng mà hơi giận dữ, cắn môi nói: “Lâu rồi anh ấy không về nhà, nhưng mà ba, ba không cảm thấy sắp xếp cho anh ấy địa phương quá xa sao? Mỗi lần trở về đều phải ngồi máy bay, dù ngồi máy thì khi về đến thành phố Z cũng bận rộn công việc, căn bản cũng không về nhà, không về nhà còn chưa tính, không nhìn con cũng không sao, nhưng ngay cả Y Y mà anh ấy cũng không nhìn tới! Hừ, thật sự là đồ ăn ‘cơm nhão’ vô tình vô nghĩa, lúc đầu nhà chúng ta giúp anh ấy nhiều như vậy, còn phân chia sản nghiệp cho anh ấy quản lý, hiện tại anh ấy trả ơn con như vậy sao? Tên thối tha. . . . . . Thật sự là không cho anh ấy nếm chút dạy dỗ là không được!
Vậy hiện giờ cậu ta đang ở nơi nào? Con biết không? Vẻ mặt của Nam Cung Ngạo càng lúc càng nghiêm túc.
Con. . . . . . Nam Cung Dạ Hi chợt lúng túng: Dĩ nhiên con biết, khẳng định là đang xử lý công việc, sao vậy?
Hừ! Nam Cung Ngạo nặng nề hừ một tiếng từ trong khoang mũi: Con đúng là người có lá gan nhưng không có đầu óc, nhìn cậu ta cho thật kỹ! Cũng
/359
|