Edit: A Tử
Nói tới Nguyệt Nguyệt của chúng ta xuất môn luyện cấp liền thực như vậy gió êm sóng lặng sao? Vậy cũng chưa chắc đâu! Nguyệt Nguyệt một người lặng lẽ khiêng Ngạo Thiên thần đao của mình ra khỏi thành, hấp tấp chạy đến khu rừng đầy sương mù, nhìn thấy nơi đây quái phân tán vô cùng rộng, hơn nữa người chơi cũng rất ít, lập tức liền quyết định ở trong này tìm một góc sáng sủa ẩn núp mà thoải mái giết quái.
Mà ở cách Nguyệt Nguyệt không xa lại có một tổ đội một nữ, ba nam tạo thành tiểu đội bốn người ở nơi đó giết quái, nhìn ra được bọn họ giết quái thực gian nan, đồ phòng ngự cùng vũ khí kém cũng cho là một nguyên nhân đi, dù sao không phải ai cũng đều có vận khí biến thái như tiểu cô nương Nguyệt Nguyệt, có thể nhận được Nhiệm Vụ Ẩn Tàng đạt được tiền tài cùng vũ khí tốt. Chỉ thấy cô gái trong đội ngũ kia đang chém giết một con ác linh Biên Bức (A Tử: biểu bức là con dơi đấy mọi ng), đột nhiên ở cạnh cô ấy lại xuất hiện một con ác linh Biên Bức. Đối với đội ngũ bọn họ mà nói, một người đánh một con quái đã là cực hạn rồi, nhưng giờ đột nhiên xuất hiện một con ác linh Biên Bức làm rối loạn phối hợp cùng tiết tấu của bọn họ, cô gái sợ tới mức vứt bỏ con quái đang đánh chém vào con ác linh Biên Bức đang chạy lại, ba người khác trong đội, mỗi người cũng đã chống đỡ một con quái rồi, cũng không có cách nào cứu cô ấy, cô ấy chỉ còn cách dẫn con quái chạy khắp nơi, nhưng lúc này Nguyệt Nguyệt vừa giết hết đám quái bên người, hệ thống còn có sinh ra quái mới, nên liền vòng vo vài bước chuẩn bị tìm quái giết. Rất xa cô thấy có một cô gái bị hai ác linh Biên Bức đuổi theo chạy tới chạy lui, cô thật tốt đụng lên đi “Bá” “Bá” vài nhát đao, hai ác linh Biên Bức đã bị giải quyết xong, trong nháy mắt, ác linh Biên Bức chết đi chỉ nghe thấy đinh một tiếng, một khối ánh vàng rực rỡ ‘ Phá Thiên Đồng Bài’ rơi trên mặt đất. Nguyệt Nguyệt nhìn nhìn cô gái trước mặt hai mắt nhìn chằm chằm ‘ Phá Thiên Đồng Bài’. Không nói gì liền chuẩn bị đi rồi, dù sao quái vật là người khác đưa tới, mặc dù mình là xuất phát từ ý tốt muốn cứu giúp cô ta, nhưng nhìn thấy dường như cô bé này so với chính mình thì cần thứ này hơn. Ngay tại Nguyệt Nguyệt mới vừa mới đi hai bước, cô bé kia liền vừa đuổi theo vừa hô: “Uy ~~ ngươi chờ một chút a!” Nghe được phía sau truyền đến tiếng gọi, Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn lại: “Có chuyện gì không?” Cô bé kia không nghĩ tới Nguyệt Nguyệt đột nhiên liền dừng bước, càng không kịp trực tiếp đánh vào trên người Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt hai mắt biến thành màu đen nhìn cô, nghĩ đến chính mình vừa bị cô hung hăng đánh mất 100 điểm máu, nhịn không được hoài nghi cô bé này chẳng lẽ muốn mưu sát chính mình? “Có chuyện gì không?” Cô gái nhìn đến Nguyệt Nguyệt bị chính mình đánh mất máu, có điểm xấu hổ giải thích nói: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý, ta là muốn nói, đồ quái vật bị đánh chết rơi ra ngươi còn chưa có lấy đi.” Nói xong cô đem ‘Phá Thiên Đồng Bài’ ra giao cho Nguyệt Nguyệt. Nào biết Nguyệt Nguyệt nhìn cũng không nhìn đối với cười mỉm cười nói : “Quái vật là ngươi dẫn, ta chỉ là nhìn thấy ngươi bị truy đuôi n hình hư cần hỗ trợ, cho nên giúp ngươi giết chúng nó, nên những thứ này ta không cần, hơn nữa —— nó ở trong tay của ngươi, so với ở trong tay ta càng có thể phát huy tác dụng hơn.” “Nhưng là —— nhưng là quái vật là ngươi giết chết mới có vật này a!” Nguyệt Nguyệt rốt cục cũng biết tâm tình khi gặp mình lúc đó rồi, cảm tình là tặng đồ đi ra ngoài, người ta chính ở chỗ này rối rắm a. Nghĩ nghĩ Nguyệt Nguyệt vẻ mặt hắc tuyến nhìn cô gái nói : “Tiểu thư, xem như ta cầu xin ngươi rồi, ngươi nhận lấy đi! Ta thật sự không cần.” Nói xong Nguyệt Nguyệt không đợi câu trả lời của cô, xoay người chạy lấy người. Nhìn Nguyệt Nguyệt bóng lưng rời đi, tiểu cô nương trong mắt hiện lên một chút suy nghĩ sâu xa, nghĩ thầm: “không biết vì sao mình cùng cô ấy cảm giác rất chân thực a!” Sauk hi suy nghĩ cô lại mở miệng gọi Nguyệt Nguyệt. Ngay tại Nguyệt Nguyệt chuẩn bị rời đi nơi khác tìm một chổ để luyện cấp. Nào biết có người lại ở sau người mở miệng la hét: “Chờ —— chờ một chút a.” Nguyệt Nguyệt lần này trong lòng thật có chút tức giận rồi, không nên phiền toái nhiều như vậy sự? Khuôn mặt nhỏ nhắn không cười xoay người hướng người ta quát: “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì a?” Cô gái bị Nguyệt Nguyệt rống hoảng sợ, ngẩn người sau mới mở miệng nói : “Ta. . . Ta. . . Ta là muốn nói, đội ngũ chúng ta còn chổ, ngươi muốn hay không cùng chúng ta cùng nhau luyện cấp.” Nguyệt Nguyệt sau khi nghe xong, hiểu được cũng phi thường ngượng ngùng, vừa rồi chính mình còn như vậy hung hang với người khác, nguyên lai người khác là hảo tâm mời mình và bọn họ cùng nhau luyện cấp a. Nguyệt Nguyệt vẻ mặt xấu hổ hướng cô gái xin lỗi nói : “Ách —— thật ngượng ngùng a, còn như vậy hung hang với ngươi, vừa vặn ta đang tìm chổ để luyện cấp, tổ đội các ngươi còn vị trí trống…, thật sự là rất tốt bất quá.” Dứt lời cô gái đã đưa lời mời tổ đội lại đây, Nguyệt Nguyệt liền gia nhập, nguyên lai cô bé này kêu ‘ Kiều Khí Công Chúa ’ a, trong đội còn ba nam nhân theo thứ tự là ‘ Đao Đao Kiến Cốt ’, ‘ Đại Nhạn Nam Phi ’‘ Nam Cung Thụ ’. Nhìn thấy trong tổ đội đột nhiên thêm một người, trong đội ba người đều mở miệng nói. 【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: “Kiều Khí a, xem ra ngươi là được người cứu vớt? Trong tổ đội có cô gái đẹp này có phải hay không chính là người cứu ngươi a? “ 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “đúng vậy a, các ngươi ở chỗ này sao? Ta mang nàng ấy lại đây. “ 【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “Lam Nguyệt Lệ, cám ơn ngươi đã cứu muội muội ta a. Vừa rồi chúng ta đều bị quái vay, căn bản không có cách nào khác cứu muội ấy, hoàn hảo ngươi cứu nàng, bằng không nàng từ đây về sau điều tìm ta khóc nhè.” 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “ha ha, không có gì , ngươi quá khách khí.” 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “các ngươi cũng không biết, Nguyệt Nguyệt rất lợi hại, chém vài cái liền chém chết hai con quái kia a.” Trong đội ngũ ba người đột nhiên nhìn thấy ngữ khí nói chuyện ‘Kiều Khí Công Chúa’, không dám tin nhìn lại xem, thật có chuyện như vậy sao? Như thế nào tính cách biến hóa lớn như vậy? Trong đội ngũ Nam Cung Thụ đột nhiên hỏi vấn đề kia, làm cho trong đội một chút liền trầm mặc. 【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “Lam Nguyệt Lệ, ngươi bao nhiêu cấp?” Nguyệt Nguyệt có vẻ buồn bực hắn hỏi mình cấp bậc làm cái gì? Suy nghĩ hạ lại cảm thấy không có gì hay giấu diếm mở miệng đáp: “Ba mươi ba cấp a.” 【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “sao. . . Làm sao có thể?” 【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: “đúng vậy a, ba mươi ba cấp làm sao có thể vài cái liền chém chết hai con quái?” 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “thật kỳ quái sao?” Nguyệt Nguyệt chưa từng thể nghiệm chuyện đánh quái bình thường, nên hoàn toàn không hiểu nổi chua xót trong lòng bọn họ, cũng không nghĩ tới người ta hiện tại dùng tiểu Vũ khí có 18 điểm công kích, Nguyệt Nguyệt chúng ta lại dùng vũ khí biến thái ‘ Ngạo Thiên thần đao ’ bao nhiêu công kích? Chính là 100 điểm a! 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “các ngươi quản người ta như thế nào lợi hại như vậy, dù sao nàng chính là đã cứu ta, ta về sau sẽ cùng nàng kết làm bạn bè.” Nguyệt Nguyệt nhìn Kiều Khí Công Chúa, trước máy tính trên mặt liền tạo nên một chút mỉm cười, tiểu cô nương này thoạt nhìn hẳn là tuổi tác không lớn đi, nói chuyện thực thẳng thắng, nhưng là cũng làm cho người khác cảm thấy phi thường thích nàng. Suy nghĩ sau đó, nàng nhẹ nhàng ở {kênh đội ngũ} lý gõ vài chử. 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “ân, về sau chúng ta chính là bạn bè.” 【 {kênh đội ngũ} 】 Nam Cung Thụ: “nếu ta nhớ không lầm, ngươi không phải là người có được Ngạo Thiên thần đao kia chứ! 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: . . . . . . 【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: . . . . . . 【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: . . . . . . Nam Cung Thụ nói một câu trực tiếp làm cho trong đội mấy người toàn bộ không nói gì điệu, hiện tại khắp khu vực điều đi tìm chủ nhân của‘ Ngạo Thiên thần đao ’, ai sẽ biết tiểu cô nương vụng trộm chạy oại địa phương hẻo lánh này luyện cấp chứ? 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “tỷ tỷ —— ngươi thật là người nổi tiếng kia sao?” Kiều Khí Công Chúa quả thực không thể tin được, người cứu mình đúng là chủ nhân của ‘ Ngạo Thiên thần đao ’ ? Chẳng lẽ trên tay nàng kia thanh đao Ngân Bạch Sắc chính là ‘ Ngạo Thiên thần đao ’ sao? 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “ta đúng là chủ nhân cây đao kia, nhưng là ta không phải là người nổi tiếng a.” 【 {kênh đội ngũ} 】Đao Đao Kiến Cốt: “còn không phải người nổi tiếng a? Toàn bộ mọi người vì người mà sôi trào khí thế, cái này cũng chưa tính là người nổi tiếng sao? 【 {kênh đội ngũ} 】Đại Nhạn Nam Phi: “yên tâm đi, chúng ta sẽ không nói cho người khác biết ngươi ở nơi này, ngươi có biết không? Bây giờ tin tức về ngươi giá lên khá cao rồi, nghe nói giải thưởng cao nhất đến 10W kim tệ.” Nguyệt Nguyệt trợn tròn mắt cư nhiên sẽ có người ra 10W kim tệ tìm chính mình, đó là bao nhiêu tiền? Đây chính là RMB1000 đồng rồi, những người này cũng quá có tiền đi? Bất quá bọn hắn xuất tiền tìm mình làm cái gì? Chẳng lẽ là ‘ Lạc Vũ Phỉ Phi?” 【 {kênh đội ngũ} 】 Lam Nguyệt Lệ: “cám ơn các ngươi a, chúng ta luyện cấp đi.” 【 {kênh đội ngũ} 】Kiều Khí Công Chúa: “đúng đúng, chúng ta luyện cấp đi, ta thật vui vẻ a, lại được người lợi hại như vậy cứu! Trước máy tính ‘Đao Đao Kiến Cốt’ mày nhẹ chau lại, sau đó hướng muội muội của hắn trong phòng nhìn một cái, vì sao nàng ở trước mặt ‘Lam Nguyệt Lệ’ sẽ là cái dạng kia? Điều này làm cho hắn đang nhớ lại nàng trước kia. Trong đội ngũ bởi vì Nguyệt Nguyệt gia nhập, giết quái dễ dàng hơn rất nhiều, hiệu suất trực tiếp tăng lên gấp đôi, mấy người trong lòng cảm thán nói: ‘ Ngạo Thiên thần đao ’ chính là không giống với bình thường a, đây quả thực giống như là rất. . . Rất. . . Quá sung sướng. Bên này Nguyệt Nguyệt bọn họ khí thế ngất trời luyện cấp, bọn họ cũng không biết Nguyệt Nguyệt hành tung đã bị người phát hiện, đã có người mang theo một đám người chạy tới đâu!
Nói tới Nguyệt Nguyệt của chúng ta xuất môn luyện cấp liền thực như vậy gió êm sóng lặng sao? Vậy cũng chưa chắc đâu! Nguyệt Nguyệt một người lặng lẽ khiêng Ngạo Thiên thần đao của mình ra khỏi thành, hấp tấp chạy đến khu rừng đầy sương mù, nhìn thấy nơi đây quái phân tán vô cùng rộng, hơn nữa người chơi cũng rất ít, lập tức liền quyết định ở trong này tìm một góc sáng sủa ẩn núp mà thoải mái giết quái.
Mà ở cách Nguyệt Nguyệt không xa lại có một tổ đội một nữ, ba nam tạo thành tiểu đội bốn người ở nơi đó giết quái, nhìn ra được bọn họ giết quái thực gian nan, đồ phòng ngự cùng vũ khí kém cũng cho là một nguyên nhân đi, dù sao không phải ai cũng đều có vận khí biến thái như tiểu cô nương Nguyệt Nguyệt, có thể nhận được Nhiệm Vụ Ẩn Tàng đạt được tiền tài cùng vũ khí tốt. Chỉ thấy cô gái trong đội ngũ kia đang chém giết một con ác linh Biên Bức (A Tử: biểu bức là con dơi đấy mọi ng), đột nhiên ở cạnh cô ấy lại xuất hiện một con ác linh Biên Bức. Đối với đội ngũ bọn họ mà nói, một người đánh một con quái đã là cực hạn rồi, nhưng giờ đột nhiên xuất hiện một con ác linh Biên Bức làm rối loạn phối hợp cùng tiết tấu của bọn họ, cô gái sợ tới mức vứt bỏ con quái đang đánh chém vào con ác linh Biên Bức đang chạy lại, ba người khác trong đội, mỗi người cũng đã chống đỡ một con quái rồi, cũng không có cách nào cứu cô ấy, cô ấy chỉ còn cách dẫn con quái chạy khắp nơi, nhưng lúc này Nguyệt Nguyệt vừa giết hết đám quái bên người, hệ thống còn có sinh ra quái mới, nên liền vòng vo vài bước chuẩn bị tìm quái giết. Rất xa cô thấy có một cô gái bị hai ác linh Biên Bức đuổi theo chạy tới chạy lui, cô thật tốt đụng lên đi “Bá” “Bá” vài nhát đao, hai ác linh Biên Bức đã bị giải quyết xong, trong nháy mắt, ác linh Biên Bức chết đi chỉ nghe thấy đinh một tiếng, một khối ánh vàng rực rỡ ‘ Phá Thiên Đồng Bài’ rơi trên mặt đất. Nguyệt Nguyệt nhìn nhìn cô gái trước mặt hai mắt nhìn chằm chằm ‘ Phá Thiên Đồng Bài’. Không nói gì liền chuẩn bị đi rồi, dù sao quái vật là người khác đưa tới, mặc dù mình là xuất phát từ ý tốt muốn cứu giúp cô ta, nhưng nhìn thấy dường như cô bé này so với chính mình thì cần thứ này hơn. Ngay tại Nguyệt Nguyệt mới vừa mới đi hai bước, cô bé kia liền vừa đuổi theo vừa hô: “Uy ~~ ngươi chờ một chút a!” Nghe được phía sau truyền đến tiếng gọi, Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn lại: “Có chuyện gì không?” Cô bé kia không nghĩ tới Nguyệt Nguyệt đột nhiên liền dừng bước, càng không kịp trực tiếp đánh vào trên người Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt hai mắt biến thành màu đen nhìn cô, nghĩ đến chính mình vừa bị cô hung hăng đánh mất 100 điểm máu, nhịn không được hoài nghi cô bé này chẳng lẽ muốn mưu sát chính mình? “Có chuyện gì không?” Cô gái nhìn đến Nguyệt Nguyệt bị chính mình đánh mất máu, có điểm xấu hổ giải thích nói: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý, ta là muốn nói, đồ quái vật bị đánh chết rơi ra ngươi còn chưa có lấy đi.” Nói xong cô đem ‘Phá Thiên Đồng Bài’ ra giao cho Nguyệt Nguyệt. Nào biết Nguyệt Nguyệt nhìn cũng không nhìn đối với cười mỉm cười nói : “Quái vật là ngươi dẫn, ta chỉ là nhìn thấy ngươi bị truy đuôi n hình hư cần hỗ trợ, cho nên giúp ngươi giết chúng nó, nên những thứ này ta không cần, hơn nữa —— nó ở trong tay của ngươi, so với ở trong tay ta càng có thể phát huy tác dụng hơn.” “Nhưng là —— nhưng là quái vật là ngươi giết chết mới có vật này a!” Nguyệt Nguyệt rốt cục cũng biết tâm tình
/63
|