“À, là thế này, tối mai Quân Hạo có một bữa tiệc cần tham gia, âu phục của anh ấy đã đưa đến cửa hàng, vốn dĩ là tôi sẽ đến đó lấy rồi mang về nhà cho anh ấy, nhưng mà bây giờ tôi có chút việc bận không thể đi được, cho nên không biết có thể phiền cô đến đó lấy giúp tôi được không? Cô chỉ cần đem quần áo mang về nhà là được rồi.” Trần Nhược Hồng lên tiếng nhờ Hoa Ngữ Nông giúp đỡ, giọng nói của cô ta nghe rất là vô hại, song vẻ mặt lại hết sức ngoan độc.“Vậy sao, thế thì trước hết cô gửi địa chỉ đến di động của tôi đi, bây giờ tôi qua lấy cũng được.” Hoa Ngữ Nông không nghĩ ra được lí do nào để từ chối, trên thực tế, từ trước đến nay cô cũng ít khi từ chối người khác, huống chi chuyện này còn liên quan đến chồng mình, thân là người làm vợ, nếu chuyện đã tới cửa, dĩ nhiên cô sẽ không trốn tránh.Có điều, ngày mai Ninh Quân Hạo cần tham gia tiệc tối ư? Vì sao cô không nghe anh nói nhỉ?Chẳng lẽ anh không định mang vợ theo? Hay là…Quên đi, cô quyết định không tiếp tục đoán mò nữa, bởi vì đợi đến khi cô lấy được quần áo đem tới trước mặt anh, tin là đáp án cũng sẽ có được.Cúp điện thoại, Hoa Ngữ Nông thay một bộ váy liền màu xanh ngọc, phối với một đôi giày nhỏ đế bằng màu trắng, đội chiếc mũ xanh lam đi xuống dưới nhà.Bác Trương dưới lầu đi từ trong phòng ra, thấy Hoa Ngữ Nông muốn đi tới cửa, vẻ mặt bà có chút mất tự nhiên mỉm cười với cô, sau đó hỏi: “Cô chủ muốn ra ngoài sao?”“Vâng, bây giờ chú Lý có rảnh không ạ? Cháu muốn đi lấy quần áo dự tiệc giúp Quân Hạo.” Hoa Ngữ Nông gật gật đầu, quay sang hỏi bác Trương.“Chú Lý không có ở nhà, tôi vừa bảo anh ấy lái xe đưa A Bình đến siêu thị mua đồ rồi, có lẽ phải hai tiếng nữa mới trở về, nếu không cô đưa địa chỉ cho tôi, tôi giúp cô chủ đi lấy.” Bác Trương nói xong, ánh mắt liền có chút mờ ám.“Vậy à…” Hoa Ngữ Nông nghe vậy, vẻ mặt hơi do dự, nhưng rất nhanh sau đó, cô liền nói: “Cháu tự mình lái xe cũng được, trong gara còn có xe không?”“Xe thể thao của cậu chủ ở trong gara, nhưng mà, cô chủ, cô thật sự phải tự mình lái xe sao? Trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy cô lái xe mà.” Bác Trương nói xong, trong giọng điệu mang theo sự lo lắng, chẳng qua chút lo lắng này lại mang theo vài phần thật, vài phần giả, khó mà phát hiện.Hoa Ngữ Nông cười híp mắt nhìn bác Trương nói : “Yên tâm đi, đừng nhìn dáng vẻ nhát gan thường ngày của cháu, thật ra kỹ thuật lái xe của cháu không tồi đâu đấy. Bác Trương, bác đem chìa khóa xe đến cho cháu đi, cháu tự lái xe đi cũng được, cháu sẽ cố gắng chú ý an toàn lúc đi trên đường.”Bác Trương nghe cô nói thế, cũng không tiếp tục ngăn cản nữa. Trên thực tế, có lẽ cho tới bây giờ bà ta không hề có ý định ngăn cản cô, vì thế, rất nhanh sau đó, chìa khóa chiếc xe Ferrari của Ninh Quân Hạo liền ở trên tay của Hoa Ngữ Nông.Ngồi trên ghế lái, Hoa Ngữ Nông hít sâu một hơi, khởi động xe, chậm rãi ra khỏi nhà xe, đi về phía địa chỉ mà Trần Nhược Hồng nhắc đến.
/101
|