Nhưng cô ta lại đã quên mất, trên mặt đất đều là dầu.
Giày cao gót trượt dài trên mặt đất, Phanh một tiếng, cô ta nặng nề ngã trên mặt đất.
Bất chấp đau đớn, Lục Tâm Vi chỉ sợ người khác phát hiện ra mình, vội vã đứng dậy lên lầu.
Tóc của cô ta rối bù, nên hiện tại ngược lại không cần che mặt... Nhưng trên mặt đỏ đen vàng, lộ ra theo sự phân tán của mái tóc làm người ta nhìn vào càng dọa người hơn.
Hơn nữa vừa rồi cô ta té lộn mèo một cái, trên cánh tay cũng dính mỡ, liếc mắt nhìn sang, trên cánh tay trắng một khối vàng một khối, tất cả mọi người không kịp nhìn kĩ đó là dầu, mà chỉ cảm thấy nhìn càng không giống người...
A... Cái gì mà a!
Tất cả những người đàn ông có mặt nơi đây đều tập trung về cửa hông, các cô gái khi quay đầu lại nhìn thấy cô ta, đều bị dọa,
Quỷ không ngừng thét chói tai...
Lục Tâm Vi hôm nay nghiêm khắc dặn dò qua, buổi tối lần này mời khách, không thể xảy ra bất cứ sai lầm gì...
Nhưng hiện tại lại xuất hiện hỗn loạn lớn như thế này, hù dọa những người khách đang có mặt, tiểu thư không biết sẽ phạt bọn họ thế nào đây!
đối với những người làm ở Lục gia hiện nay mà nói, khi Lục tiểu thư nổi giận còn đáng sợ hơn cả quỷ...
Cho nên một đám người tuy rằng cũng sợ hãi, nhưng cũng đều chạy đến, người cầm chổi, kẻ cầm nồi, sạn, đũa liên tục đánh...
Những người khác nhát gan, tài xế vẫn còn trẻ trung sức lực mạnh mẽ đã dẫn đầu cầm chổi quét sân quất xuống như mưa...
... Lục Tâm Vi sợ bị người khác nhận ra, gắt gao cắn môi không dám lên tiếng, nên bị quất lại té lăn trên đất.
Phụ tá của cô ta vốn đang nghỉ ngơi ở trên lầu, nghe được thanh âm, cũng chạy xuống lầu.
... Trời ạ, chiếc váy đó không phải của tiểu thư sao!
Khi tài xế đem người đánh ngã xuống đất, thì những người khác bắt đầu bạo dạn hơn, bắt đầu cầm những thứ có trong tay liên tục đập lên người Quái vật .
Không thể trách bọn họ không nhận ra người, Lục Tâm Vi một lòng muốn câu dẫn Quan Hành Duệ, nên khi đổi xong quần áo liền trực tiếp từ cửa hông đi vòng ra ngoài tìm người, trừ bỏ trợ lý, những người còn lại chưa ai từng nhìn thấy cô ta trong bộ đồ này....
Trợ lý sợ tới mức cả kinh, gần như sắp ngất xỉu, sợi dây chuyền kim cương đó, là của tiểu thư đặc biệt vừa lấy ra từ tủ sắt!
Trợ lý cũng không còn thời gian đoán đã xảy ra chuyện gì, vội vàng chạy xuống, cởi áo khoác, khoác lên trên đầu Lục Tâm Vi, đem người đỡ dậy, giao cho người làm của Lục gia
Mau, đỡ người này lên lầu Vừa nói vừa liều mạng nháy mắt.
Sau đó xoay người, nhìn cả đám người đầy kín phòng khách, cười giả lả nói, Xin lỗi, đã làm mọi người sợ hãi, đây là... Người điên nhà hàng xóm.
Hai chữ người điên đó mạnh mẽ đâm vào màng tai của Lục Tâm Vi
Cô ta đường đường là tiểu thư nhà họ Lục, khi nào thì bị sỉ nhục như thế này?!
Quan Hành Duệ! Nguyên Nguyện! Hai người chờ đó!
Những lời tổn thương sâu sắc thế này, Lục Tâm Vi đều đã nhận đủ....
Bậy bạ!
Những người trong đoàn làm phim còn hoàn toàn không tin.
Làm gì có hàng xóm nào chứ, căn biệt thự này của Lục Tâm Vi có diện tích to gấp nhiều lần biệt thự thông thường, không khác gì một trang viên nhỏ riêng biệt và độc lập, cách xa những ngôi biệt thự chung quanh đó khá xa.
Ngôi nhà gần với bọn họ nhất thì lái xe cũng phải mất mười phút mới có thể đến.
Trên đường đến đây bọn họ còn nói với nhau rằng, trên núi Lan này vốn đã ít người đi lại, còn ở một nơi hẻo lánh thế này đến đêm tối thì đáng sợ lắm.
Cho nên vừa rồi khi bọn họ nhìn thấy một người không giống người quỷ không giống quỷ, mới sợ hãi như vậy.
Đã trễ thế này, bên ngoài lại tối lửa tắt đèn, làm gì có người điên nào có thể chạy xa như vậy?
Ngoài ra nếu thật sự là hàng xóm, thì vừa rồi tại sao tài xế lại lập tức lao vào đánh túi bụi, hẳn là đã sớm nhận ra người quen mới đúng.
Điều này nói rõ...
Lục gia có bí mật, lại còn là bí mật không thể đưa ra ánh sáng!
Giày cao gót trượt dài trên mặt đất, Phanh một tiếng, cô ta nặng nề ngã trên mặt đất.
Bất chấp đau đớn, Lục Tâm Vi chỉ sợ người khác phát hiện ra mình, vội vã đứng dậy lên lầu.
Tóc của cô ta rối bù, nên hiện tại ngược lại không cần che mặt... Nhưng trên mặt đỏ đen vàng, lộ ra theo sự phân tán của mái tóc làm người ta nhìn vào càng dọa người hơn.
Hơn nữa vừa rồi cô ta té lộn mèo một cái, trên cánh tay cũng dính mỡ, liếc mắt nhìn sang, trên cánh tay trắng một khối vàng một khối, tất cả mọi người không kịp nhìn kĩ đó là dầu, mà chỉ cảm thấy nhìn càng không giống người...
A... Cái gì mà a!
Tất cả những người đàn ông có mặt nơi đây đều tập trung về cửa hông, các cô gái khi quay đầu lại nhìn thấy cô ta, đều bị dọa,
Quỷ không ngừng thét chói tai...
Lục Tâm Vi hôm nay nghiêm khắc dặn dò qua, buổi tối lần này mời khách, không thể xảy ra bất cứ sai lầm gì...
Nhưng hiện tại lại xuất hiện hỗn loạn lớn như thế này, hù dọa những người khách đang có mặt, tiểu thư không biết sẽ phạt bọn họ thế nào đây!
đối với những người làm ở Lục gia hiện nay mà nói, khi Lục tiểu thư nổi giận còn đáng sợ hơn cả quỷ...
Cho nên một đám người tuy rằng cũng sợ hãi, nhưng cũng đều chạy đến, người cầm chổi, kẻ cầm nồi, sạn, đũa liên tục đánh...
Những người khác nhát gan, tài xế vẫn còn trẻ trung sức lực mạnh mẽ đã dẫn đầu cầm chổi quét sân quất xuống như mưa...
... Lục Tâm Vi sợ bị người khác nhận ra, gắt gao cắn môi không dám lên tiếng, nên bị quất lại té lăn trên đất.
Phụ tá của cô ta vốn đang nghỉ ngơi ở trên lầu, nghe được thanh âm, cũng chạy xuống lầu.
... Trời ạ, chiếc váy đó không phải của tiểu thư sao!
Khi tài xế đem người đánh ngã xuống đất, thì những người khác bắt đầu bạo dạn hơn, bắt đầu cầm những thứ có trong tay liên tục đập lên người Quái vật .
Không thể trách bọn họ không nhận ra người, Lục Tâm Vi một lòng muốn câu dẫn Quan Hành Duệ, nên khi đổi xong quần áo liền trực tiếp từ cửa hông đi vòng ra ngoài tìm người, trừ bỏ trợ lý, những người còn lại chưa ai từng nhìn thấy cô ta trong bộ đồ này....
Trợ lý sợ tới mức cả kinh, gần như sắp ngất xỉu, sợi dây chuyền kim cương đó, là của tiểu thư đặc biệt vừa lấy ra từ tủ sắt!
Trợ lý cũng không còn thời gian đoán đã xảy ra chuyện gì, vội vàng chạy xuống, cởi áo khoác, khoác lên trên đầu Lục Tâm Vi, đem người đỡ dậy, giao cho người làm của Lục gia
Mau, đỡ người này lên lầu Vừa nói vừa liều mạng nháy mắt.
Sau đó xoay người, nhìn cả đám người đầy kín phòng khách, cười giả lả nói, Xin lỗi, đã làm mọi người sợ hãi, đây là... Người điên nhà hàng xóm.
Hai chữ người điên đó mạnh mẽ đâm vào màng tai của Lục Tâm Vi
Cô ta đường đường là tiểu thư nhà họ Lục, khi nào thì bị sỉ nhục như thế này?!
Quan Hành Duệ! Nguyên Nguyện! Hai người chờ đó!
Những lời tổn thương sâu sắc thế này, Lục Tâm Vi đều đã nhận đủ....
Bậy bạ!
Những người trong đoàn làm phim còn hoàn toàn không tin.
Làm gì có hàng xóm nào chứ, căn biệt thự này của Lục Tâm Vi có diện tích to gấp nhiều lần biệt thự thông thường, không khác gì một trang viên nhỏ riêng biệt và độc lập, cách xa những ngôi biệt thự chung quanh đó khá xa.
Ngôi nhà gần với bọn họ nhất thì lái xe cũng phải mất mười phút mới có thể đến.
Trên đường đến đây bọn họ còn nói với nhau rằng, trên núi Lan này vốn đã ít người đi lại, còn ở một nơi hẻo lánh thế này đến đêm tối thì đáng sợ lắm.
Cho nên vừa rồi khi bọn họ nhìn thấy một người không giống người quỷ không giống quỷ, mới sợ hãi như vậy.
Đã trễ thế này, bên ngoài lại tối lửa tắt đèn, làm gì có người điên nào có thể chạy xa như vậy?
Ngoài ra nếu thật sự là hàng xóm, thì vừa rồi tại sao tài xế lại lập tức lao vào đánh túi bụi, hẳn là đã sớm nhận ra người quen mới đúng.
Điều này nói rõ...
Lục gia có bí mật, lại còn là bí mật không thể đưa ra ánh sáng!
/256
|