Edit: Thampham
Không có người nào vừa sinh ra đã có sẵn thế lực khủng khiếp, có được số thủ hạ tinh nhuệ đông đảo như thế, huống hồ, hắn đã nghe ngóng, không có gia tộc nổi danh nào họ Quan.
Cho nên Quan Hành Duệ không phải dựa vào tổ tiên che chở, hắn có thể có địa vị như bây giờ, chính là hắn dốc sức làm ra .
Lôi Ngự đột nhiên có chút tò mò, có phải vì bảo vệ phần hồn nhiên này của Nguyên Nguyện, Quan Hành Duệ mới có thể đi một bước trở nên vạn năng lại cường đại giống như bây giờ hay không?
Người đại diện của Lôi Ngự cũng đi theo đã tới, nhìn Lôi Ngự đứng bất động, vẫn nhìn Nguyên Nguyện, cười đầy ấm áp như ánh mặt trời, trong lòng lại hô to không ổn.
Cười đầy ôn nhu hạnh phúc như thế! Xong rồi xong rồi, Lôi Ngự nhất định là thật sự thích Nguyên Nguyện...
Người đại diện kéo Lôi Ngự một cái, dẫn đầu mở miệng trước, Nguyên Nguyện, Lôi Ngự có lời muốn nói với cô.
Nghe được có người kêu cô, Nguyên Nguyện ngẩng đầu, gương mặt sáng ngời quyến rũ, nhưng lại có một đôi mắt tinh khiết trong suốt, ánh mắt kia sạch sẽ giống như một đứa trẻ, người xem quả thực muốn sờ sờ đầu của cô.
Lôi Ngự nhìn thấy trong lòng xao động nhẹ, vốn là muốn đến đây nói lời cảm tạ, mở miệng, lời nói trước cũng là - -
Về sau phải cẩn thận Lục Tâm Vi.
Người phụ nữ đó quá âm hiểm, quá nhiều mưu mẹo, lại thủ đoạn cái gì cũng dám làm, cố tình lại có đủ tiền có thể mua được người khác, người như vậy quá nguy hiểm.
Nguyên Nguyện tính cách đơn thuần, nếu không nhắc nhở cô ấy một câu, cô ấy nhất định sẽ không biết để phòng bị người khác.
Nhưng hắn nhắc nhở, Nguyên Nguyện cũng vẫn chìm trong trạng thái mờ mịt.
Lôi Ngự đổ mồ hôi lạnh một chút, hiểu được vấn đề ở nơi nào, ... Anh nói là, cẩn thận Lưu Tô (*).
(Nhân vật Lục Tâm Vi đóng, nữ 9 chỉ nhớ tên nhân vật trong phim chứ ko nhớ Lục Tâm Vi ngoài đời vì 'là người không quan trọng')
Nguyên Nguyện vốn không nhớ rõ người nào tên Lục Tâm Vi... Xem bộ dạng Nguyên Nguyện nháy mắt liền đã hiểu, Lôi Ngự bị chọc cho bật cười.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Lôi Ngự còn muốn cùng Nguyên Nguyện nói chuyên một chút, cách đó không xa, Lục Tâm Vi lại đang đi thẳng về hướng này.
Nhưng lại đi đầy vẻ vênh váo tự đắc, khoảng cách từ xa đã mang ánh mắt đầy khinh thường nhìn Nguyên Nguyện cùng Lôi Ngự.
Trạng thái cao cao tại thượng kia rất rõ ràng, những người khác trong đoàn phim cũng đều chú ý tới, không có chuyện gì trong tay, đều nhìn về phía bọn họ bên này.
... Kỳ thật bọn họ tương đối hiếu kỳ là, ngày hôm qua Lục Tâm Vi mới vừa ở trên truyền hình trực tiếp.... Đánh rắm một cái, hôm nay cô ta không phải nên xấu hổ và giận dữ gặp ai cũng trốn sao? Sao đột nhiên lại kênh kiệu như thế?
Lục Tâm Vi không biết cụ thể mọi người đang nghĩ cái gì, chỉ biết là rất nhiều người đều chú ý tới bên này.
Cô ta muốn chính là hiệu quả này.
Từ tối hôm qua đến sáng hôm nay, Lục Tâm Vi bị giận điên lên không biết bao nhiêu lần, hiện tại lại tựa hồ như đang nắm trong tay quân bài quan trọng, nên đứng ở trước mặt Nguyên Nguyện, cao ngạo hất càm, Biết tôi tới đây làm gì không?
Nguyên Nguyện nhíu mày đoán, Trộm điện thoại?
Phốc - - Lôi Ngự nhịn không được, phì cười.
Những người khác trong đoàn làm phim cũng cười vang, đạo diễn Diệp cười đến mức vỗ đùi liên tục.
Thật sự rất tuyệt!
Suy nghĩ hồi lâu, loại người có ý nghĩ bình thường bọn họ, đương nhiên không bao giờ có thể ngay câu nói đầu tiên đã hạ knock out vẻ kiêu căng phách lối của Lục Tâm Vi như thế...
Trong tiếng cười vang dội của mọi người, lại có người trên gương mặt không hề có chút cười nào, đi đến bên cạnh chiếc ghế nằm của Nguyên Nguyện xoay người thả thứ gì đó trên mặt đất.
Tất cả mọi người đang cười, cũng không có chú ý tới hắn.
Trên mặt Lục Tâm Vi lúc xanh lúc đỏ, Cô...
Nguyên Nguyện thì cô ta không dám trêu chọc ngay mặt nên nhìn sang Lôi Ngự đứng bên cạnh cũng đang cười, ánh mắt lập tức chuyển thành âm tàn , Lôi...
Hắn tốt nhất chớ chọc cô ta! Cô ta có thể hãm hại hắn một lần, là có thể hãm hại lần thứ hai!
Nhưng là
Lục Tâm Vi mới vừa mới nói một chữ, thì người đang đứng gần chiếc ghế dựa của Nguyên Nguyện đột nhiên đứng dậy đi thẳng đến phía sau cô ta...
Không có người nào vừa sinh ra đã có sẵn thế lực khủng khiếp, có được số thủ hạ tinh nhuệ đông đảo như thế, huống hồ, hắn đã nghe ngóng, không có gia tộc nổi danh nào họ Quan.
Cho nên Quan Hành Duệ không phải dựa vào tổ tiên che chở, hắn có thể có địa vị như bây giờ, chính là hắn dốc sức làm ra .
Lôi Ngự đột nhiên có chút tò mò, có phải vì bảo vệ phần hồn nhiên này của Nguyên Nguyện, Quan Hành Duệ mới có thể đi một bước trở nên vạn năng lại cường đại giống như bây giờ hay không?
Người đại diện của Lôi Ngự cũng đi theo đã tới, nhìn Lôi Ngự đứng bất động, vẫn nhìn Nguyên Nguyện, cười đầy ấm áp như ánh mặt trời, trong lòng lại hô to không ổn.
Cười đầy ôn nhu hạnh phúc như thế! Xong rồi xong rồi, Lôi Ngự nhất định là thật sự thích Nguyên Nguyện...
Người đại diện kéo Lôi Ngự một cái, dẫn đầu mở miệng trước, Nguyên Nguyện, Lôi Ngự có lời muốn nói với cô.
Nghe được có người kêu cô, Nguyên Nguyện ngẩng đầu, gương mặt sáng ngời quyến rũ, nhưng lại có một đôi mắt tinh khiết trong suốt, ánh mắt kia sạch sẽ giống như một đứa trẻ, người xem quả thực muốn sờ sờ đầu của cô.
Lôi Ngự nhìn thấy trong lòng xao động nhẹ, vốn là muốn đến đây nói lời cảm tạ, mở miệng, lời nói trước cũng là - -
Về sau phải cẩn thận Lục Tâm Vi.
Người phụ nữ đó quá âm hiểm, quá nhiều mưu mẹo, lại thủ đoạn cái gì cũng dám làm, cố tình lại có đủ tiền có thể mua được người khác, người như vậy quá nguy hiểm.
Nguyên Nguyện tính cách đơn thuần, nếu không nhắc nhở cô ấy một câu, cô ấy nhất định sẽ không biết để phòng bị người khác.
Nhưng hắn nhắc nhở, Nguyên Nguyện cũng vẫn chìm trong trạng thái mờ mịt.
Lôi Ngự đổ mồ hôi lạnh một chút, hiểu được vấn đề ở nơi nào, ... Anh nói là, cẩn thận Lưu Tô (*).
(Nhân vật Lục Tâm Vi đóng, nữ 9 chỉ nhớ tên nhân vật trong phim chứ ko nhớ Lục Tâm Vi ngoài đời vì 'là người không quan trọng')
Nguyên Nguyện vốn không nhớ rõ người nào tên Lục Tâm Vi... Xem bộ dạng Nguyên Nguyện nháy mắt liền đã hiểu, Lôi Ngự bị chọc cho bật cười.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Lôi Ngự còn muốn cùng Nguyên Nguyện nói chuyên một chút, cách đó không xa, Lục Tâm Vi lại đang đi thẳng về hướng này.
Nhưng lại đi đầy vẻ vênh váo tự đắc, khoảng cách từ xa đã mang ánh mắt đầy khinh thường nhìn Nguyên Nguyện cùng Lôi Ngự.
Trạng thái cao cao tại thượng kia rất rõ ràng, những người khác trong đoàn phim cũng đều chú ý tới, không có chuyện gì trong tay, đều nhìn về phía bọn họ bên này.
... Kỳ thật bọn họ tương đối hiếu kỳ là, ngày hôm qua Lục Tâm Vi mới vừa ở trên truyền hình trực tiếp.... Đánh rắm một cái, hôm nay cô ta không phải nên xấu hổ và giận dữ gặp ai cũng trốn sao? Sao đột nhiên lại kênh kiệu như thế?
Lục Tâm Vi không biết cụ thể mọi người đang nghĩ cái gì, chỉ biết là rất nhiều người đều chú ý tới bên này.
Cô ta muốn chính là hiệu quả này.
Từ tối hôm qua đến sáng hôm nay, Lục Tâm Vi bị giận điên lên không biết bao nhiêu lần, hiện tại lại tựa hồ như đang nắm trong tay quân bài quan trọng, nên đứng ở trước mặt Nguyên Nguyện, cao ngạo hất càm, Biết tôi tới đây làm gì không?
Nguyên Nguyện nhíu mày đoán, Trộm điện thoại?
Phốc - - Lôi Ngự nhịn không được, phì cười.
Những người khác trong đoàn làm phim cũng cười vang, đạo diễn Diệp cười đến mức vỗ đùi liên tục.
Thật sự rất tuyệt!
Suy nghĩ hồi lâu, loại người có ý nghĩ bình thường bọn họ, đương nhiên không bao giờ có thể ngay câu nói đầu tiên đã hạ knock out vẻ kiêu căng phách lối của Lục Tâm Vi như thế...
Trong tiếng cười vang dội của mọi người, lại có người trên gương mặt không hề có chút cười nào, đi đến bên cạnh chiếc ghế nằm của Nguyên Nguyện xoay người thả thứ gì đó trên mặt đất.
Tất cả mọi người đang cười, cũng không có chú ý tới hắn.
Trên mặt Lục Tâm Vi lúc xanh lúc đỏ, Cô...
Nguyên Nguyện thì cô ta không dám trêu chọc ngay mặt nên nhìn sang Lôi Ngự đứng bên cạnh cũng đang cười, ánh mắt lập tức chuyển thành âm tàn , Lôi...
Hắn tốt nhất chớ chọc cô ta! Cô ta có thể hãm hại hắn một lần, là có thể hãm hại lần thứ hai!
Nhưng là
Lục Tâm Vi mới vừa mới nói một chữ, thì người đang đứng gần chiếc ghế dựa của Nguyên Nguyện đột nhiên đứng dậy đi thẳng đến phía sau cô ta...
/256
|