Edit: Shiyu
Bởi vì cô không nghĩ rằng câu hỏi vừa rồi là một câu châm ngòi ly gián, chỉ cảm thấy lạ là tại sao lại có người hỏi câu hỏi kì quái như thế?
Đúng vậy, kì quái, chính là từ này!
Kỳ thật… Trong lòng cô chưa bao giờ có khái niệm “Chúng ta có thể chia tay”, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ chồng chưa cưới của cô sẽ đối với cô không tốt hoặc lừa dối cô thay lòng đổi dạ, cho nên cô hoàn toàn nghe không hiểu trọng điểm bọn họ nói là gì?
Nguyên Nguyện không biết bọn họ vì sao lại ngơ ngác cả đám, thấy cuối cùng cũng không có ai bước đến ngăn cản cô, rồi hỏi những câu hỏi 'kì quái' nữa, nên cô vội vàng bước vào cửa lớn, lưu loát vào thang máy, ấn lên tầng hai mươi mốt.
Tầng hai mươi mốt là phòng họp, trợ lý nhỏ của Tề Tu Viễn đang đứng cứng ngắc chat video ở cửa thang máy chờ Nguyên Nguyện đi ra.
Gặp Nguyên Nguyện xuất hiện, trợ lý nhỏ lập tức đem điện thoại đang chat video trong tay giao cho Nguyên Nguyện, an ủi cô vài câu rồi sau đó vội vàng đi xuống lầu.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, anh Tề tiếp điện thoại đến sứt đầu mẻ trán, cô nghe được mấy cuộc điện thoại này cũng rất muốn khóc. (>﹏<)
Đầu bên kia điện thoại video là Tề Tu Viễn sợ có quản lý cấp cao khác làm khó Nguyên Nguyện cho nên, cố ý chat viedeo, xuất hiện bên trong điện thoại là muốn trợ trận giúp Nguyên Nguyện. Nhưng mà… hắn còn chưa mở miệng, chỉ thấy một bóng đen chợt lóe, một khuôn mặt đẹp trai xuất hiện trước mặt, người đàn ông kia còn rất tự nhiên ôm ấp Nguyên Nguyện, mang theo cô đi về hướng phòng họp. Tròng mắt của Tề Tu Viễn sắp rớt ra ngoài, “…Sao anh lại xuất hiện ở đây!
Là đại gia chồng bé! Nhưng hắn không phải kiêng kị nhất là chụp ảnh sao? ? Ở ngoài cửa một đống truyền thông đang vây, chỉ cần sơ ý một chút hắn có thể dính vào ống kính. Bạn chồng bé nào đó rất bình tĩnh, “Đây không phải là tầng hai mươi mốt sao?” Lời này, cách nói này.... Sao lại nhẹ nhàng giống như “Không phải còn có một cửa sau sao” (┬_┬)
Chẳng lẽ đại gia hắn là theo tường bò lên sao…
Người nhện a…
Nói người nhện, thì nên nói là một đặc công cao cấp nhất, trên người mang thoe những thiết bị hiện đại nhất, vũ khí tối tân nhất, lên trời xuống đất không gì không thể,... hoặc nên nói, là một sát thủ thiện nghệ nhất, thì đúng hơn!
Làm một công dân lương thiện, mẫu mực luôn tuân thủ luật pháp, Tề Tu Viễn cảm thấy phim khoa học viễn tưởng đó vẫn còn thua xa những bấc xã hội đen trong hiện thực như anh đại gia trước mắt này nhiều....
Nếu Tề Tu Viễn biết, tất cả các thiết bị tiên tiến nhất, cao cấp nhất của Quan Hành Duệ đều được mua từ phòng thí nghiệm của Nghiêm đại thiếu, mà các tầng cao ốc này cũng từng do Nghiêm đại thiếu một tay thiết kế thì ... Không biết hắn có thể hay không lặng lẽ cho người ta tháo tất cả tường thủy tinh của cao ốc Viêm Thiên ra, miễn bị lại thiết kế ra cái thứ gì đó có thể bò qua được lớp thủy tinh dày cộp này, hoặc 1 ngày nào đó, chúng nó tự mình nổ tung.... ... >_____<
Thật ra, lần này chồng bé đại gia sở dĩ đến đây.... Chỉ là để đưa com cho Nguyên Nguyện. Biết Nguyên Nguyện giữa trưa không có nhiều thời gian ăn cơm, trên suốt đoạn đường đến đây trong lòng cũng không yên nên chắc cô cũng không có tâm tình ăn cơm, anh đem theo đồ ăn phòng phú: Hai món mặn, hai món thanh đạm.
Trước ánh mắt khiếp sợ của Tề Tu Viễn, anh bình tĩnh đem hộp cơm inox giữ ấm ba tầng cỡ bự đưa cho Nguyên Nguyện.
Tề Tu Viễn quả thật rất muốn ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, đại gia! Ngài chẳng lẽ mang theo một 'hộp to' như thế mà trèo tường lên đấy à?
Thân thủ ngài…ngài như thế này! Có thể giúp tôi nhặt cái quần lót sáng nay rơi xuống sân thượng lầu dưới được không?
Lầu dưới là hàng xóm nữ, còn độc thân, tôi ngại lắm, không dám qua đó nhặt đâu… (>﹏<)
Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu thì Tề Tu Viễn cực kì đau lòng phát hiện, hình như... Ngốc là có thể lây!!!!
Quan Hành Duệ đương nhiên biết Nguyên Nguyện không vui chuyện gì, đưa tay lên vuốt mi tâm của cô, “Anh đi xử lý một chút việc trước, buổi tối sẽ mang em đi thăm mấy người hâm mộ kia.”
“Công ty không cho em đi…” Nguyên Nguyện vẫn không vui.
Bởi vì cô không nghĩ rằng câu hỏi vừa rồi là một câu châm ngòi ly gián, chỉ cảm thấy lạ là tại sao lại có người hỏi câu hỏi kì quái như thế?
Đúng vậy, kì quái, chính là từ này!
Kỳ thật… Trong lòng cô chưa bao giờ có khái niệm “Chúng ta có thể chia tay”, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ chồng chưa cưới của cô sẽ đối với cô không tốt hoặc lừa dối cô thay lòng đổi dạ, cho nên cô hoàn toàn nghe không hiểu trọng điểm bọn họ nói là gì?
Nguyên Nguyện không biết bọn họ vì sao lại ngơ ngác cả đám, thấy cuối cùng cũng không có ai bước đến ngăn cản cô, rồi hỏi những câu hỏi 'kì quái' nữa, nên cô vội vàng bước vào cửa lớn, lưu loát vào thang máy, ấn lên tầng hai mươi mốt.
Tầng hai mươi mốt là phòng họp, trợ lý nhỏ của Tề Tu Viễn đang đứng cứng ngắc chat video ở cửa thang máy chờ Nguyên Nguyện đi ra.
Gặp Nguyên Nguyện xuất hiện, trợ lý nhỏ lập tức đem điện thoại đang chat video trong tay giao cho Nguyên Nguyện, an ủi cô vài câu rồi sau đó vội vàng đi xuống lầu.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, anh Tề tiếp điện thoại đến sứt đầu mẻ trán, cô nghe được mấy cuộc điện thoại này cũng rất muốn khóc. (>﹏<)
Đầu bên kia điện thoại video là Tề Tu Viễn sợ có quản lý cấp cao khác làm khó Nguyên Nguyện cho nên, cố ý chat viedeo, xuất hiện bên trong điện thoại là muốn trợ trận giúp Nguyên Nguyện. Nhưng mà… hắn còn chưa mở miệng, chỉ thấy một bóng đen chợt lóe, một khuôn mặt đẹp trai xuất hiện trước mặt, người đàn ông kia còn rất tự nhiên ôm ấp Nguyên Nguyện, mang theo cô đi về hướng phòng họp. Tròng mắt của Tề Tu Viễn sắp rớt ra ngoài, “…Sao anh lại xuất hiện ở đây!
Là đại gia chồng bé! Nhưng hắn không phải kiêng kị nhất là chụp ảnh sao? ? Ở ngoài cửa một đống truyền thông đang vây, chỉ cần sơ ý một chút hắn có thể dính vào ống kính. Bạn chồng bé nào đó rất bình tĩnh, “Đây không phải là tầng hai mươi mốt sao?” Lời này, cách nói này.... Sao lại nhẹ nhàng giống như “Không phải còn có một cửa sau sao” (┬_┬)
Chẳng lẽ đại gia hắn là theo tường bò lên sao…
Người nhện a…
Nói người nhện, thì nên nói là một đặc công cao cấp nhất, trên người mang thoe những thiết bị hiện đại nhất, vũ khí tối tân nhất, lên trời xuống đất không gì không thể,... hoặc nên nói, là một sát thủ thiện nghệ nhất, thì đúng hơn!
Làm một công dân lương thiện, mẫu mực luôn tuân thủ luật pháp, Tề Tu Viễn cảm thấy phim khoa học viễn tưởng đó vẫn còn thua xa những bấc xã hội đen trong hiện thực như anh đại gia trước mắt này nhiều....
Nếu Tề Tu Viễn biết, tất cả các thiết bị tiên tiến nhất, cao cấp nhất của Quan Hành Duệ đều được mua từ phòng thí nghiệm của Nghiêm đại thiếu, mà các tầng cao ốc này cũng từng do Nghiêm đại thiếu một tay thiết kế thì ... Không biết hắn có thể hay không lặng lẽ cho người ta tháo tất cả tường thủy tinh của cao ốc Viêm Thiên ra, miễn bị lại thiết kế ra cái thứ gì đó có thể bò qua được lớp thủy tinh dày cộp này, hoặc 1 ngày nào đó, chúng nó tự mình nổ tung.... ... >_____<
Thật ra, lần này chồng bé đại gia sở dĩ đến đây.... Chỉ là để đưa com cho Nguyên Nguyện. Biết Nguyên Nguyện giữa trưa không có nhiều thời gian ăn cơm, trên suốt đoạn đường đến đây trong lòng cũng không yên nên chắc cô cũng không có tâm tình ăn cơm, anh đem theo đồ ăn phòng phú: Hai món mặn, hai món thanh đạm.
Trước ánh mắt khiếp sợ của Tề Tu Viễn, anh bình tĩnh đem hộp cơm inox giữ ấm ba tầng cỡ bự đưa cho Nguyên Nguyện.
Tề Tu Viễn quả thật rất muốn ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, đại gia! Ngài chẳng lẽ mang theo một 'hộp to' như thế mà trèo tường lên đấy à?
Thân thủ ngài…ngài như thế này! Có thể giúp tôi nhặt cái quần lót sáng nay rơi xuống sân thượng lầu dưới được không?
Lầu dưới là hàng xóm nữ, còn độc thân, tôi ngại lắm, không dám qua đó nhặt đâu… (>﹏<)
Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu thì Tề Tu Viễn cực kì đau lòng phát hiện, hình như... Ngốc là có thể lây!!!!
Quan Hành Duệ đương nhiên biết Nguyên Nguyện không vui chuyện gì, đưa tay lên vuốt mi tâm của cô, “Anh đi xử lý một chút việc trước, buổi tối sẽ mang em đi thăm mấy người hâm mộ kia.”
“Công ty không cho em đi…” Nguyên Nguyện vẫn không vui.
/256
|