Bạn “Chồng nuôi đại gia từ bé” nào đó hỏi gì đáp nấy, hai vấn đề đều lời ít mà ý nhiều...
May mắn Tề Tu Viễn đi lấy hành lý ở xa, không nghe được lời đối thoại trên...
Nguyên Nguyện lại cảm thấy câu trả lời như vậy cũng chẳng thấy có vấn đề gì, có chuyện gì thì cứ nên nói thẳng như thế ~
Cho nên sờ sờ cái bụng thịt đang đói, cô đề nghị, Vậy trước tiên đến khách sạn đi, sau đó ở khách sạn kế bên tìm thức ăn, ăn xong đi trở về lại lăn trên giường ~
Bạn chồng nuôi đại gia từ bé nào đó rất hài lòng với sự an bài này.
Cho nên lúc đến khách sạn, Nguyên Nguyện cùng Tề Tu Viễn còn có bọn bảo vệ đi ra ngoài kiếm ăn, Quan Hành Duệ về gian phòng trên lầu trước để... Chuẩn bị giường chiếu.
Nguyên Nguyện không thích khách sạn tuy rằng nhìn rất sạch sẽnày,nhưng từ khăn trải giường cho tới rèm cửa đều một màu trắng lạnh như băng. Vậy nên chuyện giường chiếu ngủ nghỉ nào cũng đều do một tay của bạn đại gia nào đó chuẩn bị giùm cô.
Nguyên Nguyện thích ăn món ăn Trung Quốc, đứng trước quầy rượu hỏi thăm một chút, liền mang theo bọn bảo vệ thẳng tiến đến một nhà hàng Quảng Đông ở con đường phía trước, nghe nói quán này nổi tiếng với món mìhoành thánh.
Nhanh chóng mang mìhoành thánh lên, ăn nhanh cũng nhanh chóng trở về lăn lăn trên giường ~
Gọi đồ ăn xong rồi, Nguyên Nguyện tò mò hỏi Tề Tu Viễn, Anh Tề, tay anh đang run kìa.
... Đây không phải là run, mà là chột dạ...
Bởi vì hắn cẩn thận nhìn qua, không tính hắn cùng Nguyên Nguyện cùng người ngoài cửa cộng lại, hắn chỉ nhìn ra có năm Hoa kiều.
Nhưng mà bên người Nguyên Nguyện vĩnh viễn đều có hai mươi hộ vệ đi theo.
Nói cách khác, có mười lăm hộ vệ dịch dung thành người quốc tịch khác, không biết giấu ở đâu nhỉ.
Trong nước, những hộ vệ kia vẫn luôn đứng ở ngoài sáng, một đám người vĩnh viễn rất phong cách cùng nhau xuất hiện.
Nhưng sau khi xuất ngoại, bọn họ chẳng những phân tán hành động một cách cẩn trọng, còn đơn giản dịch dung thành những người thuộc quốc gia khác, miễn cho một đoàn người Trung Quốc tụ chung một chỗ, dễ khiến người chú ý.
Cũng thực quá cẩn thận rồi.
Cẩn thận đến quá mức. ╮(╯_╰)╭
Hoặc là không phải quá mức, mà là bạn đại gia chồng nuôi từ bé đại gia ở nước ngoài có kẻ thù... Huống hồ, hắn cùng Nguyên Nguyện trước đây chính là lớn lên từ nước ngoài.
Tề Tu Viễn lại rùng mình thêm lần nữa, loại cảm giác sống chung với những người lăn lộn trong giới hắc đạo từ nhỏ đến lớn như thế này, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp kiểu hoặc mi sống, hoặc ta đi thăm ông bà….
Từ trước đến nay Tề Tu Viễn vẫn luôn trung thành theo phong cách ôn hòa nho nhã, lần này cũng tự cảm thấy mình nên nhiệt tình một chút, cúi đầu nhìn nhìn ly trà sữa trong tay, mạnh mẽ ngẩng đầu, Ông chủ, đem đến đây một bình rượu!
Bọn vệ sĩ chung quanh đồng loạt không còn lời gì để nói.
Nguyên Nguyện không biết Tề Tu Viễn là đang động kinh... Chờ mì được đem đến, liền bưng lên ăn nhanh chóng.
Vốn là đã đói bụng, hơn nữa vội vã trở về tìm bạn chồng nuôi từ bé, Nguyên Nguyện vô tâm vô phế mà ăn, đừng nói là trong quán những người khác nhìn chăm chú, ngay cả có người phô trương đi vào ở cửa cũng không có chú ý.
Người đàn ông vừa mới vào cửa khoảng tầm bốn mươi tuổi, người có hơi chút béo, diện mạo hào phóng, mặc một bộ áo dài màu đỏ rượu kiểu Trung Quốc, mười mấy tên cận vệ phô trương bên người.
Người đàn ông này hiển nhiên là danh tiếng không nhỏ, hắn vừa vào cửa, trong tiệm người bán hàng liền đồng loạt kêu một tiếng Anh Long .
Biết đây cũng là địa bàn của xã hội đen , Tề Tu Viễn không muốn gây chuyện, lập tức thấp giọng dặn dò Nguyên Nguyện Che dấu gương mặt của mình
Bằng không với ngoại hình thế này của Nguyên Nguyện thật sự là dễ nảy sinh chuyện không hay.
Đáng tiếc không còn kịp rồi, Long đại ca vốn là đang đi thẳng đến hướng cũ, nhưng khi đuôi mắt quét qua Nguyên Nguyện, ánh mắt lại đột nhiên sáng ngời.
Đàn em bên người hắn cũng đã phát hiện hắn đang nhìn cái gì, có mấy người còn huýt sáo ồn ào hẳn lên.
Tề Tu Viễn âm thầm thở dài, trước kia hắn cảm thấy xã hội đen chính là bọn người dày đặc hơi thở lưu manh, thẳng đến khi hắn gặp được vị đại gia chồng nuôi từ bé.
May mắn Tề Tu Viễn đi lấy hành lý ở xa, không nghe được lời đối thoại trên...
Nguyên Nguyện lại cảm thấy câu trả lời như vậy cũng chẳng thấy có vấn đề gì, có chuyện gì thì cứ nên nói thẳng như thế ~
Cho nên sờ sờ cái bụng thịt đang đói, cô đề nghị, Vậy trước tiên đến khách sạn đi, sau đó ở khách sạn kế bên tìm thức ăn, ăn xong đi trở về lại lăn trên giường ~
Bạn chồng nuôi đại gia từ bé nào đó rất hài lòng với sự an bài này.
Cho nên lúc đến khách sạn, Nguyên Nguyện cùng Tề Tu Viễn còn có bọn bảo vệ đi ra ngoài kiếm ăn, Quan Hành Duệ về gian phòng trên lầu trước để... Chuẩn bị giường chiếu.
Nguyên Nguyện không thích khách sạn tuy rằng nhìn rất sạch sẽnày,nhưng từ khăn trải giường cho tới rèm cửa đều một màu trắng lạnh như băng. Vậy nên chuyện giường chiếu ngủ nghỉ nào cũng đều do một tay của bạn đại gia nào đó chuẩn bị giùm cô.
Nguyên Nguyện thích ăn món ăn Trung Quốc, đứng trước quầy rượu hỏi thăm một chút, liền mang theo bọn bảo vệ thẳng tiến đến một nhà hàng Quảng Đông ở con đường phía trước, nghe nói quán này nổi tiếng với món mìhoành thánh.
Nhanh chóng mang mìhoành thánh lên, ăn nhanh cũng nhanh chóng trở về lăn lăn trên giường ~
Gọi đồ ăn xong rồi, Nguyên Nguyện tò mò hỏi Tề Tu Viễn, Anh Tề, tay anh đang run kìa.
... Đây không phải là run, mà là chột dạ...
Bởi vì hắn cẩn thận nhìn qua, không tính hắn cùng Nguyên Nguyện cùng người ngoài cửa cộng lại, hắn chỉ nhìn ra có năm Hoa kiều.
Nhưng mà bên người Nguyên Nguyện vĩnh viễn đều có hai mươi hộ vệ đi theo.
Nói cách khác, có mười lăm hộ vệ dịch dung thành người quốc tịch khác, không biết giấu ở đâu nhỉ.
Trong nước, những hộ vệ kia vẫn luôn đứng ở ngoài sáng, một đám người vĩnh viễn rất phong cách cùng nhau xuất hiện.
Nhưng sau khi xuất ngoại, bọn họ chẳng những phân tán hành động một cách cẩn trọng, còn đơn giản dịch dung thành những người thuộc quốc gia khác, miễn cho một đoàn người Trung Quốc tụ chung một chỗ, dễ khiến người chú ý.
Cũng thực quá cẩn thận rồi.
Cẩn thận đến quá mức. ╮(╯_╰)╭
Hoặc là không phải quá mức, mà là bạn đại gia chồng nuôi từ bé đại gia ở nước ngoài có kẻ thù... Huống hồ, hắn cùng Nguyên Nguyện trước đây chính là lớn lên từ nước ngoài.
Tề Tu Viễn lại rùng mình thêm lần nữa, loại cảm giác sống chung với những người lăn lộn trong giới hắc đạo từ nhỏ đến lớn như thế này, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp kiểu hoặc mi sống, hoặc ta đi thăm ông bà….
Từ trước đến nay Tề Tu Viễn vẫn luôn trung thành theo phong cách ôn hòa nho nhã, lần này cũng tự cảm thấy mình nên nhiệt tình một chút, cúi đầu nhìn nhìn ly trà sữa trong tay, mạnh mẽ ngẩng đầu, Ông chủ, đem đến đây một bình rượu!
Bọn vệ sĩ chung quanh đồng loạt không còn lời gì để nói.
Nguyên Nguyện không biết Tề Tu Viễn là đang động kinh... Chờ mì được đem đến, liền bưng lên ăn nhanh chóng.
Vốn là đã đói bụng, hơn nữa vội vã trở về tìm bạn chồng nuôi từ bé, Nguyên Nguyện vô tâm vô phế mà ăn, đừng nói là trong quán những người khác nhìn chăm chú, ngay cả có người phô trương đi vào ở cửa cũng không có chú ý.
Người đàn ông vừa mới vào cửa khoảng tầm bốn mươi tuổi, người có hơi chút béo, diện mạo hào phóng, mặc một bộ áo dài màu đỏ rượu kiểu Trung Quốc, mười mấy tên cận vệ phô trương bên người.
Người đàn ông này hiển nhiên là danh tiếng không nhỏ, hắn vừa vào cửa, trong tiệm người bán hàng liền đồng loạt kêu một tiếng Anh Long .
Biết đây cũng là địa bàn của xã hội đen , Tề Tu Viễn không muốn gây chuyện, lập tức thấp giọng dặn dò Nguyên Nguyện Che dấu gương mặt của mình
Bằng không với ngoại hình thế này của Nguyên Nguyện thật sự là dễ nảy sinh chuyện không hay.
Đáng tiếc không còn kịp rồi, Long đại ca vốn là đang đi thẳng đến hướng cũ, nhưng khi đuôi mắt quét qua Nguyên Nguyện, ánh mắt lại đột nhiên sáng ngời.
Đàn em bên người hắn cũng đã phát hiện hắn đang nhìn cái gì, có mấy người còn huýt sáo ồn ào hẳn lên.
Tề Tu Viễn âm thầm thở dài, trước kia hắn cảm thấy xã hội đen chính là bọn người dày đặc hơi thở lưu manh, thẳng đến khi hắn gặp được vị đại gia chồng nuôi từ bé.
/256
|