Không phải ta cố ý,ta thề ta thật sự không phải cố ý muốn theo dõi.Ai b㯠bọn họ lại tốt xấu có muốn chết hay không cố tình xuất hiện trước mắt của ta.
Sau khi tan tầm,tâm huyết dâng trào muốn đi dạo phố.
Trong điều thứ tư của nữ nhân bảo điển:
Phải tin tưởng chính mình,đối xử tử tế chính mình,làm cho cuộc sống chính mình phấn khích hơn.Không cần lầm cho rằng là muốn làm cho mỗi cá nhân hối hận,mà nên làm cho người của chính mình thấy mới mẻ hơn.
Đi tới ,đi tới,ánh mắt tự nhiên mà như vậy bị một đôi nam nữ phía trước hấp dẫn.Ta cũng không hiểu rõ vì sao ánh mắt đầu tiên liền đem hai chữ xuất sắc đặt ở trên người bọn họ.Kỳ thật ta cũng không thấy diện mạo của bọn họ như thế nào,thẳng đến vạch bước qua đường,đèn đỏ,bọn họ dừng lại cước bộ,ta mới phát giác ra ta nhìn bọn hắn chằm chằm đã lâu. Chột dạ ta thu lại tầm mắt,lại phát hiện chung quanh nhìn bọn họ cư nhiên không chỉ có mình ta.
“Quần chúng làm trụ cột” làm cho sự chột dạ của ta giảm đi vài phần,tầm mắt lại bất tri bất giác nhìn hướng bọn họ.
Đèn xanh bật lên,bọn họ một lần nữa bước đi,đồng thời cũng thu hẹp khoảng cách giữa ta và bọn họ
Cẩn thận nhìn lên,như thế nào cảm thấy càng nhìn càng quen mắt,mạnh bạo đi về phía trước gần chút nữa từng bước .
Mẹ nó,trách không được cảm thấy nhìn quen mắt,cảm tình nhìn 10 năm
Bóng dáng nhiều năm ta làm sao mà không nhận ra (người nào đó thấy đúng hảo hảo về nhà kiểm điểm một phen – -II) .Còn nửa ngày mà lúc này bên cạnh lão công lại là nhân tình của hắn,không đúng,là Vạn Ngọc tiểu thư.
Tan tầm không trở về nhà,một mình cùng thư kí đi ra ngoài,có thể có cái gì chuyện tốt.Đừng nói cho ta là công việc,này nói ra ngay cả tiểu hài tử cũng không tin,há có thể lừa ta.
Bọn họ rẽ ở ngã tư,ta vội vàng theo sau,tránh ở chỗ rẽ nhìn trộm.Trước kia như thế nào không phát hiện ra ta thế nhưng còn có tiềm năng làm đặc vụ a =.=
Đang muốn cất bước về phía trước,đột nhiên có một bàn tay hướng vào lưng ta chụp đến.
“A~~” không cần hoài nghi,có thể át ra tiếng kêu có lực rung động như thế trừ bỏ ta ra bên ngoài tuyệt đối không có người thứ hai.Hiện tại ta nhưng thật ra bắt đầu có điểm đồng tình với đồng chí “Kẻ trộm”,không có tâm lý năng lực thì thật là không chịu nổi.( =)) )
Quay đầu trừng mắt nhì đầu sỏ gây nên
“Tử Đằng?” kỳ thực tên của hắn là Bổn Nhất,nhưng nếu hắn không phải họ Đỗ thì rất nhã.
“Thật là ngươi,ta vừa rồi nhìn nửa ngày cũng không dám xác nhận” hắn cười nói.
Nhìn quanh bốn phía rõ ràng ánh mắt nữ tính hơn rất nhiều.Ai~~~~ vì sao trước kia không biết là bộ dạng suất nhân mấy ngày nay đều biến dạng,người người thành nữ tính thần tượng,nam tính công địch.
Quên đi ,dù sao hiện tại quay đầu lại tìm,khẳng định lão công chẳng biết đã đi đâu,rõ ràng không tìm ,về nhà hảo hảo đề ra nghi vấn.
Tử Đằng (vẫn là bỏ họ ra kêu có vẻ dễ gọi hơn) là bạn học thời trung học của ta,toàn bộ là thanh niên đầy nhiệt huyết.
Sau khi gặp mặt chúng ta liền nói chuyện trên trời dưới đất.Tiếp theo hắn mời ta ăn cơm chiều.
Lòng ta đã hết hi vọng khi mấy ngày nay lão công không có ở nhà,lão công hiện tại chính là vội vàng bất diệc nhạc hồ,nào có công phu để ý ta. Về nhà đối mặt với vách tường còn không bằng cùng hắn đi ăn cơm,khó có được người khẳng khái mời khách, không ăn không được.
Khởi điểm của sự trùng hợp này là nhận thức sai lầm bước đầu của ta…
Điều năm nữ nhân bảo điển:
Đối với thiện ý thưởng thức của nam tử,nên đáp lại mỉm cười nhợt nhạt.
Nhưng là lúc này ta lại một chút cũng cười không nổi.
“Liên Húc Sanh,kỳ thật ta đã thích ngươi nhiều năm!”
Nếu người nói những lời này không gọi là Đỗ Tử Đằng,cũng không gọi ngay cả họ của ta trong lời nói,ta nghĩ ta sẽ càng vui vẻ.
“Ai~~~~” đã muốn không nhớ rõ đêm nay là lần thứ mấy thở dài,thực hối hận vì chấp nhận một bữa cơm ,mà ta lại đem chính mình rơi vào vấn đề phức tạp như thế.
Gần nhất ta rốt cuộc là gặp được vận may gì a.Đầu tiên là lão công có nhân tình (xem như có đi) ,tiếp theo là chính mình nhận được lời tỏ tình.
Phải biết rằng từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên ta được tỏ tình,lần đầu tiên! Liền ngay cả lão công của ta cũng chưa có nói qua như thế,lời nói làm cho người ta tim đập.Hơn nữa bộ dạng của Tử Đằng so với lão công cũng không kém,điều kiện kinh tế cùng lão công tương đương,hơn nữa so với lão công càng biết dỗ người….Đợi chút! Ta đây là đang suy nghĩ cái gì? Làm sao có thể lấy Đỗ Tử Đằng so sánh với lão công.Trời ạ,ta như thế nào cảm thấy có điểm có cảm giác giống hồng hạnh ra tường a!
Hôm đó,về nhà nhìn thấy lão công ,ta thế nhưng sinh ra một tia xấu hổ. Tuy nói lão công phải thực xin lỗi ta trước,nhưng ta là một nữ nhân rất mẫu mực =.= ,tuyệt đối không muốn có tình ở bên ngoài.
“Lão bà,ngươi đã trở lại? Ha ha!” lão công lắc lắc lắc lắc đi đến trước mặt ta,vừa nghe thấy có mùi rượu,vừa rồi mới bắt đầu cảm thấy sinh tội ác nhất thời không còn.
Quả thực vui vẻ sao,rượu nặng 56 độ uống vào cũng làm cho người có thể say thành như vậy ,ta tức giận ,hắn khẳng định có nhân tình!Đủ loại dấu hiệu cho thấy
Ta còn chưa lên tiếng,lão công liền ngã xuống trên người của ta,ép tới ta không thở nổi.Cuối cùng cố sống cố chết đem hắn đặt trên giường,vừa ngồi xuống còn chưa kịp thở,lão công xoay người một cái liền đem ta nằm xuống giường,còn để một cánh tay chặn ngang trên người ta.Ta nghĩ đứng dậy ,nhưng là như thế nào cũng không nhấc tay hắn ra được.Một cái người say như thế,nhưng vẫn có khí lực lớn như vậy,ta chỉ có thể hướng lên trần nhà mắt trợn trắng.Quên đi,ta buông tha cho giãy dụa,ta bất động ,nhưng là lão công không đứng yên,vùi mặt vào cổ ta ,ô ô nói “Không phải rời khỏi ta…không phải rời khỏi…”
Đột nhiên ta cả người cứng ngắc,ở đêm khuya trong thành thị ,ta nghe thấy tâm của ta xoạch xoạch,cùng với âm thanh tiếng nứt nho nhỏ của tượng thủy tinh rơi đầy đất giống nhau.
Nguyên lai yêu một người là như vậy:để ý,hít thở không thông,thống khổ,tương tứ muốn chết
Ta vẫn nghĩ đến hắn đối với ta mà nói chẳng qua là ở phối ngẫu nhiên lấy một cái tên,là ba đứa nhỏ của ta,một cái thân phận “trượng phu”treo lên,cộng đồng sinh hoạt dưới một mái hiên,trừ này ra bên ngoài không có ý tứ gì đặc biệt
Nhưng hôm nay nghe thấy hắn ở trong lòng ta la hét không cho một nữ nhân khác đi,ta mới cảm giác được tất cả đều là lừa mình dối người.
Nếu hắn không cần ta,ta phải đi chết
Một khắc cũng không muốn sống tạm,ta muốn đi tuẫn 18 năm tình yêu kiên trì của ta
Binh đến tướng chặn.
Nhiều năm trước hắn không cần ta.
Khi đó ta còn là cái toàn chức phu nhân,sau hôn nhân ra điều kiện thật tốt,lão công cũng toàn thực hiện,ta thực yên tâm,cho dù có một ngày hắn rời ta đi,ta dựa vào những thứ hắn cho ta nửa đời sau sẽ không gặp phải vấn đề lớn.
Sau đó ta liền phát giác lão công xảy ra vấn đề.Thường thường trở về thực sự trễ,ta đoán cũng đoán được là chuyện gì xảy ra,nhưng ta không đi đoán,ta không thích phí phạm khí lực.
Tiếp theo có một ngày,có một nữ tử giai nhân thanh tú trẻ tuổi bỗng nhiên tới tìm ta
“Ngươi là Trì phu nhân?” đã tìm tới cửa đã biết rõ còn cố hỏi, chẳng lẽ ta bộ dạng rất giống obasan sao? (NN: e hèm obasan trong tiếng Nhật là bà cô,bà bác ý,nói tóm lại là già =)) )
Không đợi ta trả lời,nàng liền cố tự nói “Người nam nhân của ngươi đã không thương ngươi,hắn yêu là ta.Hôn nhân không có tình yêu là không có đạo đức,các ngươi ly hôn đi!”
Nếu là tới khiêu khích,ta không đánh vài câu sẽ làm nàng thất vọng khi một lòng muốn làm nữ nhân khổ tâm!
Ta định thần,nhàn nhã không một chút nóng nảy nói “Ngươi làm sao biết hắn không thương ta ? Nói sau,nếu các ngươi thực sự yêu nhau,cần gì phải bảo ta ly hôn? Người chân chính yêu nhau không cần hôn nhân,ta ly hôn hay không ly hôn trên thực tế đối với các ngươi hai người yêu nhau không quan hệ lớn.Yêu là vô tư,ngươi nếu thực sự thương hắn,ngươi sẽ không gây áp lực cho hắn,làm cho hắn thống khổ là chính ngươi đã tự đem thống khổ của mình nuốt vào.Cho dù ngươi trong bụng có hoài đứa nhỏ của hắn ,ngươi cũng có thể tìm đến nơi mà không ai biết để sinh hạ,sau đó ngậm đắng nuốt cay nuôi nó 18 năm.Yêu là vĩ đại ,không cần hồi báo.Ngươi nói đi?” (NN: *lấy sổ* *ghi ghi chép chép* kinh nghiệm cho mai sau dùng đến
)
Nói xong, giai nhân thanh tú đỏ mặt không nói câu nào,quay đầu tức giận mà về.
Hừ~~ Cùng ta đàm luận hôn nhân không có tình yêu là không có đạo đức,lão nương mười năm trước đã đọc qua rất nhiều sách về vợ chồng, luận được đến ngươi mà dám đến động thủ trên đầu thái tuế?
Làm vợ kỳ thật có ưu thế,người mới có cái gì mà tranh? Hiện tại lão công cảm thấy nàng mới mẻ,theo thời gian ,nàng không phải cũ sao? Làm vợ phải thể hiện lòng dạ của làm vợ.
Vì thế ta sau lại bình tĩnh văn vẻ phân tích,nói lúc ấy ta nài ép lôi kéo hắn trở về là vì nhẫn,chịu không nổi tự tôn đâm bị thương.Ta kỳ thật hoàn toàn không thương hắn,bất quá là không chịu cúi đầu trước một nữ nhân khác.
Bất hạnh 8 năm sau hôm qua lại tái diễn.(NN:là do chị nghĩ thế thôi =)) )
Hiện tại ta có thể khẳng định nói cho ngươi vô luận hắn có bao nhiêu ý đồ chạy trốn,ta đều phải dùng dây thừng trói.,dùng ngưu kéo,dùng nước mắt dỗ,biết vâng lời,can tâm có tiểu thiếp.Tóm lại ta phải đem hắn lưu lại, lưu không được tâm của hắn,cũng muốn lưu lại con người của hắn
Bởi vì ta thương hắn.
Cùng tự tôn không quan hệ.
Cho nên thiên hạ không có nữ nhân siêu phàm thoát tục đi.Này cái gì gọi là lãnh khốc là vì không có tình yêu chân thành.
Sau khi tan tầm,tâm huyết dâng trào muốn đi dạo phố.
Trong điều thứ tư của nữ nhân bảo điển:
Phải tin tưởng chính mình,đối xử tử tế chính mình,làm cho cuộc sống chính mình phấn khích hơn.Không cần lầm cho rằng là muốn làm cho mỗi cá nhân hối hận,mà nên làm cho người của chính mình thấy mới mẻ hơn.
Đi tới ,đi tới,ánh mắt tự nhiên mà như vậy bị một đôi nam nữ phía trước hấp dẫn.Ta cũng không hiểu rõ vì sao ánh mắt đầu tiên liền đem hai chữ xuất sắc đặt ở trên người bọn họ.Kỳ thật ta cũng không thấy diện mạo của bọn họ như thế nào,thẳng đến vạch bước qua đường,đèn đỏ,bọn họ dừng lại cước bộ,ta mới phát giác ra ta nhìn bọn hắn chằm chằm đã lâu. Chột dạ ta thu lại tầm mắt,lại phát hiện chung quanh nhìn bọn họ cư nhiên không chỉ có mình ta.
“Quần chúng làm trụ cột” làm cho sự chột dạ của ta giảm đi vài phần,tầm mắt lại bất tri bất giác nhìn hướng bọn họ.
Đèn xanh bật lên,bọn họ một lần nữa bước đi,đồng thời cũng thu hẹp khoảng cách giữa ta và bọn họ
Cẩn thận nhìn lên,như thế nào cảm thấy càng nhìn càng quen mắt,mạnh bạo đi về phía trước gần chút nữa từng bước .
Mẹ nó,trách không được cảm thấy nhìn quen mắt,cảm tình nhìn 10 năm
Bóng dáng nhiều năm ta làm sao mà không nhận ra (người nào đó thấy đúng hảo hảo về nhà kiểm điểm một phen – -II) .Còn nửa ngày mà lúc này bên cạnh lão công lại là nhân tình của hắn,không đúng,là Vạn Ngọc tiểu thư.
Tan tầm không trở về nhà,một mình cùng thư kí đi ra ngoài,có thể có cái gì chuyện tốt.Đừng nói cho ta là công việc,này nói ra ngay cả tiểu hài tử cũng không tin,há có thể lừa ta.
Bọn họ rẽ ở ngã tư,ta vội vàng theo sau,tránh ở chỗ rẽ nhìn trộm.Trước kia như thế nào không phát hiện ra ta thế nhưng còn có tiềm năng làm đặc vụ a =.=
Đang muốn cất bước về phía trước,đột nhiên có một bàn tay hướng vào lưng ta chụp đến.
“A~~” không cần hoài nghi,có thể át ra tiếng kêu có lực rung động như thế trừ bỏ ta ra bên ngoài tuyệt đối không có người thứ hai.Hiện tại ta nhưng thật ra bắt đầu có điểm đồng tình với đồng chí “Kẻ trộm”,không có tâm lý năng lực thì thật là không chịu nổi.( =)) )
Quay đầu trừng mắt nhì đầu sỏ gây nên
“Tử Đằng?” kỳ thực tên của hắn là Bổn Nhất,nhưng nếu hắn không phải họ Đỗ thì rất nhã.
“Thật là ngươi,ta vừa rồi nhìn nửa ngày cũng không dám xác nhận” hắn cười nói.
Nhìn quanh bốn phía rõ ràng ánh mắt nữ tính hơn rất nhiều.Ai~~~~ vì sao trước kia không biết là bộ dạng suất nhân mấy ngày nay đều biến dạng,người người thành nữ tính thần tượng,nam tính công địch.
Quên đi ,dù sao hiện tại quay đầu lại tìm,khẳng định lão công chẳng biết đã đi đâu,rõ ràng không tìm ,về nhà hảo hảo đề ra nghi vấn.
Tử Đằng (vẫn là bỏ họ ra kêu có vẻ dễ gọi hơn) là bạn học thời trung học của ta,toàn bộ là thanh niên đầy nhiệt huyết.
Sau khi gặp mặt chúng ta liền nói chuyện trên trời dưới đất.Tiếp theo hắn mời ta ăn cơm chiều.
Lòng ta đã hết hi vọng khi mấy ngày nay lão công không có ở nhà,lão công hiện tại chính là vội vàng bất diệc nhạc hồ,nào có công phu để ý ta. Về nhà đối mặt với vách tường còn không bằng cùng hắn đi ăn cơm,khó có được người khẳng khái mời khách, không ăn không được.
Khởi điểm của sự trùng hợp này là nhận thức sai lầm bước đầu của ta…
Điều năm nữ nhân bảo điển:
Đối với thiện ý thưởng thức của nam tử,nên đáp lại mỉm cười nhợt nhạt.
Nhưng là lúc này ta lại một chút cũng cười không nổi.
“Liên Húc Sanh,kỳ thật ta đã thích ngươi nhiều năm!”
Nếu người nói những lời này không gọi là Đỗ Tử Đằng,cũng không gọi ngay cả họ của ta trong lời nói,ta nghĩ ta sẽ càng vui vẻ.
“Ai~~~~” đã muốn không nhớ rõ đêm nay là lần thứ mấy thở dài,thực hối hận vì chấp nhận một bữa cơm ,mà ta lại đem chính mình rơi vào vấn đề phức tạp như thế.
Gần nhất ta rốt cuộc là gặp được vận may gì a.Đầu tiên là lão công có nhân tình (xem như có đi) ,tiếp theo là chính mình nhận được lời tỏ tình.
Phải biết rằng từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên ta được tỏ tình,lần đầu tiên! Liền ngay cả lão công của ta cũng chưa có nói qua như thế,lời nói làm cho người ta tim đập.Hơn nữa bộ dạng của Tử Đằng so với lão công cũng không kém,điều kiện kinh tế cùng lão công tương đương,hơn nữa so với lão công càng biết dỗ người….Đợi chút! Ta đây là đang suy nghĩ cái gì? Làm sao có thể lấy Đỗ Tử Đằng so sánh với lão công.Trời ạ,ta như thế nào cảm thấy có điểm có cảm giác giống hồng hạnh ra tường a!
Hôm đó,về nhà nhìn thấy lão công ,ta thế nhưng sinh ra một tia xấu hổ. Tuy nói lão công phải thực xin lỗi ta trước,nhưng ta là một nữ nhân rất mẫu mực =.= ,tuyệt đối không muốn có tình ở bên ngoài.
“Lão bà,ngươi đã trở lại? Ha ha!” lão công lắc lắc lắc lắc đi đến trước mặt ta,vừa nghe thấy có mùi rượu,vừa rồi mới bắt đầu cảm thấy sinh tội ác nhất thời không còn.
Quả thực vui vẻ sao,rượu nặng 56 độ uống vào cũng làm cho người có thể say thành như vậy ,ta tức giận ,hắn khẳng định có nhân tình!Đủ loại dấu hiệu cho thấy
Ta còn chưa lên tiếng,lão công liền ngã xuống trên người của ta,ép tới ta không thở nổi.Cuối cùng cố sống cố chết đem hắn đặt trên giường,vừa ngồi xuống còn chưa kịp thở,lão công xoay người một cái liền đem ta nằm xuống giường,còn để một cánh tay chặn ngang trên người ta.Ta nghĩ đứng dậy ,nhưng là như thế nào cũng không nhấc tay hắn ra được.Một cái người say như thế,nhưng vẫn có khí lực lớn như vậy,ta chỉ có thể hướng lên trần nhà mắt trợn trắng.Quên đi,ta buông tha cho giãy dụa,ta bất động ,nhưng là lão công không đứng yên,vùi mặt vào cổ ta ,ô ô nói “Không phải rời khỏi ta…không phải rời khỏi…”
Đột nhiên ta cả người cứng ngắc,ở đêm khuya trong thành thị ,ta nghe thấy tâm của ta xoạch xoạch,cùng với âm thanh tiếng nứt nho nhỏ của tượng thủy tinh rơi đầy đất giống nhau.
Nguyên lai yêu một người là như vậy:để ý,hít thở không thông,thống khổ,tương tứ muốn chết
Ta vẫn nghĩ đến hắn đối với ta mà nói chẳng qua là ở phối ngẫu nhiên lấy một cái tên,là ba đứa nhỏ của ta,một cái thân phận “trượng phu”treo lên,cộng đồng sinh hoạt dưới một mái hiên,trừ này ra bên ngoài không có ý tứ gì đặc biệt
Nhưng hôm nay nghe thấy hắn ở trong lòng ta la hét không cho một nữ nhân khác đi,ta mới cảm giác được tất cả đều là lừa mình dối người.
Nếu hắn không cần ta,ta phải đi chết
Một khắc cũng không muốn sống tạm,ta muốn đi tuẫn 18 năm tình yêu kiên trì của ta
Binh đến tướng chặn.
Nhiều năm trước hắn không cần ta.
Khi đó ta còn là cái toàn chức phu nhân,sau hôn nhân ra điều kiện thật tốt,lão công cũng toàn thực hiện,ta thực yên tâm,cho dù có một ngày hắn rời ta đi,ta dựa vào những thứ hắn cho ta nửa đời sau sẽ không gặp phải vấn đề lớn.
Sau đó ta liền phát giác lão công xảy ra vấn đề.Thường thường trở về thực sự trễ,ta đoán cũng đoán được là chuyện gì xảy ra,nhưng ta không đi đoán,ta không thích phí phạm khí lực.
Tiếp theo có một ngày,có một nữ tử giai nhân thanh tú trẻ tuổi bỗng nhiên tới tìm ta
“Ngươi là Trì phu nhân?” đã tìm tới cửa đã biết rõ còn cố hỏi, chẳng lẽ ta bộ dạng rất giống obasan sao? (NN: e hèm obasan trong tiếng Nhật là bà cô,bà bác ý,nói tóm lại là già =)) )
Không đợi ta trả lời,nàng liền cố tự nói “Người nam nhân của ngươi đã không thương ngươi,hắn yêu là ta.Hôn nhân không có tình yêu là không có đạo đức,các ngươi ly hôn đi!”
Nếu là tới khiêu khích,ta không đánh vài câu sẽ làm nàng thất vọng khi một lòng muốn làm nữ nhân khổ tâm!
Ta định thần,nhàn nhã không một chút nóng nảy nói “Ngươi làm sao biết hắn không thương ta ? Nói sau,nếu các ngươi thực sự yêu nhau,cần gì phải bảo ta ly hôn? Người chân chính yêu nhau không cần hôn nhân,ta ly hôn hay không ly hôn trên thực tế đối với các ngươi hai người yêu nhau không quan hệ lớn.Yêu là vô tư,ngươi nếu thực sự thương hắn,ngươi sẽ không gây áp lực cho hắn,làm cho hắn thống khổ là chính ngươi đã tự đem thống khổ của mình nuốt vào.Cho dù ngươi trong bụng có hoài đứa nhỏ của hắn ,ngươi cũng có thể tìm đến nơi mà không ai biết để sinh hạ,sau đó ngậm đắng nuốt cay nuôi nó 18 năm.Yêu là vĩ đại ,không cần hồi báo.Ngươi nói đi?” (NN: *lấy sổ* *ghi ghi chép chép* kinh nghiệm cho mai sau dùng đến
)
Nói xong, giai nhân thanh tú đỏ mặt không nói câu nào,quay đầu tức giận mà về.
Hừ~~ Cùng ta đàm luận hôn nhân không có tình yêu là không có đạo đức,lão nương mười năm trước đã đọc qua rất nhiều sách về vợ chồng, luận được đến ngươi mà dám đến động thủ trên đầu thái tuế?
Làm vợ kỳ thật có ưu thế,người mới có cái gì mà tranh? Hiện tại lão công cảm thấy nàng mới mẻ,theo thời gian ,nàng không phải cũ sao? Làm vợ phải thể hiện lòng dạ của làm vợ.
Vì thế ta sau lại bình tĩnh văn vẻ phân tích,nói lúc ấy ta nài ép lôi kéo hắn trở về là vì nhẫn,chịu không nổi tự tôn đâm bị thương.Ta kỳ thật hoàn toàn không thương hắn,bất quá là không chịu cúi đầu trước một nữ nhân khác.
Bất hạnh 8 năm sau hôm qua lại tái diễn.(NN:là do chị nghĩ thế thôi =)) )
Hiện tại ta có thể khẳng định nói cho ngươi vô luận hắn có bao nhiêu ý đồ chạy trốn,ta đều phải dùng dây thừng trói.,dùng ngưu kéo,dùng nước mắt dỗ,biết vâng lời,can tâm có tiểu thiếp.Tóm lại ta phải đem hắn lưu lại, lưu không được tâm của hắn,cũng muốn lưu lại con người của hắn
Bởi vì ta thương hắn.
Cùng tự tôn không quan hệ.
Cho nên thiên hạ không có nữ nhân siêu phàm thoát tục đi.Này cái gì gọi là lãnh khốc là vì không có tình yêu chân thành.
/10
|