Lên xe chưa được 10 phút, bộ tài vụ bên bệnh viện liền gọi điện cho Cố Phi Yên, “Cố tiểu thư, xin chào, chúng tôi là bộ tài vụ của Bệnh Viện Nhân Dân Số 1, có một chuyện tôi muốn thông báo cho cô một tiếng.”
“Vâng, cô nói đi.”
“Là như này, cô trước đó nộp 30 vạn tệ tiền viện phí ở bệnh viện chúng tôi, số tiền này vẫn còn khoảng 17 vạn 5 nghìn tệ, nhưng vừa nãy, chị của cô, cũng là Cố gia đại tiểu thư đã lấy đi 15 vạn tệ trong tài khoản, chúng tôi cảm thấy có nghĩa vụ thông báo cô một tiếng, vì vậy mới gọi điện cho cô.”
“Cái gì?” Cố Phi Yên ngạc nhiên hỏi lại, cô không ngờ Cố Minh Châu lại vô liêm sỉ đến vậy.
Cô vừa mới lấy từ Cố Minh Châu 15 vạn tệ, Cố Minh Châu có quyền gì lấy đi số tiền ấy, chứng minh là cô ta đảm nhận tiền viện phí của bà Thẩm nhưng trên thực tế cô ta một chút cũng không bỏ ra.
Yên lặng một lúc, Cố Phi Yên hỏi, “Chuyện này, xin hỏi bệnh nhân, chính là bà Thẩm có biết không?”
“Hả…” em gái gọi điện có chút không chịu được, “Tất nhiên là biết, bởi vì, bệnh nhân đó đã đi cùng Cố đại tiểu thư đến, còn khuyên Cố đại tiểu thư rất lâu, Cố đại tiểu thư mới miễn cưỡng lấy 15 vạn tệ.”
“Ha ha…” Cố Phi Yên cười khô khan, “Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn cô đã nhắc nhở, tôi sẽ tự biết sắp xếp.”
“Vâng, đây là việc chúng tôi nên làm.” Em gái gọi điện thoại cũng có chút nghi ngờ Cố Minh Châu.
Tay cầm chặt điện thoại, Cố Phi Yên cười lạnh lùng.
Hay cho cái miễn cưỡng ấy!
Nếu Cố Minh Châu không tìm mối quan hệ, chính là dựa vào khả năng của bà Thẩm, cô ta có thể để bệnh viện đem số tiền ấy đưa cho không?
Không thể!
Nhịn cũng không thể nhịn được nữa, Cố Phi Yên lập tức gọi điện cho Chiến Mặc Thần, đem theo vài phần nũng nịu nói, “Chiến thiếu gia, anh bây giờ có thời gian không? Em có chuyện muốn nói với anh, đặc biệt đặc biệt quan trọng!”
“Có thời gian, em nói đi.”
Giơ tay kết thúc hội nghị, Chiến Mặc Thần trong ánh mắt vô cùng ngạc nhiên như nhìn thấy quỷ của mọi người bước ra khỏi phòng họp, ngữ khí trông rất bình tĩnh nhưng thực tế thì rất nuông chiều, làm cho mọi người trong phòng như bị bong một lớp da!
Có thời gian…..
Đây là đùa sao? Chiến đại tổng tài, cuộc họp vẫn đang đợi anh đấy!
Quốc Tế Đế Thần
Cố Phi Yên không biết tình hình bên đó, nói hậm hực, “Vừa nãy ý, tiểu tam nhà anh lại ra đụng chạm em rồi, em bây giờ cực kỳ tức giận, em thấy anh có thể giúp em chút gì đó!”
Không có lời thứ hai, Cố Phi Yên đem hết chuyện vừa nãy chỉ nói một lần, lại nhấn mạnh chuyện bị Cố Minh Châu mặt dày vô liêm sỉ lấy mất tiền viện phí.
Cuộc chiến giữa hai người phụ nữ, Chiến Mặc Thần cũng không hứng thú sâu vào, tuy nhiên với tư cách là người chống lưng hộ khẩu cho người nào đó, anh liền hỏi, “Em muốn anh làm như nào?”
“Rất đơn giản ah, anh đóng băng thẻ ngân hàng của Cố Minh Châu, xem cô ta còn dám làm càn nữa không! Cô ta Cố Minh Châu dám làm em khuynh gia bại sản, em sẽ để cô ta mất tất cả!”
Ai sợ ai, cô bây giờ có người chống lưng quyền lực!
Còn là kiểu cực kỳ thô!
“….Được” trầm mặc một khắc, Chiến Mặc Thần mang vài phần không hài lòng nói, “Sau này không cho phép nói tục.”
Cố Phi Yên sao cũng được, “Anh để ý kỹ con cún nhà anh, đừng để cô ta ra ngoài cắn em, em đảm bảo chăm chỉ học tập, ngày ngày tiến tới!”
“….Được.”
“Chiến thiếu gia thật ngoan, thật lợi hại, anh đợi em nhé, em đến tìm anh nhanh thôi.” Cố Phi Yên gian xảo, “Chiến thiếu gia, anh có thích Play ở phòng làm việc không?” có thể cân nhắc thưởng cho anh một chút.
“Khụ khụ khụ……”
Lời vừa nói ra, Chiến Mặc Thần đầu dây bên kia chưa kịp trả lời, Giang Lãng lái xe đến ho một tiếng,
Cố Phi Yên, “….”
Giang Lãng che miệng ho, giả vờ điềm đạm nói, “Cố tiểu thư, tôi chưa nghe thấy gì cả.”
Cố Phi Yên trợn tròn mắt.
Ha ha.
Cái đó cũng cần cô tin ah!
……..
Đến tầng hầm, Cố Phi Yên vào thang máy cá nhân lên thẳng nơi nghỉ ngơi phòng làm việc ở tầng cao nhất.
Đứng trong phòng nghỉ ngơi, nghĩ trước đó tự mình từ đây trốn mất, hôm nay quay lại chỗ này, cô vẫn cà có chút cảm thán.
Cảm thán lớn nhất là…..
Đặc biệt, trước đó chỉ có từ hầm gửi xe vào thang máy mới cần nhập mật mã, sau khi đến phòng nghỉ ngơi muốn đi đâu thì đi, bây giờ để bước vào hoặc rat hang máy đều phải giải mã khóa, đây là phòng ai nhỉ?!
Cuộc họp của Chiến Mặc Thần vẫn tiếp tục, Cố Phi Yên chán nản nằm lên giường nghịch điện thoại, không ngờ lại nhận được cuộc gọi của Cố Minh Châu.
“Cố Phi Yên, có phải là mày đã nói với Chiến Mặc Thần, Mặc Thần mới đóng băng thẻ ngân hàng của tao? Tao bây giờ muốn mua đồ cũng không được, mày thật sự quá đáng!” thở hổn hển, Cố Minh Châu vừa đợi cô bắt máy đã nói một tràng dài.
“Yo, Cố đại tiểu thư thẻ bị đóng băng rồi hả, mặt cô to như vậy, có thể quẹt mặt ấy, đi quẹt thẻ làm gì? Hơn nữa cô chắc chắn làm nhiều chuyện hổ thẹn mới bị như này đó, khuyên cô một câu, không phải tiền của cô, cô tốt nhất đừng có mà tiêu, nếu không bị thiệt còn nhiều hơn đi trộm đấy!”
“Tao không phải trộm, là bà khăng khăng muốn bồi thường cho tao! Mày nói cho tao biết, có phải là mày bảo Chiến Mặc Thần đối xử với tao như vậy!”
Nghe ra Cố Minh Châu rất phẫn nộ, cô ta bình thường nếu có tức giận cũng phải có hình tượng, nhưng bây giờ, cô ta đang quát lên.
Nhưng Cố Phi Yên tâm trạng tốt ah.
Cô sung sướng, chọc tức người không đền mạng, “Cố đại tiểu thư, cô hỏi tôi cái gì tôi đều phải trả lời cô, cô cho rằng tôi là Siri sao?”
“Vâng, cô nói đi.”
“Là như này, cô trước đó nộp 30 vạn tệ tiền viện phí ở bệnh viện chúng tôi, số tiền này vẫn còn khoảng 17 vạn 5 nghìn tệ, nhưng vừa nãy, chị của cô, cũng là Cố gia đại tiểu thư đã lấy đi 15 vạn tệ trong tài khoản, chúng tôi cảm thấy có nghĩa vụ thông báo cô một tiếng, vì vậy mới gọi điện cho cô.”
“Cái gì?” Cố Phi Yên ngạc nhiên hỏi lại, cô không ngờ Cố Minh Châu lại vô liêm sỉ đến vậy.
Cô vừa mới lấy từ Cố Minh Châu 15 vạn tệ, Cố Minh Châu có quyền gì lấy đi số tiền ấy, chứng minh là cô ta đảm nhận tiền viện phí của bà Thẩm nhưng trên thực tế cô ta một chút cũng không bỏ ra.
Yên lặng một lúc, Cố Phi Yên hỏi, “Chuyện này, xin hỏi bệnh nhân, chính là bà Thẩm có biết không?”
“Hả…” em gái gọi điện có chút không chịu được, “Tất nhiên là biết, bởi vì, bệnh nhân đó đã đi cùng Cố đại tiểu thư đến, còn khuyên Cố đại tiểu thư rất lâu, Cố đại tiểu thư mới miễn cưỡng lấy 15 vạn tệ.”
“Ha ha…” Cố Phi Yên cười khô khan, “Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn cô đã nhắc nhở, tôi sẽ tự biết sắp xếp.”
“Vâng, đây là việc chúng tôi nên làm.” Em gái gọi điện thoại cũng có chút nghi ngờ Cố Minh Châu.
Tay cầm chặt điện thoại, Cố Phi Yên cười lạnh lùng.
Hay cho cái miễn cưỡng ấy!
Nếu Cố Minh Châu không tìm mối quan hệ, chính là dựa vào khả năng của bà Thẩm, cô ta có thể để bệnh viện đem số tiền ấy đưa cho không?
Không thể!
Nhịn cũng không thể nhịn được nữa, Cố Phi Yên lập tức gọi điện cho Chiến Mặc Thần, đem theo vài phần nũng nịu nói, “Chiến thiếu gia, anh bây giờ có thời gian không? Em có chuyện muốn nói với anh, đặc biệt đặc biệt quan trọng!”
“Có thời gian, em nói đi.”
Giơ tay kết thúc hội nghị, Chiến Mặc Thần trong ánh mắt vô cùng ngạc nhiên như nhìn thấy quỷ của mọi người bước ra khỏi phòng họp, ngữ khí trông rất bình tĩnh nhưng thực tế thì rất nuông chiều, làm cho mọi người trong phòng như bị bong một lớp da!
Có thời gian…..
Đây là đùa sao? Chiến đại tổng tài, cuộc họp vẫn đang đợi anh đấy!
Quốc Tế Đế Thần
Cố Phi Yên không biết tình hình bên đó, nói hậm hực, “Vừa nãy ý, tiểu tam nhà anh lại ra đụng chạm em rồi, em bây giờ cực kỳ tức giận, em thấy anh có thể giúp em chút gì đó!”
Không có lời thứ hai, Cố Phi Yên đem hết chuyện vừa nãy chỉ nói một lần, lại nhấn mạnh chuyện bị Cố Minh Châu mặt dày vô liêm sỉ lấy mất tiền viện phí.
Cuộc chiến giữa hai người phụ nữ, Chiến Mặc Thần cũng không hứng thú sâu vào, tuy nhiên với tư cách là người chống lưng hộ khẩu cho người nào đó, anh liền hỏi, “Em muốn anh làm như nào?”
“Rất đơn giản ah, anh đóng băng thẻ ngân hàng của Cố Minh Châu, xem cô ta còn dám làm càn nữa không! Cô ta Cố Minh Châu dám làm em khuynh gia bại sản, em sẽ để cô ta mất tất cả!”
Ai sợ ai, cô bây giờ có người chống lưng quyền lực!
Còn là kiểu cực kỳ thô!
“….Được” trầm mặc một khắc, Chiến Mặc Thần mang vài phần không hài lòng nói, “Sau này không cho phép nói tục.”
Cố Phi Yên sao cũng được, “Anh để ý kỹ con cún nhà anh, đừng để cô ta ra ngoài cắn em, em đảm bảo chăm chỉ học tập, ngày ngày tiến tới!”
“….Được.”
“Chiến thiếu gia thật ngoan, thật lợi hại, anh đợi em nhé, em đến tìm anh nhanh thôi.” Cố Phi Yên gian xảo, “Chiến thiếu gia, anh có thích Play ở phòng làm việc không?” có thể cân nhắc thưởng cho anh một chút.
“Khụ khụ khụ……”
Lời vừa nói ra, Chiến Mặc Thần đầu dây bên kia chưa kịp trả lời, Giang Lãng lái xe đến ho một tiếng,
Cố Phi Yên, “….”
Giang Lãng che miệng ho, giả vờ điềm đạm nói, “Cố tiểu thư, tôi chưa nghe thấy gì cả.”
Cố Phi Yên trợn tròn mắt.
Ha ha.
Cái đó cũng cần cô tin ah!
……..
Đến tầng hầm, Cố Phi Yên vào thang máy cá nhân lên thẳng nơi nghỉ ngơi phòng làm việc ở tầng cao nhất.
Đứng trong phòng nghỉ ngơi, nghĩ trước đó tự mình từ đây trốn mất, hôm nay quay lại chỗ này, cô vẫn cà có chút cảm thán.
Cảm thán lớn nhất là…..
Đặc biệt, trước đó chỉ có từ hầm gửi xe vào thang máy mới cần nhập mật mã, sau khi đến phòng nghỉ ngơi muốn đi đâu thì đi, bây giờ để bước vào hoặc rat hang máy đều phải giải mã khóa, đây là phòng ai nhỉ?!
Cuộc họp của Chiến Mặc Thần vẫn tiếp tục, Cố Phi Yên chán nản nằm lên giường nghịch điện thoại, không ngờ lại nhận được cuộc gọi của Cố Minh Châu.
“Cố Phi Yên, có phải là mày đã nói với Chiến Mặc Thần, Mặc Thần mới đóng băng thẻ ngân hàng của tao? Tao bây giờ muốn mua đồ cũng không được, mày thật sự quá đáng!” thở hổn hển, Cố Minh Châu vừa đợi cô bắt máy đã nói một tràng dài.
“Yo, Cố đại tiểu thư thẻ bị đóng băng rồi hả, mặt cô to như vậy, có thể quẹt mặt ấy, đi quẹt thẻ làm gì? Hơn nữa cô chắc chắn làm nhiều chuyện hổ thẹn mới bị như này đó, khuyên cô một câu, không phải tiền của cô, cô tốt nhất đừng có mà tiêu, nếu không bị thiệt còn nhiều hơn đi trộm đấy!”
“Tao không phải trộm, là bà khăng khăng muốn bồi thường cho tao! Mày nói cho tao biết, có phải là mày bảo Chiến Mặc Thần đối xử với tao như vậy!”
Nghe ra Cố Minh Châu rất phẫn nộ, cô ta bình thường nếu có tức giận cũng phải có hình tượng, nhưng bây giờ, cô ta đang quát lên.
Nhưng Cố Phi Yên tâm trạng tốt ah.
Cô sung sướng, chọc tức người không đền mạng, “Cố đại tiểu thư, cô hỏi tôi cái gì tôi đều phải trả lời cô, cô cho rằng tôi là Siri sao?”
/202
|