Cố Phi Yên không tính bị Chiến Mặc Thần thuyết phục.
Thực ra, tự trong lòng cô sớm có một sự suy đoán thấp thoáng mơ hồ.
Cô biết bà Thẩm ở trong truyện này cũng không coi là tuyệt đối vô tội, nếu bà Thẩm không tiếp tay cho Cố Minh Châu thì tại sao cô ta lại biết được tin cô đến thăm bà Thẩm, lại còn không ít lần gọi điện cho Cố Minh Châu.
Xem ra giống với sự trùng hợp lần này, nhưng thật lòng không thể truy đến cùng.
Tại sao cô đến bệnh viện thăm bà Thẩm, bà Thẩm lại phải gọi điện cho Cố Minh Châu? Có nguyên nhân gì đặc biệt không? Điều này thật làm người ta khó hiểu! Trong khi âm thầm tiết lộ tin tức, còn có thái độ biểu hiện của bà Thẩm lần trước, đều làm Cố Phi Yên cảm thấy có chút bất an.
Còn có rất nhiều chuyện trước đó.
Mặc dù cô đã nhờ Chu Tử Ngạn điều tra qua, cũng không tìm thấy chứng cứ, không thể chứng minh bà Thẩm và Cố Minh Châu kết hợp lại đối phó cô, nhưng trực giác của cô vẫn luôn báo động đỏ.
Mà điều cô bây giờ muốn xác thực nhất đó là chuyện này bà Thẩm rốt cuộc có biết Cố Minh Châu muốn đối phó cô không, thậm chí, bà có cung cấp cấp lợi cho Cố Minh Châu.
Cô muốn biết bà Thẩm rốt cuộc là vô tội, hay là cố ý!
Vậy mà, yên lặng đợi Cố Minh Châu xuất hiện, tránh thời gian quá dài, Cố Phi Yên quyết định làm chút gì đó.
“Chiến thiếu gia….” Đôi mắt Cố Phi Yên sáng lên mang theo vào phần gian xảo đắc ý, nhìn về hướng Chiến Mặc Thần, “Em sẽ không khinh suất manh động, để Cố Minh Châu biết em đã từ mồm Lưu Á vạch trần được bí mật của cô ta, tuy nhiên….em muốn rat ay với cô ta, anh không cản em chứ, đúng không?”
Cô mặc dù là khẩu khí thăm giò, nhưng ý đã quyết sẵn, rất rõ ràng không thể dễ dàng thay đổi chủ ý.
“Em muốn làm như nào?” Chiến Mặc Thần buông tập văn kiện xuống, con ngươi đen sâu thẳm nhìn cô.
“Tạm thời giữ bí mật với anh, tuy nhiên anh có thể yên tâm em, để cá lớn mắc lưới, em sẽ không dễ dàng tiết lộ bí mật!” Cố Phi Yên chớp mắt, “Dù sao, anh chỉ là để em không đánh rắn động rừng, em chỉ cần không để Cố Minh Châu cảnh giác đến hành động của chúng ta là được, đúng không?”
Chiến Mặc Thần, “……”
Cô dùng lời của anh để chặn miệng anh lại, anh còn có thể nói gì nữa?
“Còn nữa ah, Chiến thiếu gia….Anh có thể gọi một cuộc điện thoại cho Cố Kiến Quốc được không?”
“Em muốn làm gì?”
Nữ nhân này khuôn mặt nịnh bợ tươi cười, rất giống tiểu hồ ly tinh đang tính kế gì đó, rấ xấu xa, Chiến Mặc Thần không ghét, nhưng trong lòng tự nhiên có vài phần cảnh giác, cũng cảm thấy có chút buồn cười.
“Anh gọi điện cho Cố Kiến Quốc, nói anh mặc dù đã đính hôn với Cố Minh Châu, nhưng vẫn mệ muội không thể thoát khỏi sắc đẹp của em, vì vậy, anh người đàn ông cặn bã này muốn trái ẵm phải ôm….Khụ khụ, thấy thế nào? Nói như này, Cố Minh Châu chắc chắn sẽ càng hận em, cô ta sẽ nghĩ cách đối phó em, chỉ cần cô ta ra tay, sẽ không phải là thuận theo động tác của cô ta rồi sẽ phát hiện chút gì đó sao?”
“Đây là ý muốn của em, có lợi gì cho anh không?” Chiến Mặc Thần nháy lông mày.
“Ay ya, Chiến thiếu gia, đừng ghẻ lạnh với em như vậy mà!” Cố Phi Yên cắn nhẹ cánh môi mềm, cánh tay nõn nà vuốt lên bộ ngực cứng cáp của người đàn ông một vòng, ánh mắt nhìn anh nói, “Anh thấy Play ở phòng sách thế nào?”
Chiến Mặc Thần gật đầu sáng khoái, “Chấp nhận!”
Cố Phi Yên, “……”
Má ơi.
Cô dường như đào sẵn cho mình một cái hố để chon rồi!
…… Cố gia, phòng sách.
Trong lúc Cố Phi Yên đang mê hoặc Chiến Mặc Thần, Cố Minh Châu và Cố Kiến Quốc đang khí thỏa thuận.
Gần đây, những ngày của Cố Minh Châu lại có chút khó sống.
Sau khi đính hôn cùng Chiến Mặc Thần, đâu đâu cũng là người nịnh bợ cô, cô đi đường mang theo gió, người nhẹ như bay, dường như bệnh tim không thấy tái phát nữa.
Cô dương dương tự đắc, khí sắc không tốt không được, cằm được nâng cao lên mấy độ.
Cô đoán Chiến Mặc Thần cuối cùng cũng chọn cô, ngoại trừ tình cảm bao năm nay của cô với anh ra, cô còn có duyên cớ 25 tuổi đạo sinh minh khảm…..nhưng, mặc kệ xuất phát từ tình yêu, hay là xuất phát từ sự đồng tình, thậm chí cô đã nắm được tấm thẻ vàng trong tay rồi, không phải sao?
Với tư cách đúng chuẩn của bà nội Chiến thiểu gia, con đường trình diễn nghệ thuật của cô càng thuận lợi hơn.
Đạo diễn và tổ chế tác cô muốn tìm, đều chủ động tiếp xúc với môi giới của cô, đồng ý đảm nhận nhân vật và vị trí tốt, cô từ một diễn viên dự bị, trở thành người có thể lựa chọn người khác.
Đây đều là cải biến tốt!
Nhưng, từ lúc thẻ ngân hàng của cô bị đóng băng lại, tất cả đều có thay đổi.
Bởi vì không có tiền tiêu, cô không thể không tìm Cố Kiến Quốc lấy tiền dùng, cũng bởi đó để Cố Kiến Quốc biết cô làm cho Cố Phi Yên không vui, mà Cố Phi Yên thì thông qua Chiến Mặc Thần áp chế cô, dùng cách này đối phó chuyện cô khiêu khích.
Chuyện này lộ thông tin đã nhiều rồi.
Đầu tiên, chứng tỏ cô-Cố Minh Châu cũng không quan trọng trong lòng Chiến Mặc Thần.
Tiếp theo, chứng tỏ Cố Phi Yên-con tiện nhân đó vẫn là được Chiến Mặc Thần chiều chuộng, cứ coi cô và Chiến Mặc Thần đã đính hôn, Cố Phi Yên giống như chiếc đinh cắm giữa hai người họ, như âm hồn, làm thế nào cũng không tiêu tan!
Đối với tình huống này, đương nhiên là Cố Minh Châu không muốn nhìn thấy.
Cô đưa yêu cầu Cố Kiến Quốc,mong ông có thể tận tâm tận lực ủng hộ cô, sau này cô sẽ mạng lại lợi ích cực kỳ to lớn cho xí nghiệp Cố Thị, cô tuyệt đối nghe lời hơn Cố Phi Yên, sẽ không giống Cố Phi Yên không khống chế được.
Vì đảm bảo cho Cố Kiến Quốc, để hắn yên tâm, cô thậm chí tự biểu thị ký bản hợp đồng, nếu trong vòng 5 năm cô không thể mang lại cho xí nghiệp Cố Thị ba cái giá 1 trăm triệu tệ, vậy đợi đến năm cô 30 tuổi, tất cả tài sản của cô đều chuyển dưới tên Cố Kiến Quốc, bù đắp tổn thất của ông.
Ký xong bản hợp đồng, Cố Kiến Quốc rất hài lòng, đưa cho Cố Minh Châu thẻ ngân hàng mới, số tiền mỗi tháng từ 100 vạn tệ lên đến 20o vạn tệ.
Cố Minh Châu cũng rất hài lòng.
Nếu như cô không tìm được nguồn tim phù hợp, cô 25 tuổi cũng không thoát được số tử kiếp, cô bây giờ ký hợp đồng xem ra với cô đã có sự ràng buộc, nhưng thực tế mà nói chỉ là vì lợi ích mình cô, dự tính của Cố Kiến Quốc có thể nói thành công cốc.
Hai người đều âm thầm suy nghĩ, lúc này, Chiến Mặc Thần gọi điện đến phá vỡ sự liên minh tạm thời của hai người.
“Chiến thiếu gia, xin hỏi cậu gọi điện thoại đến là có chuyện gì muốn dặn dò tôi không?” Cố Kiến Quốc không dám thể hiện mình là trưởng bối, trước mặt Chiến Mặc Thần, ông ta dường như chọn con đường làm chó trung thành.
“Cũng không có chuyện lớn gì, chỉ là muốn thông báo với ông một tiếng, Tiểu Yên ở chỗ tôi sống rất tốt, tôi không muốn ông vì Minh Châu mà làm khó cô ấy, ông hiểu ý của tôi không?”
“Cái….cái gì?” Cố Kiến Quốc có chút không hiểu, “Cậu không phải đã đính hôn cùng Minh Châu rồi sao?”
Ông ta trước đó nghĩ rằng Chiến Mặc Thần đóng băng thẻ ngân hàng của Cố Minh Châu, chỉ là trừng phạt cô, không ngờ rằng, lại là bởi vì chiều lòng Cố Phi Yên.
Xem ra, ông hình như tính sai rồi.
Thực ra, tự trong lòng cô sớm có một sự suy đoán thấp thoáng mơ hồ.
Cô biết bà Thẩm ở trong truyện này cũng không coi là tuyệt đối vô tội, nếu bà Thẩm không tiếp tay cho Cố Minh Châu thì tại sao cô ta lại biết được tin cô đến thăm bà Thẩm, lại còn không ít lần gọi điện cho Cố Minh Châu.
Xem ra giống với sự trùng hợp lần này, nhưng thật lòng không thể truy đến cùng.
Tại sao cô đến bệnh viện thăm bà Thẩm, bà Thẩm lại phải gọi điện cho Cố Minh Châu? Có nguyên nhân gì đặc biệt không? Điều này thật làm người ta khó hiểu! Trong khi âm thầm tiết lộ tin tức, còn có thái độ biểu hiện của bà Thẩm lần trước, đều làm Cố Phi Yên cảm thấy có chút bất an.
Còn có rất nhiều chuyện trước đó.
Mặc dù cô đã nhờ Chu Tử Ngạn điều tra qua, cũng không tìm thấy chứng cứ, không thể chứng minh bà Thẩm và Cố Minh Châu kết hợp lại đối phó cô, nhưng trực giác của cô vẫn luôn báo động đỏ.
Mà điều cô bây giờ muốn xác thực nhất đó là chuyện này bà Thẩm rốt cuộc có biết Cố Minh Châu muốn đối phó cô không, thậm chí, bà có cung cấp cấp lợi cho Cố Minh Châu.
Cô muốn biết bà Thẩm rốt cuộc là vô tội, hay là cố ý!
Vậy mà, yên lặng đợi Cố Minh Châu xuất hiện, tránh thời gian quá dài, Cố Phi Yên quyết định làm chút gì đó.
“Chiến thiếu gia….” Đôi mắt Cố Phi Yên sáng lên mang theo vào phần gian xảo đắc ý, nhìn về hướng Chiến Mặc Thần, “Em sẽ không khinh suất manh động, để Cố Minh Châu biết em đã từ mồm Lưu Á vạch trần được bí mật của cô ta, tuy nhiên….em muốn rat ay với cô ta, anh không cản em chứ, đúng không?”
Cô mặc dù là khẩu khí thăm giò, nhưng ý đã quyết sẵn, rất rõ ràng không thể dễ dàng thay đổi chủ ý.
“Em muốn làm như nào?” Chiến Mặc Thần buông tập văn kiện xuống, con ngươi đen sâu thẳm nhìn cô.
“Tạm thời giữ bí mật với anh, tuy nhiên anh có thể yên tâm em, để cá lớn mắc lưới, em sẽ không dễ dàng tiết lộ bí mật!” Cố Phi Yên chớp mắt, “Dù sao, anh chỉ là để em không đánh rắn động rừng, em chỉ cần không để Cố Minh Châu cảnh giác đến hành động của chúng ta là được, đúng không?”
Chiến Mặc Thần, “……”
Cô dùng lời của anh để chặn miệng anh lại, anh còn có thể nói gì nữa?
“Còn nữa ah, Chiến thiếu gia….Anh có thể gọi một cuộc điện thoại cho Cố Kiến Quốc được không?”
“Em muốn làm gì?”
Nữ nhân này khuôn mặt nịnh bợ tươi cười, rất giống tiểu hồ ly tinh đang tính kế gì đó, rấ xấu xa, Chiến Mặc Thần không ghét, nhưng trong lòng tự nhiên có vài phần cảnh giác, cũng cảm thấy có chút buồn cười.
“Anh gọi điện cho Cố Kiến Quốc, nói anh mặc dù đã đính hôn với Cố Minh Châu, nhưng vẫn mệ muội không thể thoát khỏi sắc đẹp của em, vì vậy, anh người đàn ông cặn bã này muốn trái ẵm phải ôm….Khụ khụ, thấy thế nào? Nói như này, Cố Minh Châu chắc chắn sẽ càng hận em, cô ta sẽ nghĩ cách đối phó em, chỉ cần cô ta ra tay, sẽ không phải là thuận theo động tác của cô ta rồi sẽ phát hiện chút gì đó sao?”
“Đây là ý muốn của em, có lợi gì cho anh không?” Chiến Mặc Thần nháy lông mày.
“Ay ya, Chiến thiếu gia, đừng ghẻ lạnh với em như vậy mà!” Cố Phi Yên cắn nhẹ cánh môi mềm, cánh tay nõn nà vuốt lên bộ ngực cứng cáp của người đàn ông một vòng, ánh mắt nhìn anh nói, “Anh thấy Play ở phòng sách thế nào?”
Chiến Mặc Thần gật đầu sáng khoái, “Chấp nhận!”
Cố Phi Yên, “……”
Má ơi.
Cô dường như đào sẵn cho mình một cái hố để chon rồi!
…… Cố gia, phòng sách.
Trong lúc Cố Phi Yên đang mê hoặc Chiến Mặc Thần, Cố Minh Châu và Cố Kiến Quốc đang khí thỏa thuận.
Gần đây, những ngày của Cố Minh Châu lại có chút khó sống.
Sau khi đính hôn cùng Chiến Mặc Thần, đâu đâu cũng là người nịnh bợ cô, cô đi đường mang theo gió, người nhẹ như bay, dường như bệnh tim không thấy tái phát nữa.
Cô dương dương tự đắc, khí sắc không tốt không được, cằm được nâng cao lên mấy độ.
Cô đoán Chiến Mặc Thần cuối cùng cũng chọn cô, ngoại trừ tình cảm bao năm nay của cô với anh ra, cô còn có duyên cớ 25 tuổi đạo sinh minh khảm…..nhưng, mặc kệ xuất phát từ tình yêu, hay là xuất phát từ sự đồng tình, thậm chí cô đã nắm được tấm thẻ vàng trong tay rồi, không phải sao?
Với tư cách đúng chuẩn của bà nội Chiến thiểu gia, con đường trình diễn nghệ thuật của cô càng thuận lợi hơn.
Đạo diễn và tổ chế tác cô muốn tìm, đều chủ động tiếp xúc với môi giới của cô, đồng ý đảm nhận nhân vật và vị trí tốt, cô từ một diễn viên dự bị, trở thành người có thể lựa chọn người khác.
Đây đều là cải biến tốt!
Nhưng, từ lúc thẻ ngân hàng của cô bị đóng băng lại, tất cả đều có thay đổi.
Bởi vì không có tiền tiêu, cô không thể không tìm Cố Kiến Quốc lấy tiền dùng, cũng bởi đó để Cố Kiến Quốc biết cô làm cho Cố Phi Yên không vui, mà Cố Phi Yên thì thông qua Chiến Mặc Thần áp chế cô, dùng cách này đối phó chuyện cô khiêu khích.
Chuyện này lộ thông tin đã nhiều rồi.
Đầu tiên, chứng tỏ cô-Cố Minh Châu cũng không quan trọng trong lòng Chiến Mặc Thần.
Tiếp theo, chứng tỏ Cố Phi Yên-con tiện nhân đó vẫn là được Chiến Mặc Thần chiều chuộng, cứ coi cô và Chiến Mặc Thần đã đính hôn, Cố Phi Yên giống như chiếc đinh cắm giữa hai người họ, như âm hồn, làm thế nào cũng không tiêu tan!
Đối với tình huống này, đương nhiên là Cố Minh Châu không muốn nhìn thấy.
Cô đưa yêu cầu Cố Kiến Quốc,mong ông có thể tận tâm tận lực ủng hộ cô, sau này cô sẽ mạng lại lợi ích cực kỳ to lớn cho xí nghiệp Cố Thị, cô tuyệt đối nghe lời hơn Cố Phi Yên, sẽ không giống Cố Phi Yên không khống chế được.
Vì đảm bảo cho Cố Kiến Quốc, để hắn yên tâm, cô thậm chí tự biểu thị ký bản hợp đồng, nếu trong vòng 5 năm cô không thể mang lại cho xí nghiệp Cố Thị ba cái giá 1 trăm triệu tệ, vậy đợi đến năm cô 30 tuổi, tất cả tài sản của cô đều chuyển dưới tên Cố Kiến Quốc, bù đắp tổn thất của ông.
Ký xong bản hợp đồng, Cố Kiến Quốc rất hài lòng, đưa cho Cố Minh Châu thẻ ngân hàng mới, số tiền mỗi tháng từ 100 vạn tệ lên đến 20o vạn tệ.
Cố Minh Châu cũng rất hài lòng.
Nếu như cô không tìm được nguồn tim phù hợp, cô 25 tuổi cũng không thoát được số tử kiếp, cô bây giờ ký hợp đồng xem ra với cô đã có sự ràng buộc, nhưng thực tế mà nói chỉ là vì lợi ích mình cô, dự tính của Cố Kiến Quốc có thể nói thành công cốc.
Hai người đều âm thầm suy nghĩ, lúc này, Chiến Mặc Thần gọi điện đến phá vỡ sự liên minh tạm thời của hai người.
“Chiến thiếu gia, xin hỏi cậu gọi điện thoại đến là có chuyện gì muốn dặn dò tôi không?” Cố Kiến Quốc không dám thể hiện mình là trưởng bối, trước mặt Chiến Mặc Thần, ông ta dường như chọn con đường làm chó trung thành.
“Cũng không có chuyện lớn gì, chỉ là muốn thông báo với ông một tiếng, Tiểu Yên ở chỗ tôi sống rất tốt, tôi không muốn ông vì Minh Châu mà làm khó cô ấy, ông hiểu ý của tôi không?”
“Cái….cái gì?” Cố Kiến Quốc có chút không hiểu, “Cậu không phải đã đính hôn cùng Minh Châu rồi sao?”
Ông ta trước đó nghĩ rằng Chiến Mặc Thần đóng băng thẻ ngân hàng của Cố Minh Châu, chỉ là trừng phạt cô, không ngờ rằng, lại là bởi vì chiều lòng Cố Phi Yên.
Xem ra, ông hình như tính sai rồi.
/202
|