Cố Kiến Quốc muốn đuổi cô đi, cô đi vì không phải có ý gì cả,mọi thứ đều thu dọn xong rôi.
Cuối cùng cũng đến ngày này
bị uy hiếp rất nhiều lần,Cố Phi Yến k dám nghĩ tượng tượng rằng bản thân sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Cố như vây. Sau biết phải làm thế nào, thật sự đến cái thời khắc này rồi, cô thật sự nghĩ bản thân sẽ bị tổn thương, nhưng, không. Cô vẫn rất mạnh mẽ và không bị tổn thương chút nào cả.
Trong cái ngôi nhà lạnh lẽo này, còn cái gì mà để lưu giữ lại tình cảm cơ chứ?
Giống như Cố Minh Châu nói,cô đối với nhà họ Cố này không có 1 tí giá trị nào cả, đừng nói lúc đầu Cố Kiến Quốc vì để cho cô đồng ý và tiếp cận đính hôn phải dưới 50 vạn。cô ở nhà họ Cố thậm chí còn không có chỗ dựa nào cả.
Đã như vậy rồi, thì cô hà cớ gì phải nói nhỏ tiếng nữa.
“ tôi sẽ đi, nhưng tôi có một yêu cầu.”Cố Phi Yên bình tĩnh nói:”tay của tôi bị trật khớp,ông hãy để bác sĩ Trần đến khám cho tôi “
Bác sĩ Trần không phải là bác sĩ cá nhân của nhà họ Cố. Nhưng cũng kí hợp đồng rồi. Người nhà họ Cố không khoẻ ở đâu đều có thể gọi ông ấy đến.
Nếu như Cố Kiến Quốc vẫn còn nghĩ đến tình nghĩa cha con thì ông ấy sẽ đồng ý.
“ Bác sĩ Trần cũng đã lớn tuổi rồi, đêm hôm gọi ông ý đến, mày cũng thật là hay.”
Cố Kiến Quốc vừa muốn và cũng không muốn từ chối, nhìn thấy cô Vương mang hành lí đến, thì đuổi người:”nhanh cút đi, nhìn thấy m là đã phát bực rồi. Đêm lại không ngủ ngon được. “
Ông sao có thế cùng với Chiến Mặc Thần làm vậy chứ!
“Thật buồn cười!”
Chiến Mạc Thần phải thu dọn người, anh ta không phải loại thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại thì là nhân từ. Nhưng anh ta không nghĩ rằng, đuổi Cố Phi Yên vào lúc này thì anh ta đã đủ máu lạnh vô tình rồi.
Hành lí bị Cố Kiến Quốc cướp lại, rơi ngay bên cạnh chân của Cố Phi Yên, “bịch”một tiếng. Giống như tim cô bị đánh vậy.
Chu Cầm Tiên xinh đẹp vừa dùng nĩa xin một miếng hoa quả đưa lên mồm, dường như câu chuyện ngôn tình máu chó trong phim có rất nhiều cái hay, bà tí ti cũng không muốn quan tÂm đến chuyện này.
Hít một hơi thật sâu,Cố Phi Yên chỉ cảm thấy mắt rất khô đến nỗi không hề rơi một giọt nước mắt nào.
Có thể, cô sớm cũng đã quen rồi!
Dùng tay trái cố gắng cầm vali và túi xách lên, Cố Phi Yên không quay đầu lại đi thẳng về phía cửa lớn.
Nhưng mà, khi chân cô vừa bước tới cửa lớn, Chu Cầm Tiên bổng dưng cất tiết:” đợi đã, vậy ai....... con ở lại một lát”
Có thể, trong tim vẫn còn tồn tại sự mong manh yếu ớt, Cố Phi Yên dừng bước.
Cố Kiến Quốc lớn tiếng quát: “ còn giữ lại cái gì, để cho nó cút nhanh lên”
” Lão Cố, ông quên rằng đợi nhà họ Kỳ đến để huỷ hôn hả?” Chu Cầm Tiền đặt tách trà trong tay xuống, không đồng tình nói:” đây là không dạy dỗ con gái mà lại dẫn đến khiến ông tức giận,người nhà họ Kỳ đến để huỷ hôn,chúa vẫn đang ở đây, nếu không đợi nhà họ Kỳ nói thì chúng ta không thể làm việc được, tội danh này ai sẽ chịu đây?”
Nhà họ Kỳ mặc dù không có nhà họ Chiến quyền thế uy lực, nhưng cũng là vì ngày hôm nay của nhà học Cố này không thể chống đối được.
Nhà họ Kỳ muốn trút hết sự phẫn nộ tức giận, làm sao có thể để một mình Cố Phi Yên chịu đựng được.
Cố Kiến Quốc bình tĩnh lại, và cũng cảm thấy như thế.
“ vẫn là phu nhân nghĩ mọi việc chu đáo”. “ cổ họng ông nhẹ nhàng, rồi quát Cố Phi Yên: còn không quay về?”
Cố Phi Yến cười lạnh nhạt
Huỷ hôn thì huỷ hôn, việc gì liên quan đến cô ta?
Kỳ Viễn Bạch là con chó trung thực nhất của Cố Minh Châu và Hôn sự của Kỳ Viễn Bạch cô ta khổng chỉ không quan tâm mà còn cảm thấy hứng thú, cô ta mới không muốn ở lại nhà họ Cố bị chế giễu ruồng bỏ.
Cô định nhấc chân bước đi, nhưng Cô Vương kéo hành lí của cô lại, nở nụ cười tươi và nói: nhị tiểu thư cô phải nghe lời của lão gia. Hay là cô muốn làm lão gia tức giận, cô bị tổn thương rồi lại còn muốn thêm điểm mới nữa. “
Cố Phi Yên nhìn Cố Kiến Quốc và Chu Cẩm Tiên, cô vương bên dưới đã uy hiếp,bọn họ không giống nhau, không cảm thấy có cái gì không thoả đáng. Dường như Cố Phi Yên như là một con chó, gọi đến là đến gọi về là về. Không bất luận cái gì về ngôn ngữ tôn trọng cả.
“Được” cô hít một hơi thật sâu.Cố Phi Yến quay về phòng khách.
“Trốn không được, cô tiếp tục!”
Cô cuối cùng muốn xem những con người kia có thể làm có gì được cô!
Ngày hôm nay cô tiếp nhận sự áp bức và lăng nhục, ngày của ông ta cô sẽ trả lại gấp trăm lần!
Cuối cùng cũng đến ngày này
bị uy hiếp rất nhiều lần,Cố Phi Yến k dám nghĩ tượng tượng rằng bản thân sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Cố như vây. Sau biết phải làm thế nào, thật sự đến cái thời khắc này rồi, cô thật sự nghĩ bản thân sẽ bị tổn thương, nhưng, không. Cô vẫn rất mạnh mẽ và không bị tổn thương chút nào cả.
Trong cái ngôi nhà lạnh lẽo này, còn cái gì mà để lưu giữ lại tình cảm cơ chứ?
Giống như Cố Minh Châu nói,cô đối với nhà họ Cố này không có 1 tí giá trị nào cả, đừng nói lúc đầu Cố Kiến Quốc vì để cho cô đồng ý và tiếp cận đính hôn phải dưới 50 vạn。cô ở nhà họ Cố thậm chí còn không có chỗ dựa nào cả.
Đã như vậy rồi, thì cô hà cớ gì phải nói nhỏ tiếng nữa.
“ tôi sẽ đi, nhưng tôi có một yêu cầu.”Cố Phi Yên bình tĩnh nói:”tay của tôi bị trật khớp,ông hãy để bác sĩ Trần đến khám cho tôi “
Bác sĩ Trần không phải là bác sĩ cá nhân của nhà họ Cố. Nhưng cũng kí hợp đồng rồi. Người nhà họ Cố không khoẻ ở đâu đều có thể gọi ông ấy đến.
Nếu như Cố Kiến Quốc vẫn còn nghĩ đến tình nghĩa cha con thì ông ấy sẽ đồng ý.
“ Bác sĩ Trần cũng đã lớn tuổi rồi, đêm hôm gọi ông ý đến, mày cũng thật là hay.”
Cố Kiến Quốc vừa muốn và cũng không muốn từ chối, nhìn thấy cô Vương mang hành lí đến, thì đuổi người:”nhanh cút đi, nhìn thấy m là đã phát bực rồi. Đêm lại không ngủ ngon được. “
Ông sao có thế cùng với Chiến Mặc Thần làm vậy chứ!
“Thật buồn cười!”
Chiến Mạc Thần phải thu dọn người, anh ta không phải loại thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại thì là nhân từ. Nhưng anh ta không nghĩ rằng, đuổi Cố Phi Yên vào lúc này thì anh ta đã đủ máu lạnh vô tình rồi.
Hành lí bị Cố Kiến Quốc cướp lại, rơi ngay bên cạnh chân của Cố Phi Yên, “bịch”một tiếng. Giống như tim cô bị đánh vậy.
Chu Cầm Tiên xinh đẹp vừa dùng nĩa xin một miếng hoa quả đưa lên mồm, dường như câu chuyện ngôn tình máu chó trong phim có rất nhiều cái hay, bà tí ti cũng không muốn quan tÂm đến chuyện này.
Hít một hơi thật sâu,Cố Phi Yên chỉ cảm thấy mắt rất khô đến nỗi không hề rơi một giọt nước mắt nào.
Có thể, cô sớm cũng đã quen rồi!
Dùng tay trái cố gắng cầm vali và túi xách lên, Cố Phi Yên không quay đầu lại đi thẳng về phía cửa lớn.
Nhưng mà, khi chân cô vừa bước tới cửa lớn, Chu Cầm Tiên bổng dưng cất tiết:” đợi đã, vậy ai....... con ở lại một lát”
Có thể, trong tim vẫn còn tồn tại sự mong manh yếu ớt, Cố Phi Yên dừng bước.
Cố Kiến Quốc lớn tiếng quát: “ còn giữ lại cái gì, để cho nó cút nhanh lên”
” Lão Cố, ông quên rằng đợi nhà họ Kỳ đến để huỷ hôn hả?” Chu Cầm Tiền đặt tách trà trong tay xuống, không đồng tình nói:” đây là không dạy dỗ con gái mà lại dẫn đến khiến ông tức giận,người nhà họ Kỳ đến để huỷ hôn,chúa vẫn đang ở đây, nếu không đợi nhà họ Kỳ nói thì chúng ta không thể làm việc được, tội danh này ai sẽ chịu đây?”
Nhà họ Kỳ mặc dù không có nhà họ Chiến quyền thế uy lực, nhưng cũng là vì ngày hôm nay của nhà học Cố này không thể chống đối được.
Nhà họ Kỳ muốn trút hết sự phẫn nộ tức giận, làm sao có thể để một mình Cố Phi Yên chịu đựng được.
Cố Kiến Quốc bình tĩnh lại, và cũng cảm thấy như thế.
“ vẫn là phu nhân nghĩ mọi việc chu đáo”. “ cổ họng ông nhẹ nhàng, rồi quát Cố Phi Yên: còn không quay về?”
Cố Phi Yến cười lạnh nhạt
Huỷ hôn thì huỷ hôn, việc gì liên quan đến cô ta?
Kỳ Viễn Bạch là con chó trung thực nhất của Cố Minh Châu và Hôn sự của Kỳ Viễn Bạch cô ta khổng chỉ không quan tâm mà còn cảm thấy hứng thú, cô ta mới không muốn ở lại nhà họ Cố bị chế giễu ruồng bỏ.
Cô định nhấc chân bước đi, nhưng Cô Vương kéo hành lí của cô lại, nở nụ cười tươi và nói: nhị tiểu thư cô phải nghe lời của lão gia. Hay là cô muốn làm lão gia tức giận, cô bị tổn thương rồi lại còn muốn thêm điểm mới nữa. “
Cố Phi Yên nhìn Cố Kiến Quốc và Chu Cẩm Tiên, cô vương bên dưới đã uy hiếp,bọn họ không giống nhau, không cảm thấy có cái gì không thoả đáng. Dường như Cố Phi Yên như là một con chó, gọi đến là đến gọi về là về. Không bất luận cái gì về ngôn ngữ tôn trọng cả.
“Được” cô hít một hơi thật sâu.Cố Phi Yến quay về phòng khách.
“Trốn không được, cô tiếp tục!”
Cô cuối cùng muốn xem những con người kia có thể làm có gì được cô!
Ngày hôm nay cô tiếp nhận sự áp bức và lăng nhục, ngày của ông ta cô sẽ trả lại gấp trăm lần!
/202
|