Vòng hoa đeo lên cổ Tô Mộc, thời gian từng giây từng phút trôi qua cảm giác dài đằng đẵng như một thế kỷ vậy. Tôi không chịu đựng nổi, đến khi tôi sắp phát điên thì Black mới gỡ vòng hoa trên cổ Tô Mộc xuống, nói: “Xong rồi, bây giờ tôi sẽ đi cân cỏ thánh.”
Nói xong Black nhận một chiếc cân cổ từ trong tay mục sự kia, mặt đầy thành kính đặt cân lên trên bàn, sau đó miệng lầm bầm một chuỗi câu bằng tiếng nước ngoài.
Thời khắc kích động lòng người đã đến, cỏ thánh vừa đặt lên thì kim chỉ của cân nhanh chóng lay động, cây kim từ từ lăn xuống giống như phía trên có đồ rất nặng.
Ba gram!
Chín gram!
Hai mươi mốt gram!
Sắc mặt mục sư Black biến đổi, chân mày nhíu lại giống như thấy rất bất ngờ.
Sự căng thẳng trong lòng tôi lần nữa được buông xuống. Hai mươi mốt gram, như vậy hồn phách Tô Mộc hẳn là bình thường đi?
Ngay khi tinh thần tôi buông lỏng thì đột nhiên kim của cân thánh đổ xuống thẳng tắp, bùm một tiếng, cân thánh trực tiếp nổ trước mặt tôi vang vọng.
Yêu khí trên người tôi trong nháy mắt trào ra tạo thành một tầng xanh bảo vệ phía trước tôi, đem hết văng mảnh vụn từ cân thánh ra ngoài.
Mục sư Black thì thảm, ông ta vốn cách cân thánh tương đối gần, cân thánh nổ tung đột ngột khiến ông ta căn bản không kịp tránh né, toàn thân bị mảnh vụn đập lên người. Chớp mắt một cái mặt cùng toàn thân ông ta đã đầy vết máu, từng mảnh kim loại đâm vào trong da thịt, nhìn qua rất giật mình.
“Tại sao cân thánh lại phát nổ?” Tôi vội kêu lên.
“Cân thánh bị cân nặng quá sức. Vừa rồi ngài cũng thấy, cân thánh tối đa cũng chỉ cân được 21 gram, nhưng hồn phách bạn của ngài có sức nặng lại vượt xa 21 gram cho nên đập bể cân thánh. Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy…” Mục sư Black nói.
Trên mặt ông ta tràn đầy kinh hoảng, lần nữa nhìn Tô Mộc như thấy ác ma, mặt đầy hoảng sợ không tưởng tượng nổi, người cũng khẽ run lên.
Tâm tình tôi vừa thoải mái lại không khỏi trầm xuống, vượt qua 21 gram?
Không phải nói là nhẹ hơn sao, tại sao lại nặng hơn?
Nói xong Black nhận một chiếc cân cổ từ trong tay mục sự kia, mặt đầy thành kính đặt cân lên trên bàn, sau đó miệng lầm bầm một chuỗi câu bằng tiếng nước ngoài.
Thời khắc kích động lòng người đã đến, cỏ thánh vừa đặt lên thì kim chỉ của cân nhanh chóng lay động, cây kim từ từ lăn xuống giống như phía trên có đồ rất nặng.
Ba gram!
Chín gram!
Hai mươi mốt gram!
Sắc mặt mục sư Black biến đổi, chân mày nhíu lại giống như thấy rất bất ngờ.
Sự căng thẳng trong lòng tôi lần nữa được buông xuống. Hai mươi mốt gram, như vậy hồn phách Tô Mộc hẳn là bình thường đi?
Ngay khi tinh thần tôi buông lỏng thì đột nhiên kim của cân thánh đổ xuống thẳng tắp, bùm một tiếng, cân thánh trực tiếp nổ trước mặt tôi vang vọng.
Yêu khí trên người tôi trong nháy mắt trào ra tạo thành một tầng xanh bảo vệ phía trước tôi, đem hết văng mảnh vụn từ cân thánh ra ngoài.
Mục sư Black thì thảm, ông ta vốn cách cân thánh tương đối gần, cân thánh nổ tung đột ngột khiến ông ta căn bản không kịp tránh né, toàn thân bị mảnh vụn đập lên người. Chớp mắt một cái mặt cùng toàn thân ông ta đã đầy vết máu, từng mảnh kim loại đâm vào trong da thịt, nhìn qua rất giật mình.
“Tại sao cân thánh lại phát nổ?” Tôi vội kêu lên.
“Cân thánh bị cân nặng quá sức. Vừa rồi ngài cũng thấy, cân thánh tối đa cũng chỉ cân được 21 gram, nhưng hồn phách bạn của ngài có sức nặng lại vượt xa 21 gram cho nên đập bể cân thánh. Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy…” Mục sư Black nói.
Trên mặt ông ta tràn đầy kinh hoảng, lần nữa nhìn Tô Mộc như thấy ác ma, mặt đầy hoảng sợ không tưởng tượng nổi, người cũng khẽ run lên.
Tâm tình tôi vừa thoải mái lại không khỏi trầm xuống, vượt qua 21 gram?
Không phải nói là nhẹ hơn sao, tại sao lại nặng hơn?
/377
|