Cha, mẹ mắng con! Tiểu công chúa Bùi Nặc lúc này miệng mếu máo, liền muốn khóc lên.
Bùi Dịch lập tức bế cô bé xuống, ôm vào trong ngực dỗ dành: Mẹ gần đây tâm tình không tốt, chúng ta phải thông cảm cho mẹ.
Tô Thi Thi:...
Cô thật sự là chưa thấy qua Bùi Dịch yêu chiều con gái như vậy!
Cô nhớ tới Bùi Nặc nhà bọn họ vừa sinh ra thời điểm, một đứa bé không khóc không nháo hiểu chuyện như thế. Bây giờ lại bị Bùi tiên sinh nuông chiều dạy dỗ thành yểu điệu, giống con búp bê sứ một dạng.
Ai nói mẹ hiền dạy con hư. Bùi tiên sinh mới đúng là người hợp với cái từ kia!
Vài ngày sau, Tô Thi Thi thừa dịp Bùi Dịch đi công ty, vụng trộm đưa con gái vào học một trường học nội trú.
Bùi tiên sinh trở về tức giận đến cái mũi đều nhanh hơi nước, lúc này liền muốn lái xe đi dẫn con gái cưng trở về.
Tô Thi Thi đưa cho anh một cái chìa khóa: Đã ở gần trường học chuẩn bị xong nhà cửa cho anh, đi đi, là người cha tốt 24/7 bên con đi.
Cô nhìn chằm chằm cái chìa khóa, chậm rì rì nói: Đi rồi, trong thời gian ngắn liền không cần trở lại.
Tô Thi Thi! Bùi Dịch buồn bực, nhưng mà không dám nhận cái chìa khóa kia.
Tô Thi Thi hướng về phía anh cười đến đặc biệt ngọt ngào: Anh có ý kiến?
Bùi Dịch nhíu mày, khó chịu nói: Anh nào dám.
Nếu không có, liền quyết định như vậy đi. Để cho Nặc Nặc ở nơi đó một tháng, khi nào tính tình bị nuông chiều đến hư hỏng kia sửa lại, thì cho trở về. Sau khi trở về, anh còn muốn tiếp tục quen thói hạy hư con bé như vậy nữa, em lần sau liền trực tiếp đưa con bé ra nước ngoài. Có bản lĩnh, anh cùng theo một lúc đi. Dù sao, em là không đi.
Tô Thi Thi em là người mẹ nhẫn tâm! Bùi Dịch tức giận đến đỏ mắt.
Đều nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha. Bùi Dịch có bao nhiêu yêu chiều Tô Thi Thi, liền có nhiều yêu chiều con gái. Hiện tại, con gái nhỏ yêu thương của anh tại cái trường học xa lạ chịu dày vò, anh làm sao có thể không nóng nảy.
Ở phương diện yêu chiều con gái này, Bùi tiên sinh là không hề lý trí. Nhưng anh càng sợ Tô Thi Thi thực tức giận.
Anh thỏa hiệp. Bùi Dịch buồn bực nói, Về sau vấn đề quản giáo con gái nghe lời em. Nhưng mà, chúng ta hiện tại hai người cũng phải đi đến ở chỗ gần trường học.
Tô Thi Thi mặt mày hớn hở: Đi thôi, hành lý đã đưa đi qua.
Tô Thi Thi em! Bùi Dịch thế mới biết bị Tô Thi Thi đùa giỡn rồi.
Anh nghĩ muốn đổi ý? Tô Thi Thi nheo mắt lại.
Không dám! Bùi Dịch căm giận nói.
Anh sớm nên nghĩ đến, Tô Thi Thi làm sao có thể không đau lòng con. Anh vừa rồi nên là kiên trì một chút.
Bùi Tĩnh nhận được tin tức này thời điểm, chính đang họp xong một cái hội nghị quốc tế qua video clip.
Nghe được thư ký báo cáo, Bùi Tĩnh nghĩ nghĩ, hỏi: Tiểu thiếu gia đâu?
Tiểu thiếu gia đang ở phòng thị trường nghe giảng bài. Thư ký nói.
Bùi Tĩnh nhíu mày: Chị dâu tôi đã nói qua, không được lại để cho nó đi nghe giảng bài.
Nhưng mà tiểu thiếu gia chính mình kiên trì... Thư ký có khổ khó nói.
Trước cô ta nghe nói qua, vị Bùi phó tổng (Bùi Tĩnh) hiện tại này chín tuổi thời điểm cũng đã trưởng thành sớm một cách tinh quái vô cùng. Nào biết đâu rằng, con trai lớn của Bùi Dịch mới chín tuổi, liền càng thêm ghê gớm.
Lúc trước bọn họ quả thật ngăn cản tiểu thiếu gia không dám để cho thằng bé đi phòng thị trường nghe giảng bài, nhưng tiểu tử kia thật bình tĩnh nhìn bọn họ, câu nói đầu tiên đem nhóm người bọn họ nghẹn đến á khẩu không trả lời được.
Không cần dùng lối suy nghĩ của các người đánh giá trình độ của tôi. Cha tôi nói qua, cái công ty này, tôi chỗ nào cũng đều có thể đi được.
Bọn họ còn có cái gì dám không đồng ý?
Bùi Tĩnh đương nhiên cũng nghĩ tới Bùi Ngôn tiểu tử kia khả năng sẽ nói mấy lời này, nghe vậy cũng không có quá kiên trì, chỉ là nói: Đi nói cho nó một tiếng, em gái của nó bị nhốt vào trường học nội trú rồi.
A? Thư ký sửng sốt, vâng ạ
Nghĩ thầm Bùi tổng sao lại có thể cam lòng đem thiên kim đưa vào trường học nội trú. Đây là lại xảy ra chuyện gì rồi?
Gặp Bùi Tĩnh muốn vào văn phòng, thư ký đuổi theo nói: Bùi tổng, hôm nay sẽ có người đến phỏng vấn vị trí trợ lý của người, người muốn qua đó xem không?
Bùi Tĩnh dậm chân, nghĩ nghĩ, gật gật đầu: Sắp xếp thời gian.
Cậu nói xong, đẩy cửa ra đi vào văn phòng.
Ai da, thật sự là tuổi trẻ đầy hứa hẹn mà. Thư ký nhìn bóng lưng Bùi Tĩnh, không khỏi cảm thán nói.
Cô đã ba mươi mấy tuổi, là phụ nữ đã có chồng, con gái cũng sắp lên tiểu học rồi. Là từ khi Bùi Dịch bắt đầu gây dựng sự nghiệp liền đi theo anh.
Nhìn đến Bùi Tĩnh vị thủ trưởng tuổi trẻ này, cô không khỏi nghĩ đến cô em gái ưu tú kia của chính mình.
Cũng không biết vị tiểu Bùi tổng này thích cái dạng con gái gì nữa. Bình thường giống như cũng không phát hiện cậu ta cùng con gái có lui tới? Thư ký một bên nói thầm, một bên xoay người hướng tới văn phòng chính mình đi đến.
Bùi Tĩnh bởi vì cần nghiên cứu một cái công trình mới của chính mình còn phải quản lý tốt công ty, cho nên muốn tìm một người chuyên nghiệp có kiến thức tốt về phương diện này làm trợ lý. Thông báo vừa tung ra, liền có rất nhiều người nộp hồ sơ xin ứng tuyển.
Hôm nay, đúng là một vòng phỏng vấn sau cùng.
Tại phòng chờ phỏng vấn trong đại sảnh, đám ứng viên được xét chọn sau cùng nghe nói phó tổng muốn đích thân đến phỏng vấn, một đám người vừa là khẩn trương lại là chờ mong.
Nghe nói vị Bùi phó tổng này tuy còn trẻ tuổi nhưng đặc biệt có năng lực. Vốn Bùi tổng muốn đem công ty trực tiếp giao cho người này quản lý, nhưng chị dâu anh ta sợ anh ta quá vất vả, cho nên mới để cho anh ta tạm thời tiếp nhận chức vụ phó tổng. Các người nói chị dâu anh ta có phải sợ anh ta tranh giành gia sản hay không? Một vị ứng viên hai mươi mấy tuổi nhận lời mời phỏng vấn nhỏ giọng nói.
Cô ta vừa dứt lời, ngồi ở cách đó không xa một vị mặc trang phục công sở đoan trang đến tham gia phỏng vấn lạnh lùng nói: Phiền toái các người không cần tùy tiện suy đoán chuyện nhà người ta. Bắc Kinh này người nào cũng biết, Bùi phu nhân đối với Bùi phó tổng tốt vô cùng!
Hừ, tôi chẳng qua tùy tiện nói một chút, cô phản ứng lớn như vậy làm gì chứ? Vị ứng viên kia quay đầu quay đầu lại, nhìn đến người sửa lưng mình chính là một cô gái tuổi không lớn mình là bao.
Cô gái kia trên người mặc một bộ đồ công sở nhãn hiệu của chanel mẫu mới nhất mùa xuân này, trên mặt không trang điểm quá đậm, cũng không mất đi diễm lệ, lộ ra khí tức nồng đậm thanh xuân.
Cô gái ấy lúc này liền dùng cặp mắt xinh đẹp đào hoa của mình, ôn hoà đánh giá những ứng viên vây tại một chỗ Bát Quái kia. Rõ ràng tuổi tác nhìn qua rất nhỏ, trong mắt lại lộ ra một tia lão thành.
Chúng ta mặc kệ cô ta đi. Người nọ nhìn thoáng qua, liền biết vị này không phải người dễ ức hiếp, lúc này liền quay đầu lại tiếp tục nói Bát Quái.
Cô gái kia cũng không thèm để ý, cầm lấy bản thảo lúc trước đặt ở một bên, tiếp tục xem. Miệng nói nhỏ, như là tại ngâm nga. Bộ dáng, nhìn lại có chút khẩn trương.
Một màn này, bị người phụ trách bộ phận nhân sự đứng ở trong góc nhỏ xem ở trong mắt.
Người phụ trách bộ phận nhân sự này đã từng là quản lí bộ phận nhân sự xây dựng Tiệp Khắc năm xưa Diêu Thanh Uyển. Về sau xây dựng Tiệp Khắc phá sản, cô được Bùi Dịch một lần nữa thuê trở về, hiện giờ tại Hợp Hán Kiến Nghiệp công tác gần mười năm.
Diêu Thanh Uyển bốn mươi tuổi vẫn như cũ nghiêm túc như thế, ánh mắt lướt qua trên người đám ứng viên kia nhìn lướt qua một lần, sau cùng, tại trên người cô gái trẻ vừa rồi mở miệng bảo vệ Tô Thi Thi dừng vài giây, lại chậm rãi dời đi.
Hôm nay phỏng vấn phó tổng sẽ ra mặt, tôi liền không đi. Diêu Thanh Uyển bỗng nhiên đối với trợ lý chính mình nói.
A? Trợ lý ngây ngẩn cả người, không biết thủ trưởng làm sao có thể làm ra quyết định như vậy.
Tuy công ty một số phỏng vấn cũng không cần Diêu Thanh Uyển tự mình ra mặt, nhưng mà hôm nay cái buổi phỏng vấn này tốt xấu cũng là muốn tìm trợ lý cho phó tổng đó, nghe nói yêu cầu chọn người cực kỳ nghiêm khắc. Dựa theo quy củ thường ngày, Diêu quản lí sẽ phải tự mình tọa trấn mới đúng.
Còn không đi? Diêu Thanh Uyển thấy trợ lý ngẩn người không nhúc nhích, quay đầu nhìn người kia một cái.
Lập tức liền đến. Trợ lý vội vàng đi theo.
Rời đi trước, anh ta đặc biệt hướng về vừa rồi Diêu Thanh Uyển nhìn thoáng qua, con ngươi hiện lên quét xuống nghi hoặc.
Anh ta không biết hôm nay Diêu Thanh Uyển làm sao có thể tâm huyết dâng trào đến đại sảnh phỏng vấn này nhìn một cái. Nhưng lại không cẩn thận nghe được những cái nội dung này.
Nhưng Diêu Thanh Uyển hiển nhiên đối với mấy ứng viên nhận lời phỏng vấn kia càng thêm cảm thấy hứng thú.
Là người đầu tiên đứng ra nói chuyện kia, hay vẫn lại là người về sau đứng ra phản bác vị kia? Trợ lý không biết thủ trưởng tới cùng suy nghĩ cái gì.
Dù rằng Diêu Thanh Uyển không tham dự, phỏng vấn vẫn lại là đến thời gian quy định đúng giờ bắt đầu.
Bùi Tĩnh là người rất đúng giờ, thời gian vừa đến liền đến phòng phỏng vấn. Ứng viên nhận lời mời phỏng vấn một đám tiến vào, nhưng tư lịch cùng năng lực cũng không quá vừa ý.
Bùi Tĩnh toàn bộ hành trình đen mặt, tuy không có biểu hiện ra bất mãn, nhưng mọi người quen thuộc đều có thể biết, cậu không có chọn trúng bất kỳ người nào.
Tuy có mấy người không tệ, cậu cũng chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, cũng không có nhiều xem một người.
Vì thế, khi một cô gái cực kỳ trẻ tuổi tiến vào đến phòng phỏng vấn thời điểm, Bùi Tĩnh đột nhiên biểu hiện ra dao động cảm xúc, để cho mọi người tò mò vô cùng.
Bùi Dịch lập tức bế cô bé xuống, ôm vào trong ngực dỗ dành: Mẹ gần đây tâm tình không tốt, chúng ta phải thông cảm cho mẹ.
Tô Thi Thi:...
Cô thật sự là chưa thấy qua Bùi Dịch yêu chiều con gái như vậy!
Cô nhớ tới Bùi Nặc nhà bọn họ vừa sinh ra thời điểm, một đứa bé không khóc không nháo hiểu chuyện như thế. Bây giờ lại bị Bùi tiên sinh nuông chiều dạy dỗ thành yểu điệu, giống con búp bê sứ một dạng.
Ai nói mẹ hiền dạy con hư. Bùi tiên sinh mới đúng là người hợp với cái từ kia!
Vài ngày sau, Tô Thi Thi thừa dịp Bùi Dịch đi công ty, vụng trộm đưa con gái vào học một trường học nội trú.
Bùi tiên sinh trở về tức giận đến cái mũi đều nhanh hơi nước, lúc này liền muốn lái xe đi dẫn con gái cưng trở về.
Tô Thi Thi đưa cho anh một cái chìa khóa: Đã ở gần trường học chuẩn bị xong nhà cửa cho anh, đi đi, là người cha tốt 24/7 bên con đi.
Cô nhìn chằm chằm cái chìa khóa, chậm rì rì nói: Đi rồi, trong thời gian ngắn liền không cần trở lại.
Tô Thi Thi! Bùi Dịch buồn bực, nhưng mà không dám nhận cái chìa khóa kia.
Tô Thi Thi hướng về phía anh cười đến đặc biệt ngọt ngào: Anh có ý kiến?
Bùi Dịch nhíu mày, khó chịu nói: Anh nào dám.
Nếu không có, liền quyết định như vậy đi. Để cho Nặc Nặc ở nơi đó một tháng, khi nào tính tình bị nuông chiều đến hư hỏng kia sửa lại, thì cho trở về. Sau khi trở về, anh còn muốn tiếp tục quen thói hạy hư con bé như vậy nữa, em lần sau liền trực tiếp đưa con bé ra nước ngoài. Có bản lĩnh, anh cùng theo một lúc đi. Dù sao, em là không đi.
Tô Thi Thi em là người mẹ nhẫn tâm! Bùi Dịch tức giận đến đỏ mắt.
Đều nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha. Bùi Dịch có bao nhiêu yêu chiều Tô Thi Thi, liền có nhiều yêu chiều con gái. Hiện tại, con gái nhỏ yêu thương của anh tại cái trường học xa lạ chịu dày vò, anh làm sao có thể không nóng nảy.
Ở phương diện yêu chiều con gái này, Bùi tiên sinh là không hề lý trí. Nhưng anh càng sợ Tô Thi Thi thực tức giận.
Anh thỏa hiệp. Bùi Dịch buồn bực nói, Về sau vấn đề quản giáo con gái nghe lời em. Nhưng mà, chúng ta hiện tại hai người cũng phải đi đến ở chỗ gần trường học.
Tô Thi Thi mặt mày hớn hở: Đi thôi, hành lý đã đưa đi qua.
Tô Thi Thi em! Bùi Dịch thế mới biết bị Tô Thi Thi đùa giỡn rồi.
Anh nghĩ muốn đổi ý? Tô Thi Thi nheo mắt lại.
Không dám! Bùi Dịch căm giận nói.
Anh sớm nên nghĩ đến, Tô Thi Thi làm sao có thể không đau lòng con. Anh vừa rồi nên là kiên trì một chút.
Bùi Tĩnh nhận được tin tức này thời điểm, chính đang họp xong một cái hội nghị quốc tế qua video clip.
Nghe được thư ký báo cáo, Bùi Tĩnh nghĩ nghĩ, hỏi: Tiểu thiếu gia đâu?
Tiểu thiếu gia đang ở phòng thị trường nghe giảng bài. Thư ký nói.
Bùi Tĩnh nhíu mày: Chị dâu tôi đã nói qua, không được lại để cho nó đi nghe giảng bài.
Nhưng mà tiểu thiếu gia chính mình kiên trì... Thư ký có khổ khó nói.
Trước cô ta nghe nói qua, vị Bùi phó tổng (Bùi Tĩnh) hiện tại này chín tuổi thời điểm cũng đã trưởng thành sớm một cách tinh quái vô cùng. Nào biết đâu rằng, con trai lớn của Bùi Dịch mới chín tuổi, liền càng thêm ghê gớm.
Lúc trước bọn họ quả thật ngăn cản tiểu thiếu gia không dám để cho thằng bé đi phòng thị trường nghe giảng bài, nhưng tiểu tử kia thật bình tĩnh nhìn bọn họ, câu nói đầu tiên đem nhóm người bọn họ nghẹn đến á khẩu không trả lời được.
Không cần dùng lối suy nghĩ của các người đánh giá trình độ của tôi. Cha tôi nói qua, cái công ty này, tôi chỗ nào cũng đều có thể đi được.
Bọn họ còn có cái gì dám không đồng ý?
Bùi Tĩnh đương nhiên cũng nghĩ tới Bùi Ngôn tiểu tử kia khả năng sẽ nói mấy lời này, nghe vậy cũng không có quá kiên trì, chỉ là nói: Đi nói cho nó một tiếng, em gái của nó bị nhốt vào trường học nội trú rồi.
A? Thư ký sửng sốt, vâng ạ
Nghĩ thầm Bùi tổng sao lại có thể cam lòng đem thiên kim đưa vào trường học nội trú. Đây là lại xảy ra chuyện gì rồi?
Gặp Bùi Tĩnh muốn vào văn phòng, thư ký đuổi theo nói: Bùi tổng, hôm nay sẽ có người đến phỏng vấn vị trí trợ lý của người, người muốn qua đó xem không?
Bùi Tĩnh dậm chân, nghĩ nghĩ, gật gật đầu: Sắp xếp thời gian.
Cậu nói xong, đẩy cửa ra đi vào văn phòng.
Ai da, thật sự là tuổi trẻ đầy hứa hẹn mà. Thư ký nhìn bóng lưng Bùi Tĩnh, không khỏi cảm thán nói.
Cô đã ba mươi mấy tuổi, là phụ nữ đã có chồng, con gái cũng sắp lên tiểu học rồi. Là từ khi Bùi Dịch bắt đầu gây dựng sự nghiệp liền đi theo anh.
Nhìn đến Bùi Tĩnh vị thủ trưởng tuổi trẻ này, cô không khỏi nghĩ đến cô em gái ưu tú kia của chính mình.
Cũng không biết vị tiểu Bùi tổng này thích cái dạng con gái gì nữa. Bình thường giống như cũng không phát hiện cậu ta cùng con gái có lui tới? Thư ký một bên nói thầm, một bên xoay người hướng tới văn phòng chính mình đi đến.
Bùi Tĩnh bởi vì cần nghiên cứu một cái công trình mới của chính mình còn phải quản lý tốt công ty, cho nên muốn tìm một người chuyên nghiệp có kiến thức tốt về phương diện này làm trợ lý. Thông báo vừa tung ra, liền có rất nhiều người nộp hồ sơ xin ứng tuyển.
Hôm nay, đúng là một vòng phỏng vấn sau cùng.
Tại phòng chờ phỏng vấn trong đại sảnh, đám ứng viên được xét chọn sau cùng nghe nói phó tổng muốn đích thân đến phỏng vấn, một đám người vừa là khẩn trương lại là chờ mong.
Nghe nói vị Bùi phó tổng này tuy còn trẻ tuổi nhưng đặc biệt có năng lực. Vốn Bùi tổng muốn đem công ty trực tiếp giao cho người này quản lý, nhưng chị dâu anh ta sợ anh ta quá vất vả, cho nên mới để cho anh ta tạm thời tiếp nhận chức vụ phó tổng. Các người nói chị dâu anh ta có phải sợ anh ta tranh giành gia sản hay không? Một vị ứng viên hai mươi mấy tuổi nhận lời mời phỏng vấn nhỏ giọng nói.
Cô ta vừa dứt lời, ngồi ở cách đó không xa một vị mặc trang phục công sở đoan trang đến tham gia phỏng vấn lạnh lùng nói: Phiền toái các người không cần tùy tiện suy đoán chuyện nhà người ta. Bắc Kinh này người nào cũng biết, Bùi phu nhân đối với Bùi phó tổng tốt vô cùng!
Hừ, tôi chẳng qua tùy tiện nói một chút, cô phản ứng lớn như vậy làm gì chứ? Vị ứng viên kia quay đầu quay đầu lại, nhìn đến người sửa lưng mình chính là một cô gái tuổi không lớn mình là bao.
Cô gái kia trên người mặc một bộ đồ công sở nhãn hiệu của chanel mẫu mới nhất mùa xuân này, trên mặt không trang điểm quá đậm, cũng không mất đi diễm lệ, lộ ra khí tức nồng đậm thanh xuân.
Cô gái ấy lúc này liền dùng cặp mắt xinh đẹp đào hoa của mình, ôn hoà đánh giá những ứng viên vây tại một chỗ Bát Quái kia. Rõ ràng tuổi tác nhìn qua rất nhỏ, trong mắt lại lộ ra một tia lão thành.
Chúng ta mặc kệ cô ta đi. Người nọ nhìn thoáng qua, liền biết vị này không phải người dễ ức hiếp, lúc này liền quay đầu lại tiếp tục nói Bát Quái.
Cô gái kia cũng không thèm để ý, cầm lấy bản thảo lúc trước đặt ở một bên, tiếp tục xem. Miệng nói nhỏ, như là tại ngâm nga. Bộ dáng, nhìn lại có chút khẩn trương.
Một màn này, bị người phụ trách bộ phận nhân sự đứng ở trong góc nhỏ xem ở trong mắt.
Người phụ trách bộ phận nhân sự này đã từng là quản lí bộ phận nhân sự xây dựng Tiệp Khắc năm xưa Diêu Thanh Uyển. Về sau xây dựng Tiệp Khắc phá sản, cô được Bùi Dịch một lần nữa thuê trở về, hiện giờ tại Hợp Hán Kiến Nghiệp công tác gần mười năm.
Diêu Thanh Uyển bốn mươi tuổi vẫn như cũ nghiêm túc như thế, ánh mắt lướt qua trên người đám ứng viên kia nhìn lướt qua một lần, sau cùng, tại trên người cô gái trẻ vừa rồi mở miệng bảo vệ Tô Thi Thi dừng vài giây, lại chậm rãi dời đi.
Hôm nay phỏng vấn phó tổng sẽ ra mặt, tôi liền không đi. Diêu Thanh Uyển bỗng nhiên đối với trợ lý chính mình nói.
A? Trợ lý ngây ngẩn cả người, không biết thủ trưởng làm sao có thể làm ra quyết định như vậy.
Tuy công ty một số phỏng vấn cũng không cần Diêu Thanh Uyển tự mình ra mặt, nhưng mà hôm nay cái buổi phỏng vấn này tốt xấu cũng là muốn tìm trợ lý cho phó tổng đó, nghe nói yêu cầu chọn người cực kỳ nghiêm khắc. Dựa theo quy củ thường ngày, Diêu quản lí sẽ phải tự mình tọa trấn mới đúng.
Còn không đi? Diêu Thanh Uyển thấy trợ lý ngẩn người không nhúc nhích, quay đầu nhìn người kia một cái.
Lập tức liền đến. Trợ lý vội vàng đi theo.
Rời đi trước, anh ta đặc biệt hướng về vừa rồi Diêu Thanh Uyển nhìn thoáng qua, con ngươi hiện lên quét xuống nghi hoặc.
Anh ta không biết hôm nay Diêu Thanh Uyển làm sao có thể tâm huyết dâng trào đến đại sảnh phỏng vấn này nhìn một cái. Nhưng lại không cẩn thận nghe được những cái nội dung này.
Nhưng Diêu Thanh Uyển hiển nhiên đối với mấy ứng viên nhận lời phỏng vấn kia càng thêm cảm thấy hứng thú.
Là người đầu tiên đứng ra nói chuyện kia, hay vẫn lại là người về sau đứng ra phản bác vị kia? Trợ lý không biết thủ trưởng tới cùng suy nghĩ cái gì.
Dù rằng Diêu Thanh Uyển không tham dự, phỏng vấn vẫn lại là đến thời gian quy định đúng giờ bắt đầu.
Bùi Tĩnh là người rất đúng giờ, thời gian vừa đến liền đến phòng phỏng vấn. Ứng viên nhận lời mời phỏng vấn một đám tiến vào, nhưng tư lịch cùng năng lực cũng không quá vừa ý.
Bùi Tĩnh toàn bộ hành trình đen mặt, tuy không có biểu hiện ra bất mãn, nhưng mọi người quen thuộc đều có thể biết, cậu không có chọn trúng bất kỳ người nào.
Tuy có mấy người không tệ, cậu cũng chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, cũng không có nhiều xem một người.
Vì thế, khi một cô gái cực kỳ trẻ tuổi tiến vào đến phòng phỏng vấn thời điểm, Bùi Tĩnh đột nhiên biểu hiện ra dao động cảm xúc, để cho mọi người tò mò vô cùng.
/771
|